ta muốn em ( trung 2.0)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lương Sơn [ Tiểu kịch trường – Ta muốn em ( Trung ) ver 2.0]

Ngày hôm đó, Trương Nhật Sơn cũng không có làm cái gì vượt quá giới hạn, chỉ là ôm Lương Loan, nhìn cô ngủ mà thôi. Sau đó, anh liền lặng lẽ rời đi.
Khách sạn Tân Nguyệt.
Trương Nhật Sơn cầm chén trà, lạnh lùng hỏi : “ Cô đã nói gì với cô ấy ?”
Trong lòng Doãn Nam Phong rất không thoải mái : “ Lão bất tử anh, anh quen biết ta lâu như vậy, nhưng bây giờ vì một người phụ nữ khác mà đến chất vấn ta ?”
“ Cô ấy là Lương Loan, là phu nhân của Trương Nhật Sơn ta.”
Trương Nhật Sơn ngước mắt lên, từ từ nhìn thẳng vào mắt cô: “ Lần này ta nể tình bà cô quá cố của cô nên không so đo với cô, nhưng lần sau ngoại lệ. Nếu cô còn tái phạm……..”
“ Ta tái phạm anh sẽ làm thế nào ?” Doãn Nam Phong không phục hỏi.
Trương Nhật Sơn nhẹ buông tay, cái chén ngọc màu xanh thượng đẳng lập tức rơi xuống vỡ nát.
Anh lạnh lùng nói : “ Cô sẽ chết.”
Đôi mắt Doãn Nam Phong đỏ lên : “ Lão bất tử, anh cho là người đó thực sự yêu thích anh a!”
Trương Nhật Sơn cũng không quay trở về mà cứ thế rời đi: “Doãn Nam Phong cô đừng động vào cô ấy, cô ấy không phải là người mà cô có thể động vào .”
Lương Loan xin phép nghỉ bệnh ở nhà nghỉ ngơi, Trương Nhật Sơn sống chết  ở lại nhà người ta không chịu rời đi.
Hôm nay, Trương Nhật Sơn đang nấu cháo ở trong nhà bếp, Lương Loan liền như vậy đứng ở cửa nhìn anh.
Nắng chiều tà chiếu rọi xuyên qua tấm kính, đường nét khuôn mặt của người đàn ông này được hiện rõ, làm cho Lương Loan nhịn không được trong lòng rung động.
“ Loan Loan, ta nhìn đẹp không ?”
Lương Loan hồi phục tinh thần lại, liền nhìn thấy Trương Nhật Sơn vòng hai tay quanh ngực, lúc này chỉ nhìn cô với vẻ mặt tinh quái.
Sắc mặt Lương Loan không hiểu thế nào lại đỏ lên, cô bỏ lại một câu: “ Ai thèm nhìn anh !”
Cô muốn chạy, Trương Nhật Sơn cười lạnh : " Chạy trốn sao?"
Trương Nhật Sơn nhanh chóng kéo cô trở về, ép cô đặt lên cái bàn ngọc lưu ly.
“ Trương Nhật Sơn  anh thả ta ra ! Thả ra !”
Trương Nhật Sơn chăm chú nhìn : “ Lời này em đã nói rất nhiều lần rồi, Loan Loan, ta rất không vui.”
“ Ta đã nói, ta đã nói, anh mau thả ….”
Trương Nhật Sơn cúi xuống hôn lên môi cô, liều mình triền miên với cô.
Thực ra anh đã sớm muốn làm điều này.
Trương Nhật Sơn buông lỏng ra môi cô, hôn khắp nơi trên mặt cô.
Anh si mê nói : “ Loan Loan, của ta, của ta .”
Anh vẫn luôn sống quá mức thanh tịnh trong nhiều năm, vào lúc này, anh chỉ muốn buông thả , làm theo điều trái tim mình muốn.
Lương Loan bị anh hôn đến thất điên bát đảo, cô có chút xấu hổ nói : “ Trương Nhật Sơn , anh vô lại !”
“ Suỵt !” Ngón tay thon dài của Trương Nhật Sơn đặt lên đôi môi đã muốn sưng đỏ của cô.
Anh dùng sức nắm lấy tay Lương Loan đặt vào trong ngực anh, dịu dàng nói : “ Loan Loan , đừng đi nghe những gì người khác nói, giờ phút này em không thể tự cảm nhận được sao, nhịp tim của ta đã cho em câu trả lời tốt nhất.”
Chỉ có khi ở bên cạnh em, nó mới có thể đập tha thiết như vậy.
“ Vì vậy Loan Loan, đừng bắt ta rời xa em, bởi vì ta không làm được.”

PS : mai edit 2 phần còn lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro