chương 11: Chất vấn ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ là đương kim hoàng đế tới đều đã tới, nàng còn có thể đem hắn đá xuống giường sao? Nàng là trưởng công chúa, chuyện này không thể bàn cãi, nhưng mà hoàng đế mới là người tôn quý nhất Đại Yến. Nàng không thể cự tuyệt, càng không dám nói ra, chỉ đành ngoan ngoãn ngã vào khuôn khổ.

Hiện nay chỉ có thể cầu nguyện không  bị người ngoài phát giác tư tình, nếu không thể diện hoàng gia đều bị vứt đi, nàng sao có thể khiến Thái hậu thất vọng...

Đã nhiều ngày, Tiêu Huyên chỉ là cùng nàng hôn môi vuốt ve, không có xâm nhập vào thân thể nàng, để nàng dưỡng bệnh thật tốt. Hôm nay nghe thấy bệnh tình nàng chuyển biến tốt, liền vội không thể đợi lột cởi xiêm y.

Ninh Oản đang ở dưỡng bệnh, mỗi ngày đều nằm trên giường không dậy nổi, ăn mặc mỏng manh càng thuận lợi cho hắn tác quái.
"Bệ hạ nhẹ chút, nhẹ chút ..... Cửa sổ không đóng, đừng để  người khác nghe thấy...... Ưmn......ưmn ưm...... Ha a...... Ưmm .. Ư.mm..."
Màn thực nhanh vang lên tiếng nước lầy lội theo quy luật, cùng tiếng thiếu nữ áp lực rên rỉ. Giường bằng gỗ tử đàn quý hiếm phát ra thanh âm kẽo kẹt. Mành trướn màu hồng nhạt phất phơ không ngừng, che giấu bóng người đang giao điệp kịch liệt trên giường.

Một lát sau, Tiêu Huyên thấy Ninh Oản bị thao đến mồ hôi chảy đầm đìa, trước mắt mê ly, liền thử hỏi nàng:
"Hôm nay mẫu hậu nói  chuyện hôn sự với muội,  vì sao muội không đồng ý? "

𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, TRUMTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360, TRUYENHD,.... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN

Ninh Oản hoảng hốt nghe Tiêu Huyên nói biết hắn đang nhắc đến chuyện hậu cung, lại không muốn giải thích. Chẳng lẽ muốn nàng nói, đối với bệ hạ nàng không có tình yêu nam nữ sao?
Nhìn biểu tình trên mặt Tiêu Huyên, nếu thật sự nàng nói như vậy, sẽ bị hắn lăn lộn thật thảm. Nhưng mà Ninh Oản đã quên, bộ dạng nàng im lặng hắn nhìn liền biết, cũng không bỏ qua cho nàng.

Ninh Oản không nói lời nào, Tiêu Huyên liền cố tình thả chậm động tác, thong thả ung dung thao lộng.
" Trẫm đang hỏi muội,  vì sao không đồng ý ?"

Tính lại Ninh Oản cũng chỉ là lần thứ hai cùng hắn giao hợp, làm sao chịu nổi bị hắn khảo vấn. Ninh Oản không mua dây dưa vấn đề này, đành phải nói sang chuyện khác:
"Bệ hạ, nhanh lên......"

Lần đầu tiên nàng lấy chuyện ân ái ra bàn luận với Tiêu Huyên, mặt thẹn đỏ đến nhỏ máu, hiệu quả lại cực kỳ tốt.
Tiêu Huyên quả nhiên dời đi lực chú ý.
"Nhanh lên cái gì?"
"Nhanh lên, nhanh lên......"

Ninh Oản xấu hổ buồn bực không dám nói ra miệng. Tiêu Huyên ngược lại càng chậm, chọn điểm mẫn cảm nhất của nàng đỉnh lộng. Ninh Oản khó nhịn vặn vẹo thân thể,  chỉ cảm thấy dưới thân càng lúc càng hư không, đành phải làm nũng:
"Bệ hạ, cầu người tha cho Oản nhi đi...... Cầu xin người....."
Tiêu Huyên bị nàng làm nũng trêu chọc đến cái trán nổi gân xanh, xem chừng nhẫn nhịn thật vất vả.
"Oản nhi muốn trẫm tha như thế nào? Nói nhanh!"
Ninh Oản cắn răng, bị hắn tra tấn đến thở không nổi, chỉ đành nhắm hai mắt, thấy chết không sờn.
"Bệ hạ, bệ hạ...... Mau, mau làm muội...... Ưnmn!"
Một nửa cự căn rút khỏi cơ thể đột ngột cắm vào liền sáp nhập không một tia khe hở.

Ninh Oản bị thao đến thẳng run run, kiều giọng xin tha, vẫn là bị làm đến eo đau chân mỏi, ra vài lần mới xem như tạm thời bị buông tha. Trong mành trướng, Tiêu Huyên đem Ninh Oản ôm vào lòng,  hai người vẫn duy trì tư thế tương liên, thân thiết mồ hôi  đầm đìa, cự căn hắn quyến luyến không có ý rút khỏi nhục huyệt non mềm, căng trướng khó nhịn.
Tiêu Huyên nhìn tay nhỏ đang có ý đồ  đẩy hắn ra, lên tiếng truy vấn.
"Đừng nhúc nhích, ngày mai trẫm muốn đi đón quốc sư về nước, phảu mất bảy, tám ngày. Nên ngoan ngoãn để trẫm hưởng dụng cái miệng nhỏ của muội"
Nói nói còn hướng bên trong đè ép vài phần. Ninh Oản náo loạn gương mặt đỏ hồng, thấy ánh mắt hắn thâm thúy, biết hắn quả thật vẫn còn muốn, chỉ là thương tiếc nàng thân thể suy nhược, không muốn đòi thêm cũng không dám động.
Nhịn ..... Nhịn đi......
Nhưng mà nhịn nửa ngày, cự vật kia không những không thu binh ngược lại càng thêm cứng rắn. Ninh Oản vốn định giả bộ ngủ, nhưng sự căng trướng này làm sao nàng có thể ngủ đây.
Ninh Oản lặng lẽ trợn mắt, liền thấy Tiêu Huyên lẳng lặng nhìn mình chăm chú,  ánh mắt thâm trầm như mực, thoạt nhìn vẫn còn muốn. Ninh Oản thật sự không chịu nổi, chỉ có thể nhẹ giọng khuyên hắn:
"Bệ hạ làm sao còn chưa trở về tẩm điện, đừng để người khác phát hiện."
𝕎🅰𝕋𝕋🅿🅰𝔻 CHÍNH THỨC HOẰNG VŨ + KHAVYV.
😘😘
Đọc rồi đừng quên vote ⭐⭐⭐cho Ad nhé ! 😍😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro