Chương 1 - Thánh Maria

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Isis vĩ đại, tối cao và nhân từ, người mẹ đã cho chúng ta đất đai màu mỡ và đã mang lại
niềm hi vọng cho tất cả sinh linh; Đức vua Horus, sức mạnh thiêng liêng của người đã bảo
vệ Ejypt và sự vinh quang vĩnh hằng của người mãi chói rọi lên thế gian này
Nu'n, cha của các vị thần, được sinh ra trong đóa sen của sự khởi nguyên, người sáng
tạo vạn vật; Ennead, những vị thần ngụ ở nguồn của dòng sông linh thiêng, vị thần thống
trị bầu trời và mặt đất!... Tôi cầu xin sự kiên nhẫn của người để lắng nghe những lời của
tôi.
Như người đã dạy, chỉ có những tâm hồn trong sạch và ngoan đạo nhất mới có thể
được nhận ân huệ của các vị thần. Tôi đây xin cống hiến tất cả cho người, nữ thần Isis
của tôi. Xin người hãy ban cho tôi Giọt lệ của Thần..."


Icho Maria đang cầu nguyện với các vị thần ở một thị trấn hẻo lánh tên là Duc, tọa lạc tại
biên giới của Vương quốc Hittite thuộc sự kiểm soát của Đế chế Ejypt.
Tầm ảnh hưởng của Duc là khá đáng chú ý ở khu vực nông thôn hoang vắng này. Nó có tới vài trăm ngôi nhà và hàng nghìn dân cư sinh sống. Ngài Dusti, thị trưởng của Duc, là một quý tộc người Hittite. Ngài ấy được hưởng quyền công dân của Đại Đế chế Ejypt, cùng với tất cả đặc quyền của Ejypt.


Một thị trấn ở chốn khỉ ho cò gáy như này lại có một thị trưởng có sức ảnh hưởng lớn như này ắt là phải có lý do. Nơi đây rất đặc biệt. Thị trấn này nằm ở mũi cực nam của bang Syah, là một nơi nổi tiếng với ba đặc sản của nó: sắt, cây tuyết tùng và parangon.


Đây đều là những sản vật quan trọng mà Hittite dùng để giao thương với những quốc
gia láng giềng và cũng như là những vật cống quý báu nhất được cống nạp cho Đế chế.
Sắt được dùng để rèn vũ khí. Sau khi được tinh chế bởi những người thợ, chúng có thể
trở thành những thanh kiếm bén và những bộ giáp bền nhất. Vũ khí là một biểu
tượng của sức mạnh cũng như là một công cụ hữu ích để bảo vệ và chiếm đoạt kho báu.


Nhiều quốc gia trên lục địa cũng sản xuất sắt, nhưng với một số lượng rất giới hạn. Việc sản xuất và buôn bán sắt bị điếu khiển một cách rất khắt khe bởi các nhà cầm quyền. Tuy Duc không sản xuất nhiều sắt, nhưng sản phẩm của nơi đây là tinh khiết và đạt chất lượng cao nhất không chỉ ở Vương quốc Hittite, mà còn là trên toàn lục địa, làm cho chúng rất quý hiếm và nổi tiếng. Cũng không lạ gì khi phần lớn người dân trong thị trấn đều là thợ mỏ và thợ rèn.


Tuyết tùng mọc ở cao nguyên phía Tây của Vương quốc Hittite và trong những ngọn núi
hùng vĩ bên cạnh dòng Euphrates. Sau khi được ngâm trong nước lạnh, phơi khô dưới
ánh mặt trời, ngâm trong creosote và đem đi đun, gỗ tuyết tùng có thể trở thành loại vật
liệu tuyệt vời nhất để đóng thuyền. Thuyền làm từ gỗ tuyết tùng có thể lướt trên hồ, trên sông
và thậm chí là cả đại dương. Hải quân cần chúng trong chiến tranh, và thương nhân cần chúng giao thương giữa các nước. Duc không sản xuất tuyết tùng. Chúng mọc khắp nơi trong những ngọn núi ở phía Đông thị trấn, nhưng lại rất khó để chặt và vận chuyển những cái cây đồ sộ ấy ra bên ngoài.
Nhưng thứ đặc sản quan trọng nhất mà Duc xuất khẩu lại không phải là sắt. Mà là [parangon].
Parangon, hay còn gọi là [Thánh ngọc], là nguyên liệu hiếm có nhất của lục địa này. Syah là một trong những khu vực trọng điểm trong việc sản xuất parangon, vậy mà Duc đã chiếm phân nửa sản lượng parangon của Syah. Mọi quốc gia trên lục địa này đều khao khát parangon.
Những người thèm khát chúng nhất là những bậc thầy phép thuật tối cao, những linh
mục cấp cao của các đền thờ các vị thần.


Thường dân và nô lệ không hiểu được công dụng của parangon. Họ có thể đã từng nhín thấy chúng trên những cây trượng của những linh mục hay trên áo giáp và vũ khí của những người lính quý tộc. Chúng như là một biểu tượng của sức mạnh, sự giàu có và quyền lực thiêng liêng vậy. Chính parangon là thứ tiền tệ đáng giá nhất trên toàn lục địa. Một parangon bất hoại có giá cao gấp hai mươi lần giá vàng trong cùng một khối lượng.


Parangon dùng dưới dạng tiền mặt là phổ biến nhất, được gọi là parangon bản vị.
Chúng hoàn toàn giống hệt nhau, cùng chất lượng, kích thước và hình dạng. Parangon bản vị
được dùng làm đơn vị đo lường chuẩn của khối lượng và chiều dài trên toàn lục địa. Đơn vị
chung "paran" được đặt tên theo parangon. Một paran có nghĩa là khối lượng của một
viên parangon. Một vài linh mục còn khoe khoang sự hoang phí của họ bằng cách dùng
parangon làm quả cân.


Icho Maria tới Duc cùng với Rod Drick, toàn quyền và nhà tiên tri của quê nhà cô. Vật
mà cô đang cầu nguyện bỏ xa một viên parangon thông thường. Cô đang cầu nguyện
cho [Giọt lệ của Thần] huyền thoại. Chỉ khi có được [Giọt lệ của Thần], cô mới có thể
nhận được sự chấp thuận của linh mục của đền thờ Isis ở Memfis và trở thành
Adoratrice, người bảo vệ Đức mẹ Isis. Chỉ có những lời cầu nguyện thuần khiết nhất mới
có thể chạm đến được thần linh và đạt được [Giọt lệ của Thần], cũng có nghĩa là các vị thần đã chấp thuận cho cô trở thành một Adoratrice. Ico Maria cầu nguyện một cách tận tình. Tuy nhiên, từng viên parangon, kể cả Giọt lệ của Thần, đều không phải được ban tặng bởi các vị thần, mà được trích xuất bởi tay của những người thợ mỏ.


Icho Maria ngụ ở một biệt thự phía Nam thị trấn, bên cạnh đền thờ thần Horus. Đây chính là
một trong những căn biệt thự đẹp nhất trong thị trấn và là dinh thự cũ của thị trưởng.
Nhưng với các thành phố trên toàn lục địa, những công trình quan trọng nhất lại là
những đền thờ, nơi mà người dân thờ cúng các vị thần. Một thành phố càng hùng
mạnh và thịnh vượng bao nhiêu, thì những đền thờ của nó sẽ càng lộng lẫy bấy nhiêu.
Những đền thờ ở Duc chắc chắn không thể so sánh được với những đền thờ ở các
thành phố lớn. Nhưng với một thị trấn bình thường như nơi đây thì đền thờ Horus đã là một công trình cực kì sang trọng rồi. Đền được xây dựng bằng các tảng đá lớn, trang trí bởi các bức
tượng đá màu xanh xám đậm. Những trụ cột được xây dựng từ cẩm thạch trắng nhập
khẩu từ những nơi xa xôi. Đá lazurite xanh lộng lẫy là là một thứ đặc sản chỉ có riêng ở Duc. Sử dụng những viên đá quý này làm vật liệu xây dựng có thể rất xa xỉ ở những nơi khác, nhưng ở Duc, thì đây chỉ là một điều vô cùng bình thường.
Ở Duc có hai đền thờ cùng kích thước. Cái ở phía Nam xây bằng cẩm thạch trắng là đền thờ
thần Horus, vị thần bảo hộ của Đế chế Ejypt, là minh chứng cho lòng trung thành của Duc đối với vị Pharaoh của Ejypt. Cái còn lại là đền thờ vị thần bảo hộ của Duc, Mourrin, nữ thần
được tôn sùng từ thời xa xưa không chỉ ở Duc, mà còn ở Assyr (phía Đông Bắc của Duc),
và Bablon (phía Đông Nam của Duc).

Trên thực tế, Hittite là một vương quốc thống nhất của rất nhiều bang. Để thống trị một cách
tốt đẹp và êm đềm hơn, Pharaoh của Ejypt đã không phá hủy các ngôi đền của Hittite
sau khi chinh phục nơi đây. Thay vào đó, người đã cho phép Hittite được thờ cúng những vị
thần của riêng họ, với điều kiện là phải thờ cúng thần Horus như họ thờ cúng những vị
thần khác.


Icho Maria đang cầu nguyện ở phòng khách ở tầng một. Cô phải đầu cầu nguyện vào
buổi sáng sau khi thức dậy và tắm rửa, vào buổi trưa trước khi ăn trưa và khi chiều tà.
Trong ba ngày cô đã ở đây, cô luôn cầu nguyện mỗi ngày một cách hết lòng và kính cẩn nhất. Kể cả Gabriel, người bảo vệ đền thờ đã được rèn luyện một cách nghiêm khắc nhất,
cũng có thể cảm thấy từ tận đáy lòng của cô rằng, Icho Maria có đầy đủ các điều kiện
để trở thành Adoratrice, và rằng các vị thần sẽ ban cho cô ân huệ của họ.


Dòng sông Nile linh thiêng chia cắt Đế chế Ejypt ra làm hai: Thượng Ejypt và Hạ Ejypt.
Gabriel là một chiến binh đến từ đền thờ Nữ thần Isis ở Memfis, thủ đô của Hạ Ejypt. Cô
có nhiệm vụ đi theo và bảo vệ Maria theo yêu cầu của Rod Drick, toàn quyền và là nhà tiên
tri của bang Cape của Hạ Ejypt. Tất cả ứng cử viên đủ tư cách trở thành Adoratrice của
Isis đều sẽ có một người bảo vệ từ đền thờ Isis.


Gabriel đứng ở lầu dưới trong khi Maria đang cầu nguyện, ở cửa ra vào sân trước. Giắt trên hông cô là một thanh kiếm dài, với một viên parangon trên mỗi mặt đốc kiếm. Tuy không có nguy hiểm gì trong khu vực những cô vẫn trong tư thế sẵn sàng với bộ giáp bạc chói lóa. Từ chỗ cô đứng, cô có thể nhìn thấy mái vòm lazurite của đền thờ thần Mourrin ở bên kia thị trấn.
Cô nhoẻn miệng cười một cách lạnh giá.


Có vẻ như vị nữ thần xa lạ này không được ưa thích lắm bởi các chiến binh từ đền thờ
Nữ thần Isis. Khi vị Pharaoh đã cho phép Duc được giữ lại những ngôi đền nơi đây, cô đã không thể phản đối gì được. Nhiệm vụ của cô chỉ bao gồm bảo vệ Icho Maria. Cô không cần phải để tâm đến bất cứ công việc nào khác.


Gabriel cao và mảnh khảnh. Một vẻ đẹp gợi cảm tràn đầy cơ thể mềm mại nhưng khỏe
mạnh của cô. Khuôn mặt cô mang một vài điểm đặc trưng của người phương Bắc, với
nước da nhợt, mũi thẳng và đôi mắt xanh da trời quyến rũ. Mái tóc vàng của cô cuộn
tròn trên bộ giáp bạc, tạo nên sự hài hòa nhẹ nhàng giữa sự mềm mại và săn chắc. Cô
rất trẻ và đẹp, nhưng những đứa trẻ chơi đua ngoài cửa đã chạy biến mất khi cô xuất
hiện.
Khi mọi người nhìn thấy Gabriel, cảm tượng đầu tiên của họ có thể không phải là một
người phụ nữ đẹp. Cô không hề cố che giấu sự hiện diện đầy uy nghiêm của mình.
Gabriel là người bảo vệ duy nhất trong dinh thự. Đền thờ Isis chỉ gửi một chiến binh để
bảo vệ Icho Maria, ứng cử viên Adoratrice. Nhưng Gabriel biết rằng đóng quân ngay
trong đền thờ Horus là 60 binh sĩ tinh nhuệ được trang bị vũ khí đầy đủ, đóng vai trò là
người hộ tống của Rod Drick.


Rõ ràng, Ngài Rod Drick không tin rằng một mình Gabriel có thể bảo vệ Maria. Mặc dù
sa mạc giữa Ejypt và Hittite rất nguy hiểm, một phi đội gồm 60 binh sĩ tinh nhuệ chỉ là
một trò đùa cợt. Là một người có học, Ngài Drick đã không nói gì cả. Tuy nhiên, Gabriel vẫn
có thể cảm thấy sự bất mãn của ông ta. Cô không bận tâm điều đó, không chỉ vì lịch sự, mà còn vì sự tự hào của chính bản thân mình.


ζ


Ở phía bên kia thị trấn, trong một căn phòng trên tầng cao nhất của một biệt thự gần
đền thờ thần Mourrin, Rod Drick đang nhìn ra ngoài cửa sổ với một cốc rượu trong tay.
Đôi mắt nâu của ông lấp lánh như thể ông có thể nhìn thấy được căn biệt thự nơi mà
Gabriel đang dứng vậy.


Có vẻ như người chiến binh đến từ Memfis này không quen với sự khiêm tốn. Thật là tự
nhiên khi cô ấy thể hiện công khai sức mạnh của mình, điều đó là bình thường khi xem
xét rằng một phần công việc của cô là làm cho sự uy nghi của các vị thần được biết đến.
Nhưng đối với một người đàn ông từ một gia đình quý tộc đã tồn tại qua nhiều thế hệ,
đó là một thói quen nguy hiểm. Che giấu một phần sức mạnh của mình sẽ luôn tốt hơn thay vì trơ tráo phơi bày nó với các đối thủ tiềm tàng của mình. Chiến đấu cho quyền lực và sự giàu có trong thế giới phàm tục đã luôn vô cùng khắc nghiệt. Sự răn đe thích hợp là vô cùng cần thiết, nhưng một quân bài tẩy cuối cùng thì cũng cần thiết không kém, nghĩa là sức mạnh thực sự chỉ nên được bộc lộ vào đúng thời điểm quan trọng.


Đối với đền thờ Mourrin cách đó không xa, Lord Drick không cảm thấy nó không phù hợp.
Người dân trên lục địa này tôn thờ rất nhiều các thần khác nhau. Một số vị thần vô cùng mạnh mẽ, một số khác lại vô cùng khiêm tốn. Một số xuất hiện trong các truyền thuyết vô cùng nổi tiếng nhưng cũng có một số chỉ là những vị thần bảo hộ của người dân địa phương. Mỗi quốc gia trên lục địa này được cai trị dưới sự pha trộn giữa chế độ quân chủ và thần quyền, nơi mà các vị vua tuyên bố đại diện cho một vị thần.


Pharaoh của Ejypt tự xưng là hóa thân và đại diện của Horus, vua của các vị thần và
người cai trị của Thượng và Hạ Ejypt. Tuy nhiên, ở Hạ Ejypt, đền thờ Isis ở Memfis lại chính là trung tâm quyền lực. Trong các truyền thuyết cũ, Isis là thần bảo hộ của Hạ Ejypt và là
mẹ của thần Horus. Đền thờ lớn nhất của người được đặt tại Memfis, thủ đô của Hạ Ejypt.
Ngài Rod Drick thực sự không hài lòng với thực tế là Đền Isis chỉ gửi một chiến binh duy
nhất từ Cape để bảo vệ ứng cử viên. Ông cảm thấy rằng bang của mình đã bị đánh giá
thấp. Bang Cape nằm ở biên giới phía đông bắc của Đế chế Ejypt, bên cạnh Bablon và
Hittite. Một sa mạc rộng lớn kéo dài biên giới, khiến Cape không thể so sánh được với những
bang giàu có với đất đai màu mỡ. Nhưng vị trí quan trọng của nơi đây mang lại lợi ích cũng như là tác hại. Đó là một hải cảng thương mại quan trọng đối với các nước đông bắc trong thời bình, một nơi đầy cơ hội. Mặt khác, đó cũng là nơi đầu tiên phải chịu sự tàn phá khi chiến tranh nổ ra.


Vương quốc Hittite đã thừa nhận lòng trung thành với Ejypt, nhưng Rod Drick đã từng
nghe thấy những tin đồn mơ hồ rằng lãnh chúa của một số bang Hittite không sẵn lòng
chấp nhận số phận là một chư hầu và đang thành lập một liên minh bí mật để chống lại
Ejypt. Do đó, khi Đền Isis đã quyết định chọn một Adoratrice mới, việc Drick ước rằng cô
đến từ Cape là một điều bình thường. Nó không chỉ mang lại vinh quang mà ông thường
mong muốn cho tiểu bang của mình, mà nếu có một cuộc xung đột nổ ra, một Adoratrice
từ Cape có thể sử dụng sức mạnh của Đền Isis, hoặc thậm chí toàn bộ Hạ Ejypt, để bảo
vệ quê hương của cô.


Như vậy, Drick chắc chắn sẽ không muốn thấy bất kỳ tai nạn nào xảy ra với Maria. Vì
vậy, ông đã mang theo lực lượng quân sự tốt nhất mà ông có thể nắm giữ, một lực
lượng có vẻ quá mức cho nhiệm vụ hộ tống một người duy nhất băng qua sa mạc. Drick
rõ ràng đã có kế hoạch cho riêng mình. Là toàn quyền và là nhà tiên tri của một tiểu bang,
ông ta còn trẻ so với quyền lực mà ông nắm giữ, điều này không chỉ vì lý lịch gia đình
xuất sắc, mà còn là chính từ tài năng của ông. Ông ta là kiểu người biết cách nắm bắt cơ hội
và khai thác lợi ích một cách triệt để từ đó.


Đền Isis đã gửi một người cho nhiệm vụ này. Tốt cho họ. Ít ra điều này đã tiết kiệm cho
Ngài Rod Drick một số tiền hối lộ lớn. Ngay khi ông nhìn thấy Gabriel, ông có cảm giác
rằng người bảo vệ ngôi đền này khác với hầu hết các linh mục tham lam mà ông từng
thấy. Cô ấy giống như một con gà trống kiêu hãnh. Hối lộ chắc chắn là thứ cô ấy sẽ xem
thường hơn là mong muốn. Ngoài ra, dường như cô không có nhiều kiến thức về tiền bạc.


Có vẻ như Gabriel không biết giá trị thực sự của thanh kiếm mà cô đang mang, vì cách cô
mang nó không mang lại gì ngoài việc thu hút sự ngưỡng mộ hoặc ghen tị. Nếu như cô có đi một mình thì tác dụng đầu tiên của thanh kiếm sẽ là mời những tên cướp đến thay vì bảo
vệ cô khỏi chúng. Hơn nữa, cô đã đi một mình từ Memfis đến Cape. Rod Drick đã rất
ngạc nhiên bởi sự may mắn của cô khi cô có thể đến nơi an toàn. Có lẽ bọn cướp biết
cô là ai và không dám xúc phạm đến Đền thờ.


Nhân danh ứng cử viên Adoratrice và Ngài Gabriel, với một đoàn tùy tùng và rất nhiều
binh lính, đoàn hộ vệ đã đến thị trấn Duc với một lượng lớn hàng hóa và nguyên liệu,
hầu hết là rượu vang và thức ăn cực kỳ phổ biến trong thị trấn. Đi cùng với Gabriel,
họ đã vượt qua biên giới giữa Ejypt và Hittite mà không có bất kỳ sự kiểm tra hay thuế
nào.
Về chuyện thuế má, người dân ở Duc phải khai thác parangon và họ phải nộp cho nhà nước như một loại thuế. Luật pháp của tiểu bang nói rằng họ có thể giữ một trong mười
parangon mà họ sản xuất như phần thưởng cho công việc của họ. Rod Drick rất chắc
chắn rằng Dusti, thị trưởng của Duc, không vị tha như cái cách mà ông ta thể hiện. Ông ta phải
giữ rất của cải cho riêng mình.


Parangons là tiền tệ. Một parangon trị giá hai mươi parans vàng. Điều đó cũng đúng ở
Duc. Tuy nhiên, Duc vừa giàu nhưng cũng vừa rất nghèo. Ngoài sắt và parangon, sản phẩm duy nhất khác mà Duc có là sản lượng lúa mạch kém từ vùng đất cằn cỗi của nó, chỉ đủ để giữ
cho cư dân không bị đói. Tất cả các vật liệu khác trong cuộc sống đều phải nhập khẩu
từ bên ngoài. Hơn nữa, Duc ở xa đến nỗi chi phí vận chuyển thường cao hơn nhiều so
với giá trị hàng hóa.


Một điều mà người dân Duc có thể không biết là Duc có lẽ là thị trấn giàu nhất lục địa,
nhưng đi đôi với đó là giá cả và chi phí sinh hoạt vô cùng đắt đỏ. Thuế đánh vào những con đường buôn bán đến Duc là vô cùng nặng nề, nhưng một cuộc giao dịch thành công vẫn có
thể mang lại lợi nhuận kha khá.
Để che chở cho hàng hóa mà ông ta đã mang đến Duc, Dik đã tổ chức một đoàn lữ
hành từ các thương nhân của Cape. Các thương nhân cực kì sẵn sàng đi với đoàn xe của
Ngài Dik. Dù sao thì đó là một sự đảm bảo an toàn tuyệt đối mà không phải trả một
đồng xu nào để thuê người hộ tống. Với sự hiện diện của Ngài Gabriel và Ngài Dik, họ
cũng sẽ không bị tống tiền bởi những người thu thuế trên đường đi. Họ khá biết ơn
Ngài Dik vì lòng tốt của ông. Không có nhiều quan chức cao quý chăm sóc tốt thương
nhân của họ như vậy.
Ngài Dik vừa kết thúc một cuộc trò chuyện thú vị với thị trưởng Dusti bên bàn ăn tối. Cả
hai đều khá hài lòng với thỏa thuận mà họ vừa chấp nhận. Ngoài parangon, Ngài Dik
cũng đã mua một lượng đáng kể sắt tinh luyện. Đây là buôn lậu, và những giao dịch
như vậy phải được giữ bí mật. Họ quyết định thưởng thức những món ăn ngon và rượu
thay vì nói chuyện. Cuộc giao dịch rất thú vị, nhưng Rod Drick đã không thích nơi này. Không khí nghẹt thở
vì khói cay, và ông hơi lo lắng vì tất cả những gì còn lại chỉ đơn giản là chờ đợi.


Những gì ông đang tìm kiếm ở đây với Maria không phải là một thỏa thuận đơn giản
với người dân địa phương. Đó là một lợi ích phụ. Mục tiêu đích thực là Giọt lệ của Thần.
Các linh mục cao cấp đã ban hành một lời sấm truyền. Một Giọt lệ của Thần sẽ được
trao cho thế giới. Người nhận được nó sẽ là Adoratrice, người bảo vệ Mẹ Isis.
Rod Drick có cách giải thích riêng của mình về thông điệp này. Giọt lệ của Thần chỉ là
một loại parangon hiếm hơn. Nếu chúng được trao cho thế giới, rất có thể chúng sẽ
xuất hiện trong các mỏ parangon lớn. Do đó, ông ta đã tận dụng lợi thế của sự gần gũi
và đến Duc, theo lý thuyết của ông ta rằng những con chim đến sớm sẽ bắt được sâu. Đó là
một ván cược. Sự khác biệt là mọi kết quả có thể mang lại lợi nhuận, nói gì đến kết quả
tốt nhất.
Ông ta nói với Maria rằng Mẹ Isis đã báo mộng cho ông. Maria kể chuyện cho Gabriel
và thuyết phục cô đến Duc băng qua sa mạc. Maria cầu nguyện ngoan ngoãn mỗi ngày sau khi cô đến Duc. Đồng thời, Ngài Rod Drick, người đã tạo dựng nên câu chuyện này đã bắt đầu cảm thấy thiếu kiên nhẫn. Thị trấn đầy những lò nung. Đó là không thể chịu đựng cho bất kỳ người đàn ông phong nhã nào. Ông ta nghi ngờ liệu ông có thể chịu đựng được thêm một ngày nữa không.


Ông buộc mình phải nghĩ đến điều gì khác, giống như những truyền thuyết về Giọt lệ
của Thần.


Những câu chuyện về ân huệ của các vị thần là gì? Ông ta nói trong đầu khi say rượu.
Chúng có phải là ý muốn của các vị thần, hay lời nói dối được lan truyền bởi các linh
m
ục? Từ khi nào lời tiên tri này đã xuất hiện và lan truyền? Nó chỉ là một hòn đá, cho dù
nó có th
ể quý giá và hữu ích như thế nào. Chúng ta tốt nhất nên cầu nguyện cho những người thợ mỏ hơn là với các vị thần. Làm thế nào mà một Giọt lệ của Thần có thể biến ta thành
Adoratrice? N
ếu điều này là đúng, thì điều gì đã xảy ra với người thợ mỏ phát hiện ra nó?
K
ẻ đó có thể chỉ là một ông già bẩn thỉu!


Một cơn gió nóng từ ngoài cửa sổ đánh thức ông dậy. Drick rùng mình. Ông đặt tay lên
tim và cầu nguyện, Isis vĩ đại, tôi không hề có ý xúc phạm người. Tôi chỉ rối trí-
Đột nhiên, một cái gì đó ngăn ông lại. Ông cảm thấy một làn sóng năng lượng không
thể diễn tả, bí ẩn và kỳ lạ. Nó rửa sạch ông ta về sự bất mãn gây ra bởi gió nóng và nỗi
sợ hãi khiến ông ta rùng mình. Ông truy tìm nguồn gốc của làn sóng và tìm thấy một
ngôi nhà nhỏ ở rìa thị trấn.


Rod Drick đặt chiếc cốc xuống và hét lên, "Fay Fayol! Hãy vào đây! Giọt lệ của Thần có
thể đã xuất hiện. Ta có vài thứ để ngươi làm!"


ζ
Gabriel nhìn về phía trấn. Cô cảm thấy một làn sóng năng lượng bí ẩn nhưng quen
thuộc, mờ nhạt nhưng rõ ràng, gây ra những gợn sóng trong không khí. Đôi mắt cô lấp
lánh một sự nhẹ nhõm. Cô quay lại nhìn cửa sổ phòng Maria.


ζ


DING--. Âm thanh rõ ràng này được theo sau bởi một tiếng vang nhỏ kéo dài trong
phòng. Amon đang cầm một cây búa nặng, và cậu vừa đập một viên đá tròn màu đen
sáng bóng cỡ nắm tay. Cây búa nặng trịch nhưng cánh tay vẫy nó không hề suy nghĩ.
Khi nó rơi xuống, nó như huýt sáo trong không khí, nhưng chỉ có một âm thanh rõ ràng
vang lên khi nó chạm nhẹ vào tảng đá.


Amon cầm cây búa lớn một cách hài hước. Hai tay cậu giữ phần trước của tay cầm, với
cổ tay và cẳng tay chạy song song với nó. Mới chỉ 14 tuổi, cậu không đủ cao và cũng
không hoàn toàn trưởng thành, nhưng cơ bắp của cậu rất khỏe và săn chắc. Khi cậu cầm
cây búa, cơ bắp co lại thành một khối. Những cơ bắp căng phồng run rẩy như thể có những
con rắn nhỏ đang ríu rít bên dưới. Theo truyền thống cũ của Duc, một cậu bé ở tuổi này
không đủ điều kiện để trích xuất parangon từ quặng một mình. Một kỹ thuật độc đáo
của Duc, đó là bước cuối cùng và quan trọng nhất để thu được parangon từ mỏ sau tất
cả những công việc khó khăn trong khai thác, cắt và vận chuyển.
Nhưng cậu phải làm điều này trong nhà của mình. Bố cậu lại say xỉn. Những đôi tay run
rẩy ấy không thể điều khiển búa. Và họ phải nộp một parangon vào ngày hôm sau.


Danh sách nhân vt
Icho Maria Irka: Sinh ra và lớn lên trong gia đình Irka ở bang Cape thuộc Đế chế Ejypt.
Rời khỏi gia đình năm 15 tuổi và sống trong Đền thờ Isis của Memfis với tư cách là Icho
Maria, một ứng cử viên Adoratrice của Isis.


Dusti: Thị trưởng của Duc, linh mục trưởng của đền Horus và đền Mourrin của Duc.


Rod Drick: Toàn quyền và là nhà tiên tri của bang Cape.


Gabriel: Chiến binh của Đền Isis ở Memfis, người bảo vệ Icho Maria.


Amon: Con của một người thợ mỏ.


Danh sách các v thn


Horus: Vua của các vị thần, vị thần chính của Ejypt.


Isis: Thần bảo hộ của Hạ Ejypt, mẹ của Horus trong truyền thuyết.


Mourrin: Thần bảo hộ của Duc, được thờ phụng trong khu vực rộng lớn trên khắp
Hittite, Assyr và Bablon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro