Chương 24: Thị Thiếp Trong Phủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

E&B: Yến Phi Ly
.
Kiêm Vũ nhìn Cố Du Ninh nổi giận đùng đùng chạy về, lập tức nhanh chóng đi lên hỏi y bị làm sao, kết quả Cố Du Ninh cũng không thèm để ý tới hắn, một đầu nhào vào trong phòng, đóng sầm cửa lại thiếu chút nữa đập trúng mũi Kiêm Vũ, hắn nghi hoặc khó hiểu quay đầu nhìn Mân vương điện hạ cũng đang theo phía sau như mình.

Sở Dự dở khóc dở cười sờ sờ mũi, vật nhỏ này thật thú vị, oa oa khóc lớn giống hệt như mèo nhỏ xù lông.

Ban đầu khi hắn mới nhìn thấy Cố Du Ninh bị tức mà khóc liền hoảng sợ, chính là hắn không giỏi ăn nói cũng sẽ không đi khuyên nhủ người khác, chỉ có thể cau mày nhìn y, nghĩ xem mình có phải hơi quá đáng rồi hay không.

Kết quả phát hiện vật nhỏ thật ra là giả gào khóc chứ nửa giọt nước mắt cũng không có, ngược lại bộ dáng đáng yêu muốn chết, nhịn không được khẽ cong khóe miệng, điều này làm cho Cố Du Ninh càng thêm tức giận, liều mạng xả cổ họng mà gào. Sở Dự sợ y bị thương cổ họng, gấp không có cách nào, cuối cùng chỉ có thể vươn tay che miệng y lại, ôm lấy người kéo vào bên trong kiệu.

Cố Du Ninh trốn vào trong phòng, ngược lại không tiếp tục gào khan nữa, chỉ ừng ực tu một hơi trà lạnh, sau đó che khuôn mặt bởi vì xấu hổ mà đỏ bừng của mình, âm thầm quyết định về sau nhất định phải giữ khoảng cách an toàn với tên Mân vương khốn khiếp kia, phòng ngừa bị trêu đùa.

Đang lúc một mình y không tự chủ được hồi tưởng lại cảm giác được Sở Dự ôm chặt trong ngực, đột nhiên có người gõ cửa, là đại nha hoàn Thải Tuyền chuyên hầu hạ Sở Dự "Khởi bẩm Vương phi, Trắc phu nhân cùng ba vị di nương vội tới kính trà Vương phi."

Cố Du Ninh sửng sốt, mới nhớ tới khi Vương phi nhập phủ, thiếp thị phải đến dập đầu châm trà, Cố Du Ninh lên tiếng bảo các nàng trước chờ một chút, chính mình đứng dậy thay bỏ bộ triều phục.

Đường Tố Vân dẫn ba thị thiếp đứng ở bên ngoài, nàng đứng đằng trước ba người, y phục hoa lệ ngăn nắp, hiển nhiên là cố ý ăn diện trang điểm.

Bạch Yến mặc váy xanh nhạt, mắt nhìn Đường Tố Vân đứng phía trước, không khỏi hé miệng cười nhẹ, đẩy đẩy Lạc Hà bên cạnh, ý bảo nàng mau nhìn Đường Tố Vân ăn vận quá mức khoa trương kia.

Lạc Hà hiểu ý, cũng hé miệng cười, đứng bên các nàng là Lan Hương - người của Đường Tố Vân, ả trừng mắt liếc các nàng một cái, Lạc Hà giống như không phát hiện, đột nhiên cười duyên mở miệng: "Ai nha, hôm nay phu nhân thật xinh đẹp, trâm cài trên đầu này thật sự là rất khác biệt nha!"

Đường Tố Vân xoay người thản nhiên nhìn nàng một cái, sau đó khẽ cười, hơi ra vẻ đắc ý "Muội muội cũng thích thứ này? Vốn là nên đưa cho muội muội, nhưng thật không khéo, đây là vật khi ta mới vừa vào phủ Vương gia cố ý đem về từ Giang Nam cho ta!"

Bạch Yến chướng mắt bộ dạng phô trương của Đường Tố Vân, khẽ liếc Lạc Hà một cái, sau đó nói "Vậy phu nhân nhớ giữ gìn cẩn thận, Vương gia về sau nếu có đi Giang Nam thì tám phần sẽ mang theo Vương phi, đồ mua về phỏng chừng cũng đều là đồ của nam hài, sợ là không còn bận tâm đến mấy thứ nữ tử thích nữa đâu."

Đường Tố Vân khẽ nhíu mày, sắc mặt xanh mét, Lan Hương vừa thấy chủ tử của mình sắp sửa thất thố, vội vàng mở miệng: "Vương gia quan tâm Vương phi đó là tự nhiên, tỷ muội chúng ta đều là người của Vương gia, ngài ấy sẽ không chỉ lo cho Vương phi mà không để ý chúng ta đâu. Huống hồ, phu nhân được Vương gia sủng ái nhiều năm, trong lòng Vương gia đương nhiên là có phu nhân."

"Phải không?" Lạc Hà tròn mắt tỏ vẻ vô tội, cười nói: "Muội muội cũng không phải Vương gia, sao biết trong lòng Vương gia có ai vậy?"

"Ha ha ha~" Bạch Yến che miệng cười, sau đó tiếp lời Lạc Hà "Lời này của muội sai rồi, trong lòng Vương gia có ai, đây là chuyện cả cái vương phủ này đều biết. Tỷ nghe nói ấy a, vừa rồi Vương phi giận dỗi trở về, Vương gia dỗ thế nào cũng không được, cuối cùng còn nhốt Vương gia ngoài cửa, sau đó tỷ lại nghe đám kiệu phu nói Vương phi là được Vương gia bế từ trong cung ra. Vương phi đây là thẹn thùng cho nên nổi giận với Vương gia mà thôi."

Đường Tố Vân tức đến nỗi thiếu chút nữa nghiến răng ken két, hung hăng vò vằn khăn tay, gương mặt trang điển tỉ mỉ có chút vặn vẹo, vừa muốn há mồm phát tác, Thải Tuyền đã từ trong phòng đi ra thông báo "Các vị phu nhân cùng di nương, mời vào đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đam