Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Hôm nay là ngày trăng tròn, những thanh niên như  Vong Cơ đều xuống thành để tìm bạn tình. Nhiều đôi nam thanh nữ tú nắm tay nhau đi lại.Vong Cơ vốn chẳng để ý đến những việc đó,vì cứ trăng tròn hàng tháng là trong thành lại bán món bánh tròn mà chàng thích, chàng chỉ muốn mua bánh rồi hồi cung.

  Cầm trong tay túi bánh tròn, từng chiếc bánh đều giống như một mặt trăng nhỏ, bên trong còn có nhân đậu xanh, vỏ bánh mềm nhưng không dính, Vong Cơ cắn một miếng từng bước tiến về phía cổng thành.

  Đột nhiên từ đâu trong đám đông  có một cỗ xe ngựa đi qua, tên lính đứng đầu xuống ngựa, tiến đến chỗ Vong Cơ. Đột nhiên hắn xô ngã chàng.

-Tên kia ngươi làm gì mà dám chắn xe ngựa của hoàng thượng, muốn tạo phản sao ?

  Vong Cơ vốn yếu đuối, một đẩy của tên lính khiến chàng đứng không vững liền ngã xuống, túi bánh trong tay liền văng ra xa, toàn thân đau nhức.

  Đột nhiên bầu không khí xung quanh lạnh đi vài độ, tên lính cảm thấy sống lưng lạnh toát, quay lại liền thấy Cao Lãng , hắn vội quỳ rạp xuống không nghĩ ra rốt cuộc mình đã làm gì sai.

  Vong Cơ vẫn đang ngồi ôm tay dưới đất, đột nhiên một bóng đen phủ trên đầu chàng.Bóng đen phất tay một cái liền nhấc bổng chàng lên.Vong Cơ bị giật mình liền ôm chầm lấy cổ Cao Lãng.Dưới bóng trăng hình ảnh một nam nhân to lớn ôm trong tay một chú thỏ nhỏ bị thương.khung cảnh tuyệt đẹp nhưng người xung quanh lại không dám liếc mắt nhìn.

  Vong Cơ  ngước lên ngắm nhìn vẻ đep của nam nhân trước mắt.Gương mặt như điêu khắc,sống mũi cao, hai hàng lông mày sắc sảo,ánh mắt sắc lạnh nhưng khi nhìn chàng lại thấy ấm áp, lồng ngực rộng cùng vòng tay rắn chắc, ấy vậy mà khi ôm chàng lại nhẹ nhàng dường như chỉ sợ làm chàng đau.

  Vong Cơ cứ mải chìm đắm trong vòng tay của Cao Lãng.Chợt chàng nhớ ra lời hứa với thúc thúc, phải quay về cung sớm.Vong Cơ vội nhảy khỏi vòng tay Cao Lãng, vội đa tạ rồi chạy thật nhanh. Không thể để thúc thúc biết chuyện này.

  Cao Lãng đột nhiên cảm thấy vòng tay trống rỗng, hắn hơi nhăn mày nhìn theo hướng chàng thanh niên vừa bỏ đi, trong lòng đầy suy nghĩ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ