Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Mỡ
Beta: Đường Thất Công Tử

Chương 5:

“Cô hai.”

Thương Lam nghe được giọng nói của vú nuôi, tầm mắt chuyển qua cô gái mới từ ngoài cửa bước vào.”

Thiên sứ rực rỡ trong ánh mặt trời.

Đây là ấn tượng đầu tiên khi gặp Thương Hồng.

Mới vừa vận động qua, làn da khỏe mạnh ửng hồng, mặc dù là sinh đôi, tính tình lại khác nhau một trời một vực, Thương Hồng hướng ngoại, quần áo thể thao tôn lên thân thể mảnh khảnh, xa xa nhìn lại kia chính là một  tinh linh rơi xuống trần gian, dí dỏm đáng yêu, thiện lương thuần khiết.

Khác với Thương Lam yên lặng, Thương Hồng đối đãi với mọi người luôn nhiệt tình thoải mái, dáng người cũng xinh đẹp, cho nên nhân duyên cũng vô cùng tốt, mà ngay cả cho dù là bản thân Thương Lam ghen ghét em gái mình, cũng không đến nỗi phải đứng dậy bỏ đi.

“Đói quá đói quá, vú nuôi gì làm món gì ngon thế.” 

Thương Hồng bỏ balo xuống, hấp tấp chạy tới bổ nhào vào trong ngực vú nuôi cọ xát: “Vú nuôi thật là tốt, vừa mềm vừa thơm.”

“Xem kìa, cái miệng cô hai thật là ngọt.”

Đột nhiên nhìn em gái Thương Hồng đột ngột trẻ hơn mười mấy tuổi, trong lòng Thương Lam cảm xúc trăm mối ngổn ngang(1), thiên sứ của cô, vốn em gái của cô nên có cuộc sống tốt đẹp nếu như năm đó cô không chen ngang vào, nếu như không phải cô ích kỷ, nhất định Thương Hồng sẽ gả cho Triển Mộ, như vậy về sau cũng không dính dáng nhiều chuyện loạn lên không chấm dứt được.

(1) Trăm mối ngổn ngang: ở trạng thái để chồng chất ở mọi chỗ, mọi nơi một cách không có hàng lối, không có trật tự.

“Chị, trên mặt em bẩn lắm sao?” Thương Hồng cầm lấy bánh bao, cười hì hì nhìn Thương Lam.

Thương Lam mất tự nhiên quay mặt.

“Sáng sớm em đi ra ngoài bây giờ mới về, chạy bộ như thế nào mà lâu vậy?”

“Em…” Khuôn mặt trẻ con hiện lên một vệt hồng khả nghi.

“Chẳng phải người ta muốn giảm béo mà, cho nên mới chạy lâu vậy.”

Thương Hồng vâng dạ nói xong, lập tức cúi đầu gặm bánh bao, không dám nhìn Thương Lam, có phải hay không mình nhìn nhầm rồi, ánh mắt của chị ấy lại sắc bén như vậy.

“Phải không?”

Thương Lam thu hồi ánh mắt, đương nhiên cô biết rõ Thương Hồng không chỉ là chạy bộ sáng sớm, đời trước cũng là như thế này, cũng vào năm này, Thương Hồng thích học trưởng năm hai, mỗi ngày đều lén trộm đi hẹn hò, cuối cùng, vào trước một đêm đính hôn với Triển Mộ, bỏ trốn với người ta…

“Chị, chị cũng nên vận động một chút, cả ngày cứ ở trong phòng buồn bực sẽ sinh bệnh.” Thương Hồng chính là như vậy, không có tâm cơ, đối với người nào cũng tốt, có lẽ chính phần thiện lương này, đả động vào tâm sắt đá của Triển Mộ.

“Uh, chị sẽ...”

“Chị, chị cảm thấy học trưởng Cung năm hai ban A như thế nào?” Rốt cuộc  vẫn còn trẻ con, Thương Hồng cũng không phải là cái loại người giấu tâm sự.

“Chị…. Không biết.”

Thương Lam nhìn chằm chằm khuôn mặt Thương Hồng đỏ au, rất muốn nói cho em ấy biết, thật ra học trưởng Cung không phải là người tốt lành gì, năm đó sau khi bọn em bỏ trốn chưa đầy một năm, thì học trưởng tốt trong miệng để lại một cái bụng to rồi ra nước ngoài.

Cuối cùng vẫn là em len lén đi bệnh viện phá thai.

Những lời này ở trong cổ họng lên xuống làm cô khó chịu, đúng là lời vừa tới miệng cô lại không thể nói, chỉ có thể rầu rĩ nuốt xuống trong bụng.

“Con ăn no rồi.”

Thương Lam đứng dậy, không nhìn Thương Hồng nữa, từ từ đi vào trong phòng, trong miệng cô nói lẩm nhẩm.

“Thật xin lỗi."

Đời trước, cô vì một người đàn ông không tim không phổi một lần lại một lần tổn thương em gái mình, cũng tổn thương chính bản thân mình, nếu như không có cô, Thương Hồng và Triển Mộ, sẽ là một đôi uyên ương người người ca ngợi. 

Lúc trước là Thương Lam không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể mắc thêm lỗi lầm. Hôm nay trời cho cô một cơ hội, vì vậy cả đời này, cô muốn sống vì chính mình!
--- ------ ------ ------ ----
Các nàng a, ta mới tham gia diễn đàn lần đầu, edit truyện cũng rất non, các nàng hãy cảm ơn hay cmt đi, cho ta có động lực mà lao lên. truyện này 1 chương nó dài  a. Ta vừa edit bằng bản chữ TQ và convert rất cực a ( vì ta đang học tiếng TQ nên mới tự làm khổ mình như thế này) hãy cho ta động lực tiếp thêm sức a ~~, nhìn nhà mình vắng toe mà rầu quá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro