Chương 1-2 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Thương Lam đóng chặt con mắt , tay chân bị trói không thể dộng đậy , dây thừng siết chặt cổ tay nàng đau rát , trong mũi ngửi thấy chính là nồng đậm mùi khét , nàng không biết người mình đã bị cháy tới nơi nào hoặc là toàn thân đều bị hỏa hoạn cháy , đã đau đến chết lặng.

Nước mắt hối hận từng giọt từng giọt rơi xuống đều bốc lên .

Nàng không muốn chết , nàng còn chưa xem hết thế giới này .

Thương Lam sợ hãi toàn thân run rảy , tuyệt vọng co lại thành một đoàn . Nàng biết Triển Mộ sẽ không tới , Triển Mộ không cần nàng .

Triển ca ca , ta sai rồi , ta cũng không dám nữa.

Chỉ là đã quá chậm .

Nếu như , nếu như cho nàng làm lại một lần nữa , nàng nhất định ...

"Aaa!"

Hai giờ sáng , biệt thự Thương Gia ở thành phố B đột nhiên phát ra 1 tiếng thét chói tai .

Thương Lam đầu đầy mồ hôi từ trong chăn bật dậy , ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân dồn dập , "đông" một tiếng , cửa phòng của nàng bị người nào đó mở ra.

'' Tiểu thư ,người làm sao vậy?! '' 

Nghe tiếng nói có chút khàn khàn , Thương Lam ngước mắt lên nhìn , không dám tin nhìn nữ nhân trung niên vừa đi vào.

Nhũ mẫu. 

''....''

Vừa nói một tiếng ,liền phát hiện cổ họng của mình giống như mới vừa bị lửa đốt qua , nói không ra một nửa điểm thanh âm .

Trước mặt là người phụ nữ chừng 40 tuổi , con mắt xấu xí dài nhỏ trong ánh mắt là một mảnh lạnh như băng không thấy tới một nửa điểm ôn nhu, ngược lại, thân thể có chút mập mạp chậm mở ra đèn bàn , bán tay dày đặc dấu chai đặt trên trán Thương Lam, không vui nói ;

''Bên ngoài trời lạnh cũng không chịu mặc thêm mấy bộ quần áo vào , người bị ốm nóng rần lên đi , lão gia lại xuất ngoại để nói chuyện làm ăn , một lát cũng không về ,cũng không biết chiếu cố thật tốt chính mình ''

Nhìn người phụ nữ mập mạp trước mặt , hốc mắt Thương Lam có chút nóng lên, chỉ có nàng biết rõ , người này trước mặt là một dáng chanh chua , phải để ý thật kĩ mới biết người là nói năng chua ngoa nhưng tâm lại là đậu hủ , ở nơi trong nhà lạnh như băng này , cũng chỉ có nàng là người đối tốt sẵn sàng đào tim móc phổi vì mình.

'' Nhũ mẫu , nơi này là thiên đường sao ?''

Thương Lam nghẹn ngào bắt lấy tay nhũ mẫu , kể từ khi nhũ mẫu qua đời, liền không còn người nào cho nàng loại ấm áp này.

Dứt lời , trên trán bị người vỗ nhẹ lên :

'' Nói hưu nói vượn cái gì, ngươi đứa đứa nhỏ này đang yên đang lành lại nguyền rủa chính mình."

Nhũ mẫu giúp nàng sửa lại góc chăn , đem nàng che lại cực kì chặt chẽ .

''Ngoan, lại thấy ác mộng đi , đừng sợ , nhũ mẫu ở đây.''

''Nhũ mẫu đừng đu , ta sợ''

Thương Lam bắt được nhũ mẫu vạt áo , chết cũng không muốn buông tay , đây chính là một giấc mộng , lại là một giấc mộng đẹp.

'' Nhũ mẫu , cầu xin ngươi , ngủ cùng với ta đi ''

''Đều đã lớn , còn giống như đứa trẻ ''

Trong miệng mặc dù bất mãn càu nhàu, người lại nhẹ nhàng vén góc chăn, bò vào.

Thương Lam ôm cánh tay nhũ mẫu , vừa lòng thỏa mãn nhắm mắt lại , nếu như đây thật sự là mộng ,thì xin ngàn vạn đừng làm cho nàng tỉnh dậy .

Nói đến Thương Gia , thì trong thành B thật đúng là không có người nào không biết , năm đó ba Thương Lam là người không có đọc sách , là tiểu tử nông thôn không biết chữ , chỉ dựa vào bề ngoài hung ác mạnh mẽ , do này xưa làm lưu manh , đánh giết không cần mạng mới có thể bò lên vị trí Lão Đại , vì tiền có thể nói là làm tất cả mọi thứ.

Cũng không biết có phải là báo ứng hay không , mẹ Thương Lam chết ở trên bàn mổ khi sinh nàng , sau hắn lấy thêm vợ mới hay hoặc là nuôi nữ nhân bên ngoài , cũng không có thể cho hắn một đứa con trai .

Thương Trung Tín tư tưởng bảo thủ , gia nghiệp nhất định là muốn nam nhi thừa kế , mấy năm nay thân thể hắn dần suy yếu , đối mặt với hai người con gái sinh đôi , bất đắc dĩ  lên tâm tư kén rể.

Người sớm đã chọn xong , không ai khác chính là huynh đệ vào sinh ra tử hắn ủy thác ,Triển Mộ.

Triển Mộ do một tay Thương Trung Tín nuôi lớn, hắn nhìn ra được trên người trẻ tuổi kia hung ác mạnh mẽ cùng cay độc không khác gì mình năm đó , thậm chí càng sâu , nếu như hắn là con trai của mình , vậy thì người thừa kế không thể nào tốt hơn .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro