phần 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Hắc Cẩu phần 15
Tôi đi lấy hộp quà, lúc bước lên sân khấu tôi nhìn lướt qua Trần Sơ Cửu, nhìn thấu trong mắt lão cáo già kia tràn ngập đắc ý, lão cho rằng hết thảy mọi thứ đều trong tầm khống chế của lão.
Mở hộp quà, tôi cầm lấy bức tượng đưa cho Oản Âm, dịu dàng nói :” Oản Âm, đây là món quà mà anh muốn tặng cho em.”
Tô Oản Âm theo bản năng muốn nhận lấy đồ mà tôi đưa cho, lúc này Trần Sơ Cửu đột nhiên giận dữ hét lên:” Dừng tay! Trương Hắc Cẩu, ngươi thật gian xảo!”
Nói xong ông ta tiến lên sân khấu chắn trước mặt Tô Oản Âm thở phì phì nhìn tôi. Tôi giả vờ khó hiểu nhìn về phía Trần Sơ Cửu, Tô Oản Âm cũng có chút tức giận hỏi:” Ông Trần, ông làm gì vậy?”
Trần Sơ Cửu lập tức nói:” Tiểu tử này không có ý đồ gì tốt! Khá khen cho Diệu Thủ Thiên Sư,hạ được một nước cờ lớn!”
Tô Thiên Kỳ nhíu mày, không khỏi đứng dậy hỏi:” Ông Trần, có vấn đề gì sao?”
Trần Sơ Cửu nói thẳng:” Ngươi không hiểu phong thủy nên không biết, bức tượng đứa bé trong tay Trương Hắc Cẩu không thể nhận, trong đó có nguy hiểm! Đây là linh mẫu thạch là vật dẫn nuôi dưỡng tiểu quỷ, hơn nữa còn bị hạ Tử Mẫu chú! Tên Trương Hắc Cẩu trời sinh bệnh tật ốm yếu, đáng lẽ ra không sống nổi, là Diệu Thủ Thiên Sư nghịch thiên sửa mệnh(trái ý trời sửa mệnh ) tìm người cùng cháu trai hắn đính hôn để tục mệnh!”
Khách khứa phía dưới tỏ vẻ hoảng sợ, chỉ có những phong thủy sư  vẻ mặt hứng thú bừng bừng. Trần Sơ Cửu tiếp tục nói:” Có lẽ Trương Uấn không chỉ sắp đặt cho Trương Hắc Cẩu một hôn sự này, mà còn có một hôn sự khác. Nếu ta đoán không sai thì Trương Hắc Cẩu đã khắc chết một người vợ khác. Hiện tại, người đó tới trả thù, tên tiểu tử này muốn đem tiểu quỷ này tới Tô gia, muốn mượn Tô gia thay hắn phá giải nợ âm.!”
Mọi người há hốc mồm, không dám tin nhìn về phía tôi, dù sao thì trong mắt bọn họ Trần Sơ Cửu đức cao vọng trọng không có lý do gì phải nói dối.
“ Hắc Cẩu, chuyện rốt cuộc là như thế nào? Ông nội cậu thật sự muốn hại Tô gia sao?” Tô Thiên Kỳ giận giữ nhìn về phía tôi.
Tôi mỉm cười không trả lời Tô Thiên Kỳ mà trực tiếp nói với Trần Sơ Cửu:” Ông Trần không hổ danh là Phong thủy sư số 1 Tây Giang, ánh mắt kinh người, điều gì cũng không thể qua được mắt ông. Cách xa như vậy còn có Linh Mẫu Thạch trấn hồn mà còn có thể nhìn ra bức tượng đứa bé trong tay ta có tiểu quỷ Tử Mẫu chú. Đạo hạnh này, sợ là người ở đây không ai sánh được!”
Trần Sơ Cửu sững sờ một chút, không biết trong hồ lô của tôi bán thuốc gì, kỳ thật lời này của tôi là muốn nói cho những Phong thủy đại sư kia nghe, ngay cả bọn họ nhìn đều không nhìn ra bức tượng này có tiểu quỷ thì tại sao Trần Sơ Cửu lại vừa nhìn đã biết.
Ông ta đã lộ dấu vết!
Nhưng ông ta còn tưởng rằng tôi đang khen ông ta, đắc ý cười, ngạo mạn nói:” Ta đương nhiên có thể nhìn ra, ta còn biết, ở dưới đáy bức tượng tiểu quỷ này của cậu còn có khắc tên cậu và người vợ đã khuất!”
Nói xong ông ta giật lấy bức tượng trong tay tôi giơ ra cho mọi người xem. Nhưng tối hôm qua, hai cái tên dưới đáy tượng đã bị tôi đổi lại thành : Trương Hắc Cẩu, Tô Oản Âm, bức tượng này cũng không còn nuôi tiểu quỷ nữa mà biết thành nhà của Tiểu Thanh Long.
Khi khách khứa nhìn thấy tên của tôi và Oản Âm không hề giống với những gì Trần Sơ Cửu nói thì đều 4 mắt nhìn nhau. Trần Sơ Cửu lộ vẻ mặt xấu hổ, cho rằng tôi đã tráo đổi bức tượng này, nghĩ xem nên giải thích như thế nào.
Mà tôi đột nhiên cao giọng, lạnh lùng hỏi :” Trần Lão, xem ra những thứ này của tôi hình như khác với những gì ông nói rồi? Là âm mưu của ông không thành công hay tên tuổi Phong thủy sư số 1 Tây Giang này của ông nên thay đổi?”
Một câu nói của tôi như sấm giữa trời quang, khiến mọi người dưới sân khu náo động.
Trần Sơ Cửu phẫn nộ trừng to mắt, tức muốn hộc máu nhìn tôi:” Tiểu tử, thật to gan! Ngươi uống lộn thuốc hay sao mà dám nói như vậy?”
Tô Thiên Kỳ cũng có chút tức giận, không vui nhìn tôi nói:” Trương Hắc Cẩu, cháu có ý gì? Hôm nay là ngày vui của cháu. Chẳng lẽ cháuvới ông Trần có thù gì chưa giải quyết hay sao mà phải làm loạn vào hôm nay?”
Nghe xong lời Tô Thiên Kỳ nói trong lòng tôi có chút tủi thân, nhưng tôi cũng không biểu lộ ra, phải biết nhẫn nhịn, chỉ có chịu đựng những gì người thường không chịu được mới có thể nên nghiệp lớn.
Ngay khi tôi chuẩn bị tiếp tục phản kích Trần Sơ Cửu, tôi đột nhiên cảm nhận được một luồng khí hướng lại đây, luồng khí đó không dừng ở trên người tôi mà dừng ở bức tượng trong tay tôi.
Đây không phải âm khí hay quỷ khí mà là một luồng dương khí thuần khiết, hơn nữa ôn hòa vững chắc, hiển nhiên thực lực đã tới Đạt Thiên Tri Mệnh, nếu không phải tôi trời sinh có năng lực cảm nhận mạnh mẽ đối với dương khí thì cũng không nhất định phát hiện ra.
Tôi lặng lẽ nhìn theo luồng dương khí này, rất nhanh đã phát hiện ra một ông lão ngồi ở vị trí bàn đầu tiên, là ông ta đang dò xét bức tượng trong tay tôi. Ông ta nhắm hai mắt nhìn như đang nghỉ ngơi dưỡng thần, nhưng thực ra là đang vận dương khí dồn lên giữa mày để khai Thiên Nhãn xem tiểu quỷ, ông lão này không đơn giản!
Sau khi xem xong, ông ta mở mắt ra âm thầm hướng về Tô Thiên Kỳ gật gật đầu. Thấy cảnh như vậy, tôi đột nhiên hiểu ra.
Không hổ là Tô Thiên Kỳ, chẳng trách ông ta có thể bò đến vị trí nhà giàu số một, không chỉ là bởi vì vận may mà ông nội tôi cho mà người này cũng là một người có lòng dạ thâm sâu. Hiển nhiên, ông ta cũng không hoàn toàn tin tưởng Trần Sơ Cửu, ông ta cũng để lại đường lui cho mình.
Ông lão kia chính là đường lui mà ông ta chuẩn bị, hành động kì lạ vừa rồi của Trần Sơ Cửu đã khiến cho ông ta chú ý nên ông ta mới mở Thiên Nhãn quan sát. Ông ta hướng Tô Thiên Kỳ gật đầu chính là nhắc Tô Thiên Kỳ Trần Sơ Cửu có mờ ám.
“ Hắc Cẩu, thầy Trần, hôm nay là ngày đại hỷ của Tô gia, có ân oán cá nhân gì xin hai người tạm thời bỏ qua. Nhưng mà chuyện này lại liên quan đến nhà họ Tô chúng tôi. Trước mặt nhiều Phong thủy đại sư như vậy nếu có điều gì khuất tất không ngại có thể nói ra, sẽ có người chủ trì công lý.” Tô Thiên Kỳ đột nhiên nói.
Nghe được lời này, trong lòng tôi càng thêm kiên định hôm nay tôi càng thêm nắm chắc hủy thanh danh của Trần Sơ Cửu, dẫn Tô Thanh Hà ra.
“ Hừ, ta cùng tiểu tử này thì có thể có ân oán gì. Cậu ta không phải không lấy ra được lễ vật đáng giá gì bị ta nói vài câu nên bực bội sao?” Trần Sơ Cửu cũng phát hiện ra có gì đó bất thường, không muốn tiếp tục nói đến chuyện này, muốn nhanh kết thúc.
Nói xong ông ta liền xoay người muốn đi xuống sân khấu.
“ ông Trần, xin dừng bước!” tôi đột nhiên gọi ông ta lại.
“ Cậu còn muốn thế nào?” Trần Sơ Cửu dừng chân nhìn về phía tôi, cặp mắt kia nhìn thật sâu vào mắt tôi, bên trong có dương khí dường như muốn chấn trụ tôi.
Tôi xem dương khí của ông ta có lẽ là đang dừng ở Đăng Đường thập nhất đại cảnh thứ nhất, nhưng đã tiến vào đại cảnh tam trọng giới” Đăng đường”, cách không xa Đạt Thiên tri mệnh lắm nhưng vẫn còn kém hơn tôi một chút.
Tôi không cùng ông ta đấu khí, Võ giả đấu võ, huyền sư đấu khí, đây quả thực là một cơ hội tốt để thể hiện bản thân, nhưng đối với tôi không cần thiết.
Tôi chỉ cười nói với Trần Sơ Cửu:” Trần lão, ông nói tôi lấy không ra lễ vật đáng giá gì? Linh mẫu thạch trong tay tôi không ra gì? Ông không phải vừa nói đây là vật dẫn nuôi tiểu quỷ, nói tôi nuôi tiểu quỷ còn hạ Tử Mẫu chú sao?”
Trần Sơ Cửu trừng mắt nhìn tôi, nói:” Đó là ta nhìn lầm, cậu chỉ là một ma ốm làm gì có bản lĩnh này, còn về phần Linh Mẫu thạch trong tay cậu đối với phong thủy sư tầm thường mà nói, qua thật có chút giá trị. Nhưng trong mắt Trần Sơ Cửu ta chẳng tính là gì, Trương gia các ngươi lại lấy thứ đồ rẻ tiền như vậy làm sính lễ, quả nhiên Diệu Thủ Thiên Sư danh tiếng lẫy lừng cũng chỉ là kẻ nghèo rớt mồng tơi!”
Tôi cười đầy ẩn ý:” Vậy thì đúng là ông nhìn nhầm rồi!”
Nói xong, tôi cùng Tiểu Thanh tâm linh tương thông, làm cho nó mang theo tiểu quỷ cùng hiện thân. Cùng với tiếng rồng ngâm vang trời, chân thân của Thanh Long xuất hiện trong bức tượng, mà tiểu quỷ kia cũng run bần bật nằm trước mặt Tiểu Thanh.
Rất nhiều người là lần đầu tiên nghe được tiếng rồng ngâm, sợ tới mức trợn mắt há mồm, không dám tưởng tượng nhìn bức tượng trong tay tôi. Ngay cả những phong thủy sư cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc, chân long chính là thứ tồn tại trong truyền thuyết, Tiểu Thanh tuy nhỏ nhưng nó mới chỉ là ấu long mà đã mạnh như vậy, đợi đến kkhi trưởng thành nhất định còn mạnh hơn nhiều.
“ A, quả nhiên đúng như ta dự đoán. Hóa ra tiểu quỷ này là bị long khí giấu đi, hiện tại đã hiện nguyên hình, vậy chứng minh lời ta vừa nói không sai!”
Trần Sơ Cửu vẻ mặt kiêu ngạo chính nghĩa hung tợn nhìn tôi mà nói:” Tiểu tử, ngươi vẫn quá nóng vội, tưởng rằng có một con rồng nhỏ liền muốn làm gì thì làm sao. Muốn hại Tô gia? Vậy thì phải hỏi xem Trần Sơ Cửu ta có đồng ý không!”
Trần Sơ Cửu này quả thật mặt quá dày, ông ta một bên dùng dương khí trấn trụ tôi, một bên lại bấm tay niệm chú. Tôi biết là ông ta đang niệm chú ngữ Tử Mẫu chú, muốn mở mắt trận nơi này.
Có lẽ, Tô Thanh Hà nhất định đem theo Cô Sát ở bên ngoài hội trường cách đó không xa, một khi mắt trận nơi này bị mở ra, cô ta liền thả Cô Sát kia tiến vào giết tôi.
Tôi vừa muốn ngăn cản Trần Sơ Cửu thì cách đó không xa truyền tới một tiếng quát:” Làm càn!”
Là giọng của ông lão kia, dù nhìn ông ấy lớn tuổi nhưng giọng nói lại lớn như chuông đồng, ẩn chứa nội lực thâm hậu. Tiếng quát vang lên, Tử Mẫu chú Trần Sơ Cửu mới niệm xong lập tức bị đánh tan.
Ông lão kia bước nhanh lên sân khấu, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Trần Sơ Cửu, nói:” Trần Sơ Cửu, ngươi thật sự tự cho rằng mình là Phong Thủy sư số 1 Tây Giang sao? Hôm nay là ngày đại  hỉ của Tô gia nhưng ngươi lại thể hiện như vậy? Trong lòng ngươi thật sự có âm mưu gì đó chăng?”
Trần Sơ Cửu lộ vẻ xấu hổ, hiển nhiên là kính sợ ông lão này, vội vàng khách sáo nói:” Trường Không đại sư, ông nghĩ nhiều rồi. Tôi là bạn vong niên(nói về tình bạn giữa người trẻ hơn và già hơn, ý nói bạn bè không phân biệt tuổi tác) của Thiên Kỳ, Trương Hắc Cẩu này có âm mưu muốn hại Tô gia, tôi đương nhiên khôg thể khoanh tay đứng nhìn.”
Ông lão kia cười lạnh một cái:” Có ta ở đây không đến lượt ngươi khoa tay múa chân!”
Nói xong ông ta nhìn về phía tôi, sắc mặt không còn sắc lạnh nữa mà trở nên hiền từ. Ông ta ôn hòa nói với tôi:” Trương Hắc Cẩu, danh tiếng Diệu Thủ Thiên Sư ông của cậu thì không cần phải nói, người người vọng ngưỡng. Mặc kệ cậu gặp phải phiền toái gì, hôm nay có Thiên Không ta ở đây, cứ việc đem chuyện khó nói trong lòng nói ra. Tuy nhiên, bức tượng có Thanh Long này của cậu không phải là vật bình thường, cậu giữ lại bên người chỉ sợ không trấn áp được nó, đêm dài lắm mộng sẽ có chuyện lớn xảy ra.”
Ngừng một chút, ông ta lại tiếp tục nói:” Chi bằng cậu đem bức tượng này cho lão phu, lão phu giúp cậu một chuyện. Hôm nay chi dù xảy ra chuyện gì, lão phu cũng sẽ giúp cậu giải quyết. Trần Sơ Cửu này nếu dám làm hại cậu, ta làm hắn có đến mà không có về. Ngoài ra, ta sẽ cho cậu 10 triệu NDT coi như là của hồi môn của Trương gia, được không?”
Hóa ra là nhìn trúng Thanh Long trong tay tôi, đây là món quà tôi thật lòng muốn tặng cho Oản Âm, đương nhiên không thể cho ông ta, cho dù ông ta có trả bao nhiêu tiền tôi cũng không bán.
“ Hắc Cẩu, còn ngây người ra đó làm gì, còn không mau đưa cho Trường Không đại sư. Có những lời này của Trường Không đại sư, cháu cứ việc đem hết tất cả những gì cháu biết nói ra hết, ông ấy sẽ làm chủ cho cháu!” Tô Thiên Kỳ giục tôi.
Tôi còn chưa kịp trả lời thì lại có hai giọng nói vang lên:” Tác phong của Tô gia chính là như vậy sao? Chỉ vì một tên tiểu tử mới vào cửa không lâu mà lại qua cầu rút ván, thậm chí còn muốn hủy hoại anh danh một đời của Sơ Cửu lão đệ sao?”
Là hai vị phong thủy sư đạo hạnh thâm sâu khác cũng ngồi ở vị trí đầu tiên, hiển nhiên khi Trần Sơ Cửu đến đây cũng để lại cho mình một đường lui, biết hôm này có nguy hiểm khả năng sẽ lòi đuôi nên đã mời cao nhân đến tương trợ. Khi hai vị đại sư này đứng lên, cách đó không xa cũng có người đứng dậy.
Hồ Tam Đao cùng những người khác ngồi ở vị trí gai đình nhà trai cũn đứng lên, khung cảnh đám cưới ầm ĩ náo nhiệt lại trở nên căng thẳng giương cung bạt kiếm! Duy chỉ có người đàn ông cõng kiếm diện mạo thanh tú, khí chất cao lãnh kia vẫn ngồi yên tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí người đó còn thản nhiên gắp một viên đậu phộng bỏ vào miệng, nhấp một ngụm rượu nhỏ.
Một đám phong thủy sư đứng lên nhìn nhau, không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng. Nếu nhiều phong thủy sư như vậy đấu pháp ở đây, cho dù là ban ngày ban mặt cũng sẽ loạn, dù sao làm nghề này, trên người ai lại không có một hai thứ tà vật.
Nhưng Tô Thiên Kỳ cũng là một người trải qua nhiều sóng to gió lớn, ông ta hướng mọi người vẫy vẫy tay, chậm rãi nói:” Các vị tiên sinh có ý gì? Nhất định phải vào ngày đại hỉ của Tô gia tôi mà gây sự sao? Có thể nể mặt Tô Thiên Kỳ tôi một chút không?Mọi người cứ bĩnh tĩnh lại.”
Lời nói của Tô Thiên Kỳ vẫn rất có sức ảnh hưởng, ông ấy tuy không phải người trong giới phong thủy nhưng ông ấy là một người có tiền, đương nhiên kết giao với không ít danh gia phong thủy. Hơn nữa ông ấy còn hay làm việc thiện, nếu nói một tiếng, ra một cái giá, không khó mời được cao nhân nên người bình thường đều sẽ nể mặt ông ấy.
Mọi người đối mặt nhìn nhau cuối cùng nhìn về phía ông lão kia cùng ông lão thấp gầy đứng bên cạnh, hiển nhiên, địa vị hai người này là cao nhất ở đây, phong thủy sư cực kì tôn trọng những người đạo hạnh cao, ý kiến của hai người này hẳn là có thể quyết định kết quả của trận phân tranh này.
Ông lão thấp gầy cao ngạo bước lên trên sân khấu, trong tay cầm một chuỗi tràng hạt, vẻ mặt tự cao tự đại. Lên đến trên sân khấu, ông ta nói với Sở Trường Không:” Sở Trường Không, ta hôm nay tới tham dự hôn lễ thì chính là khách, sao ta lại cảm thấy có vẻ như ông đang giọng khách át giọng chủ? Chúng ta cứ đem sân khấu giao cho chính chủ, chúng ta ngồi xuống xem náo nhiệt, được không?”
Sở Trường Không hừ một tiếng,không để ý tới ông ta mà nhìn về phía tôi:” Trương Hắc Cẩu, nói thẳng một câu là Thanh Long trấn bia này cậu có thể cho ta không? Nếu có thể, Trần Sơ Cửu cùng Triệu lão lùn này ở dưới tay ta còn không dựng nổi sóng gió gì! Nếu không, ta đây chỉ có thể làm quần chúng.”
“Hắc Cẩu! Đem nó đưa cho Trường Không đại sư.” Tô Thiên Kỳ gần như ra lệnh với tôi.
Sở Trường Không là Tô Thiên Kỳ tốn giá cao mời tới, hôm nay còn phải dựa vào ông ta kiểm soát hiện trường, Tô Thiên Kỳ không nghĩ tới việc đắc tội ông ta.
Tôi nắm chặt bức tượng trong ta,nói thẳng:” Cảm tạ Trường Không lão tiên sinh ưu ái, nhưng bức tượng này là chứng cứ mà Trần Sơ Cửu cấu kết cùng một Phong thủy sư mang ý xấu khác nhằm hãm hại vãn bối, âm mưu giết vãn bối diệt khẩu. Nếu không có Côn Lôn đại sư giúp vãn bối biết được âm mưu này còn đưa tặng một tiểu Thanh Long, thì vãn bối cũng không còn mạng để tiếp tục hôn lễ này. Côn Lôn đại sư nói, đây là nhân qua của vãn bối, phải đưa tiểu  Long này cho Oản Âm.”
Tôi kiên quyết khẳng định âm mưu của Tô Thanh Hà và Trần Sơ Cửu còn cố tình đem Trương Côn Lôn nói ra, quả nhiên những người này yên tĩnh hơn nhiều. Dù sao thì lúc ở trên núi Thanh Long, việc Trương gia Côn Lôn một kiếm đóng Long Môn đã truyền ra khắp phân nửa giới Phong thủy, thân phận và thực lực của Trương Côn Lôn vẫn là một bí ẩn nên không ai dám làm gì tôi- người duy nhất có liên quan tới Trương Côn Lôn lúc này.
“ Thôi, xem ra là ta không có duyên với tiểu Thanh Long này, ta cũng không làm khó cậu nữa.” Sở Trường Không bất đắc dĩ lắc lắc đầu trở về ghế ngồi.
Ông lão tên Triệu lùn kia cũng cười nhạo một tiếng rồi trở về chỗ ngồi của mình. Tô Thiên Kỳ cũng không tiếp tục khuyên tôi nữa, ngày đó Trương Côn Lôn mang đến chấn động cho ông ấy quá lớn, đương nhiên không thể làm gì tôi,người duy nhất có liên quan đến Trương Côn Lôn.
Nhưng Trần Sơ Cửu lại không vui, ông ta trực tiếp chỉ vào mũi tôi mà mắng:” Tên tiểu tử này, quả là ăn nói bừa bãi, ngậm máu phun người! Ta tại sao lại muốn hãm hại ngươi, giết người? Hôm nay ngươi không đem chuyện này nói ra rõ ràng ta sẽ lấy mạng ngươi, ta xem ai dám cản?”
Nói xong Trần Sơ Cửu vung tay lên, không còn kiềm chế nữa mà phóng thích toàn bộ Huyền dương chi khí, người thường không nhìn ra nhưng không ít Phong thủy sư lại cảm thán. Tôi cảm nhận một chút, dương khí của ông ta hẳn là đã tới tầng thứ 33, đã là đỉnh đại cảnh thứ nhất, muốn đạt tới Đạt Thiên Tri Mệnh chỉ là vấn đề thời gian. Mà tôi lại đã luyện tới tầng thứ 40, ngày đó tôi không lừa Hồ Tam Đao, tôi quả thật đã đạt tới Đạt Thiên Tri Mệnh.
Huyền dương chỉ khí tổng cộng phân ra ba cảnh lớn, Đăng Đường Thập Nhất, có 3 chi cảnh là Sơ Khuy, Tinh Thông, Đăng Đường
Đạt Thiên Tri Mệnh có Bất Hoặc, Động Huyền, Tri Mệnn, Nhất Bộ Đăng Thiên có Thiên Nguyên, Thiên Khải, Đăng Thiên.
Mỗi một đại cảnh, mỗi một tầng trong đại cảnh đều phải luyện đủ 11 tầng, cho nên người chân chính Đăng Thiên phải luyện đến 99 tầng, cửu cửu quy nhất mới là đại viên mãn. Nhưng trong sách có ghi lại, chỉ có hai ba người trong truyền thuyết có thể luyện tới cử cửu quy nhất, hiện nay hẳn là chưa có ai đạt đến cấp bậc này. Nói cách khác, hiện tại tôi là Bất Hoặc thì Trần Sơ Cửu mới là Đăng Đường, cho dù đấu khí hay đấu pháp thì ông ta đều không phải là đối thủ của tôi.
Nhưng ông nội tôi từng dặn dò, trước khi luyện đến công pháp tầng thứ 66 chưa tiến vào đại cảnh thứ 3 tuyệt đối không được hiển lộ thực lực trong giới Phong Thủy. Đây cũng là nguyên nhân tôi khiêm tốn, nếu không thực lực ở tuổi này của tôi sợ là làm người chấn động, cũng sẽ đưa tới những người tranh đoạt, đồng thời họa sát thân cũng theo đó mà đến.
Tôi phóng thích một chút Huyền Dương chi khí, vừa vặn có thể chống đỡ uy áp của Trần Sơ Cửu, nói:” Trần Sơ Cửu, ta ngậm máu phun người lúc nào? Ông có dám thề không bày kế hại ta? Vừa rồi ông còn nói tôi khắc chết một người vợ chẳng lẽ là nói bừa?”
Trần Sơ Cửu thấy tôi không bị dương khí của ông ta trấn áp, mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc:” Hảo tiểu tử, thế mà lại là một Phong thủy sư, Diệu Thủ Thiên Sư quả là có quân cờ lớn! Nhưng ngươi là Phong thủy sư thì đã sao? Vừa rồi ta cũng chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi, hiện tại sự thật cũng chứng minh suy đoán của ta là đúng. Nếu ngươi không có ý xấu thì sao phải lén lén lút lút che giấu thân phận Phong thủy sư của mình?”
Tôi cũng cười lạnh một tiếng nói:” Chuyện này không liên quan đến ông, quan trọng là trước mặt nhiều phong thủy đại sư như vậy, ông có dám vỗ ngữ khẳng định ông không cùng người khác liên thủ hại ta không? Có dám khẳng định không biết mẹ của tiểu quỷ Tử Mẫu chú này không?”
“ Không biết!!” Trần Sơ Cửu không chút do dự trả lời.
Có câu trả lời này là đủ rồi.
Tôi lập tức nhảy xuống dưới sân khấu, đi về hướng Càn, dãy bàn thứ năm, bàn thứ chín. Mắt trận được bố trí ở nơi này, vậy thì dẫn sát phù cũng sẽ ở đây.
Thấy tôi nhìn thấu âm mưu của mình, ông ta cũng luống cuống lập tức đuổi theo tôi xuống đây.
“ Trương Hắc Cẩu, nếu ngươi cũng là Phong thủy sư, ân oán của hôm nay chúng ta lấy Huyền môn chi đạo hóa giải,ngươi có dám cùng ta đấu pháp không?” Trần Sơ Cửu dùng phép khích tướng truy hỏi tôi.
Một tràng cười lớn vang lên từ đám người Hồ Tam Đao, cười nhạo Trần Sơ Cửu đường đường mang danh là phong thủy sư số 1 Tây Giang mà lại không biết xấu hổ đưa ra lời đề nghị đấu pháp cùng một tên tiểu tử mới hơn 21 tuổi như tôi. Tôi không quan tâm tới lão ta, dù ông ta cố gắng dùng huyền khí trấn áp tôi thì tôi cũng không chịu chút ảnh hưởng nào, Huyền dương chi khí chủ yếu dùng để đối phó với yêu vật, đừng nói gì Phong Thủy sư ngay cả người bình thường cũng chỉ bị ảnh hưởng rất nhỏ, nghiêm trọng nhất chỉ ảnh hưởng đến thần kinh một chút, còn thân thể không chịu thương tổn gì.
Rất nhanh tôi đã đến dãy bàn kia, nhấc khăn trải bàn lên, quả nhiên ở dưới khăn trải bàn có dán một tấm bùa màu vàng. Trên tấm bùa có vẽ dẫn sát chú, có viết tên Tô Thanh Hà.
Tôi cầm lấy lá bùa giơ cao lên, lạnh lùng nói:” Trần Sơ Cửu, tang chứng vật chứng đầy đủ ở đây, ông còn muốn giảo biện sao? Bố cục phong thủy của hội trường hôn lễ hôm nay chính là ông sắp xếp? Ông nói ông không biết Tử Mẫu chú Mẫu chú là ai vậy tại sao lại có viết tên người đó ở đây?”
Trần Sơ Cửu tức muốn hộc máu, thổi râu trừng mắt nhìn chằm chằm vào tôi, bắt đầu nói năng lộn xộn:” Ngươi... Nhất định là ngươi trộm bỏ vào, là ngươi hãm hại Tô gia, hiện tại chuyện bị ta vạch trần nên cắn ngược lại ta!” ông ta nói một cách phẫn nộ nhưng lại không có chút sức thuyết phục nào.
“ Khá khen cho Trần Sơ Cửu ông, tôi coi ông như ân sư, đối xử với ông không tệ vậy mà ông lại ngấm ngầm giở trò! Các vị tiên sinh ở đây xin nghe tôi nói, hôm nay Tô gia gặp nạn, tôi ra giá 5000 vạn NDT(18 tỉ) ai giúp tôi bắt được Trần Sơ Cửu, phá được sát cục này hậu tạ không chỉ là 5000 vạn.”
Tô Thiên Kỳ không phải là kẻ ngốc, vừa biết Trần Sơ Cửu có vấn đề nhanh chóng quyết định, lập tức tung ra số tiền lớn. Không hổ là người trong giới thượng lưu, rất quyết đoán.
Có trọng thưởng tất có dũng phu, rất nhanh những phong thủy sư tự nhận là thực lực bản thân không yếu đứng lên, ánh mắt sáng lên nhìn về Trần Sơ Cửu như nhìn miếng mồi ngon. Ngay cả Triệu lão kia cũng lộ vẻ tức giậnm, thở phì phì nói:” Trần Sơ Cửu, ngươi không nói với ta là muốn hại Tô gia, lão phu suýt chút nữa đã bị ngươi lừa!”
Trong lúc nhất thời, Trần Sơ Cửu trở thành mục tiêu chỉ trích của ngàn người, bị chúng bạn xa lánh. Mà đúng lúc này, dẫn sát phù trong tay tôi đột nhiên lại bị mở ra.Không phải tôi dẫn châm, có một Phong thủy sư đạo hạnh thâm sâu kích hoạt dẫn sát phù!
Trong lòng tôi căng thẳng, người này đạo hạnh thâm sâu khó lường! Tôi nhịn không được quay đầu nhìn về phía người đàn ông cao lãnh an tĩnh ngồi ở đó, hình như là hắn?
Vật thì hỏng rồi, nếu chỉ là một mình Tô Thanh Hà của Bát Thi Môn, tôi thu phục xong Cô sát còn có khả năng đấu một trận cùng cô ta. Nhưng nếu người này cũng muốn ra tay khả năng tôi đấu không lại. Khi tôi nhìn về phía hắn ta, hắn ta vãn giữ thái độ lãnh đạm, chỉ là dùng ngón giữa thon dài gõ nhẹ mặt bàn, thoạt nhìn nhàn nhã như xem nước chảy hoa rơi.
Tôi cũng không chất vấn hắn, trước mặt nhiều Phong thủy sư như vậy mà hắn có thể thần không biết quỷ không hay kích hoạt dẫn sát phù trong tay tôi, loại người này nếu có thể tránh thì nên tránh, tốt nhất là không nên chọc vào.
“ Hahaha, phù châm sát thành, đây chính là ý trời,hôm nay Trương Hắc Cẩu nhất định phải chết!”
Thấy dẫn sát phù trong tay tôi bị kích hoạt, nguyên bản bị ngàn người phỉ báng Trần Sơ Cửu đột nhiên tự tin trở lại. Lão ta bước nhanh ra trên mặt cực kỳ kiêu ngạo nói với Tô Thiên Kỳ :” Thiên Kỳ, ngươi hồ đồ rồi! Lời nói của tên phế vật Trương Hắc Cẩu mà ngươi cũng tin, ngươi hoàn toàn sai rồi! Không sai, ta thừa nhận sát cục này đúng là ta bày ra, nhưng không phải ta nhằm vào Tô gia mà chỉ nhằm vào Trương Hắc Cẩu!”
Dừng một chút, lão ta quét mắt nhìn một vòng tất cả mọi người hất hàm vênh váo nói:” Thứ ếch ngồi đáy giếng các ngươi, thật đúng là muốn tiền không muốn mạng, cho rằng Trần Sơ Cửu ta các ngươi muốn bắt là bắt? Ta không ngại nói với các người rằng, hôm nay có thể sống sót ra khỏi nơi này hay không, không phải là do các ngươi quyết định!”
Trần Sơ Cửu hiển nhiên là lộ ra bộ mặt thật, bộ dáng hiện tại có chút giống như tẩu hỏa nhập ma, nhưng ông ta lại có tự tin nói như vậy, sự tự tin của ông ta hẳn là đến từ Tô Thanh Hà của Bát Thi Môn.
Mọi người nhìn về phía Trần Sơ Cửu, không hiểu tại sao đột nhiên ông ta lại tự tin như thế. Chẳng lẽ ông ta nhất định phải đối đầu với Tô gia, đối đầu với tất cả Phong thủy sư ở đây?
“ Trần Sơ Cửu, tôi không cần biết ông với Hắc Cẩu có ân oán gì, kết thúc hôn lễ ông có thể tìm nó giải quyết, nhưng đừng làm loạn ở hôn lễ của Tô gia ta!” Tô Thiên Kỳ mặt lạnh nhìn về phía Trần Sơ Cửu nói.
Đây là quyết định của Tô Thiên Kỳ, ông ấy không nhìn thấu tiếp theo sẽ có nguy hiểm gì nhưng với tư cách là chủ nhân, lúc này ông phải đứng ra. Ông ấy cho rằng sau lưng tôi còn có Trương Côn Lôn, hơn nữa bây giờ tôi đã là con rể nhà họ Tô, mà Trần Sơ Cửu lại có ý đồ xấu, về tình về lý ông ấy đều sẽ đứng về phía tôi.
Tuy rằng tôi biết là ông ấy không thật sự thích tôi mà là coi trọng người ở phía sau, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy ấm áp. Có cảm giác như tìm được thân nhân của mình.
“ hahaha Thiên Kỳ, đừng ở chỗ này giả vờ, ta niệm tình giao tình của chúng ta nên mới có lòng tốt nhắc nhở cậu. Hiện tại cậu lập tức hủy bỏ hôn sự này, cho khách khứa đi về hết để tránh lát nữa chịu tai ương!”
Trần Sơ Cửu lập tức nói, kỳ thật trong lòng ông ta cũng không thực sự muốn gây sự cùng Tô gia, ông ta chỉ là muốn giết tôi ngăn cản hôn lễ, dù sao hắn vẫn còn trông cậy vào việc Oản Âm gả cho cháu trai hắn để đổi vận.
Trần Sơ Cửu vừa dứt lời Sở Trường Không phất tay áo kéo một cái ghế ra chính giữa đại sảnh ngồi. Ngồi ngay ngắn Sở Trường Không mới nói:” Hôm nay Sở lão ta ở đây, ta muốn xem xem ai muốn động thổ trên đầu thổ địa!”
Sở Trường Không cũng không phải là người nhỏ nhen, tôi lặng lẽ thăm dò dương khí của ông ấy, có lẽ là ở trên tôi, hẳn là đã nhập Động Huyền. Thấy Sở Trường Không muốn nhúng tay vào, không có ý định khoanh tay đứng nhìn, Tô Thiên Kỳ cũng thoáng thở nhẹ ra, trong mắt cũng nhiều ra một tia trấn định.
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng động mạnh, bóng bay trang trí ở ngoài cửa không chịu được khí lực mãnh liệt đều nổ tung. Cùng lúc đó, một trận cuồng phong mãnh liệt thổi vào, làm loạn cả hội trường. Người bình thường không nhìn ra được đây là gió lạnh, chỉ cho rằng là thời tiết thay đổi, nhưng tôi liếc một cái đã nhận ra, đây là thi khí.
Nàng tới!!!
( còn tiếp....)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro