Chương 52: Trái tim loạn nhịp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Xin chào tất cả mọi người, tôi tên là Hàm Yên Nhi, rất vui được đồng hành cùng với các bạn trong buổi biểu diễn thời trang ngày hôm nay! - Nữ MC cười một cách đầy thân thiện, lịch sự cúi đầu trước những khách mời tham dự.

Với phong thái tự tin, Hàn Yên Nhi dẫn dắt show diễn đi vào màn mở đầu thật tự nhiên:

- Công ty PJH luôn là doanh nghiệp đi đầu trong nước về ngành thời trang hiện đại và chất lượng. Hôm nay, chúng tôi vô cùng vinh dự khi được tổ chức show diễn thời trang với đề tài tình yêu - mùa hạnh phúc. Và sau đây, xin mời tất cả mọi người cùng hướng mắt lên sân khấu, để đón chào bộ sưu tập của công ty chúng tôi, với đề tài chính là " Giới tính thứ 3". 

Dứt lời, ánh đèn trên sân khấu chợt tắt, Hàm Yên Nhi nhanh chóng lách vào trong cánh gà, sau khi hiệu ứng làm sáng bừng một lần nữa, thì cũng là lúc nhạc vang lên, các cặp đôi bắt đầu tiến ra ngoài sân khấu,

Gần như là cùng lúc đó, khán giả phía dưới vô cùng bất ngờ và hoang mang trước lời dẫn của nữ MC.

Bọn họ vừa mới nghe gì cơ? Giới tính thứ 3? Không phải trong thiệp ghi là Dự tuần lễ thời trang với chủ đề Tình yêu sao? Như vậy show diễn này là "Đồng giới" ư?

Thế nhưng, khi tất cả những người ngồi bên dưới sân khấu nhận ra được điều đó, thì dường như đã muộn, buổi biểu diễn... đã chính thức bắt đầu rồi!

- -----------...----------...----------------

Bên trong phòng thay đồ, Âu Dương Thiên Thiên khoác lên mình một bộ váy cúp ngực màu hồng nhạt cực kì xinh đẹp. 

Với chất liệu tơ tự nhiên, phối với vải voan được khéo léo tạo thành những đóa hoa hồng, nằm rải rác từ bên vai trái chéo xuống eo bên phải, cùng với đó là đuôi váy được thiết kế theo kiểu bồng bềnh, thậm chí dưới chân váy còn được đính lên những hàng kim tuyến nhỏ lấp lánh, khiến cô trông như một nàng công chúa thực thụ bước ra từ cổ tích.

Bộ váy này chính là Vedette sao? Thật sự xinh đẹp ngoài mức tưởng tượng rồi.

Nhưng mà... tại sao bây giờ, lại là cô mặc nó chứ? Có nằm mơ Âu Dương Thiên Thiên cũng không dám nghĩ đến việc mình sẽ mang một bộ đồ đẹp đến mức này, rồi còn lên sân khấu biểu diễn, kết thúc một show thời trang lớn, chỉ vì.... hai người mẫu nào đó kì thị giới tính thứ 3 và bỏ đi.

Mọi chuyện... thật sự bất ngờ. Nó hoàn toàn không nằm trong sự tính toán của cô!

Âu Dương Thiên Thiên nuốt 1 ngụm nước bọt, cô cúi đầu, tay vén chân váy lên rồi bước ra ngoài. Lúc này, đứng sẵn ở đó lại là một người đàn ông. Dường như... là đang đợi cô.

Âu Dương Vô Thần đã thay một bộ đồ vest màu trắng, trông rất sang trọng và cao quý. Màu của anh thật sự rất tuyệt khi kết hợp cùng với màu của Âu Dương Thiên Thiên.

Nhìn thấy cô đi ra ngoài, trong 1 giây phút nào đó, dường như một phần trong người anh đã đập mạnh, vang lên thành từng tiếng,

Thình thịch... thình thịch.....

Đó... là cái gì?


Âu Dương Vô Thần nhìn đến ngẩn người một lúc, anh không ngờ Âu Dương Thiên Thiên mang bộ đồ này lên lại hợp như vậy, cứ như.... nó được thiết kế ra là dành cho cô vậy.

Từng chi tiết, hoa văn đến kiểu cách đều vừa vặn với đường cong trên cơ thể của cô, hoàn toàn không hề có một có 1 chút nào gọi là dư thừa hoặc vô bổ.

Âu Dương Thiên Thiên thấy người đàn ông nhìn mình không chớp mắt, cô quơ tay, hỏi:

- Này, Âu Dương Vô Thần, anh nhìn cái gì vậy? Trông tôi kì lắm sao?


Người đàn ông nghe lời của cô, lí trí bất chợt kéo về hết, anh ho khan, lên tiếng:

- Ừm, trông cũng không tệ!

"..."

Cái gì mà "trông cũng không tệ" chứ? Anh không có mắt thẩm mỹ à? Chiếc váy này thật sự là đẹpppppppppp lắm, anh có biết nhìn không vậy?

Âu Dương Thiên Thiên nghiêng đầu, cô nhìn mình qua lại trong gương, chấp lưỡi nói:

- Nhưng mà, vì sao tôi vẫn còn thấy thiếu thiếu cái gì đó nhỉ? Có chút không phù hợp lắm! Là thiếu phụ kiện sao?

Âu Dương Vô Thần nhìn cô, anh chớp mắt, bất giác gọi:

- Lại đây! 

Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức quay đầu nhìn anh, ánh mắt ngạc nhiên, có chút phòng bị hỏi:

- Tôi sao? Làm cái gì?

Nhìn cách né tránh của cô, Âu Dương Vô Thần nhíu mày, anh lạnh giọng, gọi lại lần nữa:

- Tôi bảo lại đây!

"..."

Chớp chớp mắt mình vài cái, sau mấy giây đắn đo, Âu Dương Thiên Thiên chậm rãi đi về phía người đàn ông, nhưng vẫn không hề buông lỏng phòng bị, ánh mắt nhìn anh như xây lên mấy lần hàng rào sắt. Âu Dương Vô Thần nhìn động tác chậm chạp của ai đó, anh vươn tay kéo thân thể của cô về phía mình, hành động bất ngờ này làm Âu Dương Thiên Thiên giật mình, liền ra sức phản kháng.

- Đứng im đi! - Ngay lập tức, giọng nói cảnh cáo vang lên. Âu Dương Vô Thần nhíu mày, ánh mắt của anh thành công làm cô gái im bặt, không phản kháng lại nữa.

Đứng im trước mặt người đàn ông, Âu Dương Thiên Thiên không biết anh định làm gì, trong lòng có chút sợ hãi.

Đúng lúc này, đột nhiên Âu Dương Vô Thần nhướn người về phía cô, anh đưa tay ra đằng sau gáy của Âu Dương Thiên Thiên, nhẹ nhàng tháo cột tóc của cô ra.

Dây tháo buộc vừa được gỡ xuống, mái tóc mềm mại đen mượt của Âu Dương Thiên Thiên liền xõa ra, rơi tán loạn xuống bờ vai trần trắng muốt của cô.

Hành động này dĩ nhiên làm cô gái bất ngờ, Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức mở to mắt, theo bản năng ngước đầu lên nhìn anh, chợt nghe Âu Dương Vô Thần nói:

- Như thế này là được rồi.

Nói xong, anh nhìn xuống ánh mắt của Âu Dương Thiên Thiên đang chớp chớp về phía mình, nhẹ nhàng vuốt tóc mai của cô, lên tiếng:

- Đến lúc trình diễn rồi. Tôi và cô.... sẽ là người kết thúc màn ending * cuối cùng này!

*Ending: màn khép lại sân khẩu!


***Hết chương 52***

-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro