phần 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Hắc Cẩu phần 14.
“ Vô nghĩa, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi là có thể giết được ta?” tôi quát một tiếng, rút kiếm gỗ đào phía sau ra.
Nàng ta lại không chút nào sợ hãi kiếm gỗ đào, có thể chọn để nuôi dưỡng thành Thất Tinh Cô Sát, cho dù chưa thành sát cũng là thiên tính cao ngạo, cực kì tự phụ.
Rất nhanh, nàng ta đã lao đến trước mặt tôi, một đôi tay trắng nhợt duỗi ra muốn bóp lấy cổ tôi, đây đúng là đôi tay lúc trước ngăn cản Tiểu Thanh kéo quan lên. Tôi lập tức lấy ra tấm ảnh lúc sinh thời của nàng ta, cùng với một lá trấn hồn phù dán lên trán nàng ta, lạnh lùng nói:” Tô Thanh Hà, ngươi mở to mắt ra xem ngươi là ai?”
Trấn hồn phù phát huy tác dụng khiến nàng ta dừng lại một chút. Nhưng rất nhanh, đầu tóc của nàng ta lại bắt đầu phiêu tán, thổi bay Trấn Hồn phù cùng bức ảnh. Sát khí thật mạnh. Sợ là đã nuôi dưỡng được 7-8 phần, nếu không phải còn có chấp niệm âm hôn, e rằng nàng ta đã thành sát.
Xem ra, không có khả năng thông qua bức ảnh đánh thức nàng ta, tôi quyết định binh hành hiểm chiêu( mạo hiểm), làm cho nàng ta hoàn dương một lúc. Vì thế tôi giả vờ như không phải là đối thủ của nàng ta, lui về phía sau nhảy vào trong quan tài.
Lúc này, nàng ta vì sợ hãi huyết hồn châu nên không dám tiến gần quan tài, chỉ có thể nhìn từ trên cao xuống. Lúc này tôi đột nhiên nâng tay lên, tay trái lấy huyết hồn châu trong miệng nữ thi ra, tay phải dùng một chưởng đánh vào trên hồn phách của nàng ta, đem hồn phách của nàng ta đánh hướng về phía thi thể.
Cùng lúc đó, tôi bắt đầu niệm Hoàn Dương chú:” Bế mục minh tâm, tọa lưỡng thủ bào. Côn Lôn tẫn thử, nhất khẩu khí tưởng. Hỏa thiêu tề luân, âm hồn thượng dương thân. Tốc tốc tỉnh làm người!” niệm xong, tôi thiêu một lá bùa, đặt ở mi tâm của nàng ta. Nàng ta phát ra một tiếng ho khan, rồi mở bừng mắt.
“ Phu quân!” sau khi mở bừng mắt, nàng ta theo bản năng mà gọi tôi. Gọi xong, trong mắt nàng talại xẹt qua một tia oán hận, cuồng loạn nói:” Ta muốn giết hết tất cả các ngươi, ta muốn cho các ngươi đều chôn cùng ta!”
Tôi biết, nàng ta vừa mới hoàn dương. Ý thức còn mơ hồ, kí ức trong đầu tương đối hỗn loạn. Tôi chụp nhẹ một chưởng lên vai nàng ta, đưa vào cơ thể nàng ta một tia Huyền dương chi khí thuần khiết. Kỳ thật hành vi hiện tại của tôi là vô cùng nguy hiểm, lần này Tô Thanh Hà hoàn dương cùng lần trước Tiểu Binh hoàn dương không giống nhau, lần nay tôi thi triển chính là cấm thuật, ngược lại với ý trời, tôi nhiều nhất chỉ có thể làm nàng ta hoàn dương một tiếng, nếu để lâu hơn nữa có thể sẽ làm người phía dưới biết được, tôi thật sự chọc phải phiền toái。
Vì thế, tôi lập tức nới với Tô Thanh Hà:” Tô Thanh Hà, ngươi nghe kĩ cho ta! Ngươi bị kẻ gian làm hại, đã chết rồi. Là ta cho ngươi hoàn dương, ta chỉ cho ngươi 15p thời gian, ngươi nghĩ cho kĩ, nếu như ngươi nghe lời ta giúp ta phá pháp, xong việc ta giúp ngươi luân hồi chuyển thế. Nhưng nếu ngươi không muốn, ta nhất định sẽ làm ngươi hồn phi phách tán!”
Tôi vừa dứt lời, nháy mắt trên mặt Tô Thanh Hà hiện lên một chút cô đơn. Tôi biết, cho dù hoàn dương, kí ức âm hôn của nàng ta vẫn còn, trong tiềm thức nàng ta vẫn coi tôi là chồng của nàng ta, bị chồng mình uy hiếp đương nhiên không dễ chịu gì.
Thật là một cô gái số khổ. Nhưng tôi cũng không thể nhân từ nương tay.
“ Mau nghĩ cho kĩ, ba năm này ngươi trải qua cái gì, ngươi chắc là  đã sớm nhớ lại. Ngươi hiện tại đã bị người ta dưỡng thành Cô Sát, nếu như ngươi cứ không chịu tỉnh ngộ tiếp tục như vậy, cuối cùng ngươi sẽ trở thành một cái công cụ chỉ biết dùng oán khí giết người!” Tôi tiếp tục dùng lời lẽ thuyết phục nàng ta.
Nàng ta nửa ngồi trong quan tài, không tin tưởg mà phản bác tôi:” Không, Tô tỷ là giúp ta, tỷ ấy không phải ác nhân trong miệng ngươi, người đừng hòng lừa gạt ta!!” hiển nhiên nàng ta bị Tô Thanh Hà lừa, nếu không nói là bị lợi dụng.
Tôi cười lạnh một tiếng:” Giúp ngươi? Đem ngươi vây ở chỗ này 3 năm không thể luân hồi, cả ngày chỉ có thể dựa vào oán hận mà tồn tại? Đem đứa con chưa sinh của ngươi nuôi thành tiểu quỷ nhốt nó ở trong Linh Mẫu thạch? Mẹ ngươi cũng vì ngươi thành Sát mà phải chịu nhân quả báo ứng, chưa đến tuổi già mà người đã già, đã vậy còn mù lòa hai mắt, như vậy ngươi còn cảm thấy cô ta đang giúp đỡ ngươi, cứu vớt ngươi?”
“ Không, sẽ không. Ngươi gạt ta, ngươi mới là người xấu!”
Nàng ta điên cuồng lắc đầu, có vẻ như chưa bị thuyết phục nhưng tôi biết nàng ta đang dao động, chỉ là không muốn đối mặt với hiện thực, dù sao thì Tô Thanh Hà cũng là người mà nàng ta tín nhiệm nhất.
Đột nhiên nàng ta từ trong quan tài đứng lên, duỗi tay muốn bóp cổ tôi, miệng còn phẫn nộ gào thét:” Ta muốn bóp chết ngươi, ngươi đừng mơ tưởng lừa gạt ta! Ngươi chính là không muốn thành hôn cùng ta, ta muốn mạng ngươi, như vậy chúng ta có thể vĩnh viễn ở bên nhau!” nàng ta lúc này giống như một con cương thi hung ác, một lòng muốn giết chết tôi.
Tôi biết sát ý của nàng ta sở dĩ nhiều như vậy là vì không chịu nổi đả kích, không muốn thừa nhận. Hơn nữa còn bị chịu ảnh hưởng của Sát oán khí. Tuy rằng tôi làm nàng ta hoàn dương một lúc nhưng cũng không phải sống lại thật sự, mà chỉ là mượn xác hoàn hồn, nên nàng ta vẫn rất hung ác.

“ Hừ, không chịu tỉnh ngộ, vậy thì đừng trách ta không khách khí!”
Tôi quát một tiếng, rút kiếm gỗ đào ra, lúc nàng ta sắp đụng đến tôi, tôi dùng thân kiếm vỗ vào vai nàng ta đem nàng đẩy lại vào trong quan tài. Rất nhanh, nàng ta lại dưng người lênn, thân thể cứng đờ nhưng tốc độ vô cùng mau. Nàng ta còn muốn tiếp tục công kích tôi, mà tôi lập tức lôi bức tượng có con của nàng ta.
“ Tô Thanh Hà, ngươi trợn to mắt lên mà nhìn xem đây là cái gì?” Tôi đem bức tượng giơ lên trước mặt nàng ta. Mẫu tử liền tâm, nàng ta lập tức cảm nhận được hơi thở của con mình. Cho dù đứa bé này là do nàng chịu nhục nhã mà có, cho dù nàng ta chưa từng gặp mặt đứa bé nhưng khi nhìn thấy tiểu quỷ trong bứcc tượng, nàng dừng lại sửng sốt, sát khí cũng dần dần tiêu tán.
Đáy lòng tôi đau xót, đáng thương cho nỗi lòng cha mẹ trên khắp thế gian, ông nội từng nói với tôi. Vĩnh viễn đừng coi thường chữ ”tình”. Vĩ đại nhất nhưng đồng thời cũng làm người tổn thương nhiều nhất không phải là âm dương bí thuật, phong thủy giáp trận mà là tình ở nhân gian, tình thân, tìn hữu nghị, tình yêu,.... Vô số cao nhân đắc đạo, cuối cùng cũng vì tình mà khốn khổ, hủy hoại cơ duyên cả đời mình.
“ Tô Thanh Hà, ngươi thấy không? Đây là con của ngươi! Nó đáng ra đã được đầu thai, bây giờ không chừng đã 2-3 tuổi, nó vốn nên khỏe mạnh lớn lên. Nhưng Tô tỷ trong miệng ngươi lại làm nó vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này, biến thành một ác quỷ chỉ biết đến giết người! Mà ngươi, so với nó còn thảm hơn, một khi ngươi thành Sát, sẽ biến thành một thứ vô tri vô giác. Kết cục cuối cùng chỉ có thể đợi Thiên phạt, chính mình bị trấn sát. Không chỉ bản thân ngươi bị hồn bay phách tán, ngay cả người nhà của ngươi, 3 đời cũng sẽ không được yên ổn!” tôi thừa thắng xông lên, nhân lúc Tô Thanh Hà đang chìm trong tình mẫu tử mà tiếp tục nói.
Hai mắt nàng ta thực nhu hòa, ngây ngốc mà nhìn bức tượng trong tay tôi. Bởi bị tôi làm Tiểu Thanh tạm thời trốn đi, nên tiểu quỷ kia cũng gan lớn bò ra, vừa mới đầu nó còn rất hung ác nhưng khi nó đối diện cùng mẹ nó thì nó cũng bình tĩnh lại.
Khi tôi nghĩ vấn đề không còn lớn, thêm một lá bùa Tịnh hồn chú nữa là có thể thu phục Tô Thanh Hà thì nàng ta đột nhiên lạnh lùng nhìn tôi, nhảy từ trong quan tài ra hương về phía tôi.
“ Trả con ta lại cho ta!” một bên nhào về phía tôi, một bên lại kêu gào. Tôi không lãng phí thời gian cùng nàng ta mà không chút do dự lấy ra hai lá bùa dán ở trán nàng ta, một lá trấn hồn, một lá trấn thi.
Nàng ta ngã khụy xuống đất nhưng vẫn điên cuồng giãy giụa
“ Không cứu ngươi nữa! Một khi đã vậy ta cũng không muốn cùng các ngươi lãng phí thời gian, hiện tại ta liền cho hai mẹ con ngươi hồn bay phách tán! Nói xong, tôi giả vờ như dùng kiếm đâm về phía tơ hồng trong tay nàng ta, chuẩn bị cắt đứt dây nhân duyên.
“ Khoan đã!” nàng đột nhiên mở miệng nói.
“ Ngươi muốn đổi ý ?” Tôii trầm giọng hỏi.
“ Ngươi cho rằng ta không muốn nghe ngươi sao? Nhưng ngươi có biết Tô tỷ lợi hại thế nào không? Ngươi chưa từng chứng kiến bản lĩnh của chị ta nên ngươi không biết. Nếu ta phản bội chị ta, hậu quả so với ngươi nói còn nghiêm trọng hơn, ít nhất nghe lời chị ta, ta còn có thể báo thù, hai mẹ con ta còn có thể tồn tại.”
Hai mắt nàng ta lại bắt đầu đổi màu, cuồng loạn nói:” Ngươi cho rằng ta không muốn được đầu thai chuyển thế sao? Chỉ là ta không thể, mạng của ta tiện, khi sống bị làm nhục, chết còn mang tai tiếng, ta không cam lòng cứ như vậy mà chết! Từ lúc Tô tỷ giúp ta báo thù, hết thảy mọi thứ của ta đều không thuộc về ta nữa, ác quỷ cũng tốt, thành sát cũng thế, hiện tại ta đã không còn có quyền lựa chọn rồi.”
Tôi thở dài, nói:” Không, trước kia ngươi không được lựa chọn, nhưng giờ ta xuất hiện, ngươi có thể có quyền được chọn rồi.”
Nàng ta cười khẩy:” Ngươi? Ngươi cho rằng với số tuổi hiện nay củ ngươi, ngươi đủ sức đấu lại Tô tỷ? Ta thấy ngươi không phải người xấu, khuyên ngươi một câu, trước khi ta mất đi ý thức ngươi mau chạy đi, Tô chưa kịp phát hiện ra ngươi đâu.”
Tôi có thể hiểu được sự sợ hãi của nàng đối với Tô Thanh Hà, Tô Thanh Hà quả thật có bản lĩnh này, cùng cô ta là địch tôi cũng cảm giác như đặt đầu dưới máy chém. Nhưng tôi không thể yếu thế, tôi nhất định phải cho nàng ta tin tưởng, tin tưởng tôi.
“A! Chỉ là một người phụ nữ tự cho là đúng thôi, cho dù cả Bát Thi môn đến đây cũng chỉ có thể làm bại tướng của Trương Hắc Cẩu ta!” nói xong tôi quát một tiếng :” Thanh Long, hiện!”
Tiểu Thanh cùng tôi tâm linh tương thông, lập tức hiện chân thân phát ra một riếng rồng ngâm. Quỷ hồn sợ nhất là chân long chi khí, tiếng rồng ngâm này làm cho Tô Thanh Hà cùng tiểu quỷ sợ tới mức run bần bần.
“ Hiện tại có thể tin tưởng ta được chưa? Bản lĩnh của ta cao hơn ngươi tưởng tượng, đối phó với Tô Thanh Hà dễ như trở bàn tay. Ta chỉ là thấy ngươi thân thế thê thảm, không đành lòng bỏ mặc nên mới cho ngươi cơ hội tiêu trừ nghiệp chướng mà thôi! Nếu ngươi không muốn hợp tác với ta cũng không sao, trước tiên trừ khử hai mẹ con ngươi, ta lại đi tìm nàng ta quyết đấu!” tôi giả bộ cao thâm khó lường nói.
“ Ngươi, ngươi thật sự lợi hại hơn Tô tỷ sao? Ngươi có thể giúp chúng ta thoát khỏi khổ ải? “ nàng ta đã tin hơn phân nửa, căng thẳng hỏi.
Tôi nói:” Đương nhiên ta sẽ không lừa gạt ngươi, ngươi cho rằng nếu Tô Thanh Hà thật sự lợi hại hơn ta, nàng còn mất nhiều thời gian dưỡng ngươi thành Cô Sát mượn dao giết người làm gì?”
“ Được, tiếp theo ta sẽ phải làm gì?” nàng ta tiếp tục hỏi.
“Ngày kia sẽ là hôn lễ của ta, Tô Thanh Hà sẽ biến ngươi thành Sát, đến lúc đó ở hôn lễ của ta sẽ xảy ra kiếp nạn. Ta cần ngươi phối hợp với ta, ngày đó tiêu diệt nàng!”
Nghe tôi nói muốn tiêu diệt Tô Thanh Hà Bát Thi môn, trong mắt nàng ta xẹt qua một tia hoảng sợ.
“ Điều này... ngươi có nắm chắc không? Nhất định phải giết cô ấy sao? Nàng ta căng thẳng hỏi tôi. Có thể thấy rằng, cho dù bị người ta lợi dụng nhưng nội tâm nàng ta vẫn biết ơn Tô Thanh Hà, không muốn cô ta bị giết chết.
Tôi nói thẳng:” Cao thủ đấu pháp, chỉ phân thắng bại, không nói chuyện sống chết, sống chết đều có số. Ngươi khôgn cần lo lắng những điều đó, không đến ngươi lo liệu.”
“ Vậy cụ thể ta sẽ phải làm gì? Như lời ngươi nói, đến lúc đó ta thành sát sẽ không có ý thức, làm cách nào mới có thể phối hợp với ngươi?” nàng ta tò mò hỏi.
“Ta tự có cách của riêng mình, trước tiên ngươi cứ nằm vào trong quan tài, những thứ còn lại cứ giao cho ta, ngươi đừng kháng cự là được.”
Nàng ta ngoan ngoãn nằm vào trong quan tài, mà tôi lập tức lấy ra một ngọn đèn dầu bỏ vào trong quan tài. Tôi muốn mời thần để lập lời thề, lưu lại trong Sát thân thể của Tô Thanh Hà một hồn khế, cho dù đến lúc đó nàng ta biến thành sát, chỉ cần tôi tế bùa chú ra. Dẫn động hồn khế, là nàng ta sẽ nhớ lại ước định ngày hôm nay của chúng tôi.
Tôi châm lửa mời thần đèn, lập hồn khế cần thượng thần chứng kiến, dù sao đây cũng là Thất Tinh Cô Sát, hồn khế bình thường không thể khế ước hồn phách nàng ta.
“ Thiên hà ngôn tại, khẩu chi tức ứng. Thần chi linh hỉ, cảm nhi toại thông. Ta Trương Hắc Cẩu năm nay 21 tuổi, cùng với cô nhi Tô Thanh Hà năm nay 27 tuổi. Nay xin trời cao chư thần chứng kiến chúng ta ký kết hồn khế. Cho dù ngày nào đó thi biến quỷ hay thành Sát mong chư thần thức tỉnh, để có thể nhớ lại khế ước.”
Niệm xong, tôi đem hồn khế phù cùng thiên lôi phù cùng nhau thỉnh thần đèn đốt lửa.
“ Cô nhi Tô Thanh Hà nghe lệnh, ta với ngươi ước định, ngươi giúp ta phá sát, ta giúp mẹ con ngươi siêu độ. Nếu như vi phạm khế ước, thiên lôi sẽ đánh các ngươi hồn bay phách tán, ngươi có đồng ý không?” tôi nghiêm giọng hỏi.
“ Ta đồng ý.” Tô Thanh Hà năm ở trong quan tài đáp. Nàng ta vừa dứt lời, tôi vận Huyền Dương chi khí dùng một chưởng đánh hai lá bùa vào giữa trán nàng ta.
Gieo xong hồn khế, tôi lập tức dẫn cô hồn ra, đem huyết châu bỏ lại vào trong miệng nàng ta. Nàng ta lại một lần nữa biến thành Cô Sát, ánh mắt nhìn về phía tôi tuy vẫn u oán như cũ nhưng nàng ta vẫn nhớ kĩ chuyện vừa rồi liền trực tiếp biến mất.
Mà tôi lại đem nắp quan đóng lại, sau đó bò ra khỏi giếng, đem miệng giếng lấp lại như cũ tôi mới rời đi.
Trở lại cửa hàng ở phố Tiểu Phong, tôi mới nhẹ nhàng thở ra. mọi thứ đều diễn ra thuận lợi, Bát Thi Môn Tô Thanh Hà cũng sẽ không nghĩ đến tôi lại hành động nhanh như vậy, càng không nghĩ tới tôi xoay chuyển thế cục ,tôi trong tối cô ta ngoài sáng. Suy cho cùng bản lĩnh như tôi không phải ai cũng có, cho dù là Trần Sơ Cửu thì ông ta cũng không thể làm dứt khoát lưu loát được như vậy.
Hiện tại tôi đã thu phục thành công Cô sát, gỡ bỏ được điều khó khăn nhất trước mắt, chỉ chờ đến ngày hôn lễ hôm đó, khi bọn họ muốn hại tôi, tôi chỉ cần vào thời khắc mấu chốt xuất ra đại chiêu phản kích lại, hết thảy mọi thứ sẽ đều phá vỡ.
Buổi tối an ổn ngủ một giấc lấy lại năng lượng. Tây Giang có tục lệ, trước khi con gái gả chồng một ngày, hai nhà trai gái sẽ không thể gặp mặt, cô dâu cũng không được ra khỏi cửa. Tuy tôi là nam nhưng vì là ở rể nên tôi là người không được ra khỏi cửa. Chỉ cần ngồi chờ ngày mai, xe hoa đến đón tôi.
Tôi một mình ở cửa hàng chuẩn bị một chút, tôi có dự cảm, hôn lễ ngày mai tuyệt đối không tầm thường, nguy hiểm trùng trùng. Tôi làm rất nhiều bùa chú hộ thân, kiểm tra lại hết toàn bộ pháp khí một lần. Cái nào quan trọng thì giấu trong người, những cái khác tôi xếp vào một cái vali.
Ngày này đối với tôi mà nói dài vô cùng, cảm giác một ngày mà như một năm. Tôi căng thẳng lại vui mừng, tuy rằng nguy cơ bốn phía nhưng chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tôi và Tô Oản Âm đến với nhau, cảm xúc trong tim tôi lại trào dâng. Tôi chờ ngày này rất lâu rồi, dù là để hoàn thành tâm nguyện của ông nội hay là sự yêu thích xuất phát từ nội tâm đối với Tô Oản Âm thì ngày mai đều là ngày quan trọng nhất cuộc đời mà tôi nhớ mãi không quên.
Cuối cùng, sáng hôm sau đúng 7h21p tám chiếc xe cưới Rolls- Royce chạy vào phố Tiểu Phong. Đây là giờ nữ tôn nam ti, có lẽ là Trần Sơ Cửu giúp Tô gia chọn giờ, muốn tôi vừa vào cửa liền bị đè đầu cưỡi cổ.
Tôi cũng không để ý, lấy vali, ôm một đóa hoa hồng cùng hộp quà có chứa tiểu quỷ kia lên xe cưới, Tô Oản Âm không ở trên xe, chắc là đang ở nhà đợi tôi. Không thể không nói, một hàng xe cưới này cũng quá là khí phách, làm oanh động cả khu phố Tiểu Phong. Tôi tới phố Tiểu Phong lâu như vậy cũng chưa có người để ý tới, đột nhiên lại trở thành đối tượng hâm mộ của mọi người, có lẽ sau khi thành hôn, công việc làm ăn của tôi cũng sẽ thuận nước lên thuyền mà tốt lên.
Xe cưới chậm rãi đi vào sân Tô gia, tôi vẫn luôn cẩn thận quan sát cách bài trí của nơi này. Tô Thiên Kỳ là một người cực kì tin vào phong thủy nên việc bài trí hội trường được ông ấy vô cùng chú trọng, ở trong mắt người ngoài sẽ là một hôn lễ có hoa tươi có khinh khí cầu vô cùng long trọng. Nhưng trong mắt tôi nhìn ra được mỗi một vật được bày biện ở đây đều thuận theo phong thủy chi đạo.
Sau khi xem xong, tôi liền xác định hết thảy bố trí này đều là Trần Sơ Cửu sắp đặt, mọi sắp đặt nhìn như bố trí đến không còn sơ hở, thần quỷ bất nhập nhưng sự thật là sắp đặt như vậy mới có thể để trống Càn phương vị. Ông ta để môt vị trí như vậy là muốn yêu tà có cơ hội ra tay, cùng ông ta nội ứng ngoại hợp.
Yêu tà ở đây không ai khác chính là tiểu quỷ mà tôi mang theo, đến lúc đó chỉ cần phát động Tử Mẫu chú, dẫn Thất Tinh Cô Sát Tô Thanh Hà ra, như vậy hôn lễ sẽ xảy ra một thảm họa đẫm máu.
Nghĩ vật mà tôi sợ.
Bọn họ quả thật là làm hết sức hại chết tôi. Tình kế một vòng lại một vòng, không chỉ muốn hại chết tôi mà còn muốn tôi mang tiếng xấu, đến lúc đó bọn họ sẽ đem bát nước bẩn này hắt lên đầu tôi. Nói tôi mang tiểu quỷ đến, cố ý muốn hủy hoại Tô gia.
Trong lòng tôi cười lạnh, hôm nay tôi sẽ diễn cùng bọn họ vở kịch này!
Tôi bị mang vào một căn phòng, vẫn như cũ không để tôi và Tô Ỏa Âm gặp mặt. Nhìn xuyên qua cửa sổ, tôi vẫn nhìn thấy nhất cử nhất động của bên ngoài, nói thật tôi thực sự bị sốc vì tài lực của Tô gia, có vô số siêu xe đỗ bên ngoài. Có thể tưởng tượng ra bên ngoài có bao nhiêu đại nhân vật của Tp Tây Giang, thậm chí là cả Hoa Tây.
Càng khoa trương đó là, trừ những người có tiền có quyền ra, càng làm tôi bất ngờ chính là những đại nhân vật trong giới phong thủy.
Tôi nhìn thấy vài vị phong thủy đại sư tiên phong đạo cốt, tuy không biết bọn họ là ai nhưng từ thái độ của Trần Sơ Cửu và Tô Thiên Kì có thể nhìn ra, địa vị của bọn họ khẳng định cao hơn Trần Sơ Cửu.
Chuyện này quả thực vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi, phải biết rằng ngày đó Tô gia kén rể ở dưới núi Thanh Long bọn họ chưa từng xuất hiện. Vì vậy, họ tới đây không đơn giản là hướng về Tô gia, nói đúng ra là hướng tới hôn sự của tôi và Tô Oản Âm.
Điều này làm tôi nhịn không được nghĩ tới năm đó ông nội quyết định rời núi bặc quẻ cuối cùng, chắc là cũng có không ít đại sư dự cảm được sự bất thường của ngày hôm nay, muốn đến đây xem rốt cuộc là như thế nào.
Đây là lực ảnh hưởng của Diệu Thủ Thiên Sư, cho dù ông ấy đã qua đời 3 năm nhưng hôn sự được ông ấy sắp xếp lúc sinh thời vẫn  đủ làm rúng động giới phong thủy.
Cuối cùng, giờ lành đã đến, tiệc cưới mở ra. Tôi mới được Mc giới thiệu đi ra khỏi phòng. Sau khi ra khỏi phòng, tôi theo bản năng mà nhìn một lượt khách khứa ở đây.
Chỗ ngồi phân ra rất nhiều loại, có một bàn gần sân khấu nhất cũng trang trọng nhất, không phải dành cho quan to hiển quý mà là dành cho các pong thủy đại sư.
Nhìn lướt qua tôi liền có thể xác định, có ít nhất 4 người địa vị cao hơn Trần Sơ Cửu, bọn họ ngồi ở vị trí trang trọng nhất, có vẻ cao cao tại thượng. Tôi tiếp tục quan sát, thấy hàng ghế dành cho người thân của tôi là ít nhất. Quả nhiên ở rể chính là ở rể, Tô gia quá là “ hào phóng”, ngay cả ghế dành cho người thân của tôi cũng sắp xếp ở sau cùng nhất. Chuyện này tôi không nói cho mẹ nên họ hàng nhà tôi một người cũng không tới, nhưng ngày đó khi tôi ra khỏi sơn thôn, trong lòng đã thề rằng. Có một ngày Trương Hắc Cẩu tôi sẽ như diều gặp gió, nhất định sẽ quang minh chính đại dẫn Tô Oản Âm quan minh chính đại trở về kính rượu mộ phần của ông nội.
Tuy nhà tôi không có một thân thích nhưng Hồ Tam Đao vẫn dẫn theo bạn của ông ấy đến ngồi ở vị trí đó, tuy rằng không nhiều người nhưng nhìn cũng rất oai phong.
Trong lòng tôi tràn đầy cảm kích đối với Hồ Tam Đao ít nhất có ông ấy làm tôi không quá mất mặt.
Đột nhiên tôi nhìn thấy ở vị trí dành cho người nhà tôi có một người, không biết vì cái gì khi tôi nhìn thấy hắn trong lòng tôi dâng lên một cảm giác bất an mãnh liệt, thậm chí có thể nói là sợ hãi.
Đây là một người đàn ông tuổi cũng không quá lớn, tầm 30 tuổi đổ lại, đeo một cái túi da dài, trông như một thanh kiếm, hình như cũng là một phong thủy sư.
Khuôn mặt hắn cực kì tuấn tú, không giống kiểu nam tính như Hồ Tam Đao, khuôn mặt người này càng thiên về thanh tú, nhưng không có chút nữ tính nào, thậm chí đem lại cho người ta một loại cảm giác phi thường nguy hiểm, có một loại khí chất cao lãnh kiệt ngạo.
Theo lý thuyết, ở độ tuổi của hắn. Cho dù từ nhỏ đã tiếp xúc phong thủy giống như tôi thì cũng chưa chắc đạo hạnh đã cao. Nhưng không biết vì sao, tôi có cảm giác hắn mới là Phong thủy sư lợi hại nhất ở hội trường này, thậm chí đạo hạnh so với mấy lão đạo bên cạnh Trần Sơ Cửu còn cao hơn.
Tôi nhìn hắn thêm vài lần, tôi sinh ra một loại ảo giác dường như đã từng gặp hắn ở đâu đó, nhưng tôi nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra rốt cuộc đã gặp hắn ở đâu.
Hắn là ai?
Vì sao lại ngồi ở hàng ghế dành cho người thân của tôi?
Trong lúc nhất thời tôi lâm vào tò mò, bởi vì từ biểu hiện của hắn ta không giống như là bạn của Hồ Tam Đao mời tới, hắn từ đầu tới cuối cứ yên lặng mà ngồi như vậy, một câu cũng không nói, cực kì lạnh lùng, khí chất cũng lạnh lùng như vậy.
Tôi âm thầm nhớ kĩ người này, linh tính mách bảo tôi. Sự khác thường ắt có chuyện, nhất định phải đề phòng hắn.
“ Xin mời cô dâu chú rể lên đài làm lễ bái thiên địa.”
Giọng của Mc kéo tôi trở về thực tại, tôi vội đi lên sân khấu, Tô Oản Âm cũng khoác tay Tô Thiên Kỳ từ đối diện đi ra.
Hôm nay cô ấy được trang điểm tỉ mỉ, trông xinh đẹp động lòng người. Vừa có nét e lệ của cô gái nhỏ, lại có quý khí của một thiên kim tiểu thư, làm người dưới đài cảm thán một trận. Trong lòng tôi như có con nai chạy loạn lên. cảm giác giống như đang nằm mơ, Trương Hắc Cẩu tôi phúc ba đời mới có thể cưới được cô vợ xinh đẹp như vậy.
Tôi tiến lên đỡ lấy tay của nàng từ tay Tô Thiên Kỳ, MC trêu đùa chúng tôi vài câu, nhưng cũng dừng lại đúng lúc, không náo nhiệt như hôn lễ ở nông thôn, dù sao cũng là nhà họ Tô kén rể, mọi trình tự đều được thực hiện nghiêm túc, không có nháo hôn lễ( TQ có tục nháo tân hôn vào ngày cưới nhằm xua đuổi tà ma yêu khí).
Tôi cùng Tô Oản Âm cùng nhau quỳ lạy cha mẹ, mời trà Tô Thiên Kỳ cùng Hứa Tình, uống trà mà Tô Thiên Kỳ cùng Hứa Tình đưa cho, từ lúc này chúng tôi chính thức là vợ chồng.
Sau khi quá trình này kết thúc, dưới sân khấu vỗ tay như sấm dậy.
Khi tôi chuẩn bị đi về bị trí ngồi, dưới sân khấu đột nhiên vang lên một giọng nói :” Trương Hắc Cẩu, cưới được Oản Âm nhà chúng tôi là phúc ba đời của cậu. Nhưng Oản Âm nhà tôi cũng không phải là bông hoa sơn dã, muốn gả cho em ấy cậu cũng phải có chút thành ý chứ, nếu không cậu nói người làm anh lơn như tôi sao có theer yên tâm để cậu gả cho Oản Âm!”
Nên tới cuối cùng cũng tới, trốn cũng không không được.
Người mở miệng chính là Trần Bách Tuế, cháu trai của Trần Sơ Cửu, tên này vốn dĩ cho rằng mình có thể cưới được Oản Âm, cuối cùng lại giỏ tre múc nước, công dã tràng, trong lòng tự nhiên ôm hận tôi.
Hắn cố ý nói là tôi gả cho Tô Oản Âm, ý nói tôi ở rể, vừa lên tới liền muốn cho tôi xấu mặt.
Tôi nhìn về Trần Bách Tuế thản nhiên cười cười, nói:” Tôi cùng Oản  Âm lưỡng tình tương duyệt, đến với nhau bằng tình cảm, tấm chân tình của tôi chính là món quà lớn nhất.”
Trần Bách Tuế sửng sốt một chút, hiển nhiên anh ta khôgn gnowf một tiểu tử nơi sơn dã như tôi lại có thể bình tĩnh như vậy.
Không ít đại nhân vật dưới sân khấu cũng nhìn về phía tôi, cũng nhìn tôi bằng ánh mắt khác, chỉ nói đến khí chất, tôi cũng đã hơn hẳn Trần Bách Tuế.
“ Ồ, lấy không ra của hồi môn ra gì thì khiêm tốn một chút, đừng ở chỗ này tự cao tự đại. Tôi nói cho cậu biết, cậu chỉ là con rể mới vào cửa, về sau nếu để tôi biết được cậu bắt nạt Oản Âm tôi sẽ không tha cho cậu, đem cậu đuổi ra khỏi Tô gia!” Trần Bách Tuế bày ra tư thái bảo hộ Oản Âm, đối với tôi khách át giọng chủ.
Lúc này mẹ vợ Hứa Tình ra giảng hòa, cười nói :” Được rồi, Bách Tuế, dì biết cháu thương Oản Âm. Nhưng Oản Âm về sau sẽ là vợ của Hắc Cẩu, nó sẽ không bắt nạt Oản Âm, dì cũng sẽ không để nó bắt nạt Oản Âm. Về phần của hồi môn, Tô gia chúng ta cũng không để bụng cái này.”
Hứa Tình hiển nhiên là đứng ở tôi bên này, tuy rằng giọng điệu bà ấy rất ôn hòa nhưng đã có ý chỉ trích Trần Bách Tuế.
Trần Bách Tuế chỉ có thể thành thành thật thật mà ngồi xuống, ông nội hắn tuy có tiếng là thầy phong thủy số một Tây Giang nhưng tên tuổi nhà giàu số 1 cũng không yếu thế, hắn cũng không thể nói nữa.
Tôi cũng yên lặng, cố ý không lấy ra bức tượng tiểu quỷ, chính là muốn làm cho Trần Sơ Cửu chủ động lộ ra dấu vết. Quả nhiên, khi tôi sắp ngồi xuống, Trần Sơ Cửu cuối cùng cũng đứng dậy, nói:”  Cháu trai tôi cùng Oản Âm nha đầu lớn lên từ nhỏ, coi Oản Âm nha đầu như em gái của mình, anh trai bênh vực em gái cũng là lẽ thường tình, chỉ là lời nói có chút khó nghe, các vị chớ trách.” Nói xong ông ta lại nhìn về phía tôi nói:” Hắc Cẩu,tuy cậu đến từ nông thôn nhưng ông nội của cậu là Diệu Thủ Thiên Sư lão tiên sinh. Hôn sự này là từ khi hai người còn nhỏ đã được ông cậu đặt ra, chẳng lẽ ông ấy lại không chuẩn bị món quà hồi môn nào cho Oản Âm? Điều đó hơi khó tin.”
Tôi cười cười không kiêu ngạo không khiêm tốn cười:” Thật không giấu gì, quả thật cháu có món quà muốn tặng cho Oản Âm, vốn là muốn tạo bất ngờ cho Oản Âm nhưng nếu ông Trần lại nóng vội như vậy thì mang ra cho mọi người ngắm một chút cũng không sao.”
Lời nói của tôi có ẩn ý, đánh đòn phủ đầu, đầu tiên biểu lộ ra là Trần Sơ Cửu vội vã muốn xem món quà của tôi chứ không phải tôi chủ động lấy ra. Ông ta hiển nhiên không hiểu ý của tôi, cũng không nghĩ tôi tuổi còn trẻ lại tâm cơ sâu như vậy nên nói thẳng :” Tốt, vậy làm chúng ta mở mang tầm mắt xem cháu trai của Diệu Thủ Thiên Sư rốt cuộc muốn tặng cái gì cho vợ mình.”
( Còn tiếp....)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro