(Yết-Ngưu) Hội trưởng ! Tôi ghét anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày bình thường giữa 1 cuộc sống bình thường. Sáng hôm nay là 1 ngày thật đẹp, không khí mát mẻ, nắng dịu nhẹ....

(Thiên Yết: con Au hâm kia vào truyện nhanh. Au: ko thích. Thiên Yết:*nhìn Au bằng ánh mắt khinh bỉ*. Au: thôi ta vào truyện đừng có nhìn ta bằng ánh mắt đó nữa. Thiên Yết: HeHeHe)

Thiên Yết hôm nay ko đến gọi Bạch Dương đơn giản là vì lười nhưng thể nào Kim Ngưu cũng đến gọi con lợn đó dậy. Cô nằm ngủ trong lớp, bỗng nhiên có ai đó ném tờ giấy vào đầu cô

- Định mệnh thằng nào ném vào đầu bố- Thiên Yết tức vì bị phá ngủ. Cô mở ra thấy dòng chữ nguệch ngoạc, cẩu thả:'' Giờ nghỉ ra phòng hội trưởng gặp tôi. Cô mà ko đến thì chết vs tôi. Ký tên: Kim Ngưu ĐZ ''.

- WTF ? Định mệnh thằng Kim Ngưu. Bố đây ko chấp kẻ tiểu nhân. Mà khoan đã, vậy thằng Ngưu ko gọi con Dương dậy à ? Thử gọi con lợn kia xem- Thiên Yết mở máy rồi nhấp vào danh bạ tìm tên :Bạch Dương ( lợn ).

- Alo ! Thiên Yết à ?- Đầu dây bên kia

- Con lợn kia, mày dậy chưa ?- Thiên Yết hỏi

- Chưa -Bạch Dương

- Dậy nhanh đi. 10p nữa là đóng cổng trường rồi đấy- Thiên Yết

- Ờ.... CÁI GÌ CƠ 10P NỮA. ĐỊNH MỆNH SAO MÀY KO GỌI TAO HẢ ?- Bạch Dương hét

- Vặn nhỏ volum đê. Tao nghĩ thằng Ngưu gọi mày dậy nên tao mới... Định mệnh con này tắt máy rồi- Thiên Yết chưa kịp nói xong thì Bạch Dương đã dập máy. (T/g: 1p cầu cho Bạch Dương ( lợn ) nhanh chân đến trường kịp)

( 10p sau )

Reng....Reng...Reng...

- Chúc mừng bạn Bạch Dương đã đi học muộn. Hehehe- Thiên Yết cười như con trốn trại

- May quá. Phù.... Kịp rồi- Bạch Dương đứng ngoài thở hồng hộc, ngó vào trong thì thấy con trốn trại kia liền hận ko thể giết nó

- Mày... Thiên Yết... Tao giết mày. YAaaaa- Bạch Dương đi vào vs bộ dạng sộc sệch, sát khí cao ngút. Từ từ bình tĩnh đi ra chỗ Thiên Yết rồi đánh nhau vs cô

- Ai bảo mày. Ngu thì chết bệnh tật gì. Tao bảo rồi ko nghe cơ- Thiên Yết nói sau 1 trận đấu kịch liệt tại lớp

- Tao chưa có con bạn nào mà nó khốn nạn như mày- Bạch Dương nói nhưng rồi cũng cười

- Bây giờ mày mới biết à ?-Thiên Yết

-....

( Giờ nghỉ )

Thiên Yết thật sự chả muốn nhích ra khỏi cái ghế này chút nào. Cô cũng lười ko khác gì Bạch Dương nhưng cô ko ham ngủ. Nhưng thằng trâu điên kia cứ bắt cô phải đi cho bằng đc. Nó bảo có chuyện muốn nói. Nói cái gì thì nói luôn ở lớp đi ko thì nhắn tin cũng đc, cần gì mà phải lên tận phòng hội trưởng. Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Thiên Yết vẫn lết lên tận phòng hội trưởng.

-Cạch- Thiên Yết bước vào, nhìn quanh nhưng ko thấy ai. Cô ngồi xuống đc 1p30s thì Kim Ngưu vào.

- Anh gọi tôi có việc gì ko ?- Thiên Yết

- Đương nhiên là có nếu ko thì tôi gọi cô làm gì- Kim Ngưu

- Vậy thì nói nhanh lên- Thiên Yết

- Tối nay, 6h cô đi cùng tôi. OK ?- Kim Ngưu

- Ko- Thiên Yết

- Đi. Tôi xin cô đấy- Kim Ngưu

- Nhỡ khi anh làm gì tôi thì sao- Thiên Yết

- Tôi thề, tôi hứa, tôi đảm bảo là sẽ ko đụng đến cô- Kim Ngưu

- Nhưng tại sao tôi phải đi ?- Thiên Yết

- Cô đến đấy rồi sẽ biết- Kim Ngưu

- Ko- Thiên Yết phũ phàng trả lời

- Why ? Tôi đưa cô tiền đc chưa ?- Kim Ngưu (Au: anh cứ làm như ai cũng ham tiền giống anh ý. Kim Ngưu: Kệ tôi)

- Bao nhiêu ?- Thiên Yết mắt sáng rực lên

- 2tr

- Ít quá- Thiên Yết bĩu môi

- 3tr

- Vẫn ít

- 4tr

- Thêm nữa đê

- Cô giết người đấy à ?- Kim Ngưu hét toáng lên

- Tôi chưa giết người rõ chưa.- Thiên Yết

-5.... tr

- Ok. Anh đón tôi nhé- Thiên Yết

- Ok. Nhà ?

-*********

-Ok 6h nhé

- Mà anh đưa tôi đi đâu ?- Thiên Yết hỏi

- Nhà hàng *******

- Ờk

( 5h45p tại nhà Thiên Yết )

Chụy Yết đó ạ

*Hình ảnh chỉ mang tính chất Minh Họa*

KingKong....

- Đợi tôi cái đã- Thiên Yết hét từ cửa sổ

-Nhanh lên- Kim Ngưu

- Biết rồi- Thiên Yết nói rồi sửa soạn 1 lúc. Cô mở cửa, nhìn anh như nhìn vật thể lạ

- Sao cô nhìn chằm chằm vào tôi thế ? Tôi biết tôi đẹp zai rồi mà- Kim Ngưu vuốt tóc tự kiêu

- Ảo tưởng vừa thôi. Dở hơi- Thiên Yết

- Trông cô mặc bộ này đẹp đấy- Kim Ngưu nhận xét

- Nói thừa. Rốt cuộc có đi hay ko ?- Thiên Yết

- Đi thì đi- Kim Ngưu nói mở cửa xe cho cô rồi anh cũng vào luôn

( Tại nhà hàng ***** )

- Đến rồi đó- Kim Ngưu

- Biết rồi ko cần anh phải nói- Thiên Yết đang định đi thì Kim Ngưu bỗng dưng kéo tay cô lại.

- Bỏ tôi ra- Thiên Yết cau mày

- Đến lúc đấy, cô xưng anh em vs tôi nhé- Kim Ngưu

- Why ?- Thiên Yết

- Cứ nghe lời tôi đi tôi đưa thêm tiền- Kim Ngưu

- Ờk cũng đc- Thiên Yết đi vào. Mọi người nhìn cô chằm chằm

- Quý khách đặt bàn chưa ạ ?- 1 chú ông đi đến gần lại hỏi

- Rồi nhưng bạn tôi mới là người đặt nên tôi ko biết. Tôi chờ bạn- Thiên Yết ngó quanh ko thấy Kim Ngưu đâu. Chắc là anh đang đi gửi xe.

2p35s sau, Kim Ngưu đã trở lại và lợi hại hơn xưa gấp vạn lần.

- Bàn số 6- Kim Ngưu

- Dạ mời theo tôi- Chú ông dẫn cô và anh đến 1 căn phòng rộng. Bên trong bố trí như cung điện của thời xưa. Nói chung là rất đẹp.

- Con chào bố mẹ- Kim Ngưu cúi đầu chào

- Dạ con chào 2 bác- Thiên Yết

- Kim Ngưu ! Đây là ai ?- Bố Kim Ngưu

- Đây là bạn gái con, Nguyễn Thiên Yết, con gái của tập đoàn Thiên Vương- Kim Ngưu

"Cái méo gì đang diễn ra thế này ? Bạn gái sao ?"- Trích trong suy nghĩ của chị Yết

- Ồh vậy hả ? Chào cháu, bác là Vương Ma Kết, bố Kim Ngưu, còn đây là mẹ nó, Nguyệt Xử Nữ . Rất vui làm quen vs cháu

- Dạ rất vui đc làm quen vs 2 bác- Thiên Yết nở nụ cười

- Cháu và Ngưu quen nhau đc bao nhiêu lâu rồi ?- Bà Xử Nữ hỏi

- Mới 3 tháng thôi mẹ ơi- Kim Ngưu

- Cháu có thật sự yêu Kim Ngưu ko ?- Bà Xử Nữ

"Thôi chết rồi, nói như nào bây giờ, nói như nào đây. Ông trời ơi, làm ơn giúp con. Thôi kệ chút nữa đòi thêm tiền"- Thiên Yết nghĩ

- Dạ có- Mặc dù đây chỉ là đóng kịch nhưng ko hiểu sao cô thấy mặt minh nóng ran lên, hình như là cô đang xấu hổ

- Ta tán thành 2 con lấy nhau. Ta sẽ hỏi ông Thiên Bình xem xét hôn sự 2 con- Ông Ma Kết

- Nhưng bọn con mới có 16 tuổi thôi mà- Thiên Yết

- Con yên tâm. Đây có thể chỉ là hôn ước thôi- Bà Xử Nữ

- Phù.... Thế mà con tưởng....- Kim Ngưu và Thiên Yết thở phào nhẹ nhõm

- Mà Thiên Yết, con có ăn gì ko để ta gọi- Bà Xử Nữ

- Dạ thôi bây giờ con có việc vs Kim Ngưu nên bọn con đi trước ạ- Thiên Yết

- Vậy thì ít ra con cung phải uống 1 ly rượu chứ nhỉ ?- Ông Ma Kết cười nham hiểm

- Dạ- Mặc dù biết là có thuốc nhưng cô vẫn cố uống. Tất cả vì 1 tương lai tươi sáng của TIỀN

- Con chào bố mẹ\ Con chào 2 bác- Thiên Yết và Kim Ngưu đồng thanh

- Ê thế cái hôn ước kia tính thì như nào ?- Kim Ngưu hỏi

- Yên tâm. Bố tôi còn lâu mới cho. Kể cả nếu mà đồng ý thì tôi và anh sẽ hủy bỏ cái hôn ước này. Bay giờ anh đưa tôi về đi- Thiên Yết

- Ờk

( 15p sau )

- Tiểu thư đến nơi rồi. Dậy đê- Kim Ngưu lay nhẹ người Thiên Yết nhưng cô vẫn ko dậy

- Dậy đi. Nhanh lên- Kim Ngưu cứ gọi còn Thiên Yết thì cứ ngủ. Anh bực bội quá liền lấy chìa khoá từ trong túi Yết ra mở cửa. Yết sống riêng nên bây giờ chỉ có mỗi cô và anh. Kim Ngưu mệt mỏi cõng Thiên Yết lên phòng, đặt nhẹ cô xuống dưới.

- Thả tôi ra đi. Thiên Yết !- Kim Ngưu đẩy cô ra nhưng cô vẫn ôm lấy anh. Thật là 1 cảnh tượng đáng xấu hổ.

- Ko lẽ bố lại cho thuốc vào rượu sao ?- Kim Ngưu bây giờ mói hiểu ra vấn đề

- Bây giờ chỉ còn cách này- Kim Ngưu lấy chăn đắp cho Thiên Yết còn mình thì nằm cạnh cô ( ôm Yết ngủ )

     Vậy là 1 buổi tối giữa Cô và Anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro