CAO THỦ VÕ LÂM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà sang được vài ngày thì một hôm, tôi đi học về, sà vào bàn ăn tối, mà... nuốt không trôi.

– Sao hôm nay cơm nát, canh bí cũng nát thế này mẹ ơi... – Tôi vừa ăn vừa rên hừ hừ. – Sặc. Lại còn mặn cong cả lưỡi!

– Ừ hôm nay chị Thêu nấu cơm cho nhà mình.

Sặc. Lần này thì tôi sặc thật. Tôi ho rũ ra, mà cố ho cho mau còn hỏi Mẹ. Chuyện này quả là hot và sốc tận óc.

– Sao chị í lại nấu? Anh Khờ đi đâu ạ? (Ấy chúng tôi mặc nhiên cho rằng nếu ai đó có thể nấu cơm hộ thì chỉ có anh Khờ mà thôi!).

– Ừ hôm nay mẹ đi làm về muộn, về đến nơi thì đã thấy cơm nước xong xuôi. Hỏi bà thì bà bảo là chị Thêu nấu.

Thì ra đầu đuôi câu chuyện là thế này. Như mọi ngày, anh Khờ cặm cụi nấu cơm tối còn chị Thêu bữa nay chán thêu, chị đi loanh quanh ra chợ rồi về. Trên "đường" từ chợ về nhà, chị gặp Bà ở cửa và vào chơi với Bà. Trúng giờ nấu cơm, mà Mẹ thì chưa thấy đâu. Bà liền chỉ đạo chị Thêu nấu nướng. Mẹ về tới nhà, thấy cơm nước xong xuôi cũng choáng. Tất cả chúng tôi đều biết chị Thêu có bao giờ phải đụng tay làm ba cái việc lẻ tẻ này đâu!

– Chết thật, sao bà lại bắt nó làm? – Mẹ hỏi, trong lúc vẫn đang không tin nổi vào mắt.

– Nó như con cháu trong nhà, có cơm thì ăn mà có việc thì làm chứ sao!

– Nhưng mà nó đang mang bầu kìa bà!

– Bầu thì làm sao? Nấu cơm chứ làm cái gì? Ấy đấy, thế sau này con nó đẻ ra mà có ngày nó bảo "Cụ ơi cụ trông cháu cho con một lúc" thì chả nhẽ tôi không trông à? Thế thì giờ nó cũng phải giúp đỡ tôi chứ!

Kể từ đó, không thấy chị Thêu qua lại nhà tôi vào tầm giờ nấu nướng nữa.

Nhưng rồi, ít lâu sau, chúng tôi được mời qua nhà chị dự tiệc mừng sinh nhật anh Khờ, mà chính tay chị vào bếp nấu nướng. Ôi giời ơi. Chúng tôi bấm bụng nhắc nhau hãy can đảm và dũng cảm (để thưởng thức đồ ăn của chị Thêu!) trong lúc vẫn còn choáng không thốt nên lời!

Chỉ có mình Bà ngoại đủng đỉnh ung dung không thèm sốc cũng chả thèm choáng.

– Nộm này cháu làm khá đấy! Chua ngọt vừa vặn. Nem gói cũng đều tay phết rồi đấy! – Bà thủng thẳng "chấm điểm". – Có điều nước chấm chưa đúng lắm đâu.

– Hình như hơi mặn bà nhỉ? Hơi ít chua nữa thì phải. Để cháu sửa luôn! – Chị Thêu nhanh nhảu.

Chúng tôi cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn Bà với chị Thêu. Không hiểu trong lúc Bố Mẹ đi làm và tôi đi học, hai bà cháu đã... làm gì nhau?

– Bà ơi, mai anh Khờ về quê. Tối bà sang ngủ với cháu nhé! – Chị Thêu ghé tai Bà.

Bà ngoại cười thích chí (chả khác gì tôi khi được sang ngủ với Bông, với Củ Lạc!). Còn chúng tôi vẫn cứ đờ đẫn mãi không thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hht