Nhật ký côn đồ 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ta là thủ hạ của Hạ nhị thiếu gia Hạ Thiên.


Bây giờ một đám côn đồ từ trường khác đang vây ở đây, bọn nó đúng là tìm chết, không biết soái ca tóc đen cao một mét chín trước mắt là con nhà xã hội đen hàng thật giá thật, ca ca thiếu gia là rắn độc hắc đạo, cha thiếu gia là rắn độc hắc đạo trùm...


Khốn khiếp cả gia đình hắc đạo đều quá lợi hại!!


"Đến đây tìm đường chết?" Hạ Thiên đem tàn thuốc ném xuống mặt đất, một chân đá mạnh vào đối phương, tên côn đồ kia liền nức nở xin tha.


Rõ ràng một ngón tay cũng chưa đụng tới được Hạ Thiên, đã bị đánh đến thảm hại như vậy "Con mẹ nó mày dám động vào người của tao sao...." Thiếu niên tóc đen lại đạp thêm một cú.


Trong lòng ta không khỏi muốn hét lên khóc rống nhanh chạy tới ôm lấy đùi Hạ Thiên. Nhị thiếu gia ngầu quá!!


"Hạ Thiên? Mày ở chỗ này à?"


Hử? Tiếng gì vậy?


Ta đang chuẩn bị đi thu nhập tên khách không mời mà đến kia, lại bị thiếu gia ngăn cản: "Đm! Nhanh, đánh ta mấy cái!!"


Ta liền ngây dại, thật sự chưa từng nghe qua yêu cầu nào như thế...


"Con mẹ nó, nhanh lên!!" Hạ Thiên thần sắc sốt ruột thúc giục ta nhanh chóng xuống tay, ta cũng không nghĩ nhiều, hai quyền vụt tới mặt Hạ Thiên.


Đm, đánh xong ta đều sợ muốn tè ra quần...


Thiếu gia bụm mặt ngồi dưới đất, cảm thái ái ui vài câu, hướng ta dựng lên ngón tay cái, tỏ vẻ khen ngợi lực đạo của ta vừa đủ...


Sau đó nhị thiếu gia dùng thanh âm không lớn không nhỏ kêu lên một cái tên "Mạc Quan Sơn."


Ta còn không có kịp né tránh, một thiếu niên mang balo vàng chạy tới, một phen đẩy ta ra, quỳ gối xuống trước mặt Hạ Thiên.


"Mày! Mày lại bị bắt nạt nữa sao?"


A???????


Bị bắt nạt???


Ai cơ??


Là bị ta bắt nạt sao?????


"Thực xin lỗi, tao lại...." Hạ Thiên đôi mắt rũ xuống, sau lại ngẩng đầu lên, ánh mắt ướt át nhìn thiếu niên kia, ngữ khí mềm mại đáng thương, khóe miệng còn mang theo vệt máu, bộ dáng đơn thuần lương thiện vô hại như vừa bị người khác ức hiếp...


What the fuck????


"Thiếu gia, mấy người này....." Ta mở miệng, dè dặt hỏi.


"Cảm ơn các bạn đã cứu tôi! Thật cám ơn!" Hạ Thiên hướng ta gật đầu, mỉm cười mang theo cảm kích.


"Không phải, cái kia, thiếu gia, kia là, này mấy người kia..." Ta còn không kịp lý giải, thiếu gia so với ta quả thật nhỏ hơn vài tuổi... hiện tại cậu chủ đang muốn làm cái gì vậy?


"Nếu không có các bạn, bọn họ sẽ lại cướp đi tiền của tôi!" Hạ Thiên trên mặt mỉm cười ngượng gạo.


"Tao ban nãy nghe thấy tiếng của mày, mày hình như đang mắng con mẹ nó cái gì đó..." Thiếu niên kia nghi hoặc hỏi, ta nhìn qua tên nhóc đầu đỏ kia, tay đang nâng mặt Hạ Thiên, cử chỉ cẩn thận dịu dàng.


Mà thiếu gia...


Con mẹ nó nước miếng đều sắp chảy ra.


"A... Không phải tao, Mạc Mạc mày nghe lầm rồi, đỡ tao về nhà được không, lần này lại... làm phiền đến mày rồi..."


"Thật sự không phải mày sao???"


"Thật sự không phải tao mà.... Mày cũng biết, tao... tao chỉ có thể bị người ta đánh..."


Xong rồi.


Ta phải đem chuyện này báo cáo cho đại ca rắn độc hắc đạo - anh trai của Hạ Thiên như thế nào đây...




---------

Tác giả: https://www.weibo.com/5240348076/Hetg3ESx8?from=page_1005055240348076_profile&wvr=6&mod=weibotime&type=comment

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro