Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đại hôn của Cảnh Bình càng ngày càng gần, Hoàng đế ban cho hai người hai bộ hôn phục, cũng đưa cho Tú Nghiên một bộ quần áo đỏ thẫm.

Cầm lấy bộ quần áo nhìn xem, Tiểu Duẫn không khỏi tán thưởng. Đem quần áo đặt trước Tú Nghiên, " Nghiên ngươi xem bộ quần áo này rất đẹp."

Nhìn bộ quần áo trên tay Tiểu Duẫn, Tú Nghiên có chút hoảng hốt. Này bộ quần áo là kiếp trước hỷ phục của nàng. Vuốt nhẹ quần áo, Tú Nghiên sợ hãi, trong chốc lát vẫn không biết được là mình hay Cảnh Bình gả cho tướng quân.

Nhìn thấy Tú Nghiên hoảng hốt, Tiểu Duẫn lo lắng hỏi Tú Nghiên , " Nghiên sao vậy?"

Tú Nghiên vẫn im lặng, bộ dáng thất thần.

" Nghiên, Nghiên." Tiểu Duẫn lây Tú Nghiên, mới làm cho Tú Nghiên hồi phục tinh thần.

" Oanh, Tiểu Duẫn." Nhìn Tiểu Duẫn, Tú Nghiên mơ màng.

" Nghiên, ngươi sao vậy?" Trong mắt Tiểu Duẫn tràn đầy lo lắng.

" Tiểu Duẫn." Tú Nghiên đột nhiên nắm lấy tay Tiểu Duẫn hỏi, " Nói cho ta biết, ai là người sẽ gả cho tướng quân?"

Tuy rằng cảm thấy vấn đề Tú Nghiên hỏi rất kỳ quái, nhưng mà Tiểu Duẫn vẫn trả lời, " Là Cảnh Bình Công Chúa."

" Phải không...." Tú Nghiên thở phào nhẹ nhõm, may mắn không phải kiếp trước.

" Nghiên, muốn hay thử xem?" Tiểu Duẫn hỏi.

Tú Nghiên lắc đầu thở dài, " Không."

" Vì sao?" Tiểu Duẫn khó hiểu, trong lòng Tiểu Duẫn đã muốn tưởng tượng ra bộ dáng Tú Nghiên mặc này bộ quần áo, xinh đẹp động lòng người.

Có lẽ do trong mắt của Tiểu Duẫn tràn đầy chờ đợi cùng háo hức, Tú Nghiên không biết làm sao từ chối.

" Tiểu Duẫn, ngươi rất muốn nhìn Bản Công Chúa mặc bộ quần áo này sao?" 

" Thật ra rất muốn." Tiểu Duẫn có chút tiếc nuối, " Nghiên mặc vào nhất định rất đẹp, nhưng mà nếu Nghiên không thích, Tiểu Duẫn cũng đành đem cất thôi."

" Nếu ngươi muốn nhìn, ta sẽ mặc một chút." Tú Nghiên cắn chặt răng nói.

" Thật sự?" Ánh mắt Tiểu Duẫn đột nhiên sáng lên.

" ừ." Tú Nghiên gật gật đầu. Cái này là hỷ phục của kiếp trước, hiện tại mặc cho Tiểu Duẫn xem, cũng coi như là giải quyết tâm ý của mình đi. Nàng cùng Tiểu Duẫn chung quy không thể có hôn lễ long trọng. Thôi thì mặc một lần hỷ phục cho Tiểu Duẫn xem vậy.

" Nghiên, Tiểu Duẫn giúp ngươi thay quần áo." Tiểu Duẫn nói xong, tiến lên giúp Tú Nghiên thay đồ.

Tiểu Duẫn vô cùng thông thả cởi đồ, tựa hồ vô cùng hưởng thụ việc đem từ thứ trên người Tú Nghiên cởi ra.

Đến khi cởi sạch toàn bộ, ngón tay lạnh lẽo của Tiểu Duẫn nhẹ nhàng chạm lên thân thể Tú Nghiên, làm Tú Nghiên run nhẹ. Không biết từ khi nào nàng không thể chống lại sự đụng chạm của Tiểu Duẫn, chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng làm nàng run lên.

Quần áo tơ lụa mặc trên người, vô cùng thoải mái, Tú Nghiên nâng lên cánh tay, để cho Tiểu Duẫn buộc lại thắt lưng.

Giống như kiếp trước, tim của nàng cũng đập rất nhanh. Nhưng mà cũng có chỗ khác, kiếp trước là do nàng khẩn trương, còn bây giờ nội tâm của nàng tràn đầy chờ mong. Chờ mong có thể nhìn thấy bộ dáng Tiểu Duẫn kinh ngạc. So với kiếp trước càng khẩn trương hơn. Rõ ràng không phải xuất giá, nhưng so với xuất giá càng khẩn trương hơn.

Buộc chặt đai lưng, Tiểu Duẫn lui ra sau từng bước từng bước.

Người trước mắt, mặc một thân quần áo đỏ chói, tóc dài buông thả như thác nước, da thịt trắng như tuyết, tăng thêm một phần yêu mị, Tiểu Duẫn xem có chút ngây ngốc. Nàng biết Công Chúa của nàng vô cùng xinh đẹp, lại không biết khi mặc vào bộ quần áo này lại động lòng người như vậy, làm cho người ta đui mù.

" Nghiên." Tiểu Duẫn kìm lòng không nỗi nói, " Ngươi thật đẹp."

" Bản Công Chúa, luôn luôn rất đẹp." Tú Nghiên khẽ cười một tiếng, nói. Nhìn ánh mắt Tiểu Duẫn say mê, Tú Nghiên hài lòng.

Nhìn kỹ Tú Nghiên một trận, Tiểu Duẫn mới tỉnh lại, " Nghiên, nếu đội mũ phượng hoàng, Tú Nghiên nhất định sẽ trở thành tân nương đẹp nhất trên đời.

" Tiểu Duẫn, người liền như vậy muốn ta thành tân nương sao?" Tú Nghiên nheo mắt nhìn Tiểu Duẫn.

" Đương nhiên Nghiên là tân nương của Tiểu Duẫn." Tiểu Duẫn lập tức nói.

" Dựa vào cái gì ta là tân nương." Tú Nghiên nói, " Phải là Tiểu Duẫn làm tân nương."

" Nghiên không phải từng nói muốn Tiểu Duẫn cõng Tú Nghiên vào động phòng sao?" Tiểu Duẫn khẽ cười nói, " Trên đời này làm gì có tân nương cõng chú rễ vào động phòng."

" Bản Công Chúa mặt kệ." Tú Nghiên hừ một tiếng, " Bản Công Chúa muốn Tiểu Duẫn làm tân nương của ta."

" Tốt." Tiểu Duẫn bất đắc dĩ, nói " Tiểu Duẫn sẽ làm tân nương của Nghiên, cả đời luôn."

" Còn tạm được." Tú Nghiên vừa lòng cười cười.

" Nghiên bộ quần áo này rất được a." nhìn Tú Nghiên Tiểu Duẫn nói.

" Đương nhiên." Tú Nghiên có chút kiêu ngạo nói, " Bản Công Chúa mặc gì đều xinh đẹp."

" Nghiên, ngươi nói, mặc trên may là cái gì chim chóc a." Tiểu Duẫn hỏi.

Tú Nghiên cúi đầu nhìn, Tú Nghiên có chút ngạc nhiên, này hoa văn không phải hoa văn kiếp trước, kiếp trước là một đóa mẫu đơn, thể hiện ra nàng là một Công Chúa cao quý. Nhưng mà hoa văn này lại là một con chim màu xanh. Thoạt nhìn, rất cao ngạo trong trẻo nhưng lạnh lùng.

" Đây là chim xanh." Tú Nghiên nói, " Đại biểu cho hạnh phúc." Tú Nghiên mỉm cười, nguyên lai kiếp trước đã sớm qua đi. Cho dù hoa văn sau lưng giống nhau, nhưng phía trước hoa văn cũng rất khác. Giống như nàng, quá khứ không thể thay đổi, nhưng là tương lai nàng có thể thay đổi.

" Đại biểu cho hạnh phúc a." Tiểu Duẫn cười, " Thật ý nghĩa."

" Đúng vậy." Tú Nghiên mỉm cười.

" Chỉ tiếc chỉ có một con." Tiểu Duẫn thở dài nói, " Nếu có một đôi thì tốt rồi.

" Một cái khác, có thể thêu trên bộ quần áo khác." Tú Nghiên cười nói, " Như vậy, không phải cũng là một đôi sao?"

" Nghiên, bên trong phủ còn có vải dệt màu đỏ sao?" Như là nhớ tới cái gì, Tiểu Duẫn hỏi.

" có." Tú Nghiên cười cười, nàng biết Tiểu Duẫn muốn gì a.

" Nghiên, có thể cho phép Tiểu Duẫn.." Tiểu Duẫn nói.

" Không cho phép." Tú Nghiên mỉm cười, nhìn Tiểu Duẫn, " Bất quá, bản Công Chúa cho phép Tiểu Duẫn cùng ta thêu đồ a."

" Điều này sao có thể, Công Chúa là thiên kim chi khu." Tiểu Duẫn nói.

" Cho dù là thiên kim chi khu, chẳng lẽ không được thêu quần áo cho người mình thích ?" Tú Nghiên nói.

" Nghiên, có ngươi thật tốt." Nội tâm Tiểu Duẫn mãnh liệt xúc động, cuối cùng cũng chỉ nói được như vậy.

" Có Tiểu Duẫn, mới là mới là bản Công Chúa lớn nhất hạnh phúc." Nắm lấy tay Tiểu Duẫn, Tú Nghiên nói.

" Nghiên, Tiểu Duẫn còn có một thỉnh cầu." Tiểu Duẫn nói.

" Nói đi." 

" Bộ quần áo này, Nghiên có thể chỉ mặc cho Tiểu Duẫn xem không thôi sao?" Hai má Tiểu Duẫn hơi đỏ lên. Công Chúa xinh đẹp như vậy, nàng không muốn cho người khác thấy. Tất cả của Nghiên đều là của nàng.

" Tốt." Tú Nghiên cười, " từ nay về sau, không chỉ có bộ quần áo này mà tất cả bộ quần áo màu đỏ, Bản Công Chúa chỉ mặt cho ngươi xem. Đồng dạng Tiểu Duẫn cũng như vậy sao?"

" Tuân mệnh, Công Chúa đại nhân."

Không biết như thế nào, mỗi lần Tiểu Duẫn gọi nàng là Công Chúa đại nhân, Tú Nghiên đều cảm thấy thỏa mãn, giống như cảm giác vui sướng.

" Đi thôi, Tiểu Duẫn chúng ta củng thêu quần áo." Nắm lấy tay Tiểu Duẫn.

Nhưng là nhớ tới cái gì, Tú Nghiên dừng lại, đưa tay cởi ra đai lưng, " Trước hết còn có chuyện cần làm a."

" Nghiên, bây giờ còn là ban ngày a." Tuy rằng nói như vậy nhưng Tiểu Duẫn vẫn tiến lên giúp Tú Nghiên cởi quần áo.

" Ngươi suy nghĩ cái gì a." Tú Nghiên hung hằng trừng mắt nhìn Tiểu Duẫn. " Bản Công Chúa chỉ muốn đổi quần áo mà thôi, ngươi sờ chỗ nào. Đứng đắn cho ta một chút."

Tiểu Duẫn thu hồi lại bản tay bị Tú Nghiên đánh, trong mắt có chút tiếc hận.

Tiểu Duẫn Nghiên Nghiên nhìn Tú Nghiên thay quần áo,có chút ủy khuất.

Tú Nghiên chỉ ra cửa, " Ra ngoài canh cửa cho ta, ta thay đồ xong sẽ ra ngoài."

Tiểu Duẫn thở dài một tiếng, đi ra ngoài. Bị Công Chúa đuổi ra ngoài rồi.

Tú Nghiên thay quần áo rất nhanh, lập tức đi ra.

" đi thôi, Tiểu Duẫn." Vỗ vỗ Tiểu Duẫn bả vai, Tú Nghiên nói.

" Tốt." Tiểu Duẫn mỉm cười.

" Nghiên mặc cái gì cũng rất đẹp a." Tiểu Duẫn nói xong thì bổ sung thêm, " Không mặc gì cũng rất đẹp."

" Tiểu Duẫn, ngươi muốn bị đánh sao?" Tú Nghiên nắm quyền nhìn Tiểu Duẫn.

" Nghiên, Tiểu Duẫn nói là sự thật."

" Câm miệng lại cho ta." Tú Nghiên nhìn Tiểu Duẫn, " Nói nữa, đêm này đừng bước vào phòng của ta."

Tiểu Duẫn lập tức ngậm miệng lại. Quả nhiên chỉ có như vậy Tiểu Duẫn mới im lặng a.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro