£ Chap 5 : Cuộc chạm trán bất ngờ và sự kì diệu ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người lại được phen hoảng hốt xen lẫn ngạc nhiên và cóphần tức giận. Đây là lần đầu tiên có người dám nói với 3 chàng hoàng tử bằng giọng điệu đó nên mọi người ngạc nhiên là phải. Họ tò mò đoán xem Tiểu Bảo sẽ phải chịu hậu quả gì sau lời nói vừa thốt ra.
Sự tức giận của Bảo Nam đã lên đến cực điểm.

Bảo Nam, Vũ HuyĐình Phong cũng không còn giữ được bình tĩnh. Họ cảm thấy đây là một sự xúc phạm nặng nề.
Vũ Huy tức giận nói:
- Xử tụi luôn đi Nam. Đừng chần chừ nữa, tốn thời gian.
Vũ Huy vừa dứt lời, một quả cầu lửa được hình thành từ bàn tay Bảo Nam, đỏ rực, rồi nhanh chóng lao nhanh về phía tụi .
2 đứa mặt mày tái mét, đứng không vững, chỉ biết đứng yên chịu trận chứ không biết làm gì.

...
...
...
...
...

Nhưng thật kì lạ, ngay khi khối cầu lửa ấy còn cách tụi nó khoảng 1m thì mặt đất đột ngột rung chuyển, sàn canteen xuất hiện một vết nứt dài rồi sụp xuống thành một cái hố sâu.
Gió từ khắp mọi hướng tụ hội về tạo thành 1 quả cầu khổng lồ bao quanh tụi và trở thành 1 lá chắn bảo tố .

Kì lạ hơn, không khí ở ngoài trời đang nắng trong 1 tít tắc không bít tuyết từ đâu ra mà rơi xuống dày đặc. Nước từ dưới mặt đất dâng lên tạo thành 1 màng chắn thứ 2 , vững chắc và trắng xóa. Nước và tuyết hoà hợp lại thành một bức tường vững chắc thứ 3, 3 tường chắn đc dựng lên 1 cách an toàn trước mặt tụi , bảo vệ 2 đứa khỏi quả cầu lửa nguy hiểm kia.
Lửa gặp phải bức tường ấy, cháy xèo xèo, khói toả nghi ngút khắp canteen. Mọi người mắt trợn tròn, miệng há hốc...

Sửng sốt!

Sau trạng thái "chết đứng", mọi người dần lấy lại đc ý thức, hiểu được sự việc đang diễn ra, họ nhanh chóng " Ồ " lên một tiếng rõ to thể hiện sự kinh ngạc và ngưỡng mộ. 3 bọn hắn cũng không khác gì, nét ngạc nhiên hiện rõ trên mặt. Nhưng chỉ vài giây sau, sự ngạc nhiên nhanh chóng bị thay thế bởi sự tức giận.

Cả 3 người bọn hắn mặt ngày càng đen, hằm hằm tiến lại phía tụi đứng, sát khí đầy mình.
2 đứa tụi cũng đang ngạc nhiên về sự việc vừa rồi. Mãi suy nghĩ ai là người giúp mình nên tụi không ý thức được việc tụi hắn đang đi đến, cho đến khi 5 người mặt đối mặt, tụi mới giật mình nhận ra. Chân vô thức lùi về sau mấy bước.
Bảo Nam tiến về phía Tiểu Bảo , lùi dần lùi dần. Bít hắn đang giận dữ, cậu đành nhe răng cười tươi rối:

- Hơ... hơ... Ông anh... Có gì bình tĩnh, từ từ rồi nói, động tay động chân là không nên đâu. Hơ...hơ... - cậu h cười không ra cười, khóc cũng không ra khóc, mặt méo xệch, trông rõ buồn cười nhưng đáng yêu vô cùng. Bảo Nam khựng lại, đôi chân mày đang chau lại liền giãn ra, mọi bực tức trong lòng tự nhiên nguôi đi.
Khá ngạc nhiên nhưng "giang sơn dễ đổi bản tính khó dời", vẻ lạnh lùng lại nhanh chóng chiếm hữu trên khuôn mặt hắn.
Bảo Nam quay người toan bước đi, nhưng không quên quay lại chỉ tay vào mặt cảnh cáo:
- Cậu! Cẩn thận đó!
2 người kia cũng bực tức bỏ đi.
Thấy họ đã rời khỏi, bĩu môi nói:
- Xí! Cẩn thận à? Còn lâu! Anh là ai mà tôi phải sợ chứ...

Bảo Nam đột ngột quay lại làm hoảng hồn im bặt. Nhưng hắn không nhìn bọn nó, ánh mắt đang tìm kiếm anh chàng trong Hội Học Sinh. Tưởng thoát nạn, cậu ở đằng sau le lưỡi lêu lêu Bảo Nam làm Thiên Vy không nhịn được liền bật cười.
Đúng lúc đó, Bảo Nam quay lại đánh ánh mắt nhìn về phía tụi làm cho cậu suýt cắn phải lưỡi, rồi lại nhìn về phía anh chàng kia ( *tg : Anh trong Hội Học Sinh ák mng ). Anh ta gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, nhanh chóng bước ra khỏi cái canteen lộn xộn này. Lúc 3 chàng trai khuất bóng sau bức tường cũng chính là lúc 2 đứa tụi thở phào nhẹ nhõm.

Bảo vệ nhận được còi báo hiệu có sự cố, lập tức đội bảo vệ liền huy động lực lượng xuống canteen. Đến nơi, một cảnh tượng rất "đẹp mắt" bày ra.
Cái canteen như căn nhà hoang, cánh cửa kính không cánh mà bay xa tít một đoạn dài, vỡ tan.
Giàn hoa giấy vốn được cắt tỉa gọn gàng bây giờ đã tan nát, gần như đổ rạp xuống. Bàn ghế trong lẫn ngoài bị hất đỏ chổng ngược lên trời, ngổn ngang lộn xộn.

Bước vào trong còn kinh khủng hơn nữa: máy cứu hỏa tự động phun nước khắp nơi, tuyết ở đâu rơi xuống dày đặc, hơi lạnh phà ra tê tái cả người. Sàn nhà nứt nẻ những hố sâu thẳm, đi không cẩn thận thì lọt chân xuống hố lúc nào không hay. Từng tốp sinh viên đã giải tán về lớp để lại hiện trường tang hoang đổ nát đó.

Mấy bác bảo vệ lắc đầu thở dài, phải dọn dẹp đống chiến trường của mấy cô chiêu cậu ấm hay phá phách này thật chẳng dễ chịu gì.

Tuy cả 3 chàng thiếu gia đang cùng bước đi trong khuôn viên trường, bên ngoài đều tỏ ra vẻ ung dung, điềm nhiên như không có chuyện gì, nhưng bên trong đầu họ đang có những suy nghĩ khác nhau.
- Thú vị đấy! - Vũ Huy nhếch môi cười (đểu).
- Khu Sun ☀ sắp có thêm thành viên mới rồi. - Đình Phong mỉm cười.
- Cậu chết chắc với tôi rồi. - Bảo Nam nghĩ thầm.

🌠🌠🌠 Hết Chap 5 🌠🌠🌠

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro