chap 25: Say.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng nhạc cuồng loạn, ánh đèn đủ màu nhấp nháy chói mắt. Trên sàn nhảy, đám người ăn mặc lố lăng đủ kiểu đang đắm mình trong những bản nhạc và thuốc lắc.
Hỗn loạn...
Điên cuồng....
Xoay ly Wisky trong tay, cô hờ hững nhìn chất lỏng say tình màu vàng óng ả, coi đám đông ồn ào, ầm ĩ bên kia như gió thoảng qua tai. Bảo Bình đưa chất rượu long lanh ánh đỏ đó vào miệng, mãnh liệt uống một hơi rồi liếc mắt nhìn phục vụ.
-"Cho tôi một ly. "
-"Thưa cô, cô đã uống rất nhiều rồi, hay là tôi gọi taxi cho cô. "
Người phục vụ nhìn cô gái trước mắt, mái tóc chấm ngang vai, mắt đeo chiếc kính cận che hết cả mặt, ăn vận đơn giản như học sinh cấp ba có phần ái ngại.
-"Anh nói nhiều quá, cho tôi một ly nữa. "- Bảo Bình cáu gắt, hoàn toàn không quan tâm đến thành ý của người ta. Trên mặt cô viết rất rõ dòng chữ : Đang phát điên, đừng động vào, đánh người không chịu trách nhiệm.
Anh phục vụ lắc đầu!
-"Honey, uống với anh một ly nào! "
Ánh mắt không rời ly rượu, cô không buồn để ý đến gã đàn ông đang ngồi bên cạnh.
Thành thật mà nói, tuy đang hóa trang, ăn mặc lại đơn giản nhưng vẫn không thể che lấp được dáng người quyến rũ, đôi vai gầy có chút vô lực, eo lưng thon thả toát lên phong thái vô cùng thanh nhã, từng đường cong hoàn mỹ thoát ẩn thoắt hiện. Có thể biết, đằng sau lớp hóa trang là một nhan sắc diễm lệ đến thế nào. Đúng vậy, suy nghĩ của Song Tử rất đúng nhưng còn thiếu. Trong sáu người con gái ấy, khùng điên nhất là Bảo Bình nhưng xinh đẹp nhất cũng vẫn là Bảo Bình. Nhưng cô chưa từng quan tâm, à không, chưa từng chú ý chăm sóc đến vẻ ngoài của mình. Thêm nữa, cô quá đỗi thông minh và tài chí. Cho nên, khác với vẻ lôi cuốn và tà mị của các bạn. Muốn ngắm Bảo Bình chỉ có thể duy trì một khoảng cách nhất định, không quá gần cũng chẳng quá xa, đủ để thấy như ngắm nhìn ánh cầu vồng vậy.
Hắn ngang nhiên khoác tay lên bờ vai gầy của cô, gương mặt kề sát vào tóc cô, bắt đầu giở thói lưu manh.
-"Tôi quen anh sao? "- Bảo Bình lạnh lùng hỏi.
-"Chúng ta mới gặp nhau lần đầu, nhưng sau đêm nay sẽ quen. "
Hắn cười khanh khách, nhích người về phía trước, hít lấy hương thơm trên cơ thể cô.
-"Cút. "
Bảo Bình lạnh lùng hất người hắn ra, đôi mắt rét lạnh bắn về phía hắn.
-"Cái gì? "- Gã con trai tưởng mình nghe nhầm.
-"Hãy cút khỏi đây! "
Khuôn mặt gã con trai đột nhiên biến sắc.
-"Còn muốn giả bộ thanh cao. "
Nói rồi hắn túm tay cô kéo đi.
-"Anh làm gì thế, bỏ ra! "
Bảo Bình uống cũng khá nhiều nhưng trong ý thức vẫn biết được đó là người xấu. Cô cố chống lại cơn chóng mặt, vùng vẫy muốn thoát khỏi tên con trai xấu xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro