Hôm kia, bươm bướm bay khỏi khu vườn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm kia,bươm bướm bay khỏi khu vườn

by ss Miên Miên aka Kẻ lãng du, vnfiction.net.

Biết là sai nhưng vẫn yêu. Biết là đau khổ nhưng không thể dừng lại. Biết là ảo vọng nhưng cứ tin. Biết là giả dối nhưng nước mắt không thể ngừng rơi.

Trong đêm tối, hoa hồng đã nở. Cánh thẫm như đêm.

Biết tình yêu không vĩnh cửu, biết hạnh phúc sẽ lụi tàn, biết mình không là duy nhất, biết mọi thứ đã đổi thay... nhưng vẫn cứ yêu.

Trong đêm tối, nhụy hoa ướt đẫm sương.

...

Ngày dài, đêm dài, tuổi xuân ngắn ngủi. Đêm nay em khóc vì ai... ?

Đêm nay em ước mình chết. Chết như Bạch Tuyết trong quan tài thủy tinh nhưng không hoàng tử nào xuất hiện. Hãy để em quên em khóc vì ai.

...

Muốn ngừng lại, nhưng đời cứ trôi. Muốn hận, nhưng lòng không đặng. Muốn mỉm cười, nhưng nước mắt không cho. Muốn hoa đừng tàn, nhưng hoa đã nở.

Muốn quên anh, mà quên không được.

Biết làm sao ?

...

Bóng tối ôm em, nhưng bóng tối vô hình. Tiếng dương cầm ôm em, nhưng tiếng dương cầm buồn thăm thẳm. Gió hôn em, nhưng gió lạnh. Nước mắt muốn khô mà em vẫn khóc.

Buồn không ?

...

Nước mắt của em rơi trên tay nhỏ, ấm, ấm, nhưng không sưởi ấm được đến lòng. Lòng bao la, sâu thẳm mà không đủ chứa nỗi đau. Nỗi đau vô hình, dịu dàng trong đêm, thì thầm về ký ức. Ký ức dẫu xa mà sao không biến mất được.

Càng quên càng nhớ.

Càng nhớ càng đau.

Lạ chưa ?

...

Hôm kia, bươm bướm bay khỏi khu vườn trong nắng tháng năm. Đêm qua, thì có bông hoa khóc.

Sáng dậy, hoa dối nước mắt là sương.

Tin không anh ?

...

Hoa đã nở và hoa đang tàn. Bướm quên đường về, em không tìm ra.

Biết là đã hết nhưng không kết thúc được. Biết là ngốc nghếch nhưng chẳng thể ngừng mơ. Biết mơ là ác mộng mà em vẫn mộng ngày.

Bướm chết cõi hư vô nào mà hoa không biết ?

Người em yêu quên em tự bao giờ mà chẳng nói cho em ?

...

Em chỉ là người con gái bình thường trong khu vườn hoa đang héo. Anh chỉ là người con trai bình thường một ngày rời bỏ vườn hoa.

Nắng vẫn vàng, mây vẫn bay, gió vẫn thổi, đời vẫn trôi. Trái Đất vẫn quay quanh Mặt trời mà không rơi khỏi quỹ đạo. Một cộng một vẫn bằng hai chứ không bằng bốn. Con bé nhà hàng xóm vẫn dị ứng lông thỏ. Con thỏ nhà nó thì vẫn ăn bắp cải chứ không ăn cà rốt.

Anh vẫn là anh. Như anh đã là anh. Không em.

Chẳng có gì thay đổi. Em vẫn chỉ là người con gái bình thường trong khu vườn hoa đang héo.

Chỉ là... em vẫn chưa lại là em.

Không anh.

Em vẫn chưa lại là em.

Sao vậy nhỉ, anh biết không ... ?

...

Trong đêm, hoa hồng tím đã rã cánh rồi mà tay em vẫn còn thơm.

Đêm nay em ước gì mình chết... Thế thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro