Bếp nhà Củ Lạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thú thực là tôi không quan tâm đến các khu vực khác của nhà Củ Lạc đâu, vì chỗ chúng tôi lê la nhiều nhất, khi đến nhà Củ Lạc, là ở bếp. Có bàn ghế để ngồi, có tivi để xem, có tủ lạnh để tìm đồ... ăn tạm, trong lúc Củ Lạc vẫn đang đứng bếp và nấu đồ... ăn chính, đấy, lại còn có mùi bánh thơm phưng phức để ngửi. Thích view nữa thì có cửa sổ này, có cả một khoảng sân phía sau nữa. Hết sảy thế còn gì!

Hôm ấy, một lần như mọi lần, tôi lại ăn vạ trong bếp nhà Củ Lạc chờ ăn bánh. Củ Lạc từng làm nhiều bánh lắm: choux, soufflé, mousse chanh leo xoài... nhưng thứ bánh toẹt vời nhất của Củ Lạc là tiramisu. So với tiramisu của Củ Lạc, tất cả các thứ tiramisu tôi đã ăn đều trở nên quá tệ, và tôi phát cuồng vì tiramisu Củ Lạc đến nỗi lần nào Củ Lạc bảo: "Cuối tuần làm bánh đi" thì tôi đều trả lời một câu y hệt: "Tiramiiisù ì i".

Nói chung, cái chiêu trò này có thể thành công bảy trên mười lần. Thế nên tôi đang ngồi đây, bô lô ba la chờ choux kem và, tất nhiên – tiramiiisù. Nhưng đặc biệt hơn, tôi còn đang cắm hoa nữa chứ. Tôi mang đến một ít cúc ba bơ, lan cát tường, tẩn mẩn cắm cho đầy cái lọ trông như cái vại muối dưa cà của Củ Lạc. Lọ hoa cắm xong, vừa lúc Củ Lạc khuấy xong nồi kem. "Anh" lấy hai muỗng rhum đổ vào, đánh đều. Mùi rhum thơm sực khắp phòng khiến tôi không thể không phát ngôn một câu rất ư là văn vở:

- Giá mà cứ như thế này mãi mãi mãi mãi...

Củ Lạc đáp lời sau khi nghĩ nghĩ một tí:

- Ừ, anh cảm thấy anh có thể làm bánh cả đời đấy!
- Uây. – Tôi gật lia lịa – Anh có biết từ hôm đi làm hoa cưới xong em thích cái việc này như thế nào không? Em muốn là thợ làm hoa cả đời ý!

Vậy là hai đứa bắt đầu tưởng tượng về tương lai của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hht