Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15: Tự an ủi bị phát hiện (H)

Phùng Viễn nghĩ tới chuyện đó,Quý Nam dĩ nhiên cũng nghĩ tới

Thời gian y mang thai dưới thân mẫn cảm dị thường,tháng càng lớn hoa huyệt càng sưng lên,nửa đêm y thường bừng tỉnh,quần lót ướt đến rối tung rối mù,Phùng Viễn lại sợ y bị thương cắn răng chịu đựng không cắm vào,bình thường chỉ dùng miệng hoặc là tay. Ban đầu Quý Nam có thể cảm thấy thoả mãn,lâu dần lại không được,không có căn dương cụ sưng tím kia cắm vào,hoa huyệt của y liền cơ khát chảy nước tràn lan,ngay cả buổi tối ngủ cũng ngủ không tốt

Nếu Phùng Viễn không chịu đụng y,Quý Nam liền nhớ đến trước kia từng nghe nói qua tin đồn,nói song nhi bên trong vài tửu lâu kia đều sử dụng dụng cụ giả điều giáo ra,y lén lút kêu hạ nhân đi tìm,thật đúng là mua được một bộ có đầy đủ các loại dương cụ giả với nhiều kiểu dáng khác nhau

Nhưng mua được về là một chuyện,sau lưng Phùng Viễn dùng dương cụ giả lại là một chuyện khác. Quý Nam lòng nóng như lửa đốt chờ đến một ngày anh rể ra ngoài làm việc,đem đồ đang cất giấu từ dưới giường đưa ra,ngồi trên giường chọn một cái,mặt y chậm rãi đỏ lên,trong này thế mà lại có cái còn lớn hơn gia hoả thô dài của Phùng Viễn

Quý Nam đầu tiên chọn lấy một căn không lớn không nhỏ,nắm trong lòng bàn tay do dự một lát,lại đổi một căn nhỏ nhất,cởi quần đem dương cụ giả kề sát tới miệng huyệt liền kinh hoảng,lại do do dự dự một lần nữa đem dương cụ giả lạnh lẽo ấn lên đoá hoa ướt mềm,cảm xúc lạnh lẽo khiến y đánh một cái rùng mình,nơm nớp lo sợ dùng dương cụ giả cọ xát miệng huyệt cơ khát,một thoáng sau liền có cảm giác,thẳng lưng đỡ bụng đem đồ vật dính đầy dâm thủy từ từ ăn vào. Mặc dù đây không phải thật sự là tính khí nhưng thân thể Quý Nam đã lâu chưa làm qua sự tình vẫn cảm nhận được khoái cảm đến phát run,hai chân mở lớn,miệng huyệt dính dâm thủy ngậm dương cụ giả mấp máy không thôi

Quý Nam ở trên giường khó nhịn vặn vẹo thân mình,không tự chủ được kêu lên:"Anh rể"

Phùng Viễn đang ở ngoài cửa nghe thấy được,thiếu chút nữa không nhịn được trực tiếp tông cửa đi vào

Quý Nam kỳ thật rất thông minh,nhưng thông minh cũng có lúc hồ đồ,y nhờ hạ nhân Phùng gia đi mua đồ dạng đó,Phùng Viễn như thế nào có thể không biết? Phùng Viễn chính là muốn nhìn một chút xem Quý Nam sẽ làm tới trình độ nào,ghé vào khe cửa nhìn thấy đứa bé chọn tới chọn lui,cuối cùng chọn căn nhỏ nhất,hắn thiếu chút nữa cười ra tiếng

Bất quá thời điểm Quý Nam động tình gọi hắn,Phùng Viễn liền không còn bình tĩnh,đứng ở cạnh cửa ngóng trông nhìn Quý Nam đem dương cụ giả từ huyệt đạo rút ra,lại gian nan nhét vào,cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng đang bị cắm đến trương lớn vừa vặn đối diện với cửa phòng ngủ,Phùng Viễn nhìn đến không sót một chút gì

"Anh rể......" Quý Nam lấy ngón tay đem dương cụ giả ấn sâu vào hoa huyệt,cán lạnh lẽo dính vào một chút nhiệt độ cơ thể,đã có thể thực thông thuận trượt vào trong huyệt đạo,y nghĩ đến Phùng Viễn,xuống tay liền không biết nặng nhẹ,dương cụ giả bên trong hung hăng đảo lộng "Anh rể......Anh rể dùng lực......"

Dương cụ giả chung quy không phải là tính khí thật,hoa huyệt Quý Nam thực tủy biết vị ngậm khí cụ co lại,phun ra một bãi nước đậm sệt,nhưng vẫn không dập nổi tình dục bên trong y,Quý Nam nằm trên giường vận vẹo thân mình,nghĩ đến Phùng Viễn lại cảm thấy ủy khuất rơi lệ,rõ ràng đại phu đều đã nói là có thể......Y nổi lên tính tình,đem dương cụ giả hung hăng hướng bên trong đâm loạn,cuối cùng chọt đến chỗ làm cho y thoải mái,y thở phào một hơi nhẹ nhõm,tiếp sau đó lại rơi vào tình trạng do dục cầu bất mãn dày vò

"Anh rể...... Anh rể dùng lực đâm......" Quý Nam nằm nghiêng trên giường,dương cụ giả dính đầy dâm thủy  ở giữa hai chân y trừu sáp,mắt thấy phía dưới muốn cao trào,cửa phòng ngủ bị Phùng Viễn đẩy ra

"Anh rể!" Quý Nam sợ tới mức la hoảng lên,mông nhếc mạnh lên,hoa huyệt phun ra một cỗ dâm dịch ấm áp,đem một đoạn dài dương cụ giả đẩy ra

"Tiểu Nam......" Phùng Viễn vừa đi vừa một bên cởi quần áo,lúc đến bên giường đem dương cụ giả thô to nhất nắm ở trong tay "Đến thử căn này xem"

Quý Nam còn đang đắm chìm trong kịch liệt tình triều,hai chân dễ dàng bị Phùng Viễn kéo ra. Phùng Viễn đem cái dính đầy dâm thủy ném sang một bên,dùng căn dương cụ giả thô dài trong tay nhợt nhạt cắm vào huyệt khẩu Quý Nam,sau khi đã ướt dính liền dùng lực cắm đi vào
 
"Lạnh...... Rất lạnh!" Eo Quý Nam bị cắm bất ngờ bắn mạnh lên,hoa huyệt trào ra càng ngày càng nhiều nước,tiểu hạch ẩn núp bên dưới cũng cứng rắng đứng lên,bị Phùng Viễn lấy ngòn tay nắm lấy lôi kéo "Anh rể.......Anh rể,rất lạnh a......."

"Quả nhiên ăn vào được" Phùng Viễn nắm dương cụ giả nhanh chóng cắm vào rút ra,đồ vật dưới háng cũng sưng lớn đứng lên,nhìn mặt Quý Nam còn đắm chìm trong tình triều,không đâm chọc được mấy cái liền đem dương cụ giả vứt đi,tách mở hai cánh mông Quý Nam cầm tính khí của mình động thân cắm vào

Quý Nam bị tính khí Phùng Viễn nhồi đầy mở miệng thét chói tai,đạt đến đỉnh cao tình dục,bưng lấy cái bụng tròn vo khóc hô cao trào,hoa huyệt mãnh liệt phun ra nước,cọ rửa dục căn nóng bỏng trong cơ thể. Cái miệng nhỏ nhắn lúc trước vừa ăn dương cụ giả lạnh lẽo,lúc này bị dục căn nóng hổi của Phùng Viễn cắm vào làm y phát run,huyệt đạo nhanh chóng mút vào cán căn dữ tợn,như khẩn cấp muốn nuốt chửng tính khí Phùng Viễn

"Bảo bối của anh,anh rể hôm nay nhất định sẽ dùng hết sức yêu thương em" Phùng Viễn nâng mông Quý Nam ôm người vào lòng,thẳng lưng va chạm liên tục,lâu lâu lại cố ý sượt qua điểm mẫn cảm bên trong của Quý Nam mà nghiền ép

Quý Nam mới từ trong cao trào lấy lại tinh thần,lại bị tình dục càng kịch liệt hơn nuốt hết,bị đỉnh đến hai vú sưng lớn,sữa cọ lên ngực Phùng Viễn,lưu lại một vệt nước trắng đục

"Anh rể......" Quý Nam động tình không thôi,đã sớm đem việc xấu hổ khi tự an ủi bị phát hiện ném đến lên chín tầng mây "Lại...... Lại dùng lực......"

Phùng Viễn kéo hai chân Quý Nam ra,tính khí lúc xâm nhập vào liền cố ý cọ qua hoa hạch nhỏ,đem tiểu hạch đè ép đến biến dạng mới phốc xuy một tiếng cắm cả căn vào sâu trong huyệt khẩu. Quý nam thích đến hai chân buộc chặt,mũi chân căng thẳng ở trên drap giường vẽ ra vài vết nhăn

Trước đó hai người cũng không dám quá mức,Quý Nam mang thai còn ít tháng,chỉ cần không làm đến bước cuối cùng liền không sao. Lần này Phùng Viễn đem y ôm lên trên giường thân thiết,mở rộng hai chân Quý Nam thô bạo trừu sáp,như là muốn đem tính dục mấy tháng trước tại thời điểm này toàn bộ đều trút ra. Mà tiểu huyệt Quý Nam cơ khát vô cùng,bị thao biến thành sưng đỏ như trước vẫn lưu luyến không rời tính khí của Phùng Viễn,khó bỏ khó phân,dâm thủy rơi vãi khắp nơi để lại dấu vết,ga trải giường có thể thấy rõ loang lổ khắp nơi đều là tinh dịch cùng dâm thủy

"Tựa lưng vào anh rể có thoải mái không?" Phùng Viễn đem Quý Nam ôm ngồi trước người,ấn bắp đùi y liên tiếp xâm nhập "Có được anh rể sáp thoải mái"

"Anh rể......Anh rể anh sáp nhiều vào......" Quý Nam tựa vào trong ngực Phùng Viễn thoả mãn thở dốc "Em.....Em trướng......"

"Tiểu tổ tông, chỗ nào trướng?" Phùng Viễn một bên đỉnh lộng một bên niết lên hoa hạch ướt sũng của Quý Nam ấn xoa

"Hoa huyệt...... Hoa huyệt rất trướng......" Quý Nam quên xấu hổ,đỡ bụng thét chói tai liên tục

"Xem ra đã để em bị đói"  Phùng Viễn cúi đầu cười,hướng chỗ sâu huyệt đạo dùng lực cắm vào,Quý Nam duỗi thẳng hai chân,huyệt đạo điên cuồng có rút,ngậm tính khí tím đen xoa bóp

Phùng Viễn bị cắn đến hô hấp nặng nhọc hơn,kiên trì tại bên trong huyệt đạo căng chặt rong đuổi hồi lâu,rốt cuộc rút ra dục căn,tính khí để ngoài hoa huyệt ướt mềm của Quý Nam bắn ra

Quý Nam bị dòng nước kích đến cả người bắn lên,cùng bắn một lúc với dục căn trong cơ thể,anh rể bắn tinh dịch trên âm vật cùng miệng huyệt mẫn cảm của y,khoái cảm tê dại trộn lẫn với cảm giác hư không đến gấp,làm cho y gấp đến độ khoé mắt rơi xuống lệ,hận không thể để Phùng Viễn đặt y lên giường thô bạo giữ lấy

Bạch trọc đậm sệt theo da thịt Quý Nam chảy xuống trên giường,còn có một ít theo môi lớn chảy vào hoa huyệt,càng dính nhiều lên môi nhỏ sưng đỏ. Phùng Viễn mê muội dùng tay xoa nắn,nhu ra càng nhiều dâm thủy ấm áp mới đem Quý Nam ôm vào phòng tắm rửa thân mình rồi đi ngủ

Về phần vài căn dương cụ giả kia,bị Phùng Viễn một lần ném toàn bộ,nói là không thể thỏa mãn Quý Nam . Quý Nam tự biết đuối lý,cũng không thể không biết xấu hổ nhắc lại, xem như không biết,may mà Phùng Viễn cũng chịu cắm cắm hoa huyệt y,tuy không thể triệt để tiến vào,đến cùng vẫn là thư thái hơn rất nhiều

Đợi đến mấy ngày trời trở lạnh hơn,Quý Nam cũng sinh con,tính ra được là mang thai thời điểm tâm tình y hậm hực,quá trình không quá thuận lợi,thật vất vả sinh xong người liền hư hư nhược nhược,cả ngày nằm trên giường không có chút tinh thần

Vừa vặn thời tiết cũng lạnh xuống,Phùng Viễn liền không cho y xuống giường,nằm trên một bồn lửa một tấc không cho rời. Quý Nam sinh xong con ngược lại nhu thuận hơn,tuy rằng thường xuyên khóc nhưng chỉ cần cho con bú xong liền tốt,Vương mụ suốt ngày ôm đến vui vẻ vô cùng. Phùng Viễn đối với con nhỏ ngược lại có chút luống cuống tay chân,ôm một cái lại sợ mình dùng lực không cẩn thận làm đau hắn,Quý Nam nhìn đến vui vẻ,thường xuyên ghé vào trên đùi Phùng Viễn trêu đùa con

Buổi tối con không cùng bọn họ ngủ cùng một chỗ,Phùng Viễn ôm eo Quý Nam đau lòng y đau đến mức ghê gớm: "Về sau dứt khoát không sinh nữa"

Quý Nam đem chân lạnh lẽo nhét vào giữa hai chân anh rể:"Nói lung tung"

"Sao hơ lửa lâu như vậy rồi vẫn còn lạnh?" Phùng Viễn đem chân y nhét vào trong ngực "Xem đã đem em ép buộc thành cái dạng gì"

"Em thích" Quý Nam dính ở trong lòng Phùng Viễn hừ nhẹ "Anh quản được sao?"

"Chiều hư,lại muốn làm bậy" Phùng Viễn lại cười nói "Thời điểm khó chịu lại không bằng lòng"

"Khó chịu cũng là trách anh" Quý Nam ôm cánh tay anh rể nói thầm

Phùng Viễn thấy vậy không có biện pháp, hống y mau chút ngủ,nửa đêm lại bị Quý Nam đánh thức

Ngoài cửa sổ loé lên ánh sáng của đèn lồng,sắc vàng soi sáng lên giọt nước còn đọng trên khoé mắt Quý Nam

Phùng Viễn mang theo âm thanh khốn đốn buồn ngủ,hắn dỗ Quý Nam dỗ đến nửa đêm,vừa ngủ không được bao lâu: "Đừng sợ,anh rể ở đây cùng em"

Quý Nam sột soạt xoay người,ghé vào bên cạnh hắn gọi lên một tiếng

"Tiểu tổ tông của anh" Phùng Viễn sờ soạng đem người ôm vào trong lòng "Em là không muốn để anh ngủ?"

Quý Nam mím môi bò đến giữa hai chân Phùng Viễn,khoác chăn chậm rãi đem hai tay vươn đến ôm cổ anh rể,lúc này Phùng Viễn triệt để tỉnh,mạnh mẽ xoay người đem y đặt ở dưới thân: "Tay sao lại lạnh như thế?"

Quý nam dùng hai má cọ cọ Phùng Viễn mấy cái,xốc chăn lên để hơi lạnh đêm khuya tràn vào ,y lại ở trong lòng Phùng Viễn ngủ thiếp đi,cọ cọ cho Phùng Viễn nổi lên cảm giác,nghẹn giọng cười "Trướng sữa?"

Quý Nam nhẹ nhàng "Ân" một tiếng đem quần áo xốc lên,lạnh đến mức đánh rùng mình. Phùng Viễn vội vàng đưa tay đắp chăn lại cho y,ôm Quý Nam rầu rĩ cười,chỉ nói:"Còn không biết xấu hổ trả lời?"

Quý Nam đầu tựa vào đầu vai Phùng Viễn nhìn ánh sáng phiêu diêu ngoài cửa sổ,nhìn ánh sáng chiếu lên tuyết đọng bên ngoài,bỗng nói "Phùng Viễn,em lần đầu tiên gặp anh ngày đó tuyết cũng rơi"

Phùng Viễn ứng thanh,tay trong chăn sờ soạng xốc quần áo Quý Nam lên: "Em khi đó có lẽ chán ghét anh"

"Ai kêu anh vừa đến đã giở trò lưu manh?" Quý Nam bị tay Phùng Viễn sờ đến cười rộ lên "Nhẹ chút" Nói xong cúi đầu nhìn ánh mắt Phùng Viễn

Trong phòng cũng giống ngoài cửa sổ có một chút ánh lửa phiêu diêu,cửa phòng trước khi ngủ đã được đóng chặt,cũng không có thắp nến. Quý Nam nương theo ánh sáng hôn ám nào có thể thấy rõ mặt Phùng Viễn? Nhìn một lát liền đem trán kề lên trán hắn,nhũ nhục non mềm vừa bị xoa vừa bị bóp,núm vú tràn ra sữa rất nhanh làm lòng bàn tay Phùng Viễn ướt nhẹp

Quý Nam có như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến,ngày thường ở cùng Phùng Viễn những lúc như này sẽ sinh ra chút tiểu tâm tư ác liệt. Chút tâm tư ấy một khi toát ra sẽ liền mọc rễ nẩy mầm,như liệu nguyên hỏa, không thiêu sạch sẽ tuyệt không dừng lại

"Anh rể?" Quý Nam đưa tay đụng đến bên khoé miệng Phùng Viễn

Phùng Viễn nằm đè lên trên người y,không đi xoa nắn đầu nhũ sưng lên,chỉ bưng lấy bộ ngực mềm nhẹ xoa nắn. Quý Nam ngực trướng đến vô cùng,núm vú thường thường tràn ra sữa,Phùng Viễn lại chính là không chạm vào đầu nhũ y lại càng cảm thấy khó chịu,ở trên giường vặn vẹo thân mình hô tên Phùng Viễn

"Đừng nóng vội,để anh rể giúp em" Phùng Viễn trước khi ngủ đã cùng Quý Nam thân thiết qua,trên người không mặc quần áo,giờ phút này trực tiếp thẳng lưng đâm vào hoa huyệt ướt mềm "Tiểu tổ tông,thoải mái không?"

Quý Nam hai vú phun ra tia nước sữa mỏng manh,tựa trên bả vai Phùng Viễn gật đầu,khóe mắt ánh lệ nhiễm sắc vàng ánh lửa,Phùng Viễn tâm liền sinh cảm giác mềm mại,không nỡ lại khi dễ y,lúc này ôn ôn nhu nhu sáp lộng nhanh hơn,vùi đầu thay phiên nhau mút vào hai bên nhũ lạp sưng lớn,uống được miệng đầy sữa tươi mới dừng lại,vừa nhấc đầu lên,bên ngoài cửa sổ đã có một chút ánh sáng ban sớm

Phùng Viễn tính khí còn chôn ở bên trong hoa huyệt nóng ướt không rút ra,Quý Nam cũng không bảo hắn rút ra,bọn họ cứ như vậy ôm nhau,qua một lát Phùng Viễn bị huyệt đạo căng chặt co bóp đến hưng trí,cầm eo Quý Nam hung hăng đụng vào,đem người đỉnh lộng đến phun ra nước mới dừng lại

Quý Nam vẫn không bảo Phùng Viễn rút ra,dính ở trong lòng Phùng Viễn có chút mơ hồ

Hồi lâu ngập ngừng nói:"Em...... Lần đầu tiên gặp anh,ngày đó tuyết rơi so với bây giờ còn lớn hơn"

Phùng Viễn ấn sau gáy Quý Nam nghiêng đầu hôn khoé môi mềm mại,nhẹ nhàng kêu một tiếng: "Tiểu bảo bối!"

"Như thế nào lại chỉ thấy mình anh?" Quý Nam dường như có chút khó hiểu,hoặc chỉ là mê mang

"Như thế nào,còn hối hận?" Phùng Viễn nheo lại ánh mắt,thẳng lưng hướng chỗ sâu nhất đâm vào,không rút ra mà đem tính khí đỉnh mở cửa tử cung đâm sâu đến tận cùng

Quý Nam mạnh ưỡn ngực thở dốc,ngón tay từ đầu vai Phùng Viễn rơi xuống,ánh mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Chỗ nào...... Chỗ nào có thể......"

Phùng Viễn lúc này mới vừa lòng, ôm y triền triền miên miên hôn

"Anh như thế nào lại coi trọng em ?" Quý Nam hôn xong buông tầm mắt xuống

Phùng Viễn không nhịn cười ra tiếng: "Thích em nào có lý do gì" Nói xong hung hăng hôn trụ Quý Nam,giam eo y nhanh chóng đỉnh lộng,nguyên lai vốn đã không chịu nổi,lại bị cái miệng nhỏ nhắn nóng hổi hút đến mức mất thần trí,mạnh mẽ ôm người vào lòng điên cuồng trừu sáp,hồi lâu sau mới rên lên một tiếng bắn ra,đem bụng Quý Nam bắn đến hơi phồng lên,giống như lúc y vừa mang thai hài tử

"...... Còn không cho anh đi a?" Phùng Viễn bắn xong đợi một lát bỗng nhiên cười rộ lên "Cắn được thật chặt"

Quý Nam lưu luyến không rời rộng mở chân khiến tính khí bán cương bên trong cơ thể trượt đi ngoài,Phùng Viễn ghé vào trên người y không nhúc nhích,đứt quãng hôn khắp người y,như là đùa giỡn có lúc còn dùng răng cắn cắn

"Đức hạnh" Quý Nam vừa thở gấp vỗ sau đầu Phùng Viễn

"Em như thế nào lại nghĩ đến chuyện lần đầu tiên gặp anh?" Phùng Viễn lại hôn đi lên "Quá khứ đã hơn một năm "

"Bỗng dưng cảm giác nếu là anh không gặp em......" Quý Nam không nói lời phía sau,Phùng Viễn lại hiểu hết

Nếu là bọn họ không có gặp nhau, đời này sợ là đều không có duyên phận. Dù Phùng Viễn là loại người chính chắn,đều bởi vì suy tưởng này doạ cho trong lòng cả kinh,ôm Quý Nam hôn tốt một trận "Này không phải đã gặp sao?"

Quý Nam cố sức đáp lại nụ hôn nóng bỏng,sau một lúc lâu cánh tay chui ra khỏi chăn ôm chặt cổ Phùng Viễn,càng ôm càng chặt

Cũng không phải đã gặp sao?


------------
Có nhiều chỗ t chém nên mn thông cảm,có cấn cấn thì nhắc t với 💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#caoh