Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi làm tình với anh như một người vợ. Tôi không

nghĩ rằng mình có thể làm như vậy. Thật đáng xấu

hổ. Tôi sai rồi Tôi không cưỡng lại được. Hơi thở

của anh, sự đụng chạm của anh,... mọi thứ đều như

cuốn tôi vào vòng xoáy của sự dục vọng

Sơ Điệp đã làm chuyện có lỗi với Nghi???? Mọi chuyện rồi se như thế nào?
Mời mọi ngừoi đọc tiếp câu chuyện

————————————-/——————————



Đó thực sự là một đêm giông tố đối với tôi. Anh nói

với tôi rằng:

- Em là cô dâu của anh.

Tôi làm tình với anh như một người vợ. Tôi không

nghĩ rằng mình có thể làm như vậy. Thật đáng xấu

hổ. Tôi sai rồi Tôi không cưỡng lại được. Hơi thở

của anh, sự đụng chạm của anh,... mọi thứ đều như

cuốn tôi vào vòng xoáy của sự dục vọng.

-Anh về đi

Mắt tôi ngấn nước. Nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng uất ức

-Anh hãy quên chuyện này và em cũng vậy. Quên
Đi.....Tất cả

-Em Đừng như vậy

Tiên Thái quay sang ôm tôi vào lòng

-Anh buông em ra.... Buông e.....

Chiếc điện thoại của anh sáng đèn, tôi với tay lấy nó,

trên màn hình hiện lên cái tên: "Vợ!" Anh để đó như

một trách nhiệm.

-Anh hãy nghe đi. Nghe và nói với chị ấy rằng anh đang ra ngoài mua gì đó. Và sẽ trở về nhanh. Anh mau bắt máy đi

Giọng tôi lớn dần

Tiên Thái giật lại điện thoại, đặt sang bên cạnh rồi ôm

lấy tôi:

- Đừng để ý, anh sẽ giải thích với cô ấy sau.

Tôi nhìn vào bóng tối, cảm nhận từng mạch máu của

mình đang giãn nở vì cái ôm của anh:

- Tại sao anh lại làm thế?

- Vì anh yêu em!

- THẬT NỰC CƯỜI

- Đây là một lễ cưới ngu xuẩn, đáng ra anh nên cưới

em.

- Anh không nên làm thế.

- Chẳng phải em cũng yêu anh sao?

- Anh biết em yêu anh?

- Anh đã nói rồi, là do anh biết bản thân yêu em.

Sau đó chúng tôi im lặng, không tranh cãi nữa. Lúc

đó tội lỗi càng nổi lên trong tôi. Tôi đã làm một việc

đáng bị trời tru đất diệt. Tiên Thái không còn là

người đàn ông tự do nữa, anh ấy đã có vợ, và tôi đã

ngủ với anh vào đúng đêm tân hôn của anh. Tôi

không hiểu vì sao anh làm thế dù anh đã bảo yêu tôi,

tôi càng không hiểu được, nếu anh đã không yêu chị,

tại sao lại vẫn chọn cưới chị?

Cô ấy đã mang thai!" Nghĩa nói trong bóng tối. "Cái

thai đã được ba tháng."

"Vậy à?" Tôi chỉ biết đáp lại như vậy. Chợt nhiên tôi

nhớ người đàn ông đã hỏi câu đó trong đám cưới.

Đáng ra tôi nên nghĩ vì sao người ta lại hỏi những

điều như thế thay vì tỏ ra khó chịu với sự vô duyên

của họ.

Tôi đang nằm với người đàn ông mình yêu, nhưng

anh ấy lại lấy người khác. Tôi nhận ra mình là kẻ thứ

ba, là người không nên xuất hiện trong mối quan hệ

của hai người. Tôi đang là kẻ phá đám.

Nhưng nhận ra cũng chẳng ích gì, mọi chuyện cũng

đã xảy ra theo hướng nó muốn rồi.

Những ngày sau đó,Tiên Thái thường xuyên nhắn tin

cho tôi. Tôi đã cố trốn tránh nhưng anh vẫn nhắn tin

và hẹn gặp tôi. Anh tìm đến tôi mỗi khi tôi không trả

lời, bằng một vẻ đau khổ. Và lúc ấy tôi lại mủi lòng.

- Anh không nên làm thế này nữa, anh đã là người

đàn ông có gia đình. Và sắp có con nữa..

Anh không quan tâm.

- Chị Nghi rồi cũng sẽ biết? Đến lúc đó anh sẽ thế

nào???

- Anh sẽ nói vì anh yêu em.

- Anh yêu em từ bao giờ?

Mỗi lần hỏi như vậy anh lại không trả lời, anh chỉ

ôm hoặc hôn tôi. Càng ngày tôi càng cảm giác anh

không yêu tôi, nhưng tôi không tìm ra được một lý

do nào khác khiến anh tìm đến tôi. Sự việc ập đến

như một đợt sóng thần khiến tôi không suy nghĩ

được gì cả. Thế nào là đúng hay là sai giờ đã không

còn quan trọng.

Tôi yêu anh, điều ấy đã sai ngay từ đầu.

Tôi yêu anh. ĐÚNG...Nhưng tôi muốn giữ sự tự tôn

cho chinh mình tôi không muốn trở thành kẻ thứ ba.

-Những gì anh làm nó không thể hiện được là anh

yêu em mà chỉ là đang dồn em vào đường cùng và

khiến em trở nên kinh tởm hơn thôi.

Anh nói yêu em thế thì buông tha cho em đi. Về nhà

lo cho vợ anh và làm ngừoi chồng tốt đi.

Tôi nói rồi bước ra khỏi quán cafe

....

Một buổi sáng đẹp trời, khi tôi đang chuẩn bị ra

ngoài thì Nghi xuất hiện ở cửa. Chị không gõ cửa,

dường như đã đứng ở đó từ rất lâu rồi. Tôi giật

mình, và cả sợ hãi nữa. Nhưng vẫn gật đầu và cười

với chị.

- Chị đến lúc nào thế?

Nghi đi qua tôi, không trả lời. Chị vứt cái túi xuống

nền nhà, những tấm ảnh trong đó rơi ra. Đó là ảnh

của tôi và Tiên Thái khi ra ngoài

Từ bữa nói chuyện với anh đến giờ tôi đều từ chối

tất cả những cuộc gọi tin nhắn của anh. Những tấm

hình chỉ là lúc anh đến nhà tôi. Mà không hề có bức

tôi đuổi anh về

Nghi xộc thẳng vào phòng ngủ của tôi, chị lột chăn

ra như muốn tìm gì đó. Tôi chạy tới cửa phòng ngủ,

ở đó vẫn còn chiếc áo may ô của Thái để lại. Tôi nhớ

anh đã nói sẽ quay lại lấy nó, nhưng đó chỉ là cái cớ

để anh quay lại hết lần này tới lần khác.

Lương cầm theo cái áo, chị bước đến, chậm rãi giơ

nó lên trước mặt tôi. Chị tát tôi một cái thật mạnh,

nghiến răng đầy tức giận.

- Cô đã làm như thế sao?

Tôi cúi đầu, không có lời nào để đáp lại câu hỏi.

- Các người thật sự đã làm như thế với tôi?

Nghi hét lên giận dữ, chị đẩy tôi rất mạnh khiến tôi

ngã xuống sàn. Chị đáp cái áo của Tiên Thái về phía

tôi, vừa khóc vừa lao đến giật tóc tôi. Tôi để cho chị

đánh mình, không hề có ý chống cự. Móng tay chị

cào qua cổ tôi, ngực tôi, cánh tay tôi, làm da thịt hằn lên những vết đỏ. Lúc anh hôn tôi, nó cũng hiện lên

những dấu đỏ như thế.

Khi đã mệt, chị dừng lại, ngồi phịch sang một bên.

- Chị đang mang thai, đừng xúc động quá.

Nghi ngửa đầu cười lớn, tiếng cười chua chát và đầy

điên dại.

- Cô còn có thể nói được câu đó, nghĩa là tất cả

những việc này cô đều chấp nhận. Cô thật không biết

xấu hổ!

- .........

Nghi từ từ đứng dậy, chị loạng choạng bám vào

tường.

- Tôi sẽ khiến cho cô và anh ấy phải rời xa nhau. Tôi

sẽ bỏ đi cái thai này.

Tôi như bừng tỉnh, vừa quỳ vừa lết đến ôm lấy chân

của Nghi.

- Không, đừng làm thế.

- Tôi sẽ để hai người biết, đau khổ thực sự là như

thế nào.

- Đừng, em xin chị! Đừng làm thế, đứa trẻ không hề

có tội.

Nghi mếu máo khóc, chị sờ tay lên bụng mình.

- Tại sao em lại làm thế hả Diệp Diệp, chị không hiểu

đã làm gì có lỗi với em?

"Là lỗi của em, chị không làm gì cả." Tôi luống

cuống. "Chị đừng bỏ đứa bé, em sẽ rời đi. Em sẽ rời

khỏi Tiên Thái ,em sẽ không bao giờ xuất hiện trước

mặt hai người nữa."

- Thật ư?

- Vâng, em sẽ đi. Ngay bây giờ em sẽ đi. Xin chị

đừng bỏ đứa bé.

Nghivuốt mặt tôi, vuốt cả những vết thương chị gây

ra cho tôi. Chị nhìn gật đầu trong nước mắt, nói:

- Được, chị tin em!

——————————————————————————

Nghĩa có yêu Nhật hay không? Nếu anh yêu cô tại sao ngay từ đầu lại chọn Lương? Nhật sẽ giữ lời hứa với Lương, hay đó chỉ là một giải pháp tạm thời để Lương giữ lại cái thai?

Đón đọc phần cuối truyện: Với anh, em là ai?
vào 22:00 chủ nhật ngày 2/2 tại đây.
Chúc mọi ngừoi ngủ ngon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro