chap 2: Ophiuchus Louis

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy 2 nhân vật chính đang dần xuất hiện, quan khách vội vàng dừng ngay tất cả mọi công việc xã giao, tất cả những việc phát sinh trước bữa tiệc đều bị quăng hết ra sau đầu. Bây giờ đôi mắt họ chỉ toàn tâm toàn ý dán chặt theo từng cử chỉ của nhân vật chính.
Đùa chứ, Trần lão gia là ai? Là người đứng đầu trong thập đại gia tộc. Là người nắm 1/4 nền kinh tế của Việt Nam, sở hữu nhiều ngân hàng quốc tế. Không nhân cơ hội này mà tạo lập quan hệ thì đúng thật là có lỗi với bản thân. Thử hỏi những người tới đây, có mấy ai là thật tâm đến chúc mừng sinh nhật Trần lão gia chứ......
-"Tiểu tử nhà ngươi, làm gì mà nhìn con nhà người ta chằm chằm thế hả? "
Trần lão gia thích thú cười nhạo, thò đầu về phía trước theo ánh mắt của Ma Kết.
-"Ông nội, cẩn thận bậc thềm. "- Ma Kết lắc đầu cười khổ, nhanh tay lẹ mắt kéo ông mình về.
-"Khá lắm, có mắt nhìn người nhe! Ta nói, cô gái ấy nhìn thì.... Ừm.... Thì bình thường! "- Thấy mắt cháu mình bốc hoả, ông vội vàng bào chữa. -"E hèm, nhưng mà rất có khí chất. Thái độ dửng dưng không để sự xa hoa vào mắt, rất được. "
Ông nhìn người đã mấy chục năm, phong thái này không phải ai cũng có. Không nhịn được tò mò, ông quay sang hiếu kì hỏi Ma Kết.
-"Này tiểu tử, cô bé là vị tiểu thư nhà nào thế? "
Nghe được lời này, Ma Kết phút chốc chấn động. Đúng vậy, quen biết các cô lâu như thế cũng không biết các cô ấy rốt cuộc là con nhà ai. Chỉ biết họ đến từ Anh Quốc, chỉ biết ba Kim Ngưu từng chịu ơn gia đình Xử Nữ. Chỉ nghe qua lời kể của Kim Ngưu là họ thuộc tầng lớp trung lưu trong xã hội. Chỉ biết các cô tinh ranh, ma mãnh, nghịch phá vô bờ. Ngoài ra một chút thông tin gì khác cũng không có. Không phải anh chưa từng cho người điều tra, mà toàn bộ đoàn điều tra trở về đều tay trắng. Xấu hổ tự nhận nhiệm vụ thất bại. Cứ như đám người bọn họ đến từ một thế giới nào đó rất thần bí. Đúng vậy, nói theo cách nhìn của Trần lão gia rất đúng. Đám người bọn họ bàn về mặt khí thế đều không thua kém những tiểu thư ở đây, thậm chí còn có vài phần lấn át. Thật sự còn có điều bí mật gì mà bọn anh chưa biết?
-"Này này, ngươi có nghe ta nói gì không đó? "
Thấy mình bị bỏ quên, Trần lão gia đưa tay húc húc vào người Ma Kết, trừng mắt với anh.
-"Ông nội, con thật sự không biết. "
Ma Kết thật thà đáp.
Trần lão gia trợn mắt.
-"Tiểu tử, ngươi thật làm xấu mặt ông đây. Còn nhớ năm xưa ông ngươi lăn lộn thương trường, oai phong lẫm liệt, người gặp người mê. Cướp không biết bao nhiêu trái tim hồng nhan thiên hạ. Ngươi nhìn lại ngươi xem, thật không xứng làm cháu ta. Cô bé là con nhà nào mà cũng ko biết. Thôi được rồi tiểu tử, nể tình ngươi là cháu ta, ta sẽ giúp ngươi kiếm vợ. "
Trần lão gia 1 bên vừa nói với Ma Kết, 1 bên vừa không quên vẫy tay với quan khách phía dưới bậc thềm, 1 bên vẫn không quên ngó ngó con nhà người ta. Khổ cho thân già nhà ông, đúng là bận đến đến trăm công ngàn việc.
Ma Kết đi bên cạnh nhìn chằm chằm vào ông nội mình, tóc điểm hoa râm, phía trước tóc rụng gần hết chỉ còn lại cái trán trơn bóng. Vậy mà nói người gặp người mê? Dáng đi lom khom mà giám nói mình oai phong lẫm liệt? Nghĩ đến việc ông nội nhúng tay vào việc riêng của mình, anh khẽ hừ lạnh, giọng đầy nguy hiểm.
-"Oai phong lẫm liệt? Người gặp người mê? Trần lão gia chắc đã quên là ai năm xưa ôm cây đợi tao, ngày ngày ngẩn ngơ mà đợi bà nội chứ? "
-"............"
Trần lão gia lệ tuôn thành dòng. Khôn lớn rồi, ngươi đủ lông đủ cánh rồi, ngươi không cần tôn trọng ông của ngươi nữa. Tiểu tử thối! Trần lão gia mặt đỏ phừng phừng bỏ đi, không thèm chấp với đứa cháu phúc hắc này.....
-"Trần lão gia! "- Từ phía dưới bậc thềm, 1 chàng trai với gương mặt tuấn tú, mái tóc mang màu vàng nhạt giống màu của ánh nắng. Gương mặt mang đậm nét của người châu âu. Anh ta trên tay cầm 1 ly rượu vang, tao nhã bước đến trước mặt Trần lão gia và cúi đầu chào hỏi.
-"Hoàng tử Ophiuchus, thật vất vả cho ngài phải lặn lội từ Anh Quốc tới tận đây để tham dự tiệc sinh nhật của lão già này ."
Trần lão gia cúi đầu khiêm tốn, Ma Kết thấy vậy cũng cúi đầu theo.
-"Trần lão gia không cần khách sáo! Dù gì ngài cũng là bậc trưởng bối, đây là việc mà tôi nên làm! "
Ophiuchus nhẹ nhàng nói. Đôi mắt sắc sảo của anh ta bỗng đảo qua chỗ Ma Kết rồi hạ giọng .
-"Đây chắc là trưởng tôn Ma Kết đúng ko? "
-"Đã khiến ngài chê cười, đây chính là trưởng tôn Ma Kết của ta. "
Trần lão gia tươi cười giới thiệu. Ma Kết bước lên trước mỉm cười chào hỏi.
-"Xin chào hoàng tử Ophiuchus, rất hân hạnh được làm quen. "
-"Xin chào! "
Ophiuchus cũng mỉm cười lịch sự rồi bắt tay với Ma Kết.
Sau khi chào hỏi xong, Ophiuchus liền lấy lại vẻ mặt nghiêm túc.
-"Trần lão gia, Trần thiếu gia, chúng ta có thể vào trong nhà nói chuyện được không? Tôi có chuyện muốn nói riêng với hai vị. "
Trần lão gia và Ma Kết ngạc nhiên đưa mắt nhìn nhau rồi nhanh chóng đáp lại.
-"Được, mời hoàng tử Ophiuchus đi theo tôi! "
Trần lão gia nhanh chóng đáp rồi quay lưng đi thẳng vào trong nhà. Ma Kết và Ophiuchus lập tức đi theo sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro