Chương 62+63: Gặp mặt kẻ thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, tòa cao ốc Dương Thành, nhà hàng Tứ Hải.

Vì để đặc biệt chúc mừng thiên hậu Diêu Liên Y nhận được giải thưởng Kim Âm, vậy nên tổng giám đốc của công ty giải trí Vân Đình là Hạ Thừa Diệp tự mình dự tiệc, làm ra buổi tiệc rượu này, mời mọi người, ở đây toàn bộ là những nhân vật có tiếng trong giới giải trí. Một công ty giải trí nhỏ như Đế Tước, ngay đến cả tư cách để cầm thiệp mời cũng không có, nhưng mà Bùi Tam thiếu gia lại tư cách này.

Từ Dương Thành đến Hải Thành cũng cần phải mất đến hơn 1 giờ. Hải Thành là trung tâm kinh tế phồn hoa nhất khu Hoa Nam, Hạ gia là gia tộc giàu có nhất Hải Thành, nhưng so với Bùi gia của Hải Thành, Lôi gia, vẫn còn kém xa.

Vị hôn thê của Hạ Thừa Diệp - Bạch Phương Phi là chị em ruột với vợ của Bùi Kỳ Thành, vì vậy Bùi Dực là chú của em vợ Hạ Thừa Diệp, vẫn coi như là có một chút quan hệ.

Sáng sớm, Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực bước vào nhà hàng Tứ Hải.

Hải Thành là thành phố mà kiếp trước cô từng sống, vô cùng quen thuộc, mà nhà hàng Tứ Hải, cũng là sản nghiệp của Hạ gia.

Bộ âu phục của Bùi Dực được cắt may tỉ mỉ, áo sơ mi trắng, cà- vạt màu tím sậm, thoạt nhìn rất nghiêm chỉnh nhưng trong đó lại có một chút phóng khoáng. Trên khuôn mặt anh tuấn còn nở một nụ cười tà mị, dưới đôi mắt hẹp dài là hàng lông mày dày dậm thâm trầm. Gương mặt này mà ở quán bar, thì chắc chắn là sẽ có không ít cô gái tự nguyện sáp lại.

Tô Tử Bảo kéo cánh tay của anh, cô mặc một bộ váy dài màu trắng được cắt may thủ công, trên thân váy còn có ánh sáng nhàn nhạt di chuyển theo từng bước đi của cô, trước ngực còn điểm xuyến thêm một bông hoa hồng. Đơn giản mà xa hoa, cao quý mà tinh xảo.

Hai người mới vừa đi tới đại sảnh đã thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người.

"Đó là ai vậy? Sao lại chưa từng được thấy qua? Chẳng lẽ là minh tinh mới xuất hiện sao?"

"Chớ nói lung tung, người đàn ông này là Bùi tam thiếu của Bùi gia ở Hải Thành đó, là công tử đào hoa nhất Hải Thành, nổi danh là phong lưu hào phóng, tiêu sái tiền nhiều. Người phụ nữ bên cạnh anh ta, thì đúng là không nhận ra." Người phụ nữ nhìn giống như một người trong làng giải trí nói, "Nhưng mà người phụ nữ có thể được Bùi thiếu dẫn đi cùng đến bữa tiệc rượu này, khẳng định cũng là người nổi tiếng ở Hải Thành."

Hạ Thừa Diệp nghe nói Bùi Dực sẽ tới, tự mình ra nghênh tiếp. Anh ta mặc một bộ âu phục sẫm màu phẳng phiu, trên gương mặt anh tuấn nở một nụ cười rực rỡ, "Tam thiếu đã đến, hoan nghênh hoan nghênh. Vị này chắc hẳn chính là người vợ mới cưới của tam thiếu, Tô tiểu thư? Hoan nghênh hoan nghênh. Hai vị trong lúc bận trăm công nghìn việc, có thể tham gia một bữa tiệc chúc mừng của công ty chúng tôi, thật là khiến cho kẻ hèn này được vẻ vang quá."

Tô Tử Bảo nhìn chằm chằm anh ta, cố gắng áp chế sự hận thù đang sôi sùng sục trong đôi mắt của mình. Nhưng mà ngón tay của cô, đã nhịn không được mà run rẩy.

Nếu như không phải là đang ở đây, cô nhất định sẽ không màng tất cả mà liều lĩnh cầm lấy dao dĩa ở bên cạnh đâm chết hắn!

Nhưng mà cô không thể, anh ta là người thừa kế của Hạ gia, tổng giám đốc của công ty giải trí Vân Đình, có sự che chở của thân phận này, cô không làm gì được anh ta hết.


Phải, nhất định phải cướp đi thứ mà hắn đang dựa vào, thì mới có thể đạp hắn xuống dưới chân. Ngày này, sẽ không còn lâu nữa đâu!

"Anh Hạ khách khí rồi." Bùi Dực nắm lấy tay của Tô Tử Bảo, sự bất thường của cô, anh có thể cảm nhận được. Hơn nữa đúng là giống như cô đã từng nói với anh, cô hận hắn thấu xương.

Đúng, đây chính là sự thăm dò của Bùi Dực.

Tô Tử Bảo không hề lừa anh.

"Nghe nói thiên hậu Diêu Liên Y của các anh lấy được giải thưởng, chúc mừng chúc mừng. Anh Hạ không cần lo cho chúng tôi đâu, cứ để chúng tôi tự nhiên." Bùi Dực cười nói, nhỏ giọng nói với Tô Tử Bảo đứng bên cạnh, thanh âm trầm thấp hơi có ý trêu chọc, "Vợ, anh Hạ đúng là trông rất anh tuấn, nhưng mà em cũng không thể cứ nhìn chằm chằm vào anh ấy được, cho dù anh Hạ không ngại, thì anh cũng sẽ để ý đấy."

Một câu nói kia rốt cuộc cũng khiến Tô Tử Bảo tỉnh lại, lần đầu tiên gặp lại Hạ Thừa Diệp sau khi trùng sinh, tên hung thủ đã hại chết cả nhà ba người nhà cô, cô có thể khống chế bản thân không giết người, đã là khắc chế rất khá rồi.

"Xin lỗi, vừa rồi có nghĩ một số chuyện nên hơi xuất thần." Tô Tử Bảo đè nén sự lãnh lẽo xuống dưới đáy mắt, hướng về phía Bùi Dực mỉm cười ngọt ngào, "Trong lòng em, đàn ông trên thế giới này đều không có ai có thể anh tuấn hơn Bùi tam thiếu của chúng ta, làm sao em có thể nhìn mãi người khác được chứ."

"Hắc, hôm nay em ngọt ngào quá." Bùi Dực cong ngón trỏ khẽ chạm vào giữa hai hàng lông mày của Tô Tử Bảo, dáng vẻ tươi cười cưng chiều.

Tô Tử Bảo thân mật nghiêng người cọ cọ vào người anh, cực kỳ thân mật.

Hạ Thừa Diệp vừa rồi còn cảm thấy ánh mắt của Tô Tử Bảo nhìn mình có gì đó không đúng, có chút giống như là nhìn kẻ thù vậy. Nhưng mà bây giờ cặp vợ chồng này lại tình tứ với nhau như chỗ không người vậy, điều này đã quét sạch sự hoài nghi trong lòng Hạ Thừa Diệp.

Anh ta không thù không oán gì với Bùi gia Tô gia, Tô Tử Bảo không có lý gì mà nhằm vào anh ta.

Thấy hai người thân mật như thế cũng không tiện quấy rầy, vậy nên sau khi chào hỏi anh ta liền quay người, đi tiếp đãi những người khác.

Đợi sau khi Hạ Thừa Diệp rời đi, trong đôi mắt hẹp dài của Bùi Dực hiện ra vẻ đăm chiêu, "Ánh mắt vừa rồi em nhìn anh ta, giống như là muốn ăn thịt người vậy? Bản thiếu gia còn nghĩ, nếu không phải là anh kéo em, thì không biết em có xông lên đánh chết anh ta không nữa."

"Sẽ không đâu. Bởi vì không có chứng cứ, cũng bởi vì, bây giờ giao thủ, đánh không thắng." Tô Tử Bảo nhìn qua bóng lưng đang rời đi của Hạ Thừa Diệp. Cô sẽ không để lộ ra thân phận, vì đối phó với kẻ thù, cô sẽ phải che giấu bản thân tốt hơn.

Chỉ có như vậy mới có thể báo thù.

Đúng vào lúc này, một người phụ nữ mặc váy dài quét đất đi ra từng trong đám người. Đường nét trên gương mặt cô rất tinh xảo, váy dài bằng lụa đen rất gợi cảm mị hoặc, có một sự lãnh diễm rất tự nhiên.

Đây chính là nhân vật chính của ngày hôm nay, trụ cột của công ty giải trí Vân Đình, Diêu Liên Y.

Được Tô Tử một tay nâng đỡ, nhưng lại bỏ thuốc hủy hoại cuống họng của Tô Tử, leo lên giường của Tô Tử và Hạ Thừa Diệp, Diêu Liên Y.

Ở bữa tiệc có không ít người trong giới truyền thông, lúc này đều đang hướng các loại máy ảnh về phía cô ta, ánh sáng chớp nháy, đêm nay cô ta chính là người chói mắt nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro