Họp tổ dân phố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quê anh Khờ không phải ở đây. Anh phải đưa dâu đón dâu và làm các thủ tục cưới vào một ngày. Còn thì, vào một ngày khác, anh mở tiệc cưới mời hết thảy làng trên xóm dưới. Thế là chúng tôi nghĩ coi làm "tiệc cưới" cho anh như thế nào.

Hôm í, các đại diện "chóp bu" của tổ dân phố họp ở nhà tôi.

- Quá hay! – Bác tổ trưởng đập bàn cái "chát". – Vừa lúc xây xong cái hội trường. Đám cưới của Khờ "khai trương" ở đấy luôn!

Mọi người hỉ hả tán đồng. Quả là hết sảy. Từ bây giờ chúng tôi có "hội trường" khang trang để tổ chức đủ các thể loại sự kiện, thay vì phải bắc rạp ra ngoài đường. "Văn minh hơn hẳn, đàng hoàng hơn hẳn".

Sau khi có địa điểm, mọi người tiếp tục bàn đến chuyện cỗ bàn. Câu chuyện khá là gay go khi một phe đòi "DIY – tôi tự làm", cho vui và tiết kiệm, phe kia thì bảo nên đặt, còn dành thời gian làm việc khác (nhảy múa hát mừng, văn nghệ văn gừng... chẳng hạn thế!). Đoạn này hơi bị điếc tai nên tôi đã tự động... ra ngoài đi dạo mát. Hơn một giờ sau quay lại, Mẹ túm tôi ngay:

- Kem, đặt một lẵng hoa cho sân khấu nhá! Chứ sân khấu để không thì hơi trống các bác ạ. – Mẹ vừa "order" vừa giải thích với các đại diện "chóp bu"trong tổ dân phố. Mọi người gật gù khen chí lý.

- Mà đừng có mua hoa đắt, phí tiền. 500 – 700 nghìn đồng thôi nhé! – Bố thêm vào.

Uầy. Tôi hết nhìn Bố rồi lại quay ra nhìn Mẹ, gục gặc đầu và thầm nghĩ. Chà! "Chị" này làm thế nào mà chọn được một "anh" chu đáo hết sảy tuyệt vời như thế nhỉ! Brainstorm ("bão não")

Ngay khi ý nghĩ "hừm, đặt hoa gì nhỉ" vừa xuát hiện trong đầu tôi, thì cũng có một tia sáng vụt lóe và tôi la toáng lên:

- Bố bố, sao phải đặt hoa nhỉ. Để con! Không phải con toàn mua hoa cắm, hoa gói, hoa bó, hoa... cho nhà mình đấy thôi! Con làm được cả hoa để chụp ảnh cưới cơ mà!

- Ôi giời ơi thôi đi con ơi. Đây là hoa cho tiệc cưới cơ mà, có phải bó hoa cầm tay vớ vẩn của con đâu! – Mẹ nhìn tôi đầy kinh hãi.

- Xìi, mẹ cứ để đấy con làm cho xem. Bố, "ngân sách" là 500 – 700 nghìn đồng chứ gì. Chuyện nhỏ!

Rồi tôi chạy biến đi để "thu xếp" , trước khi Bố Mẹ kịp phản phé gì thêm. Hê hê.
Vụ hoa hoét cũng dễ thôi. Trên đường từ nhà đi ra "hiện trường", à ý tôi là hội trường – để xem cáu sân khấu nó thế nào, tôi đã suy tính xong xuôi. Hôm đó tôi sẽ đi chợ hoa từ sớm tinh mơ tờ mờ, ôm về các thứ hoa cần thiết và ung dung cắm kiếc, chừng 8h30 – 9h là xong xuôi. Tiệc thì 10h30 mới bắt đầu cơ mà, kịp chán! Đương nhiên "xe ôm" đưa tôi đi chợ hoa là Kính. À, Kính được tin tưởng cử làm phó nháy cho buổi tiệc, nhưng cũng chả ảnh hưởng gì. Kính chỉ cần thồ tôi về, tôi sẽ tự xử đống hoa hoét ấy. Vì hắn, cho dù có là "bách khoa toàn thư" tới đâu, cho dù có là nhà sinh vật học, thực vật học, thậm chí "hoa hoét học" tới đâu, thì cũng chưa bao giờ là nhà "cắm hoa học". (Gì chứ, đến cắm hoa mà Kính cũng làm được nốt thì tôi còn đến Trái Đất để làm gì???!!!).

Tuy nhiên, trước khi mua hoa và cắm hoa, thì phải nghĩ ý tưởng. cắm cái gì mà vừa đẹp vừa độc. Cắm thế nào cho hợp lý mà tinh tế? Đoạn này hơi bị đau đầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hht