£ Chap 4 : Cuộc chạm trán bất ngờ và sự kì diệu ( phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rengggggggggggggggggggggggggggggggggg...

Tiếng chuông chưa kịp dứt, cả lớp đã ùa ra như đàn ong vỡ tổ. Đứa thì đi dạo quanh khuôn viên trường, đứa thì ngồi trong lớp nghịch chiếc IPAD. Còn 2 đứa tụi thì đã dắt nhau xuống canteen ăn vặt ( *Tg : đương nhiên là tụi không quên mang theo tấm bản đồ).
Canteen nằm sau khu học đường, gồm một mảnh vườn rộng với những bàn ghế gỗ xung quanh và một căn nhà rộng lớn.

Khu vườn được trang trí rất đẹp, khá cổ kính và trang nhã với giàn hoa giấy đủ màu rực rỡ nối khít vào nhau tạo thành bóng mát lớn. Phía dưới là thảm cỏ được cắt xén rất tỉ mỉ, thoang thoảng mùi hoa hồng và hoa oải hương,  sinh viên đến đây có thể vừa ngắm cảnh, vừa ăn, vừa hàn huyên với nhau.

Còn căn nhà rộng lớn kia được xây theo tiêu chuẩn nhà hàng Châu Âu 5*, các món ăn ở đây hầu hết là sơn hào hải vị để đáp ứng nhu cầu ăn uống của các cô chiêu cậu ấm. 2 đứa tụi chọn một chiếc bàn gỗ đủ cho cả 2 ngồi.  Rồi cậu chạy vào canteen mua bánh và sữa.

Bịch...Rầm...
- Hự...
- Ui da!
Một anh chàng đang vội vàng chạy không thèm nhìn đường nên tông phải cậu, làm bánh và sữa đổ lênh láng dưới đất. Thấy vậy, Thiên Vy vội vã chạy lại đỡ bạn mình, không quên quay qua quát ầm lên:
- Tên kia! Bộ không có mắt hả? Đi phải nhìn đường.....

Chưa kịp nói hết câu, nhỏ nhận ra anh ta trông vô cùng thảm hại, mặt mũi bầm tím, máu mũi máu miệng chảy ra dây đầy ra chiếc áo trắng đã lấm lem bùn đất, đã vậy còn bị rách vài đường, trông chẳng khác gì ăn mày.
- C...Cứu...Cứu tôi...Cứu tôi với...!
Mặt anh ta trắng bệch như gặp phải chuyện gì đó kinh khủng lắm. 2 đứa cũng hoảng hốt khi nhìn thấy thân ảnh trước mặt.
Anh ta lồm cồm bò theo bám lấy chân cậu van nài tội nghiệp:
- Làm ơn… Tôi sắp chết rồi… Cứu…
- Anh đừng làm vậy, kì cục lắm. Có gì bình tĩnh rồi nói. – bối rối cố gắng gỡ tay anh ta ra.
Những người tò mò kéo đến xem ngày một đông, điều đó làm cả hai cảm thấy rất khó xử.
- Kiểu này chắc lại chọc tức Lux rồi. - Một cô nàng tóc vàng chắc là dân đàn chị nói.
- Lux là ai? – Thiên Vy tò mò hỏi.
- Ôi trời! Này, vừa ở trên núi xuống đấy hả? Lux mà cũng không biết. - Chị ta trợn tròn mắt ngạc nhiên.
- Tôi...

Vù...ù...ù...ù...........
Một cơn gió mạnh ùa vào, tiếng gió rít lên nghe rợn cả người, thổi tung mọi thứ xung quanh. Từng chiếc bàn, ghế bị hất đổ thảm thương, giàn hoa giấy lắc lư mạnh, từng bông hoa, cái lá đứt khỏi cành bị gió vùi nát không 1 chút thương tiếc. Cây cối cuốn mình theo gió va đập từng cành vào nhau, phiến lá kêu xào xạc.

Khung cảnh bây giờ rất hỗn độn.
Cánh cửa canteen như muốn bung ra, mọi người phải lấy tay che chắn gió khỏi bụi bay vào mặt. Ba chàng trai đẹp hơn cả  thiên sứ tiến đến, theo sau là cả đoàn người nam có, nữ có đi theo sau. Khuôn mặt mỗi người một cảm xúc, thích thú, tò mò, hiếu kì nhưng chủ yếu là sợ hãi và kính nể.

Họ càng tiến gần đến canteen thì gió càng mạnh mẽ hơn. Cánh cửa canteen h đây đã bung ra, văng ra xa, lăn vài vòng rồi mới dừng hẳn.

Ngay lúc đó ba chàng trai đã hiên ngang đứng trước 2 đứa nó.
Tất cả mọi người trong canteen nét mặt ai cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc, vài người phải lấy tay bịt miệng lại để tránh hét lên phấn khích, một số khác miệng há hốc muốn rớt luôn cả cằm. Đôi mắt mấy cô nàng đều hiện lên hai hình trái tim to đùng đang nhảy nhót.

Hai đứa đứng chết lặng. Anh chàng đứng giữa cao nhất và cũng đẹp trai nhất bước lên trên một bước, đứng chắn trước mặt tụi nó. Làn da trắng như men sứ, mái tóc đen xõa ngang đôi chân mày rậm, chiếc mũi cao thẳng tắp , đôi môi mỏng kiêu hãnh trông quyến rũ kinh khủng. Dáng người cao lớn nổi bật, tay đút vào túi quần ai nhìn cũng phải ngưỡng mộ.

Ớn lạnh…
Mọi người trong canteen khẽ run lên bởi đôi mắt màu xanh biển sắc lạnh đến hóa đá quét qua một lượt những ng xung quanh, vài ng rớt vài giọt mồ hôi. Cậu sinh viên đứng nép sau 2 đứa  tụi giật bắn mình, tay chân cứng đờ không nhúc nhích nổi, nắm chặt lấy tay áo miệng lắp bắp không nói nên lời.

- Nam! Xử tiếp đi chứ?!
Một anh chàng cũng rất đẹp trai lên tiếng. Tóc chải keo vuốt ngược lên đầy nam tính, dáng người cao lớn cộng với bộ đồng phục càng tôn lênbody chuẩn của anh ta (*tg : ba chàng ai cũng body chuẩn hết). Chiếc mũi dọc dừa cao thẳng, làn da rám nắng mạnh mẽ và điểm nhấn là đôi mắt màu cafe sữa hút hồn dưới cặp chân mày rậm.
- Hoàng tử vui bẻ của chúng ta kìa!!!
- Aaaaaaaaa! Anh Huy ơi! Em yêu anh!!!!!
Nhân lúc Vũ Huy cất tiếng nói phá tan bầu không khí đáng sợ này, cả đám con gái được thể hò hét dữ dội. Chẳng có gì lạ bởi Vũ Huy rất dễ gần và tốt bụng (*tg: nhưng khi tức lên thì chẳng biết thế nào), đúng với biệt danh mọi người gọi "Hoàng tử vui vẻ".
Còn Bảo Nam , anh chàng cold-boy số 1 kia quá đỗi lạnh lùng và đáng sợ nên khi anh chưa mở miệng nói câu nào thì cũng chẳng ai dám ho he.
Vũ Huy ra hiệu tất cả im lặng. Ngay lập tức chẳng còn một tiếng nói nào cả (*tg : oai chưa).
Bảo Nam chỉ tay vào mặt cậu sinh viên đang sợ sệt núp sau lưng 2 đứa (*tg : nhục thế không biết) ngoắc ngoắc lại như gọi....dog....
Tiểu Bảo thấy tình hình căng thẳng quá liền nói:
-Anh ta làm gì sai mà anh đánh anh ta khiếp vậy. Trông thảm hại như thế chưa đủ sao???
- Oh my god!!!
- Ôi trời ơi!!!!
- Ồ!!!
- Cầu mong cho anh ấy được lên thiên đàng…
Từng cụm từ cảm thán lần lượt thốt lên đầy kinh ngạc, cậu chẳng hiểu chuyện gì xảy ra ngờ nghệch hỏi:
- Bộ tui nói không đúng sao?
- Cậu dám cãi lại Lux là tiêu chắc rồi! - Một girl đbạo dạng lên tiếng.
Ánh mắt Bảo Nam gằn xuống vài tia khó chịu.

Vù..ù..ù...........

Ào..Ào........

Gió lần này càng dữ dội hơn cứ như sắp có bão đến nơi. Gió luồn qua chỗ 2 đứa là mạnh nhất đến nỗi cả bọn cùng anh chàng kia khó khăn lắm mới đứng vững được.
Thiên Vy đứng bên cạnh mặt mày tái mét, tay bám chặt lấy tay áo run lẩy bẩy. Nhỏ đang rất lo lắng cho bạn mình. Chơi với từ bé, Thiên Vy biết rõ rất ngang ngạnh, chắc chắn sẽ không chịu thua Bảo Nam đâu. Không biết hắn sẽ làm gì nữa đây???
Thấy Thiên Vy hoảng sợ như vậy, Vũ Huy trở lại đúng chất happy-boy. Anh nhẹ nhàng vỗ vai Bảo Nam
- Nam! Thôi tha cho họ đi! Cậu làm mọi người sợ hết hồn rồi kìa.Bảo Nam liếc mắt một cái rồi nói:
-Cậu tránh ra!
Vũ Huy Bảo Nam vốn là đôi bạn thân thiết nhất nhưng bây giờ ngay cả Vũ Huy cũng không ngăn được Bảo Nam, tình hình ngày càng căng thẳng. Vài người lo lắng cho số phận của 2 đứa nhưng cũng chẳng dám hé miệng nói giúp lời nào

- Ra oai đủ rồi đấy! Mau tránh ra đi! - nói 1 cách lạnh lẽo không kém gì Bảo Nam .

🌠🌠🌠 Hết Chap 4 🌠🌠🌠

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro