Chương 53: Màn trình diễn của hai người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Thời gian thấp thoáng qua đi, buổi biểu diễn cũng dần đi đến hồi kết, ngay sau khi MC giới thiệu một loạt bộ sưu tập cuối cùng, thì cũng là lúc sân khấu đươc nhường lại cho màn trình diễn quan trọng cuối cùng.

Âu Dương Thiên Thiên đứng ngay lối dẫn lên sân khấu, tim cô đập rất nhanh, nhìn đoàn người từng bước từng bước đi vào trong, áp lực càng đè nặng lên tâm trí cô.

Âu Dương Thiên Thiên là 1 nữ MC nổi tiếng cả trong và ngoài nước, cô chưa từng sợ hãi bất cứ hoàn cảnh nào xuất hiện trước mặt công chúng cả, nhưng bây giờ, cô lại không cách nào làm bình tĩnh bản thân được.

Nói dễ nghe thì là cô chưa từng đi biểu diễn thời trang lần nào trong đời, mà nói khó nghe... thì chính là cô không hề có kĩ năng để đi catwalk, dù có thật sự dùng kinh nghiệm 11 năm trong ngành giải trí thì cô cũng không thể làm nó nếu như cô chưa bao giờ thử được. 


Âu Dương Thiên Thiên có chút run rẩy, tay cô theo bản năng bám vào Âu Dương Vô Thần phía trước, khiến anh quay đầu nhìn lại, hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Tay cô nắm chặt góc áo sơ mi anh, rũ mắt đáp:

- Tôi... tôi sợ...

Hai chữ này nói ra, đủ biết trong lòng cô đang căng thẳng thế nào, thấy vậy, Âu Dương Vô Thần liền lên tiếng:

- Có tôi ở đây, cô còn sợ cái gì! 

Vừa dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, cô bắt gặp ánh mắt đen láy nghiêm túc của Âu Dương Vô Thần, bất giác ngẩn người.

Đúng lúc này, ánh đèn sân khấu chợt tắt, những nguồn sáng khác dần tập trung về chính giữa, một đoạn nhạc mềm mại vang lên, nhận ra được điều sắp diễn ra là gì, khán giả liền vỗ tay rất lớn.

Tiếng vỗ tay như kéo lí trí hai người nào đó đang nhìn nhau trở về, Âu Dương Vô Thần chớp mắt, anh bỏ tay vào túi quần, ngước mặt nói:
- Đi đi!

Nói rồi, anh quay người đi ngược lại hướng với cô về phía bên lối dẫn tay trái, Âu Dương Thiên Thiên mím môi, chậm rãi nhìn theo bóng lưng anh, rồi cũng quay người đi về phía lối tay phải.

Dừng chân trước tấm màn màu tím, Âu Dương Thiên Thiên nhắm mắt lại, cô thở ra rồi hít vào một hơi thật sâu. Nghĩ đến lời vừa rồi, cô ngước mặt lên, nhìn thẳng về phía trước, tự điều chỉnh thần thái của mình.

3s

2s

1s

Khi tất cả ánh đèn đồng loạt bật trở lại, tấm màn đang che thân ảnh của Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần cùng bị vén lên. Hai người xuất hiện một cách lộng lẫy và bất ngờ nhất.

Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn xa hoa tỏa sáng, 2 người bắt đầu bước những bước đầu tiên, tự làm chủ chính mình, và cũng tự làm chủ sân khẩu. Chương trình này là của riêng bọn họ.


Âu Dương Thiên Thiên đi về phía trước, cô theo lối mòn của đường dẫn dần tiến lên đỉnh của sân khấu, trong sự cổ vũ reo hò nhiệt tình của tất cả mọi người, cô cười một cách đầy xinh đẹp.

Âu Dương Vô Thần cũng bắt kịp từng bước chân của bạn diễn, anh rải bước một cách đầy tự tin, khuôn mặt dù không tỏ ra bất cứ biểu cảm nào nhưng lại làm nhiều người phụ nữ bên dưới hét tới điên cuồng.

Hai người đi một vòng sân khấu rồi tách nhau ra, đứng vài giây ở hai bên cánh, tùy tiện tạo dáng để báo chí chụp hình. 

Đứng trước muôn vàn ánh đèn flash, Âu Dương Thiên Thiên không tỏ ra lúng túng, nhưng nó lại cản trở cô trong việc giao tiếp bằng mắt với Âu Dương Vô Thần phía bên kia.

Hai người chưa từng tập dượt với nhau, nếu mà đi sai cách, hoặc chỉ là chậm 1 nhịp thôi, buổi biểu diễn này sẽ hỏng bét.

Vậy nên, cô thừa cơ tạo dáng, đưa tay lên vuốt tóc mình lên mang tai, rồi nhanh chóng nhìn qua bên Âu Dương Vô Thần, đúng lúc đó, bắt gặp ánh mắt của anh nhìn lại.

Nhẹ nhàng cúi đầu nhưng thực chất là ra hiệu với đối phương, Âu Dương Thiên Thiên mỉm cười, quay người 1 vòng, sau đó bắt đầu tiến về giữa sân khấu.

May mắn là Âu Dương Vô Thần lại hiểu được ẩn ý của cô, anh để ý và căn chuẩn thời gian, rồi cũng đi về chính diện sân khấu. 

Hai người bước từng bước đều nhau, cho đến khi chạm mặt, độ khít hợp đến hoàn hảo.

Đúng lúc này, Âu Dương Thiên Thiên muốn xoay người về phía khán giả để tiện kết thúc phần trình diễn, nhưng đột nhiên Âu Dương Vô Thần lại đưa tay lên, trước cô một bước, ngăn cản hành động ấy lại.

Anh đặt tay lên eo cô, sau đó kéo lại gần mình. Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên hiện lên sự kinh ngạc, nhưng cô vẫn mau chóng đặt tay mình lên vai anh, để phù hợp với động tác.
Hơi nghiêng đầu, cô nhỏ giọng lên tiếng:

- Âu Dương Vô Thần, anh đang làm gì vậy?

Người đàn ông chớp ánh mắt đen láy nhìn cô, đáp:

- Cô là người tạo ra buổi biểu diễn này, nhưng hình như lại quên mất một cái gì đó rồi.

Riêng anh thì vẫn nhớ rất rõ điều đó, bởi vì... anh đã tận tai nghe thấy sự thay đổi mà nhân viên nói với anh. Và điều mà Âu Dương Vô Thần đã nghe thấy, thì.... tuyệt đối không thể nào quên được!

Dứt lời, người đàn ông nghiêng đầu, thân thể hơi cúi xuống, cùng lúc đó, nhẹ nhàng hạ miệng mình lên đôi môi đang hé mở phía đối diện.

Trong ánh đèn xa hoa của sân khấu, và hàng ngàn con mắt đang chiếu thẳng đến, điều mà hai con người nào đó đang làm, là sự kích thích cho tiếng cổ vũ phía bên dưới, càng ngày càng lớn!


Âu Dương Thiên Thiên nhìn Âu Dương Vô Thần trước mặt, ánh mắt biểu thị sự nghi ngờ, nghe lời nói của anh, cô hơi nhíu mày.

Quên? Quên cái gì? Cô có chuẩn bị cái gì khác nữa ngoài việc này sao?

Màn trình diễn Vedette thì làm gì cho đặc.... biệt.... chứ....

Nghĩ tới đây, đột nhiên đầu Âu Dương Thiên Thiên cứng lên, chết rồi... hình như... cô bỏ qua cái gì đó thật rồi. Một thứ... rất quan trọng...


Thế nhưng, chưa kịp để bản thân định hình được điều đó, Âu Dương Vô Thần đã ngay lập tức hôn lên môi cô, bịt kín mọi lời nói muốn phát ra.

Chưa hết, phút giây anh gần chạm đến miệng cô, Âu Dương Thiên Thiên đã nghe câu nói của anh:

- Đây là biểu diễn!

"....."

Cứ như vậy, Âu Dương Thiên Thiên cứng đơ thân hình, chính mình không thể phản kháng được mình, để yên cho hành động của người đàn ông đang làm.

Từ môi truyền đến sự mềm mại không lường trước được, Âu Dương Thiên Thiên hơi giật mình, cô theo bản năng muốn lùi lại nhưng ngay lập tức đã bị vòng tay của Âu Dương Vô Thần dưới eo siết chặt,

Hành động của anh, dường như đang nhắc nhở cô việc phía bên dưới còn có rất nhiều người, rất nhiều con mắt. Bây giờ mà cô làm như vậy, thì tất cả mọi thứ từ đầu đến hiện tại sẽ chính thức đổ bể. 


Khóe mắt Âu Dương Thiên Thiên liếc nhìn xung quanh một lượt rồi sau đó quay ngược lại nhìn Âu Dương Vô Thần, cô chợt thấy, anh nhắm mắt.

"..."

Lòng bàn tay đang nắm lại đột nhiên buông lỏng ra. Âu Dương Thiên Thiên cắn chặt răng, cũng nhắm mắt lại, tiếp nhận nụ hôn của Âu Dương Vô Thần.

Tiếng thở của hai người hòa vào nhau, xúc cảm đều cảm nhận được rõ ràng, trên da trên mặt, toàn bộ đều là hơi thở của đối phương.

Âu Dương Thiên Thiên nhắm tịt mắt, tay cô vừa ôm Âu Dương Vô Thần vừa có chút run rẩy, bên trong lồng ngực, vô vàn cảm xúc kéo đến, khiến tim cô đập rất nhanh. Tình huống này... vì sao lại xảy ra với cô chứ?

Âu Dương Vô Thần không bỏ qua nó được sao? Cứ nhất quyết muốn làm?

Nụ hôn kéo dài khoảng 10 giây thì kết thúc, Âu Dương Vô Thần rời môi Âu Dương Thiên Thiên, cô cúi đầu thở nặng nề, hơi né tránh nét mặt ra đằng sau vai của anh. Lúc này, từ hai bên cánh của sàn diễn, các cặp đôi tay trong tay đi ra, dần dần đứng vào bên cạnh của hai người.

Chợt nhận ra vẫn chưa kết thúc, Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô hít thêm một hơi nữa, rồi quay người lại về phía chính diện, đối mặt với truyền thông.

Đã làm đến đây rồi, cô không thể để nó hủy trong mấy giây kết màn này được.

Gượng cười trước ống kính, tất cả người mẫu bao gồm cả Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đều đồng loạt cúi đầu, như dửi lời chào, lời cảm ơn kết thúc đến khán giả.

Thế nhưng, ngay lúc đó, một người bên dưới sân khấu đột nhiên đứng dậy, hét thật lớn:

- Đừng cho đám bóng đó lên đứng nữa, cút xuống đi!


***Hết chương 53***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro