Anh Khờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là cuối cùng anh Khờ cũng... lấy vợ! Tin đó bung ra trong niềm hân hoan của khắp làng trên xóm dưới (ý tôi là phố trên phố dưới).

Chả là, gần nhà chúng tôi có một nhà kho của quân đội. Anh Khờ ở đó trông cái kho đó. Anh ở đó lâu lâu rồi, từ hồi chúng tôi còn nhỏ nhỏ (tới bây giờ chúng tôi đã to to). Từ hồi anh còn trẻ (mà giờ thì đỡ rồi!).

Vì sao chúng tôi lại hân hoan đến thế trước đám cưới của anh Khờ? Ôi! Anh Khờ là một anh cực cực kỳ hiền lành tốt bụng ngoan ngoãn dễ thương, theo chuẩn mực của bất kỳ người lớn bé già trẻ gái trai nào, dù dễ tính hay khó tính tới đâu! Bố Mẹ chúng tôi vẫn gửi chúng tôi nhờ anh trông giúp những khi bận đột xuất. Mà sang nhà – tức là "kho" của anh Khờ thì thích lắm! Có một khoảng sân rộng, chơi đá bóng cũng được, cầu lông cũng được, bịt mắt bắt dê với "vòng quanh sô cô la" cũng được tuốt! Ở đường viền của cái sân thì anh Khờ trồng rất là nhiều cây. Cây hòe để lấy hoa pha nước uống như nước chè, cây khế thấp lè tè chúng tôi rình ăn quả mãi chẳng có, cây chanh để các nhà ăn thịt gà có thể sang xin, cây quất – đậu được quả nào là chúng tôi vặt rụi, dù quả chua lè... Anh Khờ còn nuôi một con chó to đùng mà hiền khô. Con chó tên là Tun. Tun cao cao, lông ngắn ngắn. Chúng tôi thích vuốt lông nó, dù nhiều khi nó hôi hôi. Tun lại cũng rất hâm. Nếu cho nó ăn cái gì thì nó cứ phải giả vờ không thích, không ăn, không đụng vào. Phải đến khi không có ai thì nó mới rón rén ăn hết bay!!!

Nói chung, anh Khờ (vẫn) là một anh dễ thương ngoan ngoãn tốt bụng hiền lành. Yêu động vật, quý trẻ em, lễ phép với người già. Thế nên mọi người đều mến anh và đều mong anh sớm "yên bề gia thất".

Và sau hàng chục năm mong mỏi thì giờ niềm mong ước của chúng tôi đã thành sự thật.
Giờ, chúng tôi phải chuẩn bị đám cưới cho anh thế nào chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hht