Chương 05 : Mối Tình Tiền Kiếp Ánh Vàng ,Hoàng Hôn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh Vàng , Vốn là một công tử ,cậu càng lớn càng thông minh ,đẹp trai đặc
biệt cậu được một võ sư dậy dỗ vì thế cơ bắp cậu cuồn cuộn,không những thế cậu lại giỏi võ ,gia đinh lại giầu ,biết bao nhiêu cô gái theo đuổi cậu muốn hiến dâng trái tim cho cậu ,nhưng dựa vào cách ăn nói hành động của họ Ánh Vàng biết rằng các cô gái đó chỉ yêu tiền của cậu chứ ko phải thật sự yêu cậu,cậu buồn bã và trong cơn mê buồn vì tình mà cậu đã nghĩ ra bộ võ công mà cậu đặt cho cái tên là "Bổng Ánh Vàng Gia".
Còn về phần Hoàng Hôn cô càng lớn càng phổng phao nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành trăm hoa chào thua,từ bé cô đã được học đủ cầm ,kỳ ,thi ,họa. Tài sắc vẹn toàn nhiều anh nhà giầu đến xin cầu hôn cô nhưng đều bị cô từ chối .
Điều kỳ lạ mà có lẽ không ai có thể biết bên ngoài Hoàng Hôn là một cô gái có đủ Công ,Dung,Ngôn ,Hạnh.Nhưng một khi cô đã nổi nóng lên thì tiếng đàn của cô trở thành nghê ghớm.
Một ngày nọ cô cùng với người hầu của cô đi dạo ngoài phố thì có một lũ con trai đã từng cầu hôn cô nhưng bị cô từ chối,chặn lại chêu nghẹo,chúng nói những lời vô lễ xúc phạm cô :
- Mỹ nhân đi đâu đấy đi cùng bọn anh đi ?
Cô người hầu nói :
- Các ngươi vô duyên không biêt sỹ diện gì cả đi ra .!
Một tên nói ;
- Cái con a hoàn này ngươi muốn chết à mà xen vào chuyện của ta ?
- Anh em hành hạ nó cho ta !
Lời nói vừa dứt cô hầu liền bị bọn con trai lao vào giữ chặt ,hòng làm nhục cô,cô phản ứng cô tát vào mặt tên cầm đầu ,hắn xôi máu nói
- Cái con Điếm này giám tát ông à này thì !
Nói rồi hắn tát  lại cô hai cái và kêu bọn đi theo giữ chặt để làm nhục cô ,
Bỗng từ đâu một chiếc giầy bay tới trúng vào mặt nó khiến nó tối tăm mặt mũi.
- A ! cái con kia mày cậy mày xinh ,mày đẹp  mà khước từ mọi đứa con trai hả ?
- Đã thế ta sẽ rạch mặt mày cho mày hết kiêu.!
Nói rồi hắn rút con dao ra tiến tới Hòang Hôn túm tóc ,bạt tai ,tát tới tấp,và dí dao vào mặt Hoàng Hôn .Trước sự xỉ nhục  đe dọa của lũ con trai  dành cho cô và người hầu của cô, Hoàng Hôn nổi nóng nói :
- Ngay cả bố mẹ ta chưa giám tát ta và xỉ nhục ta như thế này vậy mà các ngươi lại giám làm thế ta sẽ không tha cho đâu.!
Vừa dứt lời,cái bớt hình con phượng ở tay cô sáng rực,cô hất tên đó ra và không biết thế nào mà cô đã rút được chiếc đàn cầm mà cô đeo sau lưng ra gẩy ,tiếng đàn thánh thót đầy sát khí quanh người cô được bao quanh ngọn lửa ,ngọn lửa bùng cháy mỗi lúc một lớn ,bỗng nhiên một cơn gió thổi qua khiến những ngọn lửa quanh người  cô lan ra tất các quầy hàng và nhà gần đấy .Tiếng đàn phát ra ,khiến những ai nghe thấy tiếng nhạc thì  máu mũi ,máu tai đều chẩy ra .
Vừa lúc đó Ánh Vàng đi qua cậu nghe thấy tiếng đàn phát ra  cậu lần theo tiếng đàn đó,nhưng thật kỳ lạ cậu càng đến gần tiếng đàn thì quanh người cậu dần phát ra ánh sáng màu vàng ,đi đến đâu những ngọn lửa đều bị dập tắt những người quanh nơi cậu đi qua bỗng nhiên không còn đau và chẩy máu nữa ,khi cậu đến gần Hoàng Hôn thì ngọn lửa quanh người Hoàng Hôn dần dần nguôi đi và tắt hẳn,cô bất ngờ nhìn xem sao lại vậy thì từ đằng sau cô thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú tiến đến gần và nói :
- Tiếng đàn của nàng hay lắm ,nhưng ta thấy dường như có một luồng sát khí trong đó ?
Nhưng Hoàng Hôn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Ánh Vàng và không nghe thấy lời anh nói . Cậu phải lay gọi mấy lần thì cô mới hòan hồn cô hỏi :
- Anh bảo gì thế ?.
Ánh Vàng cười nói :
- Tôi hỏi cô tên gì ?, mà đánh đàn hay thế ?
Hoàng Hôn đáp :
- Tôi tên Đinh Hoàng Hôn ,còn anh ?
Ánh Vàng trả lời :
- Tôi tên Nguyễn Ánh Vàng rất vui được làm quen với cô.

Hoàng Hôn cười ngượng nói:
- Tôi cũng rất vui được làm quen với anh.
Sau đó Ánh Vàng đỡ cô đứng dậy hai  người cười nói đi bên nhau vui vẻ và từ lúc đó tiếng sét ái tình đã đến với họ ,hàng ngày họ vẫn hẹn nhau đi chơi đi uống nước vui vẻ cười nói bên nhau ,
Rồi một ngày âm u .Ánh Vàng đến chỗ hẹn hàng ngày với Hoàng Hôn,trong tay anh cầm bó hoa và tự nhủ ngày hôm nay mình sẽ ngỏ lời yêu với Hoàng Hôn ,nhưng rồi một tiếng ,hai tiếng ,rồi ba tiếng trôi qua vẫn không thấy Hoàng Hôn đâu ,cậu đâm ra lo lắng sốt ruột ,cậu tìm đến tận nhà ,tận nơi ở của Hoàng Hôn mong sẽ gặp được cô,nhưng khi cậu hỏi thăm mọi người gần nhà thì cậu thót tim khụy xuống khi chưa kip nói lời yêu với cô mà gia đinh cô đã chuyển đi từ sớm do sự việc mà mấy hôm trước xẩy ra trên phố và người gây ra lại chính là Hoàng Hôn cậu buồn bã nhìn ngắm bó hoa trên tay mà hình dung ra khuôn mặt của Hoàng Hôn và rồi cậu lạc bước đến quán rượu ,tại đây cậu đã gặp Sao Băng.
****Hết Chương V****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro