Chap 513: Ngon (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên Cale thấy kẻ thù cau mày.

"Hừm."

Hầu tước với cây quạt liếc nhìn hai người ở hai bên Cale.

Ánh mắt hắn dừng lại khi nó đáp xuống vai của sword master Hannah.

Một phần chuôi kiếm của cô chìa ra từ sau vai.

Hắn ta bắt đầu nói sau khi nhìn thấy thanh kiếm được quấn trong băng vải.

"... Đó hẳn là Sự kết tội của Mặt trời."

Thần Mặt Trời rất ghét các chủng tộc mang thuộc tính bóng tối.

Đó là lý do tại sao Giáo hội cũ của Thần Mặt trời đã tiến hành một cuộc viễn chinh để loại bỏ những necromancer của lục địa phương Tây.

Đây là vũ khí được tạo ra bởi vị Thần Mặt trời đó.

Sự kết tội của mặt trời.

Nó là vũ khí mạnh nhất được tạo ra để tiêu diệt thuộc tính bóng tối và là thứ khiến những người mang thuộc tính bóng tối trở về hình dáng ban đầu.

"Ngươi cũng đã mang Thánh tử đến đây với ngươi."

Khóe môi Hầu tước nhếch lên.

Ooooooooong-

Quả cầu màu xám trên đầu Hầu tước lại bắt đầu ầm ầm.

"Đúng thế. Cale Henituse, ngươi có rất nhiều đồng minh. Ta đã quên mất điều đó đấy. Nhưng nó vẫn không thể thay đổi sự thật rằng hôm nay nguơi là con mồi".

Cale định tiến lên một bước.

Soạt.

Tuy nhiên, có thứ gì đó đã ngăn cậu di chuyển. Cale cúi đầu và nhìn thấy một tay áo trắng ngay trước mặt.

"Thánh tử-nim?"

Thành tử Jack đã dang tay ra để cản Cale. Đôi mắt Cale mở to hơn một chút sau khi thấy nét mặt của Jack.

'Anh ta có thể làm một biểu cảm như vậy luôn?'

Vẻ sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt ngây thơ của anh.

Trái tim Cale chùng xuống ngay khi cậu nhận ra điều này. Cậu tự hỏi liệu Jack có sợ hay không.

Tuy nhiên, khuôn mặt của Jack đầy sợ hãi và thù hận.

Thật hiếm khi người vô hại này lại có biểu cảm như vậy.

"Thiếu gia-nim."

Ánh mắt của Jack tập trung vào Hầu tước.

"Người đó là ai?"

Rồi anh bắt đầu nói về phía Hầu tước.

"Không, anh là ai?"

Keng.

Cale quay đầu lại sau khi nghe thấy ai đó lấy ra một thanh kiếm. Sword master Hannah đang giữ chặt Sự kết tội của mặt trời với vẻ mặt bối rối.

Ooooooong-

Thanh kiếm đang rung lên.

Nó đang rung mạnh.

Ngay khi Hannah và Cale bối rối nhìn nhau.

Họ nghe thấy giọng nói của Jack.

Đôi mắt anh tập trung vào quả cầu màu xám phía trên Hầu tước.

"... Sức mạnh đó không đến từ thế giới này."

"Tôi biết mà!"

Bud lên tiếng đồng tình.

"Nó không giống mùi của thứ đến từ thế giới này!"

Ánh mắt của Cale bắt đầu chìm xuống.

'Nó không đến từ thế giới này? ... Có phải là sức mạnh từ Ma giới không? Vậy nghĩa là tên đó đến từ Ma tộc? '

Jack tiếp tục nói vào lúc đó.

"Anh giống tôi. Anh đang phục vụ một thứ gì đó. "

'Gì?'

Đôi mắt của Cale mở to.

Cộp.

Thánh tử Jack tiến lên một bước.

Anh đã nắm lấy bàn chân trước của Raon ngay khi Raon xuất hiện và nói rằng Cale đang khẩn cấp nhờ họ giúp đỡ.

'Dù sao thì Nhân loại cũng có thể sẽ bị thương đáng kể, điều gì đó tồi tệ có thể sẽ xảy ra! Hắn nói là hãy đến đó nếu ngươi muốn! Hắn nói rằng ngươi không cần phải đến nếu ngươi không muốn! Hắn sẽ không thấy phiền đâu! '

Làm sao anh có thể từ chối yêu cầu của người này được?

Người này đã cứu em gái Hannah của anh, cứu chính anh và cứu Mogoru cũng như Giáo hội của Thần Mặt trời.

Đó là lý do tại sao anh và Hannah đã đến đây không chút do dự.

Anh nhận ra rằng quyết định của mình đã đúng.

Một lời quở trách đâm thẳng vào Hầu tước.

"Cái ác, dường như anh đang phục vụ cho Ma tộc."

Cale ngạc nhiên trong nội tâm.

- Trời đất. Hắn ta phục vụ cho Ma giới á?

Cale cắn chặt môi khi nghe câu hỏi của Super Rock.

Có những linh mục trên thế giới này tin vào các vị thần và một vài người trong số họ đã được ban cho sức mạnh của các vị thần.

Cũng giống họ, có những linh mục tin tưởng và đi theo Ma giới.

Tay Jack hướng về phía quả cầu màu xám.

"Nó thuộc về Ma giới."

Shaaaaaaa-

Ánh sáng bắt đầu tỏa ra với Thánh tử Jack ở trung tâm.

"Nó giống như sức mạnh của tôi từ Thần Mặt trời, một thứ không đến từ thế giới này."

"Ngươi dường như biết rất nhiều về nó."

Bộp, bộp.

Hầu tước lại mở chiếc quạt của mình với vẻ mặt như muốn nói rằng hắn không biết phải làm gì vì quá hạnh phúc.

Hắn ta rất vui vì Jack đã có thể kể rất nhiều về mình.

"Ta thực sự đã đưa ra một quyết định đúng đắn khi bảo chúng đừng giết ngươi."

"Ngươi đang phun ra những thứ vớ vẩn gì vậy?"

Hannah cau mày bước tới.

Cale bằng cách nào đó đã bị đẩy ra sau khi Jack và Hannah đối mặt với Hầu tước.

"Ý ta là gì á? Ta đã ngăn chúng đuổi theo hai người cho đến phút cuối cùng. Hai người đều có ích. Hơn nữa, Hannah à, bây giờ chúng ta không như những người xa lạ nữa đâu. Ngươi cũng là người đã nhiễm độc tử mana. Pfft. "

Hannah bắt đầu nói trong tiềm thức.

"Tiếng cười của tên khốn đó nghe khó chịu thật."

"... Hannah."

Jack định ngăn cô lại nhưng Hầu tước vẫy chiếc quạt của mình và đáp.

"Ta nghe thấy rằng ta đang gây khó chịu khá nhiều. Nhưng ai đó ở cấp độ của ta lại không thể không nghe thấy những điều như vậy ".

Chhhh.

Quạt được gấp lại và hướng lên trời.

"Con người sống trên mảnh đất bên dưới cái mặt trời khó chịu chết tiệt này. Không có gì lạ khi chúng gọi những người như ta với sức mạnh to lớn như thế này là đáng ghét. Nhưng điều đó sẽ thay đổi ngay bây giờ ".

Nó sẽ thay đổi ngay bây giờ.

Quả cầu lớn màu xám đổi hướng và bắt đầu tiến về phía cặp song sinh của Thần Mặt trời khi hắn ta nói thế.

"Bây giờ, ta sẽ để hai người các ngươi sống sót. Ta cần hai ngươi khóc hết mình khi thấy thế giới này bị cai trị dưới một vương quốc được gọi là bóng tối. Pfft. "

Hannah quay về phía Jack.

"Oppa. Em nghĩ tên khốn đó phát điên rồi. Liệu những người tin theo ma tộc đều sẽ biến thành như vậy sao? "

"... Ừm. Tên đó dường như đã như thế ngay từ đầ- "

"Ah. Hắn vừa sinh ra đã điên thế này rồi sao? "

Nụ cười.

Hannah mỉm cười trước khi kéo băng che chuôi kiếm xuống.

Shhh.

Một thanh kiếm trắng xoá không chút bụi bẩn lộ ra.

"Đó là lý do tại sao thanh kiếm này lại liên tục cầu xin tôi giết tên khốn điên rồ đó."

"Pfft. Cô Hannah. Cô đang cố gắng chống lại ta sao? "

Hầu tước liếm môi trong khi nhìn thanh kiếm trắng đang chĩa vào mình với vẻ vui mừng.

"...Cuối cùng. Cuối cùng ta cũng có thể khiến những đứa con của Thần Mặt trời phục tùng và cầu xin ta vì mạng sống của chúng rồi. Keke! Vậy thì bây giờ, ta sẽ giết tất cả mọi người nhỉ? "

Hắc kỵ sĩ ở phía sau bắt đầu nói.

"Hầu tước. Tôi đã đợi một thời gian để ngài nói điều đó rồi đấy. "

Keng-!

Thanh kiếm của hắc kỵ sĩ thể hiện vẻ đẹp lạnh lùng của nó. Rồi cô ta nhẹ nhàng chém xuống với nó.

"Aaaaaaaaah!"

Giật.

Thanh kiếm đang chém xuống khựng lại.

Tiếng hét đó phát ra từ xa phía sau chứ không phải chỗ này.

Đôi mắt cô nhìn về phía trước trong khi vẫn nắm chặt thanh kiếm của mình.

Jack và Hannah.

Ở giữa hai con người trông như thể sẵn sàng chạy loạn lên bất cứ lúc nào ... Cô nhìn thấy Cale Henituse đang đứng phía sau họ. Cô có thể nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt cậu.

"Aaaaaah!"

Rồi cô ta nghe thấy một tiếng hét khác.

Tiếng hét phát ra từ phía đối diện của khu rừng nơi Dark Elf đang đóng quân.

Shaaaaaaaaaaa-

Một cơn gió thổi vào cô như một cơn sóng thần cùng lúc đó. Không, nó đang bị xô về phía cô.

'Cale, tôi đã làm được rồi! Tôi cũng mang anh ta theo đây! '

'Tôi đây! Tôi xin lỗi. Huuuuuu. Tôi đã rất sợ hãi! Nhưng bây giờ tôi không sợ nữa! '

'Hỗn loạn, hủy diệt, tức giận! Tôi định sẽ phá hủy mọi thứ! Tôi là một Phong tinh linh đã che giấu sức mạnh! '

Cơn gió mà ba Phong tinh linhmang đến tràn ngập trong sương mù của On.

Sương mù ngay lập tức bao phủ tầm nhìn của mọi người.

Hắc kỵ sĩ nhìn Cale biến mất trong sương mù.

Cô cũng nhìn thấy Hannah và Jack mỉm cười. Raon đã nói với cặp song sinh trước đó.

'Nhân loại đang yêu cầu sự giúp đỡ của các ngươi để trốn thoát! A, hắn nói nếu có kẻ thù mà hai người khó xử lý, hãy bước tới trước mặt Nhân loại và ra dấu cho hắn! '

Cale nhìn sương mù bao phủ mọi thứ ngoại trừ đồng minh của họ và bắt đầu nói.

"Chúng ta chỉ có một mục tiêu kể từ bây giờ."

Tất cả các đồng minh đều nhìn về phía cậu.

"Chúng ta sẽ trốn thoát khỏi đây mà không để một người nào chết."

Những ánh mắt nhìn cậu đã thay đổi.

Mọi ánh nhìn đều tràn đầy sức sống.

Đó không chỉ là vì sự quyết tâm của họ.

Shaaaaa-

Có một ánh sáng bao quanh họ.

Ánh sáng chữa lành này bao quanh các Elf và những người lính đánh thuê. Ánh sáng tràn ra từ tay áo của Thánh tử Jack.

Sương mù cũng đã che đi ánh sáng đó.

"Meeeeeow."

Ngay lúc đó, Mèo con màu bạc đã xuất hiện trong màn sương mù.

"Ahhhhhhh!"

"Aaaaah!"

Các đồng minh có thể nghe thấy tiếng la hét của kẻ thù. Cale đặt On lên vai và bắt đầu nói lần nữa.

Giọng câu nhanh nhẹn và chắc nịch.

Bây giờ nó là một cuộc chiến chống lại thời gian.

"Những sát thủ của Arm đứng sau tiểu đoàn Dark Elf hiện đang bị tấn công. Những người tấn công chúng là đồng minh của chúng ta, gia tộc Molan. Chúng ta sẽ tập hợp lại với họ và trốn thoát ".

Tuy nhiên, có một ngọn núi mà họ cần phải vượt qua để tập hợp lại với gia tộc Molan.

Họ phải vượt qua tiểu đoàn Dark Elf và lực lượng của tên có thể là Ma cà rồng.

"Chỉ huy-nim. Chúng ta sẽ tấn công các Dark Elf sao? "

"Ừ. Chúng ta không có cách nào để biết được sức mạnh của tên khốn phục vụ cho Ma tộc cũng như sức mạnh của Lữ đoàn Hiệp sĩ đó. Nhưng Ma cà rồng và Dark Elf chắc chắn là thiên địch của Giáo hội Thần Mặt trời ".

Đó là lý do tại sao lao qua chúng sẽ có ý nghĩa hơn.

Các đồng minh nhận ra rằng Cale không cần phải giải thích bất cứ điều gì khác. Tất cả đều đang chờ đợi những mệnh lệnh tiếp theo của Cale.

Sự hỗn loạn vì sương mù sẽ chỉ kéo dài trong giây lát.

Họ cũng không biết khi nào thì cuộc phục kích của gia tộc Molan sẽ kết thúc.

Đó là lý do tại sao họ cần phải di chuyển nhanh chóng.

"Những người lính đánh thuê sẽ bảo vệ các Elf bằng những chiếc khiên của họ. Elf sẽ tấn công khi có tín hiệu ".

Haaaa.

Họ nghe thấy ai đó thở nặng nhọc.

Glenn Poeff dùng tay che vết thương trong khi ngồi dậy.

Rất may, anh đã trông khá hơn trước. Các pháp sư khác cũng vậy.

Đó là nhờ khả năng chữa bệnh của Jack.

Tuy nhiên, họ vẫn chưa được chữa lành hoàn toàn.

"... Glenn Poeff."

Glenn nói thay cho tất cả các pháp sư khi Cale gọi tên anh.

"Chúng tôi có đủ sức để trốn thoát. Tuy nhiên, aura của chúng tôi vẫn quá không ổn định để sử dụng ma pháp."

Các pháp sư gật đầu. Glenn nở một nụ cười nhạt khi tiếp tục nói.

"Các pháp sư đánh thuê của chúng tôi có sức chịu đựng khá tốt khi chạy. Hơn nữa, Thánh tử-nim không cần sử dụng sức mạnh của mình ở nơi khác sao? "

Đúng là thế.

Có một lý do khiến Cale không thể bảo Jack chữa bệnh cho mọi người cùng một lúc.

'Thuộc tính bóng tối sẽ tránh khỏi khả năng hồi phục của Jack.'

Thêm vào đó...

'Cuộc trốn chạy này có thể sẽ trở thành một quá trình dài.'

Sẽ thật tệ nếu Jack chữa lành cho nhiều người cùng lúc và quá mệt để sử dụng sức mạnh của mình.

Cale đưa mắt ra hiệu cho Jack.

"Đây là một thuốc được làm tại đền thờ."

Jack giao một đống cho các pháp sư trước khi quay trở lại bên Cale.

"Meeeeeow!"

On đã cho Cale tín hiệu ngay lúc đó.

Người duy nhất có thể nhìn thấy mọi thứ trong sương mù đang cho họ biết rằng họ cần phải di chuyển ngay bây giờ.

"Choi Han và Hannah đi trước."

Hai người mạnh nhất của họ cần phải đi ở phía trước.

"Bud anh đi về phía sau. Thánh tử-nim, anh ở lại trung tâm. "

Bud, người có thể ngửi thấy kẻ thù mạnh đang đến gần cần phải ở phía sau. Về phần Thánh tử Jack, anh sẽ ở giữa để-

"Tôi sẽ bắt đầu."

Shaaaaaaa-

Ánh sáng chữa lành mà anh nhận được từ Thần Mặt trời tạo ra một vòng xung quanh các đồng minh của họ.

"Ma cà rồng và Dark Elf sẽ không thể vào trong cái vòng này."

Cale mở miệng nói.

"Đi."

On nhận được cái nhìn của Cale.

Một con đường bắt đầu xuất hiện xuyên qua sương mù.

"Tốt thật đấy."

Hannah chỉ về phía con đường đó và nói với Choi Han, người ra hiệu cho cô im lặng và rút kiếm ra. Aura đen sáng của anh đang bao phủ thanh kiếm.

Anh bước tới.

"Im và chạy đi."

"Và chém tất cả mọi thứ cản đường chúng ta?"

"Ừ."

Choi Han và Hannah bắt đầu dẫn đầu các đồng minh tiến lên. Cale ở ngay sau hai người họ.

"On, gửi tín hiệu."

Rồi cậu lắc cây roi.

Một cơn lốc kỳ lạ xuất hiện bên trong sương mù.

Đó không phải là Âm thanh của gió.

Swooooooosh-

Các Phong tinh linh đang tạo ra những cơn lốc xung quanh họ.

Số lượng các cơn lốc tiếp tục tăng lên, và chúng tiếp tục xuất hiện ở nơi mà Rồng đen xuất hiện với một chú Mèo con màu đỏ trên lưng.

"Ư! Ặc! "

"Grooooooooa-"

Gió xen lẫn với sương mù độc đỏ xuất hiện ở cả hai bên của đồng minh và tạo ra một con đường cho họ chạy.

- Nhân loại! Đừng lo lắng về bọn ta! Bọn ta sẽ làm tốt thôi!

Cale lắng nghe những báo cáo không ngừng của Raon khi cậu quan sát mọi hướng.

'Hỗn loạn, hủy diệt! Phía tây! Đến hướng 9 giờ của cậu! '

"Hướng 9 giờ!"

Cale hét lên và Sorros theo sau.

"Khai hoả!"

S, s, s, shhhhhh-!

Những mũi tên bắn về hướng mà Cale đã nói.

Tang! Tang!

Một thứ gì đó đập vào khiên của những người lính đánh thuê cùng lúc đó.

Cale nhìn vào những chiếc khiên của lính đánh thuê.

Những mũi tên đen mà Dark Elf bắn ra đã biến mất ngay khi chạm vào những chiếc khiên. Tuy nhiên, chúng đủ mạnh để làm các tấm khiên bị lõm xuống đáng kể gần như ngay lập tức.

'Mấy tấm khiên có thể không được sử dụng sau khi chặn hai mũi tên khác hoặc lâu hơn.'

Cậu đã nghe thấy giọng nói của Dark Elf già ngay lúc đó.

"Chúng ta đã xác định được kẻ thù!"

Dark Elf sẽ sớm bắn một loạt mũi tên khác.

"... Kẻ thù của các Tinh linh đang đến!"

Sorros cho cậu biết rằng các Tinh linh của phe địch được cho là sẽ ăn các Tinh linh khác đang đi theo hướng của chúng.

Cale đã nhận thấy tất cả những điều này.

"Khai hoả!"

Ngay khi cậu nghe thấy giọng nói của ông già.

"Raon!"

- Được rồi!

Bộp.

Hong rơi vào vòng tay đang dang rộng của Cale trong khi một chiếc khiên lớn và cứng cáp màu đen ngay lập tức bao vây các đồng minh.

Tuy nhiên, những người lính đánh thuê khác ngoài Glenn đều nao núng, họ chỉ có thể cuộn mình lại vì sợ hãi sau khi nhìn thấy những mũi tên đen xuyên qua màn sương mù.

"Đừng dừng lại!"

Họ nghe thấy giọng nói của Cale ngay lúc đó.

"Mọi người, tiếp tục chạy đi! Chỉ nhìn về phía trước như thể dừng lại có nghĩa là đã chết! "

"Hãy nghe theo chỉ huy!"

Bud hét lên từ phía sau và các đồng minh bắt đầu di chuyển trở lại.

Baaaaang!

Bang! Bang! Bàaaaang! Bàaaaang!

Một số lượng không đếm xuể các mũi tên màu đen bắt đầu tấn công tấm khiên màu đen.

Sorros tự hỏi liệu chiếc khiên có bị vỡ không và vô thức nhìn về phía Cale với vẻ sợ hãi.

Rồi anh bị sốc.

'Huh?'

Anh không nhìn thấy Choi Han hay Hannah ở phía trước.

Những gì anh nhìn thấy là aura màu đen sáng chói và một vạch trắng ở giữa những mũi tên đen.

"Ugh!"

Dark Elf già nắm chặt vai và lùi lại.

Sìiiiiiiii-

Da trên vai ông bỏng rát.

Ông nhìn về phía trước.

Choi Han đã chém mũi tên đen của ông.

Hannah đã tấn công ông khi được Choi Han yểm trợ.

Thanh kiếm trắng lướt qua vai của Dark Elf già.

"... Vừa lướt qua mình ......!"

Da của ông ta đã bị bỏng đáng kể và để lại một vết thương lớn chỉ với một tiếp xúc nhỏ như vậy.

Nó cũng không thể được chữa lành.

Đây là vết thương do thánh vật của Thần Mặt Trời để lại.

"Đồ tạp chủng......!"

Tuy nhiên, Choi Han và Hannah bị sương mù vây lấy và ngay lập tức biến mất trước khi Dark Elf già kịp làm gì.

Rồi hai người trở lại phía trước nhóm.

Hannah nhìn lại và mỉm cười về phía Cale.

"Chúng ta chỉ cần tấn công bất kỳ kẻ thù mạnh nào như thế này phải không?"

"ừ."

"Thật đơn giản. Tôi thích nó. Không phải vậy sao? "

Cô có thể thấy Cale trả lời câu hỏi của cô một cách nghiêm khắc.

"Chà, ít nhất chúng ta cần phải làm được thế này. Chúng ta không thể để chúng làm hại chúng ta khi chúng ta chạy."

Các mũi tên dừng lại trong giây lát, có khả năng là do cuộc tấn công của họ vào Dark Elf già.

Cale nhìn về phía Sorros.

Sorros chắc chắn đã nghe Cale nói rằng họ không chỉ chạy trốn. Đó là lý do tại sao anh có thể biết Cale sẽ nói gì chỉ bằng cách nhìn vào ánh mắt của cậu.

Cale giơ tay lên khi miệng Sorros vô thức mở ra.

Chiếc khiên đen đã biến mất.

Sorros đã ra lệnh cho các ELf.

"Tấn công!"

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi các đòn tấn công của kẻ thù đã dừng lại ...

Các mũi tên của Elf và các Tinh linh đã trốn khỏi các Tinh linh của đối phương bằng cách nấp bên trong lá chắn bắt đầu tấn công .

Những luồng aura của nước, lửa, gió, đất và gỗ hòa vào những mũi tên phóng ra.

Hướng đi không thành vấn đề.

Bất kỳ ai khác trong khu vực này đều là kẻ thù của họ.

"Aaaah!"

"Ugh!"

Đồng minh có thể thấy chiếc khiên đen xuất hiện trở lại ngay sau khi cuộc tấn công của họ kết thúc và họ nghe thấy kẻ thù rên rỉ.

Cale lấy một túi ma thạch thượng cấp từ ​​túi trong của mình ra. Nó đã được giao cho một sinh vật vô hình.

Raon vô hình đã bắt lấy chúng.

Cale đã bảo Raon tiết kiệm năng lượng của mình và dùng ma thạch để chiếc khiên đen không biến mất.

Cậu bắt đầu nói với các đồng minh đã dừng lại sau khi tấn công.

"Sao lại dừng?"

Các đồng minh bị sốc và nhìn ra khỏi tấm khiên vững chắc đang bảo vệ họ rồi bắt đầu chạy tiếp trong khi nhìn về phía trước.

Kẻ thù của họ không thể nhìn thấy trước mặt, nhưng sương mù đang mở ra một con đường cho đồng minh.

Họ có thể nhìn thấy lưng chỉ huy của họ khi cậu chạy trên con đường trước mặt họ.

Bỏ trốn mà không có ai chết.

Nó có vẻ khả thi.

Bước chân của mọi người bắt đầu trở nên tràn đầy hy vọng và sức mạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro