chương 10: Công chúa bị bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Dương trưởng công chúa bị bệnh.
Ngày kế tiếp của lễ cập kê, công chúa liền ngã bệnh, Thái Hậu nương nương đều đích thân tới thăm qua vài lần, lòng tràn đầy sầu lo.. Thái Hậu ngồi ở mép giường, hoàng đế đứng ở một bên, nghe thái y bẩm báo:
"Có lẽ là va phải cái gì, trưởng công chúa điện hạ bị kinh hách, mới xảy ra tình trạng phát nóng liên tục. Lão thần đã kê phương thuốc, điện hạ cần  tĩnh dưỡng nửa tháng."
Thái Hậu nghe kể lại chuyện đêm hôm đó Ninh Oản nàng gặp ác mộng, đối với lời thái y nói tin tưởng không nghi nghi. Liền phân phó cung nữ trong điện, đặc cách Kim Giao làm chưởng sự lo việc chăm sóc sức khỏe công chúa. Thái Hậu thở dài.
"Đứa nhỏ này, chính là quá hiểu chuyện săn sóc,làm ai gia không thể nào buông bỏ được đem con gả đi đây......"
Sắc mặt Ninh Oản tái nhợt, cụp mi rũ mắt, ôn hòa cười nghe Thái Hậu phân ưu, khi nhìn về phía hoàng đế, nửa nói giỡn nói:
"Chi bằng......"
Ninh Oản kịp thời mở miệng.
"Nương nương, Ninh Oản phúc mỏng, sợ nhận không nổi."
Thái Hậu muốn nói lại thôi, thở dài: "Vậy thì để sau này rồi nói."
Tuy nói để nàng gả cho hoàng đế rất thích hợp, nhưng Ninh Oản từ trước đến nay cẩn thận chặt chẽ, bỗng nhiên nhắc tới việc này sợ lại kinh động tâm trí nàng. Dù gì nàng vẫn còn mang bệnh.
Thái Hậu lại thở dài.
"Oản nhi, com nhớ kỹ, chỉ cần ai gia ở đây, cho dù là hoàng đế cũng đừng mơ tưởng có thể khinh nhục con."
Thái Hậu nương nương nói chính là "Hoàng đế" khác với thường ngày dùng từ "hoàng huynh con". Chung quy vẫn có tâm ý để nàng gả vào hoàng gia. Ninh Oản rũ mắt, làm bộ như không biết, ngoan ngoãn gật gật đầu.
Chỉ là, khinh nhục sao......
Ở góc độ Thái Hậu nương nương nhìn không thấy, Ninh Oản thống khổ cười.
Nàng đã bị hoàng đế khinh nhục đến lui không thể lui, lại không thể cùng Thái Hậu tố khổ, chỉ có thể một mình yên lặng thừa nhận.
Lôi đình mưa móc, đều là ân sủng...
𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.

Cung nữ thực nhanh đem thuốc tới, Thái Hậu muốn tiếp nhận nhưng, lại bị Tiêu Huyên nhanh hơn một bước.
Hắn cười nói:
"Mẫu hậu, vì để chứng minh trẫm tuyệt không có lòng khinh nhục Oản nhi, hãy để trẫm tỏ chút thành ý"
Thái Hậu mặt giận liếc mắt hắn một cái, tránh ra một chút. Tiêu Huyên múc một muỗng thuốc,  thổi thổi đưa đến miệng Ninh Oản. .
"Oản nhi uống thuốc."
Người khác nhìn vào quả thật là hoàng đế đối với  Ninh Dương công chúa vạn phần ôn nhu, quan tâm săn sóc, là hoàng ân mênh mông, rất nhiều người cầu đều cầu không được ân sủng như thế. Nhưng mà Ninh Oản thấy Tiêu Huyên tươi cười, chỉ nghĩ đến đêm hôm đó bị hắn làm cho chết đi sống lại, hắn cũng là trưng ra biểu tình này...
Ninh Oản cưỡng chế tay run run, không dám lộ ra biểu tình khác nào, ngoan ngoãn mà uống xong.
Đợi hắn đút nàng uống thì xong, liền cùng Thái Hậu mang theo tùy tùng khởi giá, cung nhân cũng được lệnh thoái lui tránh quấy nhiễu nàng.
Ninh Oản nằm trên giường, ngơ ngác mà xuất thần.

Ninh Oản thật sự bị chuyện đêm đó kinh sợ, hơn nữa cả đêm không nghỉ ngơi tốt thể lực tiêu hao quá mức, lại thêm suy tư  bị bệnh là chuyện sớm muộn. Ninh Oản ốm yếu, một chút sức lực cũng không có, thực nhanh đã ngủ.

Trong lúc ngủ mơ, trong chốc lát nàng mơ hồ mơ thấy mặt thân huynh trưởng, trong chốc lát lại mơ thấy hoàng đế. Nàng gọi ca ca, thân huynh trưởng đối với nàng cười gật gật đầu, thực nhanh lại biến mất không thấy, mà Tiêu Huyên lại đích thân lại đây, kéo ra váy áo Ninh Oản, thấp giọng nói:
"Lại gọi vài tiếng ca ca......"
Ninh Oản giật mình tỉnh giấc.  Lúc này đã là đêm khuya, ánh trăng bên ngoài tỏ như ban ngày, không biết giờ nào. Nàng tuôn ra một thân mồ hôi lạnh, cảm giác so với trước đã có sức khí hơn, đại khái bệnh tình đã phát tán ra ngoài.

Hai cung nữ bên cạnh đều dựa theo Thái Hậu phân phó, chờ bên ngoài. Tẩm điện mở ra hai cánh cửa sổ, cho dù nàng nằm trên giường cũng có thể nghe thấy giọng hai cung nữ nói chuyện phiếm.

Ninh Oản lẳng lặng nằm, không gọi bọn họ. Xuân Giao cùng Kim Giao nói lại một lát lời, khi không nghe thấy động tĩnh trong tẩm điện cũng lui về nghỉ ngơi. Trong cung điện rộng lớn thật nhanh lưu lại một mảnh tịch mịch.
Ninh Oản ngáo hạ cái,  lại nghe thấy bên ngoài có tiếng động, nhân ảnh từ cửa sổ tiến vào, bước đi tới, lập tức vén lên nàng mành trướng.
Tiêu Huyên vén một hiên màn, liền thấy đôi mắt thiếu nữ trong trẻo sâu thẳm.
"Oản nhi là đang đợi trẫm sao?"
Ninh Oản cắn môi, thấp giọng nói:
"Bệ hạ sao lại đến đây?"
Kỳ thật trong lòng nàng hận không thể khiến Tiêu Huyên vùi đầu vào chính sự, ở ngự thư phòng cả đêm, đừng tới dây dưa nàng.

😘😘
Đọc rồi đừng quên vote ⭐⭐⭐cho Ad nhé ! 😍😍😍

𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, TRUMTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360, TRUYENHD,.... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro