11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11

Hải Quỳnh cho rằng dù là mơ vẫn muốn an ủi đứa trẻ này. Nàng xoa đầu đứa bé .

" Không sao rồi, có tỷ tỷ nên Châu nhi không cần sợ nữa."

Vương Thúc Châu có người đảm bảo rất mạnh gật đầu. Hắn lúc nhỏ thực thông minh, học tập tốt vẫn là đứa trẻ. Có người lớn còn rất đặc biệt người cá bồi cùng hắn với nhau liền không sợ hãi như cũ.

Xem quần áo của tiểu Châu bị ướt sợ là cảm lạnh Hải Quỳnh nghĩ đây là giấc mơ kia nàng tưởng tượng bên trong có thành sự thật không? Nàng trong lòng niệm quần áo và lửa trại mãi không thấy được thay đổi gì cả.

Nhưng mà nàng quần áo có thể thay đổi. Hải Quỳnh đành phải bước lên bờ biến đuôi thành đôi chân.

" Tỷ tỷ dẫn ngươi tìm gỗ sưởi ấm nếu không sẽ cảm lạnh."

Vương Thúc Châu xem tỷ tỷ có thể biến thành chân cùng hắn lên bờ càng là vui vẻ. Hắn lo lắng bản thân không thể xuống nước cùng nàng chơi đâu.

Hải Quỳnh tìm một hồi mới có được mấy khúc gỗ bắt đầu nhóm lửa.

" Châu nhi lại đây sưởi ấm." Nàng còn muốn bế hắn lên ôm vào người.

Hắn lúc này mới có chút ngượng ngùng.

" Châu nhi là nam tử hán không thể cùng nữ hài tử ôm gần nhau."

Nhóc ranh răng mọc chưa đủ đâu đã nam tử hán.

" Châu nhi đương nhiên là nam tử hán nhưng mà không lại gần sẽ bệnh nha."

Thấy người nói có lý hắn mới xích lại gần vẫn không cho ôm. Hải Quỳnh không có bắt buộc, ước chừng cả hai cứ như vậy ngồi nói chuyện thiên sau nghe được đằng xa âm thanh khi biết tìm đứa bé người.

" Tỷ cần phải về nhà rồi, Châu nhi cũng nên về nhà thôi."

Vương Thúc Châu có chút không nỡ, ba mẹ luôn bận rộn toàn là dì bảo mẫu chăm sóc hắn. Hắn muốn cùng nàng chơi nên ôm không bỏ.

" Không muốn ngươi đi, cùng Châu nhi về nhà đi."

Hải Quỳnh cười nói :" Ngoan, lần sau tỷ lại tới tìm Châu nhi chơi. Được không?"

Mất một lúc sau hai người nghéo tay hứa sẽ gặp lại mới tách ra. Mà Hải Quỳnh trở về hồ nước sau cảnh tượng bắt đầu mờ dần. Nàng lúc này tỉnh lại cảm thấy đây là giấc mơ kì lạ. Trời còn sớm chưa tới giờ đi làm nên Hải Quỳnh quyết định vẽ bức tranh chibi người cá và bé trai gặp nhau đăng lên trang cá nhân.

Hải Quỳnh ở làm nhân ngư có vài vị fans nên nàng đăng ảnh được khá nhiều người like. Nàng không chú ý tới vì lúc đó nàng phải ở công ty làm việc rồi.

Vương Thúc Châu nhìn ngoài trời còn mưa, hắn thầm nghĩ đêm qua giấc mơ có chút mơ hồ. Hắn không nhớ rõ chỉ nhớ gặp được người cá cứu hắn còn cùng nói chuyện.

Người cá trong mơ tỉnh lại sau muốn thế nào mặt không nhớ rõ chỉ nhớ hẹn gặp nhau lời hứa. Hắn có chút lo lắng đây là lần đầu tiên hắn mơ thấy khác với giấc mơ cũ trong hai mươi năm qua.

Reng! Reng!

Vừa mới ngủ Bách Điền thật muốn xem tên khốn nào phá giấc ngủ của hắn.

" Ai đó! Có biết để cho người khác ngủ hay không? Sao không nói đi?"

Vương Thúc Châu xem bạn tốt có vẻ là mới ngủ: " Ta làm phiền rồi, nếu vậy để khi khác đi."

Bách Điền nghe âm thanh quen quen mới mở mắt ra nhìn xem là ai. Một nhìn thấy Vương Thúc Châu tên liền mở to mắt buồn ngủ toàn bay.

" Thúc Châu ngươi là xảy ra việc gì?"

Tối hôm qua vừa mưa là gặp ác mộng sao. Vương Thúc Châu mới nói hôm qua giấc mơ ra.

" Ta cảm thấy là ngươi bệnh chuyển biến dần tốt, dù sao chưa rõ nguyên do nhưng mà hôm qua ngươi ngủ ngon đi."

Xác thật như vậy, hắn sáng nay tận sáu giờ hơn mới tỉnh lại. Mọi lần đều từ năm giờ đã tỉnh lại.

Bách Điền cảm thấy là biến chuyển tốt : " Không cần lo lắng, tạm thời ngươi xem vài ngày có khác biệt hay không lại cùng ta nói."

" Ân."

Mà tối hôm đó hắn lại thấy người cá nhưng mà lần này không phải trong hắn giấc mơ mà là Hải Quỳnh giấc mơ. Vương Thúc Châu cảm nhận được bản thân lại giữ hình dáng trẻ con lúc sáu tuổi như cũ.

Mà xung quanh cảnh sắc lại thay đổi rất nhiều. Mọi thứ đều náo nhiệt , âm nhạc và tiếng trống được gõ lên.

" Teng tèng tang."

Vương Thúc Châu thấy rõ nơi này đang tổ chức lễ hội. Hải Quỳnh vừa hay xuất hiện là hai chân hình dáng. Trên người đang mặc bộ váy màu xanh biển, nàng lúc này đang cầm trên tay kẹo táo.

Bỗng nhiên nàng nhận ra có ai đó đang nhìn bản thân. A! đứa bé này không phải hôm qua mới mơ thấy hay sao?

" Châu nhi, sao đệ lại ở đây?" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro