Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta thường nói, làm vợ là khổ nhất.

Nhưng thực chất, làm một người vợ hờ, mới chính là đại gian khổ.

Bạch Thiên Bình nhìn chồng mình tình tứ bên người phụ nữ khác, thản nhiên hôn nhau rồi bỏ đi trước mặt nàng. Bản thân không thể làm gì, cõi lòng đau đớn tới nghẹt thở. Ánh mắt đượm buồn dõi theo cặp tình nhân. Cuộc hôn nhân vì lý gì lại bước tới ngưỡng cửa này?

Nàng và chồng đã từng có khoảng trời thanh xuân đầy ắp tiếng cười.

Từng có những tia hy vọng mỏng manh trong chuyện tình cảm của hai người.

Nàng yêu hắn, lại chẳng rõ hắn yêu ai.

Đến sau này, mới biết hắn còn lưu luyến tình cũ.

Dù đã có vợ, hắn vẫn đến với người hắn yêu.

Nhưng...

Cuộc hôn nhân này, cũng nên sớm tan vỡ.

Hắn và nàng chối bỏ nhau, hận ý không kể xiết.

Khi gia đình nàng gặp trục trặc, hắn giúp đỡ, với điều kiện nàng là cô dâu, cũng hắn bước lên lễ đường.

Bạch Thiên Bình vừa vui vừa buồn.

Không yêu, sao phải như vậy?

Hắn lấy nàng, cũng như thêm một món đồ chơi, nhà thêm một đôi đũa một bát cơm chứ chẳng có gì to tát.

Hắn quan tâm nàng, nuôi nấng trong tâm hồn nàng mầm sống tràn trề hy vọng.

Để khi cái vọng tưởng đó ngày một lớn, hắn thản nhiên giẫm nát.

Người sai đầu tiên, rốt cuộc là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro