Chương 1-3 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời điểm trời mới tờ mờ sáng Thương Lam liền tỉnh ,nàng đầu tiên là sững sờ trừng mắt nhìn trần nhà , nhất thời không có kịp phản ứng , bên tai truyền đến tiếng ngáy của nhũ mẫu, thân thể hưng phấn không ngăn được phát run.

Đây rõ ràng không phải là mơ !

Nhẹ nhàng ngồi dậy lấy di động ở đầu giường , nàng phát hiện tay mình hiện tại run đến độ cầm không chắc được thân điện thoại di động .

Mở máy , mở mật khẩu , nàng cắn răng nhìn chằm chằm thời gian trong di động .

Ngày ** Tháng * Năm****

Thương Lam dùng sức dụi dụi hai mắt , nàng không thể tin vào thời gian trước mắt mình , nàng quay lại thời điểm nàng 15 tuổi .

Bên tai truyền đến âm thanh sột soạt của nhũ mẫu .

'' Như thế nào dậy sớm như thế , hôm nay không phải là ngày cuối tuần sao.''

Mở máy , tắt máy , lại mở máy , tắt máy.

Thương Lam ngây ngốc ngồi ở trên giường , tay run run liên tục lặp lại động tác này , nhìn xem điện thoại không ngừng hiện lên ngày hôm nay , nàng bối rối.

Bên tai truyền đến tiếng nhũ mẫu rời giường , Thương Lam mạnh mẽ xoay người bắt lấy nàng :

''Nhũ mẫu ! Ngươi tát ta một cái đi !''

Nói xong , cái trán bị người nhẹ nhàng ấn ra một chút , nàng ngẩng đầu nhìn lại ánh mắt không giải thích được của nhũ mẫu :

'' Lại nói cái gì , ngươi ngủ tiếp một lát ,khi nào bữa sáng xong ta lên bảo ngươi.'' Nhũ mẫu đi tới cửa ,''Đông'' một tiếng đóng cửa lại .

''Đứa nhỏ này hôm nay lại kì quái như vậy, không biết nhị tiểu thử tỉnh chưa ,hôm nay lão gia trở về ...'' . Lời nói ngày càng nhỏ đi,cho đến khi không nghe thấy .

Sờ sờ cái trán có chút đau, Thương Lam đứng mạnh dậy , bước nhanh vào hướng phòng rửa tay.

Trong gương ngũ quan thiếu nữ tinh xảo so với chính mình vài chục năm sau , nhiều hơn vài phần ngây thơ cùng hồn nhiên , Thương Lam nhìn chính mình trong gương , cánh tay thon trắng nhịn không được xoa lên khuôn mặt mình.

Đến bây giờ nàng vẫn không thể nào tin nổi , nàng sống lại.

Sáng sớm ở Thương Gia phá lệ yên tĩnh , Thương Trung tối nay mới bay về , mà sáng sớm Thương Hồng đã đi chạy bộ , cho đến khi đã qua bữa sáng cũng không thấy bóng dáng , cho nên ngôi nhà to như vậy , chỉ có mình Thương Lam đang dung bữa ăn .

''Nhũ mẫu , ngươi ăn cùng ta đi ''

''Tiểu thư ,ngươi ăn trước , này không hợp quy củ '' Nhũ mẫu lông mày cũng không động cùng mấy người giúp việc khác đứng ở một bên .

Thương Lam uống một chút sữa , có chút thất vọng .

Trong nhà có một đống lớn quy củ , Thương Trung Tín vì che lấp thân phận là nhà giàu mới nổi cố ý mời từ nước ngoài đến những giáo sư dạy chính mình những lễ nghi của xã hội thượng lưu , đến hai chị em các nàng cũng không ngoại lệ , từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục của xã hội thượng lưu.

Sau khi nàng chết một lần , nàng nhìn nhận vấn đề cởi mở hơn trước rất nhiều , đối với rất nhiều chuyện cũng không có cố chấp như trước nữa.

Thương Trung Tín càng tốn tâm tư để che lấp , lại càng dễ bại lộ , bởi có những thói quen đã ăn sâu vào xương tủy , che lấp bằng những đồ vật ngoài thân thì cũng không có cách nào thay đổi.

Tựa như tình yêu của Triển Mộ đối với Thương Hồng ,mặc cho nàng tốn tâm tư đi nịnh nọt hắn như thế nào , hắn cùng không thèm liếc mắt nhìn nàng một cái , cũng không che giấu đối với nàng chán ghét .

Thương Lam yên lặng cắn một cái bánh bao ,không nói một lời nào nhìn ly sữa đến ngẩn người.

Kỳ thật buông tay tuyệt đối không khó , chỉ là nàng đối với Triển Mộ quá mức cố chấp , bây giờ say nghĩ một chút , nàng sống trên đời chỉ có vây quanh Triển Mộ , khi đó trong lòng hay tâm trí nàng chỉ có hắn , bởi vì cái gọi là nâng trên tay sợ rớt , ngậm trong miệng sợ tan.

 Năm đó , vì muốn giữ lại hắn, nàng có thể hèn mọn mắt nhắm mắt mở đối với nữ nhân ở ngoài của hắn ,thậm chí coi thường quan hệ của Thương Hồng với hắn, đẩy nàng ra khỏi vị trí vợ , lại làm những việc mà người giúp việc nên làm , đơn giản là vì một câu nói của hắn ''Ta thích ăn món ăn ngươi làm .''

Vì vậy , nàng cho rằng nàng cùng Triển Mộ bên nhau vài chục năm , giữa hai người dù không có tình yêu , thì cũng sẽ có một chút thân tình, dù sao nàng đối với hắn tốt , hơn cả cha của mình .

Đáng tiếc đoạn tình cảm này , sớm đã bị hỏa hoạn đốt sạch .

Từ trước Thương Lam chế tạo cho mình một tòa lao tù cứng rắn , nàng trói không được Triển Mộ , lại tự nhốt chính mình .

P/s : các bạn đọc có những sai lầm thì bỏ qua cho mình nha , lần đầu tiên sẽ có những thiếu sót  nhưng mình sẽ khắc phục , thank you các bạn đã đọc . nhớ bình chọn cho mình nha -.^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro