Chương 10: Đạt được mục tiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không có côn thịt chống đỡ, Thi Nhược Hàm dựa vào cạnh cửa sổ từ từ trượt xuống đất. Tinh dịch trong miệng huyệt đỏ tươi trào ra khỏi người cô, nó vừa đạt đến cao trào nên vẫn còn đang co giật. Rút ra từng cái một tinh dịch lại tiếp tục trào ra, không tới vài giây sau nó đã tích tụ thành một vũng nước trên mặt đất.

“Là anh cố ý.” Vẻ mặt của Mặc Sanh rất phức tạp, ngay cả khi sử dụng những biện pháp mạnh như vậy cũng không làm cho Thi Nhược Hàm khuất phục. Ngược lại còn khiến cho anh suýt chút nữa nôn một ngụm máu vì bị dùng làm người thay thế. Sau khi giao tiếp với những thú nhân kia anh tự tin rằng mình là người thông minh. Vì vậy đây là lần đầu tiên một thú nhân phải chịu đựng nhiều như vậy, mặc dù hơi khó chịu, nhưng cũng có chút sảng khoái.

Thi Nhược Hàm không trả lời anh, dùng ngón tay tách huyệt đạo, khống chế sự co giật của âm đạo để làm sạch hết tất cả tinh dịch, cũng như cô đã hồi phục lại một chút sức lực. Cô đứng dậy, đối mặt với Mặc Sanh đang tươi cười, cô nói: “Chúng ta không thể làm gì được, phải không? Nhưng thầy giỏi sử dụng máy rung, coi như đạt tiêu chuẩn, về mặt này vẫn nên khen ngợi thầy một chút.”

Cô tìm một chiếc khăn giấy và cẩn thận lau sạch vùng kín của mình.

Mặc Sanh nghẹn ngào một chút, chẳng lẽ vừa rồi cô lại coi anh là búp bê tình dục thay thế Bạch Bội sao? Hơn nữa đó có phải là dáng vẻ miễn cưỡng hài lòng không? Thế giới này thật tuyệt, sao chuyện này lại xảy ra. Người đàn ông có chút rối loạn.

“Nhưng tôi đã lỡ xuất tinh vào bên trong, nếu như mang thai tôi chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm, em chắc hẳn cũng biết lai lịch của tôi, không biết có đủ tư cách làm kỵ sĩ của em hay không”. Mặc Sanh hững hờ né tránh sự sỉ nhục của đối phương, còn mở ra một đề tài mới. Tuy rằng lời nói rất mang ơn, nhưng nói lên bao nhiêu tấm chân tình.

Thi Nhược Hàm nhận ra rằng cơ hội đã đến.

Vì vậy, cô bất đắc dĩ dựa vào cửa sổ, lúc mới vào phòng để nghỉ ngơi, cô đã mở miệng ra nói: “Được rồi, chuyện đó nói sau đi. Mặc Sanh thầy có thuốc tránh thai không?”

“Thuốc tránh thai là thuốc cấm. Thầy cũng cảm thấy khó xử khi một cô gái ngốc nghếch lại đưa ra yêu cầu này.”

“Tôi sẽ không có thai.” Nụ cười của Thi Nhược Hàm dần dần trở nên nguội lạnh: “Muốn tôi xác nhận lại một lần nữa, phải không?”

Nhìn thấy dáng vẻ của cô, trái tim Mặc Sanh đập thình thịch. Anh cảm thấy có điều gì đó không ổn sắp xảy ra. Mặc dù trước sự quá khích của Thi Nhược Hàm, anh không còn muốn phản bác nữa. Nhưng đúng là thuốc tránh thai không chỉ là thuốc cấm mà còn có nhu cầu thấp đến mức chúng hiếm khi được nhìn thấy ngay cả trên thị trường chợ đen. Vì thế anh ta cau mày một chút, cân nhắc và trả lời như một bài kiểm tra miệng: “Trong thời gian ngắn chắc sẽ không có đâu.”

“Vậy thì cảm ơn thầy vì đã nói sự thật.”

Sau đó, cô dùng tay phải đấm vào bụng dưới của mình!

“Khụ…!” Lần này cô dùng hết mười phần sức lực, mạnh đến nỗi khi xương và thịt chạm vào nhau chúng phát ra âm thanh trầm đục. Bụng cô quặn lên vì cơn đau nhói, nước axit chảy xuống thực quản và vào cổ họng khiến cô gần như choáng váng và nôn mửa ngay tại chỗ. Thi Nhược Hàm thở dài, cô quả là vẫn đánh giá thấp việc chịu đau đớn và đánh giá quá cao sức chống đỡ của cơ thể…

Động tác của cô quá nhanh, mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây, Mặc Sanh không phải là một người giỏi về tốc độ. Lúc anh lao tới và khống chế tay phải của cô thì đã quá muộn. Là một đòn thực sự vào cơ thể cô, nếu vén quần áo lên thì chắc chắn sẽ có thể nhìn thấy những vết bầm tím.

“Em điên à?!” Mặc Sanh kinh hãi, cô không chỉ tàn nhẫn với người khác mà còn tàn nhẫn với chính mình. Cô làm vậy chỉ để tránh có thai! Anh thực sự không hiểu, việc sinh con không phải là chuyện bình thường sao? Anh không phải trùng hoàng, nếu bị bắn vào trong sẽ trở thành trùng mẫu, hay là vì cô có thiện cảm quá thấp với anh?

Đầu óc Mặc Sanh quay cuồng, nhưng điều duy nhất anh chắc chắn là anh cảm thấy vô cùng hối hận khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Chuyện này xảy ra tất cả cũng là do anh.

“Tôi đã nói, tôi sẽ không mang thai.” Thi Nhược Hàm nhanh chóng nuốt nước bọt và nhìn Mạc Sanh bằng ánh mắt sắc bén: “Không ai có thể ép tôi làm điều tôi không muốn làm... Sau này, anh cũng không thể nào ở bên tôi từng phút từng giây được. Anh chỉ cần cho tôi chút thời gian, cho dù tôi có phải mổ bụng, cắt tử cung thành từng mảnh, tôi cũng sẽ làm.”

Đương nhiên đây là nói quá, nhưng Mặc Sanh  lại không nhìn ra được. Sở dĩ cô rất sợ đau, dù không muốn có thai cô cũng sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng khiến cô cảm thấy đau đớn như bị xé ruột gan. Cú đấm vừa rồi là đủ, nhưng nỗi đau ở trên thực sự là... vượt quá khả năng chịu đựng.

Nghe cô nói xong, Mặc Sanh cảm thấy hôm nay mình đã phải chịu quá nhiều cú sốc, cô có vẻ nghiêm túc, quả thực là lỗi của anh, nếu không cô cũng sẽ không phải chịu một đòn này. Nhìn thấy cô vùng vẫy, dường như muốn làm lại một lần nữa, nên anh hoảng sợ nói: "Chờ đã, không có thuốc tránh thai, nhưng có một số loại thuốc tương tự."

Nghe vậy, Thi Nhược Hàm ngừng giãy giụa, trong lòng thầm vui mừng, coi như việc này đáng đồng tiền bát gạo, hắn cũng không phải đau khổ vô ích.

“Vậy thì đi thôi.” Cô nhìn Mạc Sanh lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy một cảm giác thỏa mãn phức tạp. Có vẻ một trong những sở thích của cô là để một người tự cao tự đại đầu hàng dưới chân mình, nhưng cô vẫn không thể tha thứ cho anh vì cách quấy rối mà anh đã làm với cô trước đây—— Vậy thì đừng tha thứ cho tôi, chuyện đó sau này hãy nói, và tôi phải trả thù ít nhất hàng chục lần mới có thể nuốt chửng cơn giận này.  Đúng rồi, hẹp hòi thế đấy.

Mặc Sanh thực hiện vài thao tác trên màn hình nổi, khéo léo chọn ra hai loại thuốc trong danh sách tên thuốc dày đặc. Sau đó, trên bàn hiện ra hai ngăn kéo nhỏ, một ngăn đựng những viên thuốc huỳnh quang màu xanh lam, ngăn còn lại đựng một lọ chất lỏng màu xanh lam, tóm lại màu sắc của hai loại thuốc này trông rất quái dị.

“Viên thuốc này dùng để uống, có thể làm tăng nồng độ androgen và làm thay đổi môi trường trong tử cung. Còn chai thuốc này được đổ vào âm đạo để làm sạch tử cung và có tác dụng phụ trợ. Nếu sử dụng 2 loại này thì sẽ không có nguy cơ mang thai." Mạc Sanh với tư cách là một bác sĩ giải thích anh ấy nói chuyện rất nghiêm túc, có sức thuyết phục.

Thi Nhược Hàm sử dụng nó theo hướng dẫn và có một cảm giác sảng khoái ở bụng dưới.

Mặc Sanh bảo cô nằm xuống, mở lọ dầu trắng như tuyết rồi vén quần áo cô lên, lần này anh chỉ lộ ra đủ để nhìn thấy cả một mảng vết bầm tím rồi dừng lại.  Một vết bầm tím đặc biệt bắt mắt trên làn da trắng nõn nà của cô, Mặc Sanh thở dài, cởi găng tay ra, nhúng thuốc mỡ vào rồi cẩn thận bôi lên chỗ bị bầm tím.

"Ưm." Ngay cả khi thả lỏng sức lực, Thi Nhược Hàm vẫn cảm thấy hơi đau.

Những ngón tay của anh dài và thon, các khớp xương rõ ràng. Bởi vì làm công việc văn thư nên ngay cả những vết chai cũng mềm mại, anh từ từ bôi thứ thuốc mỡ màu trắng ra, lớp thuốc mỡ đó tan chảy do nhiệt độ cao của cơ thể cô gái, tạo thành một lớp dầu mỡ. Khi thời gian massage tăng lên, thuốc được da hấp thụ, cảm giác nóng rát dần dần tăng lên ở vùng bụng dưới, kèm theo cảm giác ngứa ran.

Mặc Sanh im lặng bấm ngón tay và lặp lại động tác chữa thương.

Ngoài cửa sổ, đám thú nhân đã tan học, đang đi từng đôi ba người đến nhà ăn, ánh hoàng hôn màu cam còn dịu hơn hôm qua, nếu trúng vào người sẽ nóng như phần bụng dưới. Thi Nhược Hàm nghiêng đầu, ánh sáng ngày càng mãnh liệt làm nhức mắt cô, nhưng cô vẫn im lặng quan sát.

Hôm nay là ngày thứ ba đi học, cô đã nhận được một nửa số thuốc tránh thai. Bản thân cô cũng không ngờ chuyện này lại xảy ra nhanh như vậy, kế hoạch ban đầu là nâng cao sức mạnh của cô đồng thời vun đắp mối quan hệ với Mạc Sanh, ít nhất cô sẽ có được thuốc trước khi tái phân loại vào năm tiếp theo, sau đó cô có thể gặp rắc rối với lũ thú nhân và cách sử dụng áo giáp hay gì gì đó. Hoặc cứ đi nhờ Tẫn Tinh Quan lấy cho cô một phiên bản đặc biệt, với yêu cầu như vậy chắc chắn sẽ không thể thương lượng thành công chỉ với hành vi tình dục ngoài lề.

Kế hoạch quá suôn sẻ đã đẩy nhanh tiến độ của cô rất nhiều. Tiếp theo, cô phải tăng cường sức mạnh tinh thần và cải thiện khả năng sử dụng của mình. Cách sử dụng hiện tại của cô hoàn toàn giống như một bảo mẫu, không có sát thương gì cả. Nếu cô có thể cường hóa cơ thể của mình như một thú nhân, việc sử dụng khả năng tự nhiên chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều. Đồng thời, cô phải tìm một vài hiệp sĩ thay thế và để họ hỗ trợ.

...Đợi đã, nếu tinh thần lực của bản thân giống như một thú nhân thì sao...?

Điều gì sẽ xảy ra nếu các xúc tu cũng được dệt thành nhiều loại lưới khác nhau? Liệu khả năng của cô có tương đương với loài thú nhân không?

Những suy nghĩ dâng trào trong đầu cô, trái tim đập dữ dội. Hoàng hôn là khoảng thời gian tuyệt vời, nó luôn mang đến cho cô những điều bất ngờ.

Con rắn cuối cùng cũng xoa dịu chỗ tắc nghẽn, anh nhẹ nhàng thổi vào vết thương, làm dịu đi cảm giác bỏng rát: “Được rồi. Bạn học Thi Nhược Hàm, sau này em không thể liều lĩnh như vậy. Chăm sóc tốt cho cơ thể cũng là một trong những khóa học bắt buộc.” Mặc Sanh cũng tỏ ra hơi mệt mỏi sau khi điều trị xong. Có lẽ là vì hôm nay anh đã căng thẳng quá lâu, hoặc có thể đó là sự bất lực đối với cô gái này, anh cảm thấy như thể bản thân đã hoàn toàn thất bại rồi.

“Cảm ơn thầy.” Lần này nụ cười của Thi Nhược Hàm là thật lòng. Quả thực bây giờ cô có tâm trạng rất tốt, tham vọng không mục tiêu của cô cuối cùng cũng tìm được cách để vượt qua. Mọi việc vẫn diễn ra suôn sẻ, chỉ cần cô rèn luyện thể lực và tinh thần trong ký túc xá thì năm đầu tiên ở học viện quân sự gần như không có gì đáng lo ngại.

Nhân tiện, nếu có cơ hội, mình sẽ chữa trị thật tốt người đàn ông thối tha này. Chịu đựng u nang buồng trứng một thời gian, lại lùi một bước vì tuyến vú tăng sản.
=================================
Sao cảm giác thay đổi mặt bìa thì người xem lần sau ít đi rất nhiều, bộ sưu tập truyện cũng không tăng, động lực giảm xuống rất nhiều QAQ
Có điều đúng thật, tác giả ngu xuẩn mà hoạ sĩ cũng như vậy. Có nên nằm yên mặc kệ trào phúng không?(つД`)???







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nph