Chương 70: Buổi công chiếu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Nguyên Hy

Mùng tám tháng giêng, bộ phim điện ảnh "Sống trong khoảnh khắc" chính thức công chiếu. Lâm Tưởng dẫn theo Cố Thành cùng với mẹ Cố đi tham gia buổi công chiếu xuất đầu tiên.

Từ sau khi mẹ Cố chấp nhận Lâm Tưởng là con dâu, thì cũng tự nhiên mà trở thành fan của phim điện ảnh của Lâm Tưởng. Số lượng phim Lâm Tưởng tham gia diễn xuất không có nhiều lắm, tất cả đều đã được bà xem qua. Sau khi xem xong còn chia sẻ cảm nhận của mình với Lâm Tưởng nữa, tóm lại là vô cùng nghiêm túc. Lần này được xem xuất chiếu đầu tiên, bà cũng đã sớm nói với Lâm Tưởng để dành cho mình một chỗ ngồi đẹp, còn ngỏ ý muốn hôm sau sẽ mua vé mời nhóm diễn viên nghiệp dư trong tiểu khu đi xem.

Lâm Tưởng sắp xếp chỗ ngồi cho Cố Thành cùng mẹ Cố xong trước, rồi' cô còn phải tham gia buổi phát sóng trực tiếp cùng với đoàn làm phim.

Thời điểm trả lời phỏng vấn, có phóng viên hỏi Lâm Tưởng có dẫn theo bạn trai tới xem buổi công chiếu xuất chiếu đầu tiên không. Lâm Tưởng cũng rất tự nhiên mà gật đầu nói có. Phóng viên lại nói đùa rằng có thể gọi bạn trai tới chào hỏi mấy câu được không, thì Lâm Tưởng cười nói rằng bạn trai mình rất xấu hổ, đừng làm khó anh ấy.

Nghe câu trả lời của cô xong mọi người đều cười vang, Cố Thành ở trong đám người cũng bất đắc dĩ mà cười theo, mẹ Cố nhỏ giọng trêu chọc anh: "Không ngờ là con cũng biết xấu hổ cơ đấy?"

Cố Thành nhướng mày, quàng tay qua vai mẹ Cố nói: "Mẹ cảm thấy có khả năng đó không?"

Mẹ Cố vui vẻ hớn hở nói: "Từ góc độ này mà nhìn lên sân khấu, trông Tưởng Nhi thật là xinh đẹp."

Cố Thành hướng mắt lên sân khấu, mấy nhà làm phim cùng với mấy diễn viên cùng đứng ở trên đó, xác thực Lâm Tưởng là người khiến cho mọi người chú ý đến nhiều nhất, khác hoàn toàn so với những diễn viên nữ khác. Đêm nay cô mặc một bộ tây trang màu trắng đứng đắn, được cắt may đơn giản tự nhiên vô cùng vừa vặn kết hợp cùng với giầy cao gót. Khi không cười thì nhìn trông rất lạnh lùng, nhưng khi khóe miệng nở nụ cười thì lại giống như cô gái nhà bên tự nhiên thân thiện.

Cố Thành nhìn đến mê mẩn, từ đầu đến cuối tầm mắt chỉ dính trên người cô.

Sau khi hoạt động mở màn kết thúc, đèn trong rạp chiếu phim được tắt đi, phim điện ảnh chính thức được chiếu. Lâm Tưởng tận dụng bóng tối, thật cẩn thận lần mò tìm được chỗ ngồi bên cạnh Cố Thành. Cố Thành vươn qua tay vịn nhẹ nhàng ôm lấy cô. Mẹ Cố thì vẫn chuyên tâm xem phim.

Bộ phim này Lâm Tưởng chỉ đóng một vai phụ, cơ bản đều là sống trong ký ức của nam chính, nhưng bởi vì là mối tình đầu đẹp đẽ, cho nên mỗi lần cô xuất hiện thì đều mang theo ánh hào quang, nữ thần xinh đẹp tuyệt trần.

Từ lúc bắt đầu ngây ngô vui vẻ, đến sau này biến thành một người thành thục quyến rũ, mỗi lần cô xuất hiện thì đều mang tới cho người xem một sự rung động nho nhỏ. Càng không ngờ đến chính là, mặc kệ dù có trong giai đoạn tuổi tác thế nào, thì Lâm Tưởng đều diễn rất thành thạo, trong ánh mắt cũng đều là sự từng trải.

Sau khi phim điện ảnh được công chiếu, trên mạng bình luận bình luận vô cùng sôi nổi, "Vốn là đi xem vì nữ thần Liễu Phỉ, không ngời là lại trở thành fan của Lâm Tưởng!"

Phía dưới là cả một hàng dài bình luận.

Trong lúc nhất thời, Lâm Tưởng liền trở thành nữ thần phim điện ảnh mới có được rất nhiều fan.

Lúc trước khi Đỗ Hân nhận vai nhân vật này cho Lâm Tưởng thì cũng đã biết là sẽ giúp cô nổi tiếng. Nhưng kết quả liên tiếp trong vòng hai ngày đều lên hot search, thì là điều trăm triệu lần cô đều không thể ngờ đến được.

Lâm Tưởng cũng có chút không tin được, cô còn gửi tin nhắn Wechat hỏi Đỗ Hân có phải là cô ấy mua hot search có đúng không. Đỗ Hân trợn trắng mắt nói: "Chị không phải là người dư tiền để làm chuyện rảnh rỗi đâu ha, chẳng lẽ em không tin vào thực lực của chính mình sao?"

Tất nhiên là Lâm Tưởng rất tin tưởng vào thực lực của chính mình, chỉ là cô không ngờ rằng mình có cần dựa vào vai diễn này mà tăng thêm độ nổi tiếng. Kiếp trước cô phải trải qua rất nhiều thăng trầm thì mới dần dần đi tới được thành công. Đời này bởi vì tồn tại bug Cố Thành cho nên từ sớm cô đã có thể trở nên nổi tiếng. Bây giờ cô mới chỉ có 23 tuổi, chính là một người mới chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học ra mà thôi. Suy nghĩ một chút cô cảm thấy vừa có chút đắc ý vừa có chút xúc động: có kim chủ ba ba thật là tốt.

Ngay từ đầu Đỗ Hân cũng đã đoán trước được rằng, tuy là bộ phim "Hoạt tại đương hạ" này sẽ rất được hoan nghênh, nhưng sẽ không đến nỗi quá nổi tiếng. Mặc dù Liễu Phỉ lưu lượng cao, nhưng dù sao cũng là chuyển từ màn hình nhỏ tới màn hình lớn, đối tượng người xem không giống nhau, số lượng vé bán ra cũng không tính là lớn. Mà bây giờ còn thay đổi nam chính, người hâm mộ cũng không có nhiều như Quách Đông. Cho nên đến khi bộ phim dừng chiếu, doanh thu của bộ phim vẫn bị ít hơn so với sự mong đợi, nhưng mà vẫn có lãi.

Cố Thành đối với việc bộ phim có kiếm được lãi hay không thật ra là cũng không có chút để ý nào. Anh mở công ty giải trí đầu tư điện ảnh và truyền hình vốn chỉ là muốn làm cho Lâm Tưởng vui vẻ mà thôi, cho dù tiền bỏ ra không kiếm lại được thì anh cũng sẽ không cảm thấy mất mát. Dù sao thì anh vẫn có thể kiếm được tiền ở chỗ khác.

Phim điện ảnh có thể mang lại danh tiếng tốt cho Lâm Tưởng, nhưng Lâm Tưởng muốn có nhiều người hâm mộ, đây mới chính là trọng điểm anh chú ý tới.

Bởi vì Lâm Tưởng muống dùng vai diễn mối tình đầu này tăng thêm độ nổi tiếng, cho nên Cố Thành cũng rất vui vẻ mà phát lì xì cho cả đoàn làm phim, cũng phát thưởng cho cả các nhân viên của Giải trí LX, nơi nơi phát lì xì, giống như cho trẻ con tiền tiêu vặt vậy.

Đỗ Hân nhận số tiền thưởng kếch xù, còn không quên đem khoe với Lâm Tưởng, "Em không đi quản lý một chút sao? Cứ để cho anh ấy tùy ý vung tiền như vậy sao?"

Lâm Tưởng đầy khí phách chống hông nói: "Anh ý cảm thấy vui vẻ là được rồi, nếu như có phá sản thì em sẽ nuôi anh ấy."

Đỗ Hân trợn mắt: "Em nuôi anh ấy? Phỏng chừng cả đời này em cũng không có cơ hội đó đâu."

Dù một ngôi sao có nổi tiếng hay không thì sự chú ý chắc chắn là thước đo tốt nhất. Lượng người hâm mộ trên Weibo của Lâm Tưởng đã tăng vọt, từ hàng chục nghìn ban đầu lên đến hàng triệu như hiện nay. Những số liệu này là minh chứng tốt nhất cho sự trưởng thành của cô. Sự nghiệp diễn xuất của cô ở kiếp trước, con đường trở thành ngôi sao của cô ở kiếp này có thể nói là đang bay cao.

Trước Tết âm lịch mấy ngày cùng mẹ Cố ra ngoài mua đồ, Lâm Tưởng chỉ cần mặc một cái áo cao cổ khoác thêm áo lông đội thêm cái mũ, căn bản không có ai nhận ra cô. Còn trước lễ Nguyên tiêu hai ngày, Lâm Tưởng muốn cùng mẹ Cố ra ngoài đi dạo phố, cho dù đã trang bị kín đáo nhưng vẫn bị người qua đường nhận ra, còn chụp ảnh đăng lên mạng, may mà hình ảnh của mẹ Cố không bị đăng lên.

Lâm Tưởng và Cố Thành ở lại nhà Cố cho đến sau lễ Nguyên tiêu mới trở về nhà riêng. Cố Thành đã trở lại làm việc như thường lệ vào ngày 10 âm lịch, trong khi Lâm Tưởng thì tiếp tục nghỉ ở nhà không có gì để làm. Vào ngày 16, Lâm Tưởng nhận được cuộc gọi từ Trần Trừng, thành tích bộ phim cô đóng rất tốt, cô ấy và Lý Hân Ý muốn mở tiệc chúc mừng cô.

Lâm Tưởng đang nhàn rỗi, tất nhiên là mừng vẻ đồng ý , nhưng trước đó nói với các cô ấy, tất cả mọi chi phí của bữa tiệc sẽ do cô chi trả.

Bữa tiệc được tổ chức ở Tú Cẩm viên, Lâm Tường muốn ăn hải sản ở đó, những người khác tất nhiên sẽ không phản đối. Cố Thành vốn định đi cùng cô, kết quả lại là có một đối tác nước ngoài cần anh đích thân phải đi xã giao. Cho nên anh đành phải để Lâm Tường một mình đi chơi vui vẻ.

Đám Trần Trừng nghe nói Cố Thành không đến được, cũng học theo ngăn cản bạn trai mình đi cùng. Vì thế vốn là bữa tiệc lớn, cuối cùng trở thành bữa tiệc nhỏ của ba người bạn thân.

Ba người hẹn gặp nhau ở Tú Cẩm Viên, đầu tiên là đi ra sau núi ngâm suối nước nóng. Các cô bao nguyên một cái hồ lớn lộ thiên có sân vườn, phong cảnh lịch sự tao nhã, tính riêng tư tốt mà còn yên tĩnh.

Cởi quần áo run rẩy đi vào trong hồ, ba người ngồi cùng một chỗ vừa ngâm mình vừa nói chuyện phiếm. Bí mật tán gẫu một chút về đề tài có chút xấu hổ. Lý Hân Ý ngay cả tình thú trên giường cùng bạn trai cũng dám lấy ra nói, quả thực vô cùng không biết xấu hổ.

Nói đến đề tài này, tất nhiên là không thể bỏ qua Lâm Tưởng được. Trần Trừng như cười như không nhìn Lâm Tưởng, hỏi: "Dáng người Cố tổng thoạt nhìn tuyệt vời như vậy, có phải ở trên giường cũng rất dũng mãnh hay không?"

Lâm Tưởng đội khăn lông trắng trên đầu, trên người quấn khăn tắm lỏng lẻo, tựa vào bên hồ nhắm mắt dưỡng thần, làn da trắng nõn bị hơi nóng hun đỏ lên, nhìn qua vô cùng mềm mại, nghe thấy lời Trần Trừng hỏi, cô cũng không mở mắt, chỉ nhếch khóe miệng bình tĩnh nói: "Chính là như vậy."

Lý Hân Ý vừa rồi ngay cả tư thế ở trên giường yêu nhất cũng đã nói ra, làm sao chịu nghe cô trả lời hời hợt như vậy được. Vì thế cầm lấy vai của cô lay động: "Không được, quá có lệ rồi, chúng tôi muốn nghe chi tiết hơn!"

Lâm Tưởng bị cô ấy làm cho choáng váng đầu óc, miến cưỡng mở mắt liếc nhìn, chơi xấu nói: "Không có chi tiết gì cả."

Hai người bên cạnh kêu lên một tiếng quái dị, ở hai bên cô đồng thời đưa tay cù eo. Lâm Tưởng cười phản kháng, trong lúc nhất thời vô số bọt nước bắn lên, vặn vẹo, khăn tắm trên người Lâm Tưởng tuột ra, một đôi gò hồng đào trắng như tuyết ngạo nghễ ở trong nước theo sóng nước lắc lư không ngừng, khiến Trần Trừng và Lý Hân Ý trợn mắt há hốc mồm.

Trần Trừng và Lý Hân Ý cũng là diễn viên, dáng người đương nhiên là đẹp, nhưng hai người họ đều là người có thân hình phẳng, người vừa gầy xuống là ngực cũng không còn. Nhưng Lâm Tưởng thì không giống vậy, cho dù những nơi khác gầy thế nào thì bộ ngực vẫn vô cùng có phân lượng, lúc này trần trụi hiện ra trước mắt các cô, có thể thấy được các cô bị kích thích như thế nào.

Lý Hân Ý nuốt khan nói: "Ôi bộ ngực này! Cố tổng mỗi ngày ôm thân hình như vậy đi ngủ, liệu có thể khống chế được không?"

Là bạn cùng lớp và cũng là bạn thân nhất của Lâm Tường, Trần Trừng đương nhiên đã nhìn thấy thân hình của cô ấy từ lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy, cô đều sẽ bị tổn thương hàng vạn lần, lần này cũng không ngoại lệ, đùa giỡn lưu manh nâng ngực cô lên, nói: "Tôi khẳng định là hai người sẽ phải vui vẻ mỗi đêm."

Lâm Tương mỉm cười, thoát khỏi vòng vây của hai người, đứng dậy đi về phía đối diện, cảnh cáo: "Đừng có tới đây, nếu không đừng trách tôi trở mặt."

Không nên ngâm mình quá lâu trong suối nước nóng, một lúc sau ba người đứng dậy đi massage. Phòng massage ở ngay cạnh suối nước nóng, rất thuận tiện, để tránh bị nghi ngờ, họ được nói mình là nữ nhân viên mát xa.

Đến giờ ăn tối, ba người xuống nhà hàng dưới núi ăn hải sản, Tết Nguyên đán vừa qua, trong nhà hàng không có nhiều thực khách, mấy người Lâm Tưởng có thể trực tiếp vào ăn mà không cần phải đặt trước. Nghe nói vào dịp Tết, Cẩm Tú viên ngày nào cũng đông khách nên muốn ăn phải đặt chỗ trước vài ngày.

Đầu bếp ở Cẩm Tú viên rất giỏi nấu hải sản, bất kể kiếp trước hay kiếp này, thì họ luôn là những người được Lâm Tường yêu thích. Các cô vừa mới tắm suối nước nóng lại cảm thấy thèm ăn, cho nên tuy chỉ có ba người nhưng các cô gọi một bàn đầy đủ hải sản.

Đang lúc Lâm Tưởng bận rộn bóc cua, Trần Trừng nhẹ nhàng chạm vào cánh tay cô, ra hiệu cho cô nhìn một bàn cách đó không xa: "Nhìn kìa, đó là đạo diễn Tăng Điền, không ngờ ông ấy cũng ở thành phố S."

Lâm Tưởng nhíu mày, cô có chút ấn tượng với cái tên Tăng Điền này, nhưng hình như đều là ấn tượng không tốt. Nghe nói tác phong cá nhân anh ta không tốt, có quan hệ với rất nhiều nữ diễn viên, là một tên đạo diễn rất háo sắc.

Cô nhìn theo ánh mắt của Trần Trừng sang bên cạnh, khi nhìn thấy bàn của Tằng Điền, lại bị bạn gái bên cạnh Tằng Điền dọa nhảy giật mình, đó chẳng phải là Tần Mân sao?!

Làm thế nào cô ta có thể tiếp xúc được với người trong ngành giải trí?

Lâm Tưởng từ xa quan sát, phát hiện động tác của Tần Mân và Tằng Điền có chút thân mật, thậm chí Tằng Điền còn gắp đồ ăn cho Tần Mân ăn.

Lâm Tưởng: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro