CHƯƠNG 24: CÒN PHÂN BIỆT AI LÀ CON TRƯỞNG, AI LÀ CON THỨ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans + Edit: Cam Duyên.

.


Mục Thần Hạo bất động thanh sắc, "Thì sao chứ? Đã là vị hôn thê của Mục Thần Hạo thì những người khác có ghen tị cũng thực bình thường, dù sao cô cũng gả cho một người đàn ông ưu tú."


Tình Không nghe xong không nhịn được cười thành tiếng, bàn tay nhỏ che kín đôi môi hồng nhuận anh đào, đôi mắt cong cong như ánh trăng non.


"Anh thật không biết xấu hổ." Tình Không cười mắng.


Chung quanh những tiểu thư danh viện, danh môn quý tộc, vốn dĩ suy đoán tình cảm của thiếu gia Mục gia cùng tiểu thư Hạ gia này sẽ như thế nào.


Mục thiếu gia có thích tiểu thư Hạ gia hay không?


Việc hôn nhân này chính là năm xưa Mục thiếu gia còn nhỏ, Mục lão gia đã định ra.


Hiện giờ ... quan hệ của hai người thật đúng là giống yêu nhau say đắm.


Không ít người có ảo tưởng với Mục Thần Hạo, những danh môn tiểu thư bàn tán xôn xao, bọn họ vẫn niệm tưởng, Mục Thần Hạo không thích nữ nhân này, sớm sẽ từ hôn ...


*

Tình Không ôm lấy cánh tay Mục Thần Hạo, tiến vào sảnh lớn khách sạn cao cấp.


Sảnh lớn khách sạn có giám đốc dẫn đường, kiểm tra thiệp mời.


Vị giám đốc này nhìn thấy Mục Thần Hạo, liền không kiểm chứng thiệp mời, nhanh chóng đón tiếp, mang theo ý nịnh bợ tươi cười.


"Mục thiếu gia, khách sạn có ngài đại giá quang lâm thật là vinh hạnh a, ngài tới dự yến hội sinh nhật của Hạ lão gia? Mời đi bên này." Ông ta cúi đầu khom lưng, liền mạch lưu loát.


Tình Không vừa nhìn thấy, tên này thật giả tạo.


Loại người trước mặt nhiệt tình tôn trọng mình, thời điểm cười, khóe miệng sẽ nhếch lên cao, đôi mắt hơi nheo lại, bên ngoài cười nhưng bên trong không hề có cảm giác.


Mục Thần Hạo lập tức cùng Tình Không vào đại sảnh yến hội, phía sau A Chính đưa thiệp mời cho giám đốc khách sạn.


Lúc này sảnh lớn đã khá đông người, những vị khách quyền quý đều đến đông đủ, náo nhiệt. Nhưng họ đều đến vì nể mặt Mục gia, bằng không chỉ với Hạ Chính Hoa, yến hội này sẽ không náo nhiệt đến vậy.


Hạ Chính Hoa dù sao cũng là cha nàng, máu mủ tình thâm, đại thọ năm mươi năm, trong lòng Tình Không cũng rất cao hứng.


Nhìn khắp nơi, lúc này Hạ Chính Hoa đang trò chuyện cùng một người đàn ông mặc âu phục, nhìn sắc mặt thật sự rất sung sướng.


Sau khi tiến vào đại sảnh, Tình Không chỉ thấy mỗi A Chính, không hề nhìn thấy Bánh Bao.


Tình Không cũng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ nghĩ Bánh Bao đi WC.


Bên cạnh Hạ Chính Hoa, còn có Thẩm Diệu Ngọc và Hạ Tình Xuyên. Thẩm Diệu Ngọc trang phục cùng trang điểm lộng lẫy, lễ phục dạ hội khéo léo, tạo hình điển nhã đoan trang, miệng cười nhàn nhạt, làm tất cả mọi người đều có cảm giác thê tử của Hạ Chính Hoa cũng rất có khí chất đại gia.


Hạ Tình Xuyên tư chất không tệ, trang phục lộng lẫy, chỉ cần không mở miệng, cũng xem như có cái gọi là khí chất đại gia.


Mục Thần Hạo cùng Tình Không tùy ý tìm một chỗ ngồi.


Tình Không vừa ngồi xuống liền cảm giác được sau lưng nàng nóng lên, bàn tay to ôm lấy eo thon nhỏ của nàng.


"Anh làm gì vậy Mục Thần Hạo?" Tình Không muốn đẩy Mục Thần Hạo ra, tên này mỗi ngày ăn đậu hủ đến nghiện rồi chăng?


"Cô không phải chán ghét mẹ kế và em gái sao? Tôi thân mật với cô, càng làm bọn họ khó chịu, đặc biệt là em gái cô." Mục Thần Hạo thì thầm vào tai Hạ Tình Không, người bên cạnh không biết còn tưởng rằng Mục Thần Hạo đang nói lời âu yếm.


Tình Không nghĩ cũng có lý, dù sao bản thân mình cũng bị Mục Thần Hạo xem qua, sờ qua, thì ôm một chút cũng không sao.


Nàng lại hướng đến gần Mục Thần Hạo một chút.


Cảm nhận được hành động của Hạ Tình Không, Mục Thần Hạo sờ mũi cảm thấy buồn cười, cánh tay vững chắc thu lại, ôm chặt Tình Không vào lòng.


Hôm nay Tình Không vừa xuất hiện, đã sớm thành mục tiêu công kích của các cô gái khác, chung quanh vô số đôi mắt quét lên người nàng nhiều lần.


Ánh mắt Hạ Tình Xuyên nhanh chóng nhìn thấy hai người, liền lôi kéo quần áo Thẩm Diệu Ngọc, nhẹ nhàng nói bên tai bà ta, "Mẹ, tiểu tiện nhân kia cùng Mục thiếu gia tới."


Thẩm Diệu Ngọc bất động thanh sắc gật đầu, nhìn sang chủ tịch ngân hàng QZ của thành phố SH là Trương Kiến đang bắt chuyện cùng Hạ Chính Hoa, "Chính Hoa, Tình Không cùng Mục thiếu gia tới."


Hạ Chính Hoa hướng theo tay Thẩm Diệu Ngọc chỉ điểm, quả nhiên nhìn thấy Mục Thần Hạo cùng Hạ Tình Không.


"Được, tốt lắm, ông chủ Trương, chúng ta chốc nữa lại nói chuyện, con gái tôi cùng con rể đã đến, tôi đi tiếp đãi một chút." Thời điểm nhắc đến hai từ "con rể", Hạ Chính Hoa nhịn không được, cảnh xuân đầy mặt, có chút đắc ý.


Trương Kiến quay đầu nhìn lên, thật đúng là Mục Thần Hạo, đang ôm ấp một nữ nhân thoát tục khuynh thành, nghĩ thầm đó chính là Đại tiểu thư thất lạc nhiều năm của Hạ gia.


Đánh giá một lượt, Trương kiến bất động thanh sắc nói, "Được, Hạ lão gia, lát nữa lại nói."


*


Lúc này Tình Không cùng Mục Thần Hạo đang cúi đầu trò chuyện, dựa vào nhau. Cánh tay Mục Thần Hạo ôm lấy cả người Tình Không, nhìn vào tình cảm thật không tồi.


Mục Thần Hạo dường như nói cho Tình Không một sự việc tốt, Tình Không cúi đầu cười nhạt, dáng vẻ mười phần thẹn thùng.


Hạ Chính Hoa lúc này mới đi xuống dưới.


Vốn dĩ Hạ Chính Hoa cảm thấy có lỗi với Tình Không, con gái vừa trở về Hạ gia, liền gả cho một người đàn ông mình không quen biết.


Tuy rằng trong mắt mọi người, Mục Thần Hạo thực là ưu tú, Hạ Chính Hoa cho rằng Tình Không gả cho Mục Thần Hạo sẽ làm con gái khổ sở.


Nhưng hiện tại Tình Không cùng Mục Thần Hạo hai người biểu hiện rất tốt, Hạ Chính Hoa mới yên tâm, áy náy giảm bớt vài phần.


Tình Không nhìn thấy Hạ Chính Hoa, Thẩm Diệu Ngọc cùng Hạ Tình Xuyên đi tới, lập tức đứng lên, cười nhạt nói, "Ba ba."


"Tình Không đã đến rồi, mấy hôm nay ở Mục gia như thế nào, có thích ứng hay không?" Thẩm Diệu Ngọc nhìn thấy Tình Không liền tưởng tượng ra con gái mình.


Tình Không mỉm cười gật đầu, hơi thẹn thùng, ôm lấy cánh tay Mục Thần Hạo, "Vâng, Thần Hạo đối xử với con rất tốt, cảm ơn ba ba đã gả con cho một người ưu tú như anh ấy."


Hạ Chính Hoa vỗ vỗ vay Tình Không, ánh mắt ông ta rất hài lòng, đứa con gái này sau khi trang điểm thật xinh đẹp, mặc kệ khí chất, vẫn là cách nói năng, đầu óc thương nghiệp, so với Hạ Tình Xuyên khác nhau như trời với đất.


Hạ Chính Hoa có chút hối hận, tại sao không sớm đem nàng trở về.


Hạ Tình Xuyên thấy được hình ảnh này lại nghiến răng nghiến lợi, một đôi mắt mỹ lệ như loài rắn độc nhìn chằm chằm Hạ Tình Không.


Rốt cuộc Hạ Tình Không này đã làm gì Mục thiếu gia? Mới chỉ có mấy ngày, Mục thiếu gia lại đối xử với Hạ Tình Không ôn nhu chi sắc như vậy.


Cô gái quê mùa này, làm sao có thể so sánh với Hạ Tình Xuyên? Chẳng qua sinh sớm hơn cô ta một năm thôi. Bây giờ là thời đại nào rồi mà còn phân biệt ai là con trưởng, ai là con thứ nữa!


Nghĩ đến kế hoạch tối nay Thẩm Diệu Ngọc an bài, Tình Xuyên khóe miệng nở một nụ cười âm lãnh. Dù sao, tối nay ... Hạ Tình Không chắc chắn bị đuổi khỏi Hạ gia, còn bị Mục gia hủy hôn ước.


Đến lúc đó người được gả cho Mục Thần Hạo, nhất định phải là Hạ Tình Xuyên.


.

Trans + Edit: Cam Duyên. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro