Bập bẹ tiếng " Yêu " 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tối tối, cụ thể hơn là giữa đêm khuya, Mikishan đang ngủ say thì ở phía cửa chính vang lên tiếng đập mạnh liên tục. Bất giác tỉnh dậy, cô nhanh chóng ra mở cửa. Một đứa bé gái nhỏ nhắn, hiện lên giữa màn đêm, cô định lại gần hỏi thì chợt nhận ra đó là Simiriwa, Kimishan liền dìu cô bé vào và để nó ngồi lên chiếc ghế sofa nhỏ giữa nhà :
    - Này, con bệ dề thí hở??
    - Hic... Hic... con sợ quá cô Miki!
    - Cô nghe đay...
    - Mẹ con... Hic... mẹ con đánh con, sau khi xét nghiệm cái ADN gì đó... con chưa bao giờ thấy mẹ giận con đến vậy. Mẹ còn nói con biến khỏi mắt của bà... - cô bé nói trong những tiếng nấc dài, thút thít rơi từng giọt nước mắt xuống váy.
   Mikishan nhẹ nhàng ôm Simiriwa vào lòng, nói giọng an ủi :
    - Đờn lo, cô sẽ dải quít dụ con ví mẹ con! Yin tam... túi nây... ngủ ví cô!
    - Giọng nói ấm áp của cô lọt hết vào tai của Simiriwa, đứa con gái bé bỏng ấy không khóc nữa, đứa con gái ấy mỉm cười lại sau lời an ủi của một người giữ trẻ hiền hậu. Tối đó cô bé đã ngủ say tự lúc nào, bên cạnh cô bé, Mikishan ôm vào lòng và chờ đợi giấc mơ đưa 2 người thêm một lần gặp bình minh ló dạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro