Chương 4: kiếp trước chi khổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     Nàng đi tìm Diệp Tình kể khổ, Diệp Tình liền cho nàng cái chủ ý. khuyên nàng đem cửa hàng của hồi môn của mẫu thân để lại cho nàng bán ra một nửa, đem bạc đưa cho Âu Dương Tuấn, giúp Âu Dương Tuấn lót đường để tạo dựng nhân mạch. Nàng lại ngu xuẩn như vậy, cứ thế làm theo.

     Ngoại tổ phụ của nàng thấy nàng đối với Âu Dương Tuấn như thế chấp nhất, liền đi tìm hắn bàn điều kiện. Chỉ cần Âu Dương Tuấn đáp ứng cưới Diệp Trăn làm vương phi, liền sẽ đem dương lăng hổ phù giao cho hắn, cùng hứa hẹn sẽ trợ hắn đoạt vị.

Nhưng cuối cùng Diệp Trăn lại rơi vào kết cục chết thảm ở lãnh cung. Ngay cả một nhà ngoại tổ cũng vô cớ bị nàng liên lụy.

Không nghĩ tới Diệp Tình thế nhưng tại thời điểm sớm như vậy, đã có ý tưởng diệt trừ nàng.

     Tính tính thời gian, nam nhân mà Diệp Tình tìm tới kia rất nhanh sẽ tới. Diệp Trăn đứng dậy, đem quần áo mặc vào gọn gàng. Vì để mê dược mau chóng mất đi hiệu lực, Diệp Trăn lấy cây trâm trên đầu xuống, không chút do dự cắt một đường trên cổ tay.

     Thời điểm tiểu nha đầu kia chạy đi tìm Diệp Tình, Diệp Trăn cầm lấy lư hương đem Hạ Vân đang đứng canh cửa đánh ngất rồi kéo vào Bích Nguyệt Các. Lại đem ly nước bị hạ dược cho Hạ Vân uống, còn mình thì trộm chuồn ra ngoài. Một đường trốn tránh gặp người, mãi tới rừng trúc hậu viện mới dừng lại.

     Một nam tử xa lạ không bị ai để ý, lòng đầy vui mừng tới Bích Nguyệt Các. Đẩy cửa đi vào liền thấy một nữ tử đang nằm trên giường. Trong nháy mắt, hai mắt hắn tỏa sáng, vẫn chưa phân biệt có phải Diệp Trăn hay không đã đi vào, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn vội trút quần áo của mình xuống....

     Diệp Tình đang tham gia yến hội tại tiền viện, thấy một nha hoàn xa xa hướng về phía nàng mà gật đầu, liền biết việc đã thành, sau đó cúi đầu thì thầm với Tần Nghiên mấy câu.

Tần Nghiên trong lòng vui sướng vạn phần, trên mặt lại không biểu hiện, tràn ngập ý cười mở miệng : "Hoa sen ở thượng thư phủ vừa nở, nếu các phu nhân không chê, Tần Nghiên nguyện ý dẫn mọi người tới thưởng thức."

"Trước đây từng nghe người khác nói qua, hoa sen trong phủ thượng thư là tuyệt nhất, hôm nay may mắn được thấy tất nhiên là vui sướng vô cùng." Tần Nghiên vừa dứt lời liền có người khác phụ họa.

     Tần Nghiên đi trước dẫn đường cho mọi người hướng tới hoa viên, trong lòng khó có thể che dấu hưng phấn. Đi hoa viên sẽ đi ngang qua Bích Nguyệt Các của Diệp Trăn, ở đây nhiều người như vậy chắc chắn sẽ nghe thấy động tĩnh bên trong Bích Nguyệt Các. Từ đó, sự tình Diệp Trăn lén gặp ngoại nam, tác phong bại hoại liền được chứng thực. Từ nay về sau, Diệp Trăn chính là sỉ nhục của phủ thượng thư, đến lúc đó hôn ước của nàng cùng Âu Dương Tuấn chỉ cần đi cầu lão gia đổi thành Diệp Tình liền có thể. Nghĩ vậy, bước chân Tần Nghiên lại nhanh hơn.

     Đi ngang qua Bích Nguyệt Các, nghe được bên trong truyền ra âm thanh, mọi người đều là sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng lại, cửa phòng đã bị một người đá văng ra.

"AAA..."

Nhìn thấy quần áo vương vãi khắp nơi, tất cả nhất thời sửng sốt, không cần phải nói cũng biết bên trong đã xảy ra cái gì, một đám sợ tới mức thay đổi sắc mặt, hoảng hốt kêu lên rồi lại vội bụm mặt xoay người.

Này này ... Đây là cái gì? Diệp gia đại tiểu thư, như thế nào lại không cần mặt mũi.

     Nhìn phản ứng của mọi người, Tân Nghiên trong lòng khỏi nói là cao hứng cỡ nào, Diệp Trăn lập tức liền phải thân bại danh liệt không thể bàn cãi.

     Diệp Tình trong lòng cũng là không nhẫn nại được mà kích động. Diệp Trăn bây giờ thất thân cùng người, Âu Dương Tuấn chắc chắn càng thêm ghét bỏ nàng, vị trí tuyên vương phi kia nhất định là của mình. Đắm chìm trong ảo tưởng, Diệp Tình vẫn chưa chú ý tới việc lúc trước có lưu lại một nha hoàn canh cửa Hạ Vân lúc này lại không thấy bóng dáng đâu hết.

"Ma ma, còn không mau đem đại tiểu thư lôi ra!" Tần Nghiêm làm bộ dáng tức giận quay sang ma ma bên người mà quát. Sau đó mở miệng hướng mọi người giải thích: "Sáng nay Trăn nhi tới chỗ ta thỉnh an, nói nàng thân thể không khỏe, không tiện tham dự yến hội, lúc này mới ở lại Bích Nguyệt Các nghỉ tạm, ai mà nghĩ tới, này ...."

Tần Nghiên chỉ dăm ba câu đã phủi sạch quan hệ, chứng minh mình đối với việc này không biết gì. Sự việc phát sinh ở đây chỉ là trùng hợp đụng phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro