Chương 8 Âu Chấp Danh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Địa điểm quay kỳ mới  «Ngàn Năm Non Sông» là một toà nhà cổ của một ngôi làng ở phía nam

Đó là di sản văn hoá của gia tộc Thẩm thị hành nghề y được truyền lại qua nhiều thế hệ

Toà nhà rộng lớn trải qua nhiều triều đại và những cuộc chiến tranh nhưng vẫn được được bảo tồn một cách kỳ diệu và trọn vẹn

Vạn Gia Kỳ nói “Phương Nam chú trọng tông tộc, con cháu Thẩm gia bảo quản hoàn chỉnh gia phả và còn lưu lại những chuyện của gia tộc. Bọn họ đã hành nghề y qua nhiều thế hệ và cứu được rất nhiều người, hiện tại con cháu trong nhà đa số cũng học y và những ngành liên quan, cho nên với chúng ta mà nói, đây là một truyền thừa rất tốt ”

Y học cổ truyền và y học hiện đại

Triều đại nhà Minh, Thanh và hiện đại

Điều đã thay đổi là tiến trình của xã hội, nhưng điều không thay đổi đó là lòng chân thành của toàn gia tộc với việc chữa bệnh cứu người

“....Nhưng mà, vào buổi quay chụp đầu tiên, liền có chuyện”

Nhược Thương và Ngao Ứng Học ngồi trong xe bảo mẫu, nghe Vạn Gia Kỳ nói lại chuyện xảy ra lúc đó

«Ngàn Năm Non Sông» đã mời ca sĩ mới Tưởng Toa Toa làm khách mời

Tuổi trẻ, có nhân khí, giọng hát trong trẻo.

Bọn họ thiết kế bối cảnh, là cho Tưởng Toa Toa hát dưới trời sao giống như hình ảnh mà gia đình Thẩm gia nhớ lại--

Buổi tối lúc chiến tranh kết thúc, mọi người tị nạn ở Thẩm gia đã nghe một cô gái trẻ hát bài «Mùa xuân buông xuống»

Tất cả đều rất tốt đẹp, nhưng lúc Tưởng Toa Toa hát xong lại bất ngờ ngất đi!

Vạn Gia Kỳ và tổ chương trình cũng không lo có bị quay lại hay không, chạy nhanh lên cứu người

Cũng may có người Thẩm gia biết cấp cứu

Tổ chương trình căn bản không nghĩ tới, quay một cảnh ngoài trời còn có thể xảy ra loại chuyện này!

Bây giờ Vạn Gia Kỳ trong lòng còn sợ hãi

“Tuy rằng Tưởng Toa Toa nói mình có thể là mệt mỏi quá độ nên ngất đi, nhưng mà...mọi chuyện không đơn giản như vậy. Ngày hôm sau khi kiểm tra lại đoạn quay lúc đó chúng tôi phát hiện trong màn hình xuất hiện dày đặc bóng đen, làm cho những cảnh quay tốt ban ngày không thể dùng được nữa ”

Rốt cuộc vì sao không thể dùng thì Vạn Gia Kỳ chưa nói

Nhược Thương nhìn bộ dáng dao động niềm tin của ông thì không đành lòng kích thích vị đạo diễn vốn vận mệnh trôi chảy này

Vì vậy, kế hoạch quay nhà tổ Thẩm gia bị lùi lại một kỳ

Trở thành tâm bệnh của Vạn Gia Kỳ

Sau khi nghe được chuyện của Nhược Thương từ chỗ Bành Dật, ông mới có ý tưởng mời Nhược Thương

Ngao Ứng Học không ngăn được lòng tò mò “ Đạo diễn Vạn, vì sao ông không mời Đỗ đại sư hoặc Đức Phật thứ bảy nổi tiếng đến xem?”

Vạn Gia Kỳ quyết đoán từ chối “Dẫn bọn họ đến còn không phải thành chương trình tuyên dương phong kiến mê tín sao! Hơn nữa, làm gì có đạo lý mang đạo sĩ hoà thượng đến nhà người ta chứ ”

Nói rất có đạo lý, Ngao Ứng Học không cách nào phản bác.

Cho dù niềm tin dao động, Vạn Gia Kỳ cũng như cũ duy trì nguyên tắc xã hội chủ nghĩa

Ông có thể tin quỷ thần, nhưng mà chương trình «Ngàn Năm Non Sông» đại diện cho đài truyền hình ONE không thể tin

Không giống như Nhược Thương, làm khách mời đi đến hiện trường cho dù có bắt quỷ cũng có thể nói là khách mời biểu diễn tài nghệ truyền thống yêu thích của mình

Vạn Gia Kỳ nhiệt tình mời, Ngao Ứng Học nhìn mặt mũi chương trình cũng sẽ không từ chối

Nhưng mà, sau khi đồng ý với đạo diễn Vạn, Nhược Thương lại có vẻ mặt ngưng trọng

Ngao Ứng Học cảm thấy kỳ quái “Anh còn tưởng cậu rất vui khi có người cùng cậu làm mê tính?”

Nhược Thương bất đắc dĩ thở dài một tiếng “Nếu là thật sự có quỷ làm loạn, tôi cũng rất khó làm .”

Làm một thần tượng bình thường làm sao không nghĩ có thể bình an trải qua mọi chuyện đâu

Hạo Miểu và tổ chương trình «Ngàn Năm Non Sông» bàn bạc thuận lợi

Nhược Thương và Tưởng Toa Toa, một người ban ngày, một người đêm tối, một múa, một hát

Nam nữ phối hợp cùng đi đến Thẩm gia, mọi người đều vui vẻ

Nhược Thương đang chuẩn bị cho «Ngàn Năm Non Sông» nhưng ở trong mắt mọi người là lịch trình đang dần trống

Kỳ hai «Tuyệt cảnh chạy trốn» không tham gia, cũng không có nhận tài nguyên nào lớn, trừ bỏ cuộc phỏng vấn trên phương tiện truyền thông, thậm chí không có cái quảng cáo nào!

Nhược Thương có nhiệt độ cao, công ty chẳng lẽ không nên rèn sắt khi còn nóng, đem cậu ra điên cuồng hoạt động sao

Nhược Thương bị mọi người tò mò đang vội đến muộn chết

«Ngàn Năm Non Sông» dự định quay 4–6 ngày, Ngao Ứng Học trực tiếp đem lượng công việc của 6 ngày bắt cậu hoàn thành trong 3 ngày

Thời gian còn lại, cậu chăm chỉ biên vũ đạo, tập múa, nhất định phải thay đổi bản thân làm cho mọi người kinh ngạc

Dựa theo cách nói của Ngao Ứng Học: Có nhiều người muốn tham gia «Ngàn Năm Non Sông» như vậy, bọn họ đều đã sớm có danh tiếng, cho nên cậu phải đưa vào chương trình để nổi tiếng

Vì để Nhược Thương ra mắt có thể chấn động mọi người, giáo viên dạy múa đã cố hết sức biên vũ đạo

Nhất định phải làm võ thuật mạnh mẽ của Nhược Thương thể hiện được sự mềm mại và vẻ đẹp của vũ đạo Trung Hoa

Nhưng sự kỳ vọng của giáo viên dạy nhảy vẫn là quá cao một chút

Nhược Thương không phải luyện múa từ nhỏ, muốn cậu đánh quyền, cầm đao thì được, mà muốn cậu vượt nóc băng tường còn duy trì động tác đẹp thì thực sự không làm được

Nhược Thương suy nghĩ cả buổi tối, rốt cuộc cũng nghĩ ra cái biện pháp tốt để cứu người cứu mình

Cậu nói “Học ca, tôi có một ý tưởng nhỏ, nhờ anh làm giúp”

Cùng ngày «Ngàn Năm Non Sông» bắt đầu quay, Nhược Thương mang theo ý tưởng nhỏ của mình được Ngao Ứng Học tự mình đưa đến nhà tổ Thẩm gia

Xóm làng phương nam vẫn còn sự tươi mát của thiên nhiên, Ngao Ứng Học đã lâu không tới một nơi nguyên sinh* như vậy

(*) Ý là nơi chưa được khai phá

Anh nói giỡn  “Đại sư, cảm nhận được quỷ ở đâu sao?”

Nhược Thương lắc lắc đầu, “Nơi như thế này làm sao sẽ có quỷ.”

Từ xa cậu có thể cảm nhận được hơi thở lịch sử phong phú của Thẩm gia

Không chỉ kế thừa tinh thần văn hoá mà còn là sự thịnh vượng của toàn bộ gia tộc Thẩm gia

Là vùng đất phong thuỷ bảo địa, nơi ở của những bậc anh hùng hào kiệt

Nhà chính sau có chỗ dựa, trước có nước chảy, hơn 400 năm trôi qua vẫn giữ được bộ dáng lúc vừa hoàn thành

Nhược Thương đứng ở ngoài cửa lớn, đều có thể cảm nhận được khí tự nhiên vận chuyển trong bố cục phong thuỷ

Đó là một quần thể kiến trúc tuyệt vời kết hợp giữa thiên nhiên với con người.

Không có gì ngạc nhiên khi nó không bị chiến tranh phá hủy

Điều này không phải kỳ tích mà là truyền thừa lâu dài bảo hộ toàn bộ biệt thự của Thẩm gia

Anh lòng sinh kính sợ khi đứng ở bên cạnh

Nếu có quỷ thì đã bị Thẩm gia thanh tẩy từ lâu rồi

Nhược Thương nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cậu trừ tà trừ ác nhiều năm, biết rõ tà mà dễ trừ, quỷ quái khó chơi

Nếu không phải quỷ thì lượng công việc của cậu ít nhất giảm đi một nữa

Người của tổ chương trình đi ra nhiệt tình tiếp đón bọn họ

“ Đạo diễn Vạn nói cậu có đạo cụ cần di chuyển, đồng thời nhờ tôi giúp ”

Nhược Thương tốt ý từ chối “ Không cần, không cần, tự tôi cầm là được rồi ”

Nhưng mà, nhân viên công tác nhìn cái hộp dày nặng đó, tức khắc đối với thân thể nhỏ bé của Nhược Thương tỏ vẻ hoài nghi

Anh ta duỗi tay liền giúp Nhược Thương mang đồ, còn nói “Làm sao để một minh tinh làm cái việc nặng như vậy, tôi đến --”

Nâng lên, không nâng được!

Nhân viên công tác có chút xấu hổ, anh ta làm việc vặt ở tổ chương trình lâu như vậy, khiêng rất nhiều đồ vật, vậy mà còn không thể nâng một cái hộp?

Anh ta lập tức cứu vãn tôn nghiêm, “Tôi lập tức tìm người tới di chuyển.”

Nhược Thương vẫn là cười nói: “Thật sự không cần, tôi sẽ tự mình cầm đi.”

Vì thế, đối phương chính mắt chứng kiến, Nhược Thương dễ như trở bàn tay cầm lấy cái hộp không nâng được kia, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng đi vào biệt thự

Nhân viên công tác đi theo phía sau khiếp sợ vô cùng.

Cuối cùng tấm tắc bảo lạ, không hổ là kẻ phá hủy mật thất trong truyền thuyết, giới giải trí cuối cùng cũng có cao thủ võ lâm

Vạn Gia Kỳ nhìn thấy cậu, biểu tình cực kỳ kích động phấn khích

Ông nhỏ giọng dò hỏi Nhược Thương, “Cậu nhìn ra được nơi nào có vấn đề sao?”

"Tạm thời không có, đây là một biệt thự có chứa linh hồn của tổ tiên" Nhược Thương nhìn vẻ mặt đầy u sầu của ông, an ủi nói, “Yên tâm đi đạo diễn Vạn, tôi có chuẩn bị mà đến, toàn bộ hành trình đều cùng các ông ở bên nhau.”

Vạn Gia Kỳ thoáng yên tâm, tầm mắt dừng ở trên cái hộp, nghĩ thầm đây có khả năng là chuẩn bị của Nhược Thương

Ông không cầm được hỏi: “Trong hộp đựng cái gì vậy?”

Nhược Thương ngữ khí trịnh trọng, trả lời nói: “Thành thật mà nói, đó là dùng để bảo mạng”

Vật bảo mạng của minh tinh tức khắc dẫn đến không ít ánh mắt tò mò

Nhược Thương đổi xong trang phục, làm tốt tạo hình, dưới ánh mắt tò mò của nhân viên công tác, cậu mở hộp lấy ra đồ vật bảo mạng

Một chiếc bút lông

Chiếc bút dài khoảng hai mét, nặng  20kg, được làm hoàn toàn bằng gỗ đàn hương đỏ

Giải trí Hạo Miểu khẩn cấp liên hệ nhà sản xuất, gấp rút chế tạo riêng đạo cụ múa của Nhược Thương trước khi chương trình bắt đầu quay

Ngao Ứng Học hoàn toàn hiểu được vì sao bọn họ kinh ngạc.

Giống như khi anh nghe Nhược Thương nói sẽ dùng cái này lên sân khấu của «Ngàn Năm Non Sông»

Là võ thuật, cũng là vũ đạo.

Bố trí mở màn là hình ảnh bút lông to lớn ở trung tâm, tất cả đều được một mình Nhược Thương chậm rãi làm ra

Giáo viên dạy múa đưa ra một số gợi ý để sửa các động tác và Nhược Thương nhanh chóng cải tiến

Cậu dựa vào một ống thép và gõ xuống sàn phòng tập để kết thúc cái "ý tưởng nhỏ" này

Mặc dù chưa bao giờ sử dụng bút lông tử đàn nhưng Ngao Ứng Học lại không hiểu sao cảm thấy cậu nhất định sẽ thành công

Máy quay được treo trên cửa chính hướng ra toàn bộ sân và sảnh chính

Ngôi nhà rộng rãi, trên mặt đất in vết lịch sử, mỗi một viên gạch đều có thể viết lên chuyện Thẩm gia cứu người ngày xưa

Nhược Thương mặc một bộ cổ phục màu trắng, một tay cầm một bút lông dài 2 mét

Vượt qua đường chính đi vào sân

Thân hình cậu cao ráo, ăn mặc như một nhà văn, lại bởi vì bút lông khổng lồ mà thể hiện ra khí lạnh của một hiệp khách

Nhược Thương lộn nhào về phía trước khi mọi người còn đang choáng váng thì cậu đã thực hiện cú đánh đầu tiên lên nền gạch cũ

Cậu biểu diễn điệu múa trước ống kính đồng thời cũng thực hiện một pháp sư đặc thù

Võ thuật đạo giáo kết hợp với võ thuật Trung Hoa yêu cầu vừa mạnh mẽ vừa đẹp, bàn tay Nhược Thương nhẹ nhàng xoay chuyển theo gió, bút lông nhảy múa trên không trung, bút lông theo cậu nước chảy mây trôi, nhịp điệu viết uyển chuyển, động tác tiêu sái, chỉ như vậy là đủ với người xem rồi

Động tác không thể thực hiện trong mắt người khác, Nhược Thương đã thực hiện rất nhiều lần

Thực hiện nhẹ nhàng, quen thuộc như hít thở

Người xem nín thở tập trung, cho rằng vết nước để lại không có quy luật nào, nhưng dưới sự khống chế của Nhược Thương, trên nền gạch dần dần hình thành một tấm thiên địa phù

Linh khí từ trong phù thuận theo tự nhiên đón lấy thiên địa bao phủ trong bán kính hơn 1km đều được Thẩm gia bảo hộ

Tẩy sạch dơ bẩn trên thế gian, trăm quỷ chớ quấy rầy, tà ma chớ nhập, chính khí hạo nhiên dung nhập sông núi, bảo hộ tất cả sinh vật một phương chu toàn

Vẽ bùa xong, Nhược Thương cũng thu bút lại

Bút lông tử đàn 2 mét bay trên không nữa vòng, trở về như lúc khi Nhược Thương cầm nó một tay bước ra

Ánh sáng chiếu lên trên người Nhược Thương nhẹ nhàng như dòng nước

Máy bay không người lái dừng trên không trung, nhìn xuống hiện trường yên tĩnh

Người xem toàn bộ phần mở đầu thậm chí không dám thở mạnh, sợ làm phiền Nhược Thương đã hoà nhập với trời đất

Bọn họ đi khắp cả nước, đã biết rất nhiều nghệ thuật truyền thống

Lại chưa từng xem qua một điệu múa như vậy

Chỉ nói động tác thu phóng bút lông tư nhiên đã vượt qua sự hiểu biết của bọn họ

Cảm giác bọn họ giống với người xem «Tuyệt cảnh chạy trốn» --

Đây là người sao?!

Vạn Gia Kỳ sửng sốt hồi lâu, mới nhớ ra phát lại đoạn phim vừa quay

Lúc xem lần đầu tiên, ông chấn động với sự yên tĩnh và hài hòa mà Nhược Thương mang lại

Lại xem một lần nữa, trong nội tâm chấn kinh, ông cảm nhận được một tác động hoàn toàn khác

Điệu múa hoàn toàn dung nhập với nhà cổ, trở thành một nghệ thuật độc nhất vô nhị

Tự nhiên và con người mà ông tìm kiếm thực sự hiện ra trong ống kính

Không thể chỉ có một loại ngôn ngữ ống kính

Ông thậm chí muốn ghi lại hình dáng Nhược Thương ở cả 360°

Vạn Gia Kỳ suy đi nghĩ lại hồi lâu, cuối cùng hỏi “ Nhược Thương, có thể múa lại một lần nữa không?”

Nhược Thương nghiêng bút thành độ cung chuẩn bị, khẳng định đáp “Có thể ”

Dùng nước vẽ thiên địa phù, đương nhiên là càng nhiều càng tốt!

Sau nhiều lần Nhược Thương vẽ bùa, khí vận mạnh mẽ của gia tộc Thẩm thị trở thành trợ lực mạnh nhất

Nhược Thương tràn ngập tin tưởng, nếu còn có thể cho quỷ lẻn vào thật sự là quá không nể mặt mũi cho tổ tiên Thẩm gia, đề nghị nên bắt cậu hiến tế tổ tiên

Quay chụp buổi sáng kết thúc thuận lợi

Biệt thự Thẩm gia có người dọn dẹp, không có một mạng nhện nào ở một góc

Vạn Gia Kỳ vô cùng kinh ngạc nói “Tôi cảm thấy có cậu ở đây toà nhà này trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cái cảm giác này không giống với lần trước tôi đến đây ”

Sau 2 giờ chiều, tình cảnh tốt đẹp thuận lợi như vậy xuất hiện một tia dị động

Nhược Thương cảm thấy một hơi thở âm u, từ trường kì lạ trong không khí dần dần tụ lại bên ngoài

Nhược Thương có một suy đoán không tốt

Cậu đi ra cửa liền nhìn thấy một nam một nữ đứng bên cạnh Vạn Gia Kỳ

Nữ cậu đã gặp qua, là Tưởng Toa Toa

Nhưng mà, cậu hiện tại hoàn toàn không nhìn thấy khí vận suy yếu của Tưởng Toa Toa

Bởi vì, khí vận của Tưởng Toa Toa hoàn toàn bị nam nhân bên cạnh che khuất không có chút dấu vết nào

Chỉ có Vạn Gia Kỳ còn có thể nhìn ra điểm sáng nhỏ, làm mờ đi bóng tối của nam nhân

Nhược Thương cau mày lại

Khí vận nam nhân cực kỳ hoành tráng nhưng cũng cực kỳ hung ác, có thể nói là thất tình đạm bạc, diệt sạch lục dục, không có con cháu, đi trên đường lớn đều sẽ đưa đến 5 tia sét đánh xuống

Nếu muốn nói cảm thụ của Nhược Thương, nhất định là muốn đem người này lên miếng gỗ tử đàn 2 mét, đầu tiên đỗ nước trừ tà từ trên xuống dưới lên người này, xem người này làm bằng gì!

Thế nhưng người này khí vận hung ác cùng Vạn Gia Kỳ khí vận tuyệt hảo chung sống hoà bình, hai người trò chuyện vui vẻ, một chút dị thường đều không có.

Vạn Gia Kỳ nhìn thấy Nhược Thương, ông còn thân thiết cùng người nọ nói “ Để tôi giới thiệu cho anh một chút, đây là Nhược Thương mà tôi nhắc đến”

Nam nhân tháo kính râm xuống, lộ ra khuôn mặt quen thuộc Nhược Thương xem trên ảnh chụp nhiều lần

Còn có biểu tình lạnh nhạt quen thuộc

Y vươn tay, tự giới thiệu nói: “Âu Chấp Danh.”

_____★_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro