GÓP SẠP CHỢ PHIÊN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước sự "tiến bộ" vượt bậc của chị Thêu, tổ tò vò của tôi cũng trở nên gọn gàng sạch đẹp hơn rất nhiều. Sách đã ở giá sách. Bình nước, cốc thủy tinh đã ở trên bàn. Chun buộc tóc, son dưỡng môi, vòng vèo... đã ở tủ gương. Quần áo (bẩn) đã có sọt riêng, để đầy rồi đem giặt. Quần áo (sạch) đã gấp gọn xếp trong tủ, còn quần áo mặc dở đã treo ngay ngắn trên mắc.

Có gì liên quan giữa sự tiến bộ của chị Thêu và tổ tò vò gọn gàng của tôi? Đương nhiên không phải là chị Thêu sang dọn cho tôi rồi! Chính tôi dọn chứ! Chỉ vì, tôi thấy, sẽ hơi bị ái ngại cho Bà ngoại, nếu Bà dạy dỗ chị Thêu phải gọn gàng ngăn nắp trong khi chính... cháu gái của Bà lại như quái vật lôi thôi! Và sẽ rất ngại, cho chính tôi, nếu một ngày kia cũng có một... Bà ngoại của ai đó xuất hiện và... lên lớp tôi như một chị vợ siêu (thị) đoảng (tôi không sợ bị "lót lá chuối giả về" nhưng chả hiểu sao tôi sợ Bà ngoại!).

Tôi cũng bớt ngủ nướng cuối tuần, để... xuống nhà bán trứng.

Bạn biết rồi đấy, vì lời hứa với Bà nên đến "chợ phiên" cuối tuần, nhà tôi cũng... đem một rổ trứng ra bày trước cửa, góp vào "chợ phiên" vốn đã rất nhộn nhịp đông vui! Bên trái là hàng quần áo trẻ em sặc sỡ. Bên phải là hàng thịt, với cả thịt lẫn lạp sườn gác bếp, bí xanh bí đỏ đu đủ bí thơm...

Bà ngoại sẽ ngồi đọc báo và trông chừng rổ trứng, hễ có ai hỏi mua thì Bà sẽ móm mém cười: "Tôi chả biết giá giếc thế nào đâu, bác chờ tí nhé!", rồi gọi: "Kem ơi, bán trứng đi này!".

Và khi tôi cặm cụi gói từng quả trứng vào giấy báo, trước khi xếp vào túi để "khách" cầm cho khỏi vỡ, bà cũng sẽ lại móm mém cười bảo: "Bảo nhà bác í trả thêm tiền đi, bán trứng đã chả được lãi xu nào lại còn mất bao nhiêu là giấy báo!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hht