Chương 2: Trùng sinh mạt thế (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2 : Trúng sinh mạt thế (2)

Cô mở mắt ra đập vào mắt là trần nhà kiểu tây thứ thật đặc biệt nó còn mạ vàng, cô ngơ ngác quên cả cơn đau đầu ngồi bậc dậy, hồ hôi lạnh chảy dọc theo sống lưng.

Cả căn phòng trừ tiếng điều hòa ồ ồ ra chẳng có ai. Đây là đâu, cô nhớ mình đang nằm bệnh viện chờ chết mà, tay bất giác sờ sờ lên ngực.

“không đau” thật sự không đau, vì nghèo không có tiền cắt khối u ung thư nên cô chỉ có thể điều trị bằng cách uống thuốc qua ngày, thỉnh thoảng những cơn đau từ ngực làm cô không dám thở đau đến quằn quại đến khi thuốc phát huy tác dụng cô mới cảm thấy như sống lại. Cô đứng giữa căn phòng vui sướng mà bóp bóp ngực mình nếu mà ai thấy cảnh này một cô gái đầu rối tung quần áo hỗn loạn đang đứng tự bóp ngực mình chắc họ nghĩ đây kẻ bệnh, thật ra kích động của cô không sai nghĩ xem bệnh quằn quại mấy tháng trên giường trừ vài cuốn sách và đám thuốc thì còn gì lá thú tính.

Bóp chán rồi vui sướng vì ngực không đau nữa qua đi cô bình tĩnh quan sát xung quanh.

“ ngọa tào, đây là đâu ! sao mình lại ở đây “ cẩn thận đi xung quanh giường quan sát căn phòng , bàn trang điểm kiểu cổ điển, tủ đồ bằng gỗ đàn hương, cả thảm cũng bằng đồ thật sở dĩ cô biết là vì làm nhà hàng nhiều năm tiếp xúc với đồ cao cấp của nhà hàng không thể lầm được.

 Cô vòng qua bàn tìm thứ gì đó rồi cầm một tấm thẻ sinh viên lên quan sát xong mặt cô đanh lại mắt mở to ra…Thước Băng Hà Này sao quen quen vậy nhỉ sinh năm xxxx đọc xong như bị tạt một gáo nước lạnh.


“ này chẳng phải là nữ phụ ngu ngốc bị nữ chính đùa đến chết sao ?” đúng vậy hiện tại cô không chỉ sống lại còn sống lại trong cơ thể nữ phụ bị nữ chính hãm hại đến chết , còn bị zombie xé xác ăn ngấu.



Tại sao cô ở chổ này, bỗng nghĩ ra điều gì đó cô chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh nhìn cô gái trong gương cô mở to mắt đưa tay sờ sờ trên gường, rồi lại chạm lên mặt mình. Miệng mở thật to hồi lâu mới thốt lên lời, trong gương là một cô gái trang điểm lòe loẹt , mắt hạnh ,mi cong , đôi môi đen thui, tóc màu đỏ chói mắt, đây quả thật là cực phẩm con ghẻ của tác giả mà. Cô vội vàng ngồi thụp xuống ôm đầu bắt đầu load từng tin tin.


“ này ! thật là trùng sinh trong tiểu thuyết hay viết thật sao “ cũng quá thần kỳ rồi.

Nội tâm thiếu nữ : aaaa đã trùng sinh rồi , sống lại thật rồi còn sống lại trong cuốn tiểu thuyết máu chó mà tối qua vừa đọc xong nữa, còn bị nữ chính hại chết rồi zombie ăn ngấu nữa sao mình không đọc bộ nào có nội dung an nhàn hạnh phúc hơn lại lao đầu đọc cuốn tiểu thuyết mạt thế đó chứ. Nội tâm gào thét nhưng cô lại quên mình lại là người đam mê tiểu thuyết mạt thế như mạng đòi bác sĩ mua giúp một cuốn tiểu thuyết kia xin mãi bác sĩ chê cô phiền mới mua thôi. Nhưng không sao dù gì cũng đã xuyên không nhân cũng phải chấp hết , bệnh của cô đã hết còn gì vui vẻ hơn nữa chứ.

Chưa kịp vui sướng được bao lâu biết được tin như bị tát một cái vang dội. “tiểu thư à cô đã tỉnh chưa ? phu nhân đang chờ cô dưới lầu “ người hầu ngoài cửa gọi làm Trịnh Băng giật cả người.


“ tiểu thư cô đã tỉnh chưa tôi vào nhé “ nói rồi người hầu đẩy cửa vào.


( vì Trịnh Băng đã trùng sinh nên chổ này đổi thành Thước Băng Hà nhé )

Thước Băng Hà điều chỉnh lại cảm xúc rồi đẩy cửa nhà tắm bước ra 

 “ cô lại đây “ 

Người hầu lập tức đi đến 

“ hôm nay là ngày mấy rồi “

“ thưa tiểu thư hôm nay là ngày 10 tháng 12 “ người hầu lễ phép trả lời

Thước Băng Hà lập tức mặt xám như tro 

Nội tâm thiếu nữ: đậu xanh chẳng phải thứ 6 ngày 13 tận thế bùng nổ sao bây giờ chỉ còn lại 3 ngày thôi nhaaaaaa.

Thấy cô không nói gì người hầu bắt đầu dọn dẹp lại bãi chiến trường của cô lúc nãy.

Thước Băng Hà điều chỉnh lại cảm xúc , không sao cả dù gì bây giờ cũng xuyên rồi không chấp cũng phải nhận thôi không khác được điều bây giờ cần làm là phải gom vật tư đúng đúng vật tư.

“nước tắm đã chuẩn bị xong “ người hầu lễ phép đóng cửa cả căn phòng chìm vào im lặng.

“….’’ Vỗ vỗ mặt, cô đứng trước gương nhà tấm hơi nước lượn lờ nhìn gương mặt người thiếu nữ không khỏi thở dài , bắt đầu tìm đồ tấy trang.

Thấm bông tẩy trang lau nhẹ nhàng lên gương mặt dần dần hiện ra dung nhan thật…. sau khi tẩy xong lại tiếp tục tháo mi giả, cuối cùng chùi sạch đôi môi đen thui kia trong gương là một gương mặt không thể tả nổi.

   

“ này cũng quá đẹp rồi “ sững sờ vuốt vuốt da mặt cảm thán không ngớt , mịn màng bóng loáng ngũ quan đẹp như tiên để hình dung , mày liễu không dày cũng không thưa thật cân đối.

Cô nhớ rồi vì cô gái này ngu ngốc nghe lời bạn thân là nữ chính Lâm An An trang điểm diêm dúa để đi gặp nam chính Ngu Thần cũng vì ngu ngốc nên cô không biết điều đó vẫn vô tư không biết gì.

Không sao bây giờ cơ thể này là của cô , cô sẽ bảo vệ những thứ nên thuộc thuộc về cô, còn nam nữ chính không vây vào là được.

   

Lại đắm mình trong bồn tắm mát sa cô chậm rãi thích ứng lại bây giờ bắt đầu vạch ra kế hoạch tiếp theo, còn 3 ngày nữa thì tận thế vật tư phải gom , trong nguyên tác cơ thể này Thước Băng Hà là thiên kim của nhà họ Thước ba đời làm nghề buôn bán vũ khí cũng may là cô đã đọc trước bộ truyện này. Đứng dậy choàng khăn tắm ra ngoài bắt đầu lục đồ……

“ đây là đồ cho người à “ trên đầu Thước Băng Hà xuất hiện ba vạch đen nhìn tủ đồ đủ loại màu sắc dạ quang đủ loại đồ thậm chí da beo…..ôm trán niệm niệm tâm bình tĩnh rồi lục tung cả tủ mới tìm đường cái đầm trễ vai màu trắng cũng coi như mặc được rồi thay .


AAAAAA sao cô có thể quên vị hôn thê của thân thể này là nam phụ mà cô thích Thẩm Triệt được chứ , gì mà tận thế gì mà zombie ăn ngấu giờ không quan trọng bằng nam thần của cô.


Vui sướng quá độ cô lập tức chạy xuống lầu.

 “đứng lại đó “ người phụ nữ ngồi trên ghế salon cao cấp nhìn dáng vẻ như bảo dưỡng rất tốt chắc cũng 40 rồi.

Lập tức đứng lại cô còn đang thắc mắc đây là ai 

“ con bé này đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn chạy nhảy như vậy hả ? còn đứng đó qua đậy xem mẹ giới thiệu ai cho con này “  ra là bà Thước mẹ của “cô” nha.

Mẹ xoa đầu cô rồi nắm tay cô bảo “ đây này Thẩm Triệt con của Dì Ninh bạn thân của mẹ vừa du học Mỹ về .Lúc trước mẹ có nói với con là mẹ đồng ý với Dì Ninh sẽ gã con cho con trai dì ấy bây giờ cậu ấy ở đây rồi” bà Thước ân cần nói sợ con gái sẽ lại gắt gỏng bỏ đi nên bà dùng giọng diệu dàng khuyên bảo.

Đây là Thẩm Triệt sao, ha là Thẩm Triệt hàng thật đó idollll cô đó từ trang giấy toàn chữ bây giờ đang ngồi trước mắt cô này nói  không kích động là giả.

“được con đồng ý “ Thước Băng Hà không kịp suy nghĩ đồng ý luôn.

“con…” bà Thước bị nghẹn , bà còn định khuyên bảo thêm không ngờ con gái đồng ý nhanh như vậy , chẳng phải hôm  qua nó còn tức giận bỏ đi tới khuya say be bét về sao .

“nếu cô ấy đã đồng ý vậy bây giờ đi lĩnh chứng chứ?” Thẩm Triệt nhíu mi nhưng không ra vẻ gì .

Cô yên lặng đánh giá anh vẻ mặt tuấn mỹ, mũi cao , mắt đen nhánh sâu làm người ta cảm thấy áp lực, lông mày thật rậm, tóc ngắn được chải gọn gàng, tuy đang ngồi nhưng không dấu được thân hình cao gầy, hôm nay anh diện đồ áo sơ mi quần tây trang trông trưởng thành và thật cmn đẹp đẹp trai quá làm mặt già của cô cũng phải đỏ lên.

”….” Bà Thước hoàn toàn cạn lời nhìn hai đứa nhỏ.

“ vậy giờ chúng ta đi thôi “ cô đứng dậy chạy ra cửa chờ anh.

“ ….’’ Thẩm Triệt nhìn cô hồi lâu cũng đứng dậy theo ra ngoài .

Nội thâm bé Triệt : cô gái này thật thẳng thắn nha

Nội tâm thiếu nữ : không nhanh sao được đời này cô sẽ không như Thước Băng Hài kia ngu ngốc đến đáng thương mà bỏ lỡ anh chạy theo nam chính kia.

 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro