23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 23

Trương Hoa cùng các tỉ muội liêu cực kì vui sướng khi người gặp họa. " Ta nói a, sớm biết rằng đừng tự mình đa tình còn cho là phu nhân lên mặt với chúng ta."

Một vị khác nói: "Ngươi đoán bạn gái chủ tịch là ai?"

" Cái này ta không biết dù sao chủ tịch thích vậy là người tốt là được."

Hải Quỳnh không biết nàng người chưa tới thanh danh đã đánh ra. Lúc này ở trên xe nàng thấy đây không phải đường về nhà.

"Chúng ta đi đâu vậy?"

Vương Thúc Châu nắm tay bạn gái: "Quen nhau lâu vậy ta mấy cái huynh đệ sớm muốn gặp ngươi. Hôm nay cả bọn đều rảnh nên kêu người tụ lại gặp mặt."

Hải Quỳnh có chút lo lắng, nghe nói hắn bằng hữu đều rất tốt còn là con nhà giàu có không biết có chướng mắt nàng không.

" Có phải quá sớm không ?"

" Đừng lo bọn họ chỉ cần là ta thích đều đồng ý hơn nữa mấy người đó rất hiền không có khó tính như vậy đâu."

" Vậy ngươi cũng phải cho ta đổi quần áo đi chứ. Mặc như vậy gặp khách không tốt lắm."

Vương Thúc Châu cười bảo: " Ta sớm chuẩn bị cho ngươi tới salon chỉnh lại trang điểm không cần lo."

Vị trí vẫn như cũ, mấy nam nhân sớm nghe được bệnh của Thúc Châu là do tẩu tử chữa khỏi. Riêng việc này đủ bọn họ đồng ý. Nếu không phải sợ đường đột cho đến tận bây giờ mưới dám mời người.

Hải Quỳnh nắm tay hắn bước vào, " Ta giới thiệu cho ngươi đây là Bách Điền, Tử Đằng, Đức Hậu, Thành Đi, Việt Trạch đều là ta hảo hữu huynh đệ."

" Chào mọi người."

" Còn đây là các ngươi tẩu tử Hải Quỳnh."

Mọi người nhanh chóng ngồi xuống bàn. Bách Điền trước hết cảm ơn: " Cảm ơn tẩu tử đã giúp cho lão đại chữa bệnh. Ta học lâu tâm lý học vẫn là chưa chữa được."

Mấy người khác khẳng định: "Đúng vậy, đều là tẩu tử công lao."

Lúc sau bữa chào hỏi còn khá thuận lợi, hai bên ăn bữa cơm mới trở về. Tuy gặp được huynh đệ Hải Quỳnh vẫn là tới tốt nghiệp mới đồng ý cùng hắn sống chung.

Làm việc ở công ty không bao lâu liền bị người đàn ông lấy lý do tuổi lớn cần kết hôn còn nói hắn trợ lý tuổi trẻ hơn đã cùng bạn gái kết hôn. Mỗi ngày đều tú ân ái hắn lão bà như thế nào cảm thấy rất tủi thân.

" Ngươi xem ta tuổi này còn chưa có kết hôn, ta thích ngươi nhiều như vậy ngươi đáng thương ta hảo sao?" Muốn có lão bà đương nhiên liêm sỉ có là gì.

Đám cưới Triệu trợ lý nàng có thấy, vợ của ngài ấy làm nũng trình độ e là nàng cả đời đều không dám làm. Có chút bức rức nên Hải Quỳnh cuối cùng đồng ý cho nên nàng bất giác mang tên Vương phu nhân không người dám đắc tội.

Thật ra nàng vẫn cư xử bình thường và làm việc chăm chỉ nên đồng nghiệp còn tính khá tốt. Hơn nữa mỗi lần có vấn đề chỉ cần phu nhân nói vài câu chủ tịch ít nhất sẽ nguôi giận một chút. Bọn họ có thể sống lâu vì vậy Vương phu nhân chính là miễn chết kim bài cần thiết cung lên.

" Ngươi nói ngươi làm ta thành cái gì hình tượng."

" Như vậy không tốt sao, ta không lo ngươi bị người ăn hiếp khi ta đi vắng không phải. Được rồi ăn cơm đi, món cá ngươi thích đây."

" ọe.." Không biết vì sao vừa ngửi thấy mùi cá nàng lại muốn nôn. " Ta không có chê ngươi đồ ăn chỉ là ta không biết vì sao muốn nôn."

Vương Thúc Châu nhìn lão bà không khỏe có chút lo lắng liền liên lạc Bách Điền đặt chỗ trước.

" Ta đưa ngươi đi khám bệnh."

" Đã trễ thế này không cần đi."

" Không được ngươi sức khỏe quang trọng."

Tới bệnh viện hai vợ chồng mới biết được là nàng có thai, chỉ là mới có một tuần tuổi nên không rõ ràng lắm thôi.

" Cần lưu ý tránh va chạm....." Bác sĩ dặn dò rất nhiều. Bách Điền nghe là có thai hắn liền chúc mừng. Vương Thúc Châu cảm thấy bản thân hơn được trợ lý, hắn lão bà có thai trước.

Hải Quỳnh cảm thấy chính mình vẫn đi làm được nhưng mà lão công lo lắng vì vậy chọn chung biện pháp là nàng ở hắn văn phòng làm việc hơn nữa không thể ngồi ở máy tính quá lâu tránh ảnh hưởng thai nhi.

Nàng vui vẻ chia tin cho hàng xóm bị cha mẹ tìm tới môn.

" Ngươi sao có thể bất hiếu như vậy ở trong nhà rộng còn không màn cha mẹ làm ăn thiếu thốn."

Vốn mang thai người cảm xúc không thể dao động lại bị mấy người này làm nàng nhớ tới năm đó nàng bị đánh không thể phản kháng mà ngất xỉu. Vương Thúc Châu thấy vậy tức giận cho người mua luôn cha mẹ vợ công ty làm bọn họ tới thành phố khác làm nếu như xuất hiện lần nữa sẽ cho bọn họ biết là như thế nào.

" Lão bà không sao rồi."

Tỉnh lại khi nghe được hắn giải quyết tất cả còn một mực tin nàng khiến nàng tâm vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro