Chương 10: Bắc Đẩu Các

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm thứ hai?

Trước khi họ đến còn có nhóm đầu tiên nhập môn ư?

Trường Ương ngước mắt nhìn đỉnh núi phủ sương mù phía xa, nàng đang suy nghĩ ý nghĩa của câu nói vừa rồi.

Bình Thanh Vân bên cạnh đã nhận ra sự nghi ngờ trong lòng nàng, cậu nhỏ giọng nhiều chuyện: "Nhóm đầu tiên đều là những người xuất sắc của Tứ giới, tu vi của bọn họ đều từ Kim Đan trung kỳ trở lên, sư phụ ta nói rằng chỉ có 300 người thuộc về Linh giới. Thậm chí trong đó có cả con cưng của trời ở cảnh giới Nguyên Anh, họ đều xuất thân từ mười tám tông môn, chủ yếu toàn là những người được đề cử cho vị trí của mười ba vị Tinh Quân.

"Tính toán sơ bộ, số người nhập môn ít nhất là mười nghìn người. Tuy nhiên, trong năm đầu tiên sẽ có hơn một nửa bị loại." Cậu vừa nói, rồi vừa chợt lắc đầu buồn bã: "Những người có tu vi đội sổ như chúng ta, vẫn rất khó sinh tồn ở Tinh Giới."

Trong khoảng năm mươi tuổi cảnh giới Nguyên Anh...

Trường Ương cụp mắt nhìn sang khu vực võ đài, sự chênh lệch giữa đệ tử của tông môn nhỏ và đệ tử của tông môn lớn, được hình dung bằng lạch trời cũng không quá mức.

Trong khi võ đài đang ồn ào không dứt thì một nhóm tu sĩ mặc áo bào trắng với hoa văn đầy sao từ trên trời bay xuống, tay họ cầm những chiếc khay dài.

Sau đó một giọng nữ uy nghiêm cũng vang lên: "Tinh Giới được chia thành hai môn phái: Nam Đẩu Trai và Bắc Đẩu Các, đồng thời mười ba vị Tinh Quân cũng sẽ được chọn ra từ trong hai môn phái này. Các vị có thể tạm thời chọn một môn phái, nếu như sau này các vị khảo hạch thất bại thì phải hoàn trả đồ vật đã phát ra hôm nay."

Các tu sĩ mặc áo bào trắng với hoa văn đầy sao đứng rải rác trước võ đài hình tròn, trong khi đó mọi người đều đã rối rít xếp hàng để lựa chọn môn phái của mình.

Trường Ương và Bình Thanh Vân đứng thành hai hàng, cùng nhau xếp hàng và di chuyển theo đội ngũ phía trước.

"Họ đang phát thứ gì đó?" Bình Thanh Vân tò mò nhón chân, định nhìn về phía trước.

Đáng tiếc, tu sĩ đằng trước sau khi nhận đồ xong thì rời đi ngay.

Bình Thanh Vân nhìn hồi lâu, cũng không thấy gì, thế là cậu đành phải nghiêng đầu trò chuyện với Trường Ương: "Lát nữa ngươi sẽ chọn Nam Đẩu Trai hay Bắc Đẩu Các?"

"Không biết."

"Ta cũng không chắc chắn." Bình Thanh Vân gãi mặt, "Sư phụ ta lại nói chọn cái nào cũng được."

Trường Ương hỏi cậu: "Nam Đẩu Trai và Bắc Đẩu Các khác nhau ở đâu?"

Bình Thanh Vân ngẩng đầu nhìn bầu trời, cố gắng hồi tưởng: "Nói chung là, sẽ chọn ra sáu vị Tinh Quân từ Nam Đẩu Trai, còn Bắc Đẩu Các thì chọn ra bảy vị Tinh Quân."

Trường Ương: "Thế nên tỷ lệ cạnh tranh của Bắc Đẩu Các nhỏ hơn Nam Đẩu Trai à?"

"Cũng không nói như vậy được." Bình Thanh Vân chỉ vào chính mình và nói, "Chẳng hạn như ta, tu luyện chủ yếu là về số mệnh, ở Nam Đẩu Trai có phúc tinh gọi là Thiên Đồng Tinh, Bắc Đẩu Các thì có đại cát là Lộc Tồn Tinh, cũng chính là Thiên Cơ Tinh, vì thế hai phái đều có chức vị phù hợp với ta."

"Ngươi muốn chọn môn phái nào thì tốt nhất nên xác định xem mình thích hợp với chức vị nào của Tinh Quân." Bình Thanh Vân bổ sung, "Dĩ nhiên, chưa chắc chúng ta sẽ đi được đến cuối cùng."

Trường Ương yên lặng giây lát, đột nhiên hỏi cậu: "Thất Sát Tinh thuộc về phái nào?"

"... Trước khi tới đây, sư phụ không nói những chức vị khác của Tinh Quân cho ta biết." Sắc mặt Bình Thanh Vân hơi xấu hổ.

Trên thực tế, trong lớp học phổ thông của môn phái, chưởng giáo đã từng nói đến Nam Đẩu Lục Tinh và Bắc Đẩu Thất Tinh, nhưng cậu không nghe cẩn thận.

Khi hai người còn đang trò chuyện, thấm thoát đã đến lượt họ chọn môn phái.

"Ngươi chọn Nam Đẩu Trai hay là Bắc Đẩu Các?"

Tu sĩ mặc áo bào trắng với hoa văn đầy sao đang cầm một chiếc khay dài bằng tay trái, y dùng tay phải vuốt ve mặt mâm, ngay lập tức chiếc mâm bị lấp đầy bởi hai bộ đạo bào khác nhau.

Trường Ương liếc nhìn chiếc mâm bên trái, đồng tử đột nhiên co rút lại. Trong mơ, nàng đã mặc đạo bào trắng đó với hoạ tiết ngôi sao đen.

"Chọn môn phái nào?" Tu sĩ thấy nàng sững sờ, trầm giọng hỏi.

Trường Ương ngẩng đầu: "Xin hỏi Thất Sát Tinh thuộc môn phái nào?"

"Nam Đẩu." Tu sĩ phun ra hai chữ.

Trường Ương chỉ vào đạo bào đen có hoạ tiết ngôi sao màu trắng bên phải: "Đây là đạo bào của Bắc Đẩu Các?"

"Ừ."

Trường Ương nói không chút do dự: "Ta chọn Bắc Đẩu Các."

Tu sĩ đặt một tấm ngọc bài lên trên đạo bào, đưa tất cả cho nàng: "Rẽ phải, đi theo con đường nhỏ phía trước, phía sau ngọc bài có khắc chỗ ở của ngươi."

"Nam Đẩu Trai chọn sáu vị Tinh Quân, Bắc Đẩu Các chọn bảy vị Tinh Quân." Trường Ương không đi ngay mà nhìn đối phương hỏi, "Vậy thì các vị chọn Tinh Chủ từ đâu?"

Tu sĩ lại đặt thêm một bộ đạo bào lên khay, sau khi nghe vậy, y ngước mắt lên và quan sát Trường Ương ở đối diện, một lát sau như cười như không nói: "Tinh Chủ không liên quan đến ngươi."
Không đợi nàng lên tiếng, tu sĩ đã nghiêng đầu hô: "Người kế tiếp."

Người phía sau tiến lên, Trường Ương chỉ đành tránh ra và yên lặng đi sang bên cạnh.

"Trường Ương đạo hữu!" Bình Thanh Vân ở một hàng khác chạy tới, "Ta thấy ngươi chọn Bắc Đẩu Các, Thất Sát Tinh thuộc Bắc Đẩu à?"

"Thất Sát Tinh ở Nam Đẩu Trai." Trường Ương giũ đạo bào ra, họa tiết bảy ngôi sao trắng trên nền đen, tương phản với đạo bào nàng mặc trong mơ.

Bình Thanh Vân kinh ngạc: "Vậy tại sao ngươi lại chọn Bắc Đẩu Các?"

Trường Ương không nói, đúng là nàng muốn đi ngược lại với giấc mơ.

Giấc mơ tiên tri?

Nàng tuyệt đối sẽ không trả giá bằng tu vi của mình, để đi giúp một người ghét mình giải độc.

Bắt đầu từ giây phút này, nàng đã chọn một con đường hoàn toàn ngược lại.

"Nhưng mà trùng hợp là ta cũng chọn Bắc Đẩu Các." Bình Thanh Vân bên cạnh phấn chấn nói, "Trường Ương đạo hữu, sau này chúng ta chính là người chung một môn phái."

Trường Ương nhét đạo bào vào trong túi trữ vật, đè nén sự chán ghét đối với chàng trai trẻ trong mộng: "Đi thôi."

Bình Thanh Vân cẩn thận chạm vào ngọc bài: "Ta ở 826."

Trường Ương cúi đầu nhìn ngọc bài trong tay, mặt trước được khắc Bắc Đẩu Các, mặt sau là hình bảy ngôi sao, phía dưới cùng có một dãy số, 1013.

Hai người men theo con đường nhỏ bên phải phía trước, không lâu sau, một tòa nhà gỗ chui lên từ mặt đất rồi xuất hiện ở trước mắt họ, ngay phía trên có treo một tấm bảng "Bắc Đẩu Các".

"Trường Ương đạo hữu, ta đi lên trước." Bình Thanh Vân tách khỏi nàng và hào hứng đi tìm chỗ ở của mình.

Trường Ương bước vào tòa nhà gỗ, đi theo chỉ dẫn trên biển hiệu ở sảnh và đi đến bên phải tầng một. Phòng thứ mười ba là nơi ở của nàng.

Nàng đẩy cửa vào, bên trong rộng rãi hơn nơi ở ban đầu của nàng tại Hợp Hoan Tông rất nhiều, nhưng cũng có thêm ba người nữa.

Trong phòng có một bàn trà, bốn cái ghế, thêm một dãy giường chung lớn, có hai nữ tu sĩ đã bày đệm sẵn, một người ngồi ở bàn, một người thì đứng bên cửa sổ ngắm nhìn sáo ngọc trong tay. Ngoài ra ở hướng đông, có một nữ tu sĩ đang quay mặt ra cửa và ngồi xổm trên giường đá, trên giường nàng ấy không có gì cả.

Trên giường chung chỉ còn lại một cái giường ngủ gần phía Đông.

Trường Ương thấy vậy, bèn tìm tấm nệm trong túi trữ vật, nàng ôm nó đi đến cái giường ở gần hướng Đông rồi trải chăn ra.

"Rột rột, rột rột."

Bên cạnh liên tục truyền đến tiếng động, Trường Ương lơ đãng quay đầu nhìn, liền không nhịn được ngả người về sau, nàng liền định cầm kiếm.

— Nữ tu ở giường phía Đông có một cái đầu sói chân thực, răng nanh của nàng ấy lộ ra ngoài, trong tay còn ôm một quả trái cây lớn, hạch nhân đã bị cắn một nửa.

***

Lời editor:

đạo hữu: Từ dùng để gọi nhau giữa các tín đồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro