CHƯƠNG 1: SỐNG LẠI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 1: SỐNG LẠI

Nghe nói tiến sĩ Lâm miệt mài ngày đêm, uống cà phê thay cơm, làm việc và nghỉ ngơi không điều độ, đột tử vào ban đêm khi đang chuẩn bị giáo án, lúc mới hai mươi lăm tuổi.

Tin tức khiến các sinh viên đại học hàng đầu nước A kinh ngạc không thôi.

Mà nữ tiến sĩ ngành khoa học và công nghệ mất sớm năm 25 tuổi Lâm Trí, phát hiện mình sống lại năm 1924, vào một gia đình có dòng dõi thư hương Thiệu Hưng, kinh ngạc qua đi không tránh khỏi có chút vui mừng.

Đáng sợ chính là cô mỗi ngày đều uống năm ly cà phê và hút một gói thuốc, cuối cùng tự giết chết bản thân.

Lại nói tiếp chuyện vui mừng này.

Đối tượng trọng sinh là Lâm Sở Vọng, con gái thứ ba của vị học sĩ nổi danh Lâm Du, cũng là con gái dòng chính duy nhất.

Lâm Du đậu tiến sĩ vào cuối thời nhà Thanh, cũng không làm việc cho đế quốc cũ, mà chỉ trăn trở việc sang Nhật Bản du học, sau khi về nước thì làm hiệu trưởng một trường học ở Thiệu Hưng do chính mình thành lập.

Cả đời vợ cả của Lâm Du không có con, một đôi trai gái của vợ bé, đều ghi dưới danh nghĩa vợ cả. Tuy rằng hai đứa bé sinh ra không tốt, nhưng vận mệnh lại tốt, làm một nửa con trưởng, được mọi người nuông chiều trong lòng bàn tay, lớn đến 5 tuổi và 2 tuổi. Không ngờ vợ cả đột nhiên mang thai, sinh hạ một cô con gái, cũng chính là Lâm Sở Vọng.

Mẹ Lâm Sở Vọng khó sinh mà chết, Lâm Du cũng không tái hôn. Nhưng là trưởng nữ, vận mệnh tương lai của hai người bị đe dọa, từ đó hơn mười năm về sau ngoài cái danh tiến sĩ ở bên ngoài, trên dưới trong nhà đều coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.

Tuy Lâm Du từng đi du học Nhật Bản, nhưng trong xương cốt vẫn là người rất truyền thống.

Cho nên ông đem con gái thứ hai Lâm Duẫn Yên (thứ nữ) hứa gả cho con trai của người bạn cũ —— sinh ra trong gia đình khá giả ở Thiệu Hưng, tài tử Trịnh Diệc Dân.

Sau khi đính hôn cho Lâm Duẫn Yên, Lâm Du lại đem con gái thứ ba hứa gả cho người bạn tốt từng cùng đậu tiến sĩ, hiện giờ là tâm phúc quan trọng nhất của Chính phủ phương Bắc —— con vợ cả của Tư Ứng là Tư Ngôn Tang.

Nếu nói thư hương thế gia Trịnh và Lâm đều là giai cấp tiểu tư sản, hai nhà miễn cưỡng môn đăng hộ đối (đôi khi còn phải yêu cầu Lâm gia nâng đỡ), Tư gia hiện giờ lại có thể coi là danh môn vọng tộc số một số hai trong cả nước.

Vui mừng khôn xiết phải nói từ Tư Ngôn Tang.

Tuy rằng lúc còn sống Lâm Trí là sinh viên ngành khoa học tự nhiên, một chút kiến thức lịch sử cận đại trên cơ bản là trả lại cho giáo viên hết rồi. Nhưng Tư Ngôn Tang là nhân vật nổi tiếng cỡ nào, chỉ sợ đến đứa bé năm tuổi còn biết.

Nếu nói hắn là đại tài tử đệ nhất dân quốc cũng không quá.

Sở dĩ Lâm Trí nhớ rõ Tư Ngôn Tang, là bởi vì trước khi cô thi đại học, chủ nhiệm lớp có gọi cô vào văn phòng, lời nói thấm thía than thở, "Toán, Anh, Lý thì điểm gần như tối đa, mà Ngữ văn lại thiếu chút nữa không đạt chuẩn, em học lệch nghiêm trọng quá đó Lâm Trí à. Nếu thi Đại học điểm Ngữ văn vẫn không cải thiện như vậy, chỉ sợ em không qua được vòng tuyển sinh của đại học Bác thế đâu."

Lâm Trí cũng đành chịu, cảm thấy Hán ngữ thuộc về thiên tính, hiểu được tính chất đồ vật sự việc, xuân hoa thu nguyệt, thơ ba trăm bài, cô không có cách nào đem cụ thể sự vật cảm tính hóa.

Chủ nhiệm lớp ném cho cô một xấp tiểu sử và tập thơ của Tư Ngôn Tang, nói, "Trong hai tháng em phải học thuộc hết xấp này. Nếu thi đại học viết văn là kiểu tình cảm thương nhớ, thì em viết đường tình duyên cả đời hắn lận đận, trích dẫn tác phẩm thơ tình của hắn; nếu nói về sự chăm chỉ, em liền viết hắn khi còn thiếu niên khốn khó cùng cha ở nước ngoài, thanh niên cầu học cuối cùng đạt thành tựu cả đời; nếu là về thay đổi thời đại, thì em trích dẫn hắn là nhân tố quan trọng trong việc đổi mới văn học thời đại..."

Tóm lại cuộc đời người này vô cùng phong phú, mỗi một sự việc trải qua đều có thể viết thành một bài văn dạt dào, vô cùng vạn năng. Cho nên trước khi thi đại học cái gì Lâm Trí cũng chưa làm, chuyên tâm nghiên cứu Tư Ngôn Tang.

Tuy nhiên nghiên cứu không đến hai tuần, Lâm Trí bởi vì đạt hạng nhì cuộc thi vật lý cả nước nên trúng tuyển, cho nên thật ra Tư Ngôn Tang cũng không có tác dụng tạo bước ngoặt gì lớn lắm trong cuộc đời cô.

Dù như thế nào, đối với Lâm Trí không hề cố gắng tu dưỡng văn học mà nói, kỳ thật Tư Ngôn Tang là nhân vật cực kỳ có sức hấp dẫn. Ngoại trừ vẻ bề ngoài anh tuấn trên bức ảnh trắng đen, loại hấp dẫn này, giống như kẻ lắm tiền ngưỡng mộ nữ thạc sĩ, kẻ thiển cận xấu xí yêu người vừa cao giàu vừa đẹp, nữ sinh ngành khoa học xã hội nói chuyện say sưa với nam ngành kỹ thuật hướng nội, chín chắn, sẽ trang bị đồ điện sửa máy tính giống nhau, đều là hiệu ứng tường vây.

Tuy rằng Lâm Trí biết điều này, nhưng không thể tránh khỏi bị thu hút bởi đại văn hào vượt thời đại Tư Ngôn Tang.

Lâm Trí biết mình đã trọng sinh thành Lâm Sở Vọng, bắt nguồn từ 3 định luật trọng sinh:

A: Khi trọng sinh, nhất định là thân thể nằm trên giường ôm bệnh nhẹ;

B: Trường hợp lúc tỉnh lại, hoặc là tình huống hoành tráng nào đó: Như là chồng bỏ vợ, chính phòng cùng thiếp thất cãi nhau, ngày lễ ngày tết; hoặc là một ngày thống khổ tịch liêu nào đó, cảnh tượng không người hỏi thăm: Cho nên người đã chết bị hồn khác xuyên vào cũng không có ai phát hiện;

C: Nhất định sẽ có một đám người hầu vú già lắm mồm, nói xấu chủ nhân, không cẩn thận bị hồn vừa xuyên qua nghe được.

Ba lựa chọn ABC, Lâm Trí đều chọn đúng rồi. Giờ phút này toàn thân cô mệt mỏi, hơi thở mong manh nằm trên giường; vừa lúc gặp Tết âm lịch, bên ngoài khua chiêng gõ trống cực kỳ náo nhiệt ; một đám người hầu vội vàng đến hoa mắt váng đầu, ở bên ngoài phòng cô phàn nàn, căn bản không phát hiện ra Tam tiểu thư của bọn họ đã thay đổi người khác.

Người hầu Giáp nói: "Thật ra năm nay cùng với năm rồi có chút không giống nhau, nên cả thân thích đều tới."

Người hầu Ất nói: "Cũng không phải sao? Sau khi xuất giá thì cả đời không qua lại với nhà mẹ đẻ, từ trước Lâm gia tứ tiểu thư...... Không, hiện giờ nên gọi là goá phụ phú thương của Hongkong Cát phu nhân cũng tới xem náo nhiệt. Các ngươi có thấy bà ấy cùng lão gia, còn có Lâm đại tiểu thư trước kia, cùng với Kiều phu nhân hiện giờ, ở trong bữa tiệc kia khí thế gươm súng sẵn sàng không? Nếu không phải ngày đại hỉ của lão gia, sợ là hai vị phu nhân trực tiếp đánh nhau rồi."

Người hầu Giáp nói: "Nghe nói Cát phu nhân, sau khi trượng phu chết, hiện giờ làm hoa khôi số một số hai Thượng Hải?

Người hầu Bính nói: "Năm đó Kiều phu nhân chính là tiểu thư khuê các cực kỳ nổi danh, một người trên trời một người dưới đất, đương nhiên cả đời không qua lại với nhau."

Lâm Trí nghe một đám người hầu quở trách dì lớn và dì nhỏ tương lai của cô, cảm thấy vô cùng thú vị. Một người là tiểu thư thượng lưu, một người là cô nương hồng lâu, người này ngại người kia nặng nề nhàm chán, người kia ngại người này phong lưu không giữ đạo, hai người này ở cùng nhau, dĩ nhiên là giương cung bạt kiếm.

Qua một lát, người hầu Giáp nói: "Nghe nói Tư gia vị công tử kia hôm nay cũng tới mừng thọ lão gia."

Người hầu Ất nói: "Đúng vậy, nếu không phải lão gia sớm hứa gả Tam tiểu thư cho Tư công tử, bằng không bây giờ không biết bao nhiêu sĩ quan phu nhân muốn đem con gái gả cho hắn. Chậc chậc, Tam tiểu thư đúng là có phúc lớn."

Người hầu Bính hạ giọng nói, "Kỳ thật lão gia cũng không phải bởi vì thương yêu Tam tiểu thư nhất, mới gả cô ấy cho Tư công tử đâu."

Người hầu Giáp nói: "Ngày thường lão gia đối xử với Tam tiểu thư khắc nghiệt có thừa, nhưng mối hôn sự tốt nhất này cũng cho Tam tiểu thư, còn có thể kêu không tốt sao?"

Người hầu Bính nói: "Lúc trước Tư lão gia cùng lão gia nhà ta là bạn cũ, mới đầu khi chính phủ mới chưa thành lập, Tư gia sống nay đây mai đó, còn không bằng dân thường. Khi đó lão gia liền hứa gả Tam tiểu thư mới bốn tuổi cho Tư gia —— nghĩ lại hoàn cảnh Tư gia lúc đó, ai sẽ đem con gái yêu của mình hứa gả cho con trai của tội thần chứ?

Người hầu Đinh nói: "Việc này tôi cũng nghe nói, cũng may là Tam tiểu thư mệnh lớn, ba năm trước đây sau khi chính phủ mới thành lập, Tư gia một đường thẳng lên mây xanh, hiện giờ so với nhà ta đã là cao không thể với rồi. Nếu không phải nhớ đến phần tình nghĩa đưa than ngày tuyết kia, Tư lão gia làm sao chịu cho con trai bảo bối của mình cưới Lâm gia Tam tiểu thư không có danh tiếng gì chứ?

Người hầu Giáp thở dài nói: "Khó trách hôm nay mở tiệc chiêu đãi khách khứa, lão gia đều dẫn Đại thiếu gia cùng Nhị tiểu thư đi gặp khách. Tam tiểu thư cảm một đêm liền bị sốt, lại không có người hỏi thăm. Các ngươi nghe, Tam tiểu thư ho kịch liệt như vậy, sẽ không phải ho lao chứ. Thúy Bình, mau đem thuốc còn nóng qua cho Tam tiểu thư đi."

Người hầu Ất: "Tôi không đi, muốn đi thì các người đi...... Tôi còn trẻ, không muốn cũng bị nhiễm ho lao."

Người hầu Bính: "Nếu không tôi đem thuốc đặt ở cửa sổ xong rồi đi, miễn cho bị lão gia trách cứ."

Lâm Trí nhìn lò lửa nhỏ trên mặt đất lại đốt than hòn như vậy, chỉ sợ trong hoàn cảnh thiếu Oxy sẽ sinh ra khí Carbon Monoxit. Lâm Trí chỉ muốn khiến cho người hầu chú ý, để các cô tới gẩy một chút. Nào ngờ cô ho đến mức tắt thở, bọn họ như thấy quỷ liền chạy nhanh như chớp.

-------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: nhân vật hư cấu, đảng chính trị tất cả đều là hư cấu, chớ nên thảo luận chính sự.

Quan hệ gia đình:

Dì lớn Lâm Phỉ, hiện giờ là Kiều thái thái

Lâm Du: Đại ca Lâm Tử Đồng (con vợ lẽ), nhị tỷ Lâm Duẫn Yên (con vợ lẽ), lão Tam Lâm Sở Vọng

Dì nhỏ Lâm Cẩn, là Cát thái thái

💌 Mỗi like và cmt của các bạn đều là động lực tiếp sức cho mình. Yêu thương 🙆💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro