Chương 45. Niềm vui cao trào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vệ Liên Cơ rất ít khi nhìn thấy Kỷ Chiêm như vậy.

Gò má hắn ửng đỏ, đôi môi tái nhợt, hàng mi đen dài khẽ run, in bóng mờ dưới mí mắt, một vẻ đẹp vừa rối rắm vừa hư hỏng.

Hắn nhìn nàng bằng ánh mắt như thiêu như đốt, vật khổng lồ ở hạ thân kia cũng vừa cứng vừa nóng.

Thôi tình hương trong phòng đã được dập tắt, nhưng ngọn lửa trong thân thể hắn càng ngày càng vượng.

Tuy nhiên chén trà hắn uống có vấn đề, nên không thể dùng sức được .

Vệ Liên Cơ dẫn Kỷ Chiêm đi đến bên giường, đẩy hắn ngã xuống, rồi nằm đè lên.

Giống như đêm tân hôn, nàng cưỡi trên người hắn, xé áo hắn, để đầu ngón tay du ngoạn trên bụng trên ngực hắn, khiến hắn phải run lên.

Hàng lông mày thanh tú của Kỷ Chiêm nhíu lại, miệng thở dốc: "Liên Cơ, cho ta, cho ta đi vào."

"Ta còn chưa đủ ướt, làm sao chàng vào được." Giọng nàng thanh thanh.

Kỷ Chiêm thì thầm: "Ta hôn giúp nàng."

Vệ Liên Cơ hứng thú, cười khẽ trêu ghẹo: "Hôn thế nào, ngồi trên mặt chàng?"

Kỷ Chiêm đáp một tiếng "Ừm" thật nhỏ.

Vệ Liên Cơ không khách sáo với hắn, nàng cởi sạch quần áo, phô bày cơ thể trắng nõn, thoải mái ngồi trên mặt hắn.

Nàng ngồi xuống ở tư thế chính diện, để nhục huyệt hồng hào thẳng với đôi môi mỏng của Kỷ Chiêm, âm hộ mềm mại cọ vào sống mũi cao thẳng của hắn.

Nhìn xuống một chút là có thể thấy đầu hắn đang nằm giữa hai chân nàng, hắn đang giúp nàng liếm mút.

Hơi thở nóng bỏng phả vào hoa huyệt non nớt, đầu lưỡi lướt qua môi bé, mút lấy âm vật, cuối cùng chọc vào lỗ nhỏ.

Lớp thịt mềm mại ở thành âm đạo bị kéo căng ra, đầu lưỡi liếm vòng tròn bên trong, hoa tâm bị kích thích, phun ra một giọt nước trong suốt, bị môi lưỡi hắn đón được.

Đầu lưỡi tuy linh hoạt, nhưng quá mềm, quá giày vò người khác.

Nàng bị kích thích dục vọng, chỉ muốn ngọc hành vừa cứng vừa lớn thọc vào, thỏa mãn cảm giác hư không tịch mịch trong cơ thể.

Vệ Liên Cơ cắt ngang: "Được rồi, Kỷ Chiêm, không hôn nữa, cho chàng tiến vào."

Nói xong, nàng đứng dậy, lùi đến háng hắn, cầm lấy ngọc hành, rồi từ từ ngồi xuống.

"Ân a... Nóng chết mất..." Đưa vào được một nửa, nàng không chịu động đậy nữa, yêu kiều la lên.

Kỷ Chiêm nắm lấy eo nàng, ấn xuống, để tiểu huyệt nuốt trọn ngọc hành.

Dục vọng sưng to rốt cuộc cũng được thỏa mãn, hắn thở dài sung sướng: "Liên Cơ, nàng chặt quá, ấm quá."

Vì thôi tình hương nên dương vật của Kỷ Chiêm nóng bỏng, cứng rắn và thô to hơn bình thường.

Vệ Liên Cơ run lên, mềm giọng oán trách: "Ô ô, phía dưới của chàng nóng quá, cứng quá, ta khó chịu..."

Kỷ Chiêm ôm nàng, đưa đẩy vài cái, rồi nhẹ nhàng dỗ dành: "Ngoan, một lát nữa sẽ ổn thôi. Liên Cơ, dùng sức một chút, ngồi lên người ta đi."

Hắn vừa quyến rũ vừa dỗ dành, lang quân như trăng thanh gió mát lại cùng nàng lăn lộn chốn hồng trần thế này thì tiểu nương tử nào có thể dừng lại được.

Vệ Liên Cơ ngoan ngoãn lên lên xuống xuống trên người hắn, từng nếp gấp ở vách trong lần lượt được côn thịt cạ vào, khoái cảm không ngừng ập đến, tiểu huyệt tê dại đến lạ kỳ.

Nhưng Kỷ Chiêm lại không hài lòng với chiều sâu và tốc độ của nàng. Khi tiểu huyệt mở ra ngậm lấy dương vật một lần nữa, hắn thẳng lưng thúc mạnh vào trong, quy đầu chọc vào cổ tử cung yếu ớt.

Vệ Liên Cơ bị kích thích, hét lên, liên tục rên rỉ: "A a...Sâu quá... Ân a... Hỏng mất..."

Kỷ Chiêm nắm lấy bầu vú đong đưa của nàng, đầu ngón tay dùng sức bóp chặt đỉnh hồng anh nhòn nhọn, miệng vừa trấn an, vừa thúc giục: "Sẽ không hỏng đâu, chỉ làm nàng sướng thôi, nhanh lên, đừng lười biếng."

Đầu vú vừa đau vừa ngứa, một khoái cảm bí ẩn đánh thẳng vào âm huyệt, hoa tâm càng quấn chặt lấy quy đầu của hắn.

Hai má Vệ Liên Cơ ửng hồng, nước mắt lưng tròng, nhẹ giọng kêu: "Ô ô... Đừng nhéo a... Ta, ta làm..."

Đôi tay nàng chống trên eo hắn, tiểu huyệt dùng sức phun ra nuốt vào côn thịt, dâm thủy chảy ra làm ướt tinh hoàn, chỗ giao hợp phát ra những tiếng bạch bạch khi hai cơ thể va chạm.

Quy đầu cọ xát trong hoa tâm, chọc vào miệng tử cung hết lần này đến lần khác, cảm giác sung sướng từ chỗ sâu nhất tràn ra.

Một lúc sau, cổ tử cung hơi mở ra một chút, run rẩy ngậm lấy nửa quy đầu.

Vệ Liên Cơ rướn cao cổ, bị kích thích đến mức không thốt nên lời: "A... Chiêm ca ca, sắp... A a a sắp cao trào..."

Kỷ Chiêm vẫn tiến sâu vào trong, hắn đưa toàn bộ quy đầu vào trong cổ tử cung, rồi vỗ nhẹ mông nàng, dỗ dành: "Liên Cơ, ta sắp bắn rồi, nhanh lên."

Vệ Liên Cơ kêu "á" lên, hạ thân bị kích thích, cổ tử cung siết chặt như muốn cắt đứt luôn quy đầu của hắn, sau đó nuốt vào trong để cho nàng thoải mái sung sướng.

Tiếng kêu của nàng vừa phóng đãng vừa quyến rũ như muốn bắt hắn giao nộp hết tinh hoa.

"Ô ô... Ca ca... Muốn được Chiêm ca ca làm đến cao trào... A..."

Kỷ Chiêm thúc mạnh vài cái, quy đầu căng phồng chọc vào vách trong của cổ tử cung, sẵn sàng bắn tinh.

Hắn nói: "Cho nàng hết, công chúa dâm đãng."

Sau vài lần ra vào mạnh mẽ của hắn, Vệ Liên Cơ đạt cực khoái, toàn thân run rẩy, khóc kêu: "Ân a... Không... Tới, tới rồi... A a a..."

Một dòng nước xuân bắn ra, cơ thể nàng co rút lại sung sướng.

Nàng cắn ngón tay, khóc trong dư vị cao trào: "Ô ô... Sướng, Chiêm ca ca tuyệt quá..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro