Chương 9 «Mùa xuân buông xuống »

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong tưởng tượng của Nhược Thương khí vận của Âu Chấp Danh hẳn là rực rỡ không khác mấy Vạn Gia Kỳ

Ánh vàng lấp lánh như một người tốt, nếu không làm sao có thể trở thành người đi đầu trong giới huyền học, ai chọc trúng người đó xui xẻo, sự nghiệp thuận lợi, có nhiều fans theo dõi

Nhưng mà, nghe danh không bằng gặp mặt.

Âu Chấp Danh một thân khí vận hung ác, Nhược Thương nhìn đến cau mày

Vì thế, cậu cau mày nở một nụ cười công thức, đáp lại cái bắt tay của Âu Chấp Danh

Tiếp xúc ngắn ngủi làm cậu mười phần muốn thắp hương cho Tổ sư gia để bình tĩnh lại chút, mới có thể khống chế được xúc động muốn tiêu diệt Âu Chấp Danh

Nhược Thương vốn luôn ôn hoà, đột nhiên biểu tình rất miễn cưỡng, Vạn Gia Kỳ cũng chỉ cho là do phơi nắng

May mắn cậu lớn lên đẹp trai và có thể kiểm soát biểu tình mà không có chút mâu thuẫn nào

Ngay cả Tưởng Toa Toa cũng kinh ngạc khen “Lúc trước nghe đạo diễn Vạn nói cậu ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh, hoá ra là thật sự!”

Âm thanh cô trong trẻo lộ ra âm điệu độc đáo

Nhược Thương hiệu chỉ là khách sáo thổi, cậu nói “Tôi lớn lên đẹp nhưng mà vẫn không thể so được với giọng nói làm cho người ta khắc sâu ấn tượng của cô Toa Toa đây, nghe một lần liền không thể quên”

Nghề nghiệp yêu cầu tân bốc lẫn nhau thôi

Vạn Gia Kỳ cười nói “ Tôi cho các cô cậu nhìn điệu múa Nhược Thương múa buổi sáng, đó mới là khắc sâu ấn tượng”

Đạo diễn đã lên tiếng, nói cái gì cũng đúng

Hai người lập tức tỏ vẻ cảm thấy hứng thú.

Âu Chấp Danh dẫn đầu đi vào nhà tổ Thẩm gia, một mảnh gió êm sóng lặng,

Lúc Nhược Thương cảm thấy kỳ lạ, Tưởng Toa Toa đã đi vào theo

Cô vừa mới bước một chân vào, liền cảm nhận được bầu không khí thay đổi của nhà tổ Thẩm gia giống như Nhược Thương lúc trước

Tràn ngập xao động và bài xích,  tràn ngập cảm giác “Nơi đây không chào đón ngươi”

Ký ức để lại trên kiến trúc lâu hơn ký ức để lại trên con người

Nhược Thương nhìn chằm chằm Tưởng Toa Toa, nhẹ nhàng đi vào trong sân

Cậu từng từ xa nhìn thấy Tưởng Toa Toa, sự nghiệp thăng tiến, khí vận phần lớn trong sáng có tối

Bây giờ nhìn kỹ, khí vận của cô ấy không phải là trong sáng có tối mà là bóng tối hỗ trợ ánh sáng

Cậu không thể không gọi Vạn Gia Kỳ lại, nhỏ giọng nói “Vấn đề là ở trên người Tưởng Toa Toa”

“Cái gì?” trong mắt Vạn Gia Kỳ tràn ngập mờ mịt.

“Không phải ngôi nhà này có quỷ mà là ngôi nhà này không chào đón Tưởng Toa Toa, cho nên muốn đem cô ấy đuổi đi”

Nếu lúc chương trình này còn đang chuẩn bị mà xảy ra chuyện này, Vạn Gia Kỳ đương nhiên nguyện ý đổi khách mời

Nhưng mà Tưởng Toa Toa tới cùng tới rồi, cũng không vì lần trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà từ chối, ông làm đạo diễn cũng không thể vô duyên vô cớ bảo người ta đi về

Vì vậy mà ông đem vấn đề chuyển lên người Nhược Thương

“Đại sư, vậy cậu có biện pháp giải quyết không?”

Nhược Thương trầm mặc một lát, trả lời: “Để xem trước đã”

Cậu tu hành đạo pháp, chú trọng thuận theo tự nhiên.

Gia tộc Thẩm gia sống ở đây, người ngoài bọn họ đương nhiên không thể tùy tiện đắc tội chủ nhân

Huống chi, Thẩm gia tích đức làm việc thiện, giúp đỡ thiên hạ cứu người, nói là thần linh bảo vệ một phương cũng không quá

Vốn chính khí hạo nhiên nên khoan hồng độ lượng, sẽ không vô duyên vô cớ trách tội người ngoài đến

Trừ phi, Tưởng Toa Toa có tội lớn hoặc là có mang theo đồ vật bẩn thỉu

Minh tinh giới giải trí ít nhiều gì cũng có chút mê tín tin vào tin đồn

Tiền bối đã cúng Phật có được tài nguyên tốt, như vậy hậu bối cũng sẽ đi cúng, cầu xin tình trạng tương tự

Đồ trang trí cầu phúc, bói toán, sửa vận nhiều không đếm xuể, có người gan lớn thì nuôi tiểu quỷ, cung Phật bài

Với khí vận của Tưởng Toa Toa, có chút giống cung phụng thứ không tốt

Nhưng nó quá yếu, căn bản không gây ra sóng gió gì

Thẩm gia nhỏ mọn như vậy?

Nhược Thương lâm vào hoang mang, Âu Chấp Danh bỗng nhiên lên tiếng “Thầy Vạn?”

Hai người đều đang đợi Vạn Gia Kỳ

Vạn Gia Kỳ vội vàng bước tới, “Không có việc gì không có việc gì, tôi cho các cô cậu ghi hình liền đây”

Dù chỉ là màn ghi hình đầu tiên nhưng điệu múa của Nhược Thương cũng đã đủ chân động trên màn ảnh nhỏ

Hơn nữa, cây bút lông kia có cảm giác tồn tại vô cùng cao, đã không phải là điệu múa đơn thuần

Càng giống như là võ thuật uyển chuyển duyên dáng hơn

Âu Chấp Danh nhìn chăm chú, biểu tình vô cùng lạnh nhạt, tầm mắt lại luyến tiếc rời đi

Tưởng Toa Toa trực tiếp hơn nhiều, che miệng kinh ngạc kêu lên: “Quá lợi hại đi! Cảm giác như chỉ mình Nhược Thương là có thể khởi động chương trình kỳ này.”

Trợ lý chụp ảnh bên cạnh chạy nhanh khen nói “ lToa Toa, chị hát mới là độc nhất vô nhị, đây mới là điểm nhấn của chương trình kỳ này!”

Nghe được lời này Tưởng Toa rất vui

Âu Chấp Danh trầm tư một lát, hỏi: “Cô tính toán hát bài nào?”

“ Là «Mùa xuân buông xuống»”

Có đạo diễn Âu tiếp lời, Tưởng Toa Toa tự nhiên muốn khoe khoang một chút, mở miệng liền hát lên.

Lúc cô hát ra từ đầu tiên, ngôi nhà vốn yên tĩnh bỗng nhiên lại nổi gió mạnh

Những âm thanh lá khô cỏ dại từ sàn nhà thổi lên vô cùng ồn ào trong tai Nhược Thương, muốn lấn áp tiếng hát của Tương Toa Toa

Nhược Thương có thể nghe được toàn bộ ngôi làng rít gào, tụ tập thành những tiếng giận dữ trong gió ban ngày

Khi Tưởng Toa Toa hát, âm thanh dần dần trở nên rõ ràng, gió thổi làm người ta không thể mở mắt

Đối diện với cơn gió, Tưởng Toa không thể không ngừng hát, duỗi tay chỉnh sửa lại tóc dài bị gió thổi rối

Tiểu trợ lý không hề nhận ra còn lớn tiếng khen “ Chị Toa Toa, gió cũng vỗ tay cho chị!”

Tưởng Toa Toa vui vẻ tiếp nhận, thu hồi vẻ xấu hổ trên mặt, ánh mắt nhìn về phía Âu Chấp Danh  tràn ngập chờ mong.

" Ừm" Âu Chấp Danh miễng cưỡng đồng ý, “ Rất dễ nghe.”

Nhược Thương cảm thấy, những người này cái gì cũng không nhìn thấy thật sự rất hạnh phúc.

Chỗ nào là gió vỗ tay, cái này là tổ tiên Thẩm gia đánh ra chưởng phong, hận không thể đánh chết người này!

Mà đây còn là ban ngày.

Đổi thành buổi tối, cậu có thể tưởng tượng ra hiện tượng quỷ làm loạn như đạo diễn Vạn nói

Cậu không tìm được vấn đề trên Tưởng Toa Toa nhưng cậu tìm ra được nguyên nhân gây mâu thuẫn trong nhà tổ Thẩm gia

Tình huống có chút nghiêm trọng.

Chờ đến khi người khác dẫn Tưởng Toa Toa đi, Nhược Thương tìm thấy Vạn Gia Kỳ

Cậu nói “Đạo diễn Vạn, chúng ta ra ngoài xem những cảnh quay sau này đi”

Cái ám hiệu này Vạn Gia Kỳ đương nhiên hiểu

Bọn họ mới ra sân, Nhược Thương liền đi thẳng vào vấn đề.

"Không thể cho cô ấy hát". Cậu nhìn trạng thái chuẩn bị chiến đấu của toàn bộ nhà tổ Thẩm gia “ Ít nhất, không thể hát ở nhà tổ Thẩm gia”

“Vì cái gì?” Vạn Gia Kỳ lộ ra nghi vấn, đau lòng nói “ Đó chính là điểm nổi bật của chương trình đó!”

Dưới bầu trời đêm mọi thứ đều im lặng, tiếng hát của người con gái xinh đẹp hoà với kí ức dòng lịch sử

Ai không thích xem, ai không thích nghe?!

Nhưng mà, dù quan trọng đến đâu cũng không được

Nhược Thương nói một cách chân thành và thẳng thắn  “Bởi vì người Thẩm gia không thích nghe.”

Bóng ma tâm lý vụ quỷ làm loạn đã chiến thắng tu dưỡng nghệ thuật của Vạn Gia Kỳ

Cùng ngày, theo yêu cầu của Vạn Gia Kỳ tổ chương trình sắp xếp nơi biểu diễn «Mùa xuân buông xuống» của Tưởng Toa Toa ở sân trước cửa Thẩm gia

Bọn họ đặt một vòng ngọn nến đỏ ở đất trống trước cửa, canh thời gian 7 giờ trước hoàng hôn đồng thời bật lửa

Tưởng Toa Toa mặc một thân váy dài màu đỏ, trang điểm lịch sự nhã nhặn trông khá bối rồi

Cô đã tham gia nhiều chương trình đương nhiên biết nơi nào ca hát càng hay

Sân nhà Thẩm gia hùng vĩ, mang đậm tính lịch sử, đương nhiên không thể so sánh với cánh cổng làm nền

Dù là cảm giác cảnh quay hay bầu không khí, tự nhiên là ngôi nhà dưới bầu trời đêm càng có thể chạm đến tim khán giả hơn

Vạn vật mông lung, màn đêm buông xuống

Tưởng Toa Toa giữa ánh nến nhảy múa hỏi “ Đạo diễn Vạn, lúc trước không phải hát ở trong sân sao?”

Vạn Gia Kỳ lấy cớ rất thông minh

Ông nói: “À, bởi vì chúng tôi đột cảm thấy dùng ngọn nến làm nền càng có thể tái hiện lại lửa trại năm đó. Cho nên chuyển ra bên ngoài tránh cho nhà Thẩm gia cháy”

Nghe tới hợp tình hợp lý, nhưng mà địa điểm là Nhược Thương chọn, ngọn nến là Nhược Thương chỉ

Ngọn nến được lấy từ từ đường hàng năm được nhiễm hơi thở của tổ tiên Thẩm gia

Lúc này đốt lửa, muốn đem Tưởng Toa bảo vệ trong vòng tròn

Lời nói là nói như vậy, nhưng Nhược Thương cũng không xác định được tổ tiên Thẩm gia sẽ cho mặt mũi

Ban đêm vừa đến, ánh nến rực rỡ, Tưởng Toa Toa mặc trang phục màu đỏ dưới ánh nến trở nên đặc biệt xinh đẹp

Ở trường quay có rất nhiều người, ở xa còn có những người trẻ tuổi của Thẩm gia ở đó chụp ảnh, nói chuyện phiếm

Nhưng Nhược Thương lại cảm thấy núi rừng yên tĩnh và trống trải, nhà tổ Thẩm gia dày nặng hùng vĩ bị khói mờ bao phủ trong màn đêm

Vạn Gia Kỳ ra hiệu bắt đầu, Tưởng Toa Toa liền mở miệng hát lên: “Mùa đông tuyết trắng phủ kín đất--”

Giọng hát trong trẻo uyển chuyển trong ban đêm yên tĩnh nghe có vẻ du dương

Những bài hát ca ngợi mùa xuân sẽ không bị mùa đông đánh bại, như cũ chứa đầy mong chờ trong thời kỳ kháng chiến

Quần thể kiến trúc đang xao động theo tiếng hát

Như thế một bài hát đã chạm đến vết thương không thể khép lại của họ làm bọn họ cùng nhau run rẩy

Trong nháy mắt Nhược Thương phát hiện dị động đã xoay người rời khỏi đám đông

Cậu đi theo hơi thở mãnh liệt nhất đi đến từ đường Thẩm gia

Nơi này ngày thường sẽ không khóa cửa, để lại cho con cháu Thẩm gia về quê cúng bái

Nhược Thương đẩy cửa ra, ngay cả tiếng cửa kẻo kẹt cũng nghe có vẻ nặng nề

Bàn thờ chứa đầy bài vị của gia tộc Thẩm gia

Chữ viết từ cũ đến mới, từ xưa đến nay, dày đặc lấp đầy cá căn phòng

Đối mặt với một phòng đầy bài vị như vậy Nhược Thương giống như gặp được hàng ngàn hàng trăm tượng thần

Hậu thế thành kính cúng bái đáng giá một tòa miếu thờ.

Đó không chỉ là bài vị mà là thần bảo vệ một phương

Bọn họ bài xích Tưởng Toa Toa, cho dù cô chỉ đứng hát ở ngoài cổng lớn cũng làm cho nhóm tổ tiên Thẩm gia bất an

Nhược Thương tùy ý cầm 2 nén hương bên cạnh, lên tiếng nói “ Xin lỗi quấy rầy các vị lão nhân gia, chúng tôi chỉ ở chỗ này mấy ngày liền đi”

Cậu cầm hương lạy xuống

Bên trong hương khói lượn lờ, giọng nói Nhược Thương trầm thấp dài lâu.

“Đây là bài hát chờ mong chiến tranh sớm ngày thắng lợi, có lẽ có hơi nặng nên đối với các tiền bối đã chôn cất trong thời đại đó. Ký ức tuy rằng thống khổ nhưng đã qua hơn 70 năm, các vị cũng không nên trách tội một người trẻ tuổi mạo phạm”

Cậu đem nén hương cắm trên lư hương

Không thể xem nhẹ oán khí, lửa giận, bi thương tràn đầy trong không gian từ đường

Những cảm xúc nặng nề hỗn loạn đó thời gian khó có loại bỏ, dần dần từ bài vị tỏa ra khắp nơi, cuồn cuộn không ngừng, vòng đi vòng lại

Bọn họ không phải bài xích Tưởng Toa Toa mà là bài hát kia

Mùa xuân cuối cùng cũng xuống nền đất nhưng lại không phù hộ những người đã đem hết cả đời để chờ đợi mùa xuân

Làm cho niềm tin Vạn Gia Kỳ dao động không phải là ma ám càng không phải là quỷ quái

Đó chỉ là chấp niệm cuối cùng mà vô số tổ tiên Thẩm gia không thể nguôi ngoai mối thù hận hơn 400 năm

Linh hồn về trời, về đất, về sông núi

Để lại thù hận nằm im bị tiếng hát đánh thức

Mối hận như vậy, Nhược Thương không thể kiêu ngạo tùy ý vẽ một pháp trận bùa chú đánh nát

Thiện ý được muôn vàn tổ tiên tập hợp đã ngăn chặn cái ác của họ, theo thời gian chậm rãi độ hoá chính mình

Có khả năng là trăm năm cũng có thể là ngàn năm

Cuộc hành trình dài và gian khổ, nhưng họ chưa bao giờ từ bỏ bảo vệ mảnh đất sông núi này

Hiện giờ, Nhược Thương chỉ nghĩ trợ giúp bọn họ một tay.

Cậu cung kính đọc Tam Thanh quyết, mở miệng thì thầm “ Thượng tôn tha thứ, vượt qua tất cả cô hồn dã quỷ, hưởng lợi từ bốn kiếp....”

Giọng nói trong trẻo trầm thấp, ngâm tụng Vãng Sinh Chú đạo giáo, trấn an linh hồn tổ tiên không thể an giấc ngàn thu bên trong

Những nỗi đau khó quên, sự thù hận xỏ xuyên qua linh hồn thể xác, cùng nổi đau tra tấn, vây lấy Nhược Thương tùy ý trút bỏ thù hận mấy trăm năm

Một biển đau khổ vô tận tràng ngập khắp cơ thể Nhược Thương

Cậu nhắm mắt lại, biểu tình vẫn bình tĩnh như cũ nhưng vẫn không che dấu được thống khổ ở đỉnh mày

Linh hồn và thân thể, cùng tổ tiên Thẩm gia nhìn lại những đau khổ

Làm dịu oán khí càng khó hơn nhiều so với tiêu diệt nó

Nhược Thương đã không thể nghe thấy giọng nói của mình, bên tai tất cả đều là âm thanh bén nhọn thê thảm kêu rên, làm cho cậu một chữ cũng không thể nói

Dần dần hận ý trở nên nhẹ đi, trả lại giác quan thuộc về mình của Nhược Thương

“Cậu làm gì ở đây?”

Đột nhiên một giọng nói vang lên từ phía sau, tất cả trở nên rõ ràng

Những thống khổ và phẫn nộ rút ra thân thể Nhược Thương, dẫn đến tinh thần cậu suy yếu không thể không đỡ lấy bàn thờ để ổn định thân hình

Nhược Thương cau mày xoay người nhìn lại, liền phát hiện oán khí chưa siêu độ đang hướng về phía Âu Chấp Danh.

Cậu vừa mới bấm pháp quyết đang muốn đánh tan những oán khí đó

Ai ngờ chúng nó lại gần Âu Chấp Danh nữa mét liền biến mất

Nhược Thương lấy lại hơi thở, đỡ bàn thờ đứng vững vàng

Cậu không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm Âu Chấp Danh cả người khí vận âm trầm, vận thế nguy hiểm càng thêm hung ác khó lường

“A……” Nhược Thương chớp chớp mắt, chậm rãi nói, “ Đạo diễn Vạn kêu tôi tới thắp nén hương”

Thắp nén hương, đúng thật đã đốt

Nhưng mà yêu cầu kỳ lạ như vậy, Âu Chấp Danh lần đầu tiên nghe đến

Hai người đứng trong từ đường nhà người khác, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng hít thở của nhau

Nhược Thương có rất nhiều lời nói muốn hỏi.

Nhưng cậu lại cảm thấy có hỏi cũng như không

Cuối cùng, cậu thuận tay từ bên cạnh lại rút ra ba nén hương

" Đạo diễn Âu, tới cũng tới rồi" Nhược Thương đốt hương đưa cho Âu Chấp Danh

Cậu nói “ Bái một lạy tổ tiên Thẩm gia, phù hộ chương trình đạo diễn Vạn thuận lợi đi”

Thống khổ Thẩm gia tồn tại mấy trăm năm, cậu siêu độ  dư lại không ít, nhưng mà bị khí vận quỷ dị của Âu Chấp Danh hấp thu rồi

Tuy rằng làm cho khí vận y càng thêm hung ác, nhưng mà đối với Thẩm gia mà nói, rốt cuộc cũng không còn chút thù hận nào nữa, sau này chính là thần thuần túy bảo vệ một phương

Cũng coi như một khác linh hồn về màn đêm, về yên tĩnh

Về với…… Âu Chấp Danh.

_____★____

Tác giả có lời muốn nói: 《 mùa xuân buông xuống 》, soạn nhạc: Trần Ca Tân

Tác phẩm tiêu biểu 《 hoa hồng hoa hồng ta yêu ngươi 》, 《 phượng hoàng vu phi 》, 《 chúc mừng chúc mừng 》, 《 đêm Thượng Hải 》, cũng soạn ra 《 vượt qua này lãnh mùa đông 》《 không chuẩn địch nhân thông qua 》 chờ kháng Nhật ca khúc.

“Thái Thượng xá lệnh, siêu nhữ cô hồn, quỷ mị hết thảy, bốn sinh dính ân” ——《 Đạo giáo Vãng Sinh Chú 》

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro