Dấu X

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi làm về, Hiền phát hiện nhà mình bị vẽ một dấu"×". Hắn lập tức ý thức được đây có thể là tên trộm để lại dấu vết cho đồng bọn, trong nhà chỉ có một mình, bình thường ban ngày mình cơ bản đều không ở nhà, tên trộm này nhất định là để mắt tới mình. Nghĩ đến đây, Tiểu Hiền vội vàng dùng tay áo lau sạch "×" kia, còn xin công ty nghỉ vài ngày.

Ngày hôm sau, Hiền vẫn nhìn chằm chằm ra cửa thông qua Lỗ mắt mèo, khoảng hai giờ rưỡi chiều, rốt cục xuất hiện một nhân vật khả nghi. Người này mặc một thân áo đen, còn đội mũ lưỡi trai, đè rất thấp, làm cho người ta không cách nào nhìn thấy bộ mặt thật của hắn. Người áo đen đi tới trước cửa nhà hắn, thấy dấu hiệu trên cửa không thấy đâu, kỳ quái sờ sờ đầu, xoay người đi xuống dưới lầu.

Liên tiếp mấy ngày, Tiểu Hiền mỗi ngày đều phát hiện trên cửa không biết từ lúc nào đã bị đánh dấu "×", có một lần hắn còn cố ý bôi một lớp sáp lên cửa, nhưng dấu hiệu kia vẫn xuất hiện ở trên cửa. Anh tìm người quảng lý khu phố , hỏi gần đây có vụ trộm hay không, nhận được câu trả lời cũng không có, không tin anh yêu cầu quản lý cho anh xem video giám sát ngày hôm đó, thế nhưng không nhìn thấy người mặc đồ đen kỳ quái kia.

Sau đó, ông ta đột nhiên nhớ lại một truyền thuyết về quê hương của mình: người chết, có thể nhìn thấy cái chết, cái chết trước khi đến yêu cầu đánh dấu trước cửa nhà ông để dễ dàng nhận ra. Chẳng lẽ người kia là tử thần?

Người thần bí kia lại một lần nữa đi tới trước cửa nhà  Hiền, lần này hắn nhìn cũng không thèm nhìn liền trực tiếp đi lên lầu.  Hiền mỉm cười, một giờ trước, ông đã làm một dấu hiệu "×" trước cửa của một hộ gia đình trên lầu, và lau sạch cửa của mình. Quả nhiên, ngày hôm sau hắn liền nghe nói con của người nhà kia đột nhiên đột tử.

Phương pháp này  Hiền liên tiếp dùng năm lần, năm người bởi vì người áo đen viết ký hiệu chết oan uổng, mà Tiểu Hiền thì sống thêm năm ngày. Ngày thứ sáu, người áo đen như thường lệ đi tới trước cửa nhà hắn, quay đầu lại nhìn thấy ký hiệu ở đối diện, liền đi vào, nhưng chỉ chốc lát sau liền đi ra, vẻ mặt cổ quái nhìn chằm chằm cửa Của Hiền , sau đó đột nhiên hiểu được cái gì, đưa tay gõ cửa.

Hiền chợt nhớ tới người nhà đối diện mấy ngày trước đi du lịch, người áo đen nhất định nhìn thấu quỷ kế của mình, nên đến đòi mạng.

- Không cần, ngươi không cần tới đây!  Hiền hét lớn ra ngoài cửa.

Người áo đen dừng động tác, hỏi: "Ngươi không muốn ta làm dấu hiệu sao?"

"Đừng! Không cần!"

Người áo đen suy nghĩ một chút, mỉm cười rời đi.

Hiền còn chưa hết kinh ngạc thở hổn hển, liệt nửa người ngã xuống đất. Xem ra mình đã thoát khỏi một kiếp nạn.

Mười phút sau, lại vang lên tiếng gõ cửa, Hiền hoảng sợ hỏi là ai, đối phương không trả lời. Một đoàn sương trắng xuyên thấu qua vách tường bay vào, hình thành hình người. Sau đó, cánh cửa mở ra và người đàn ông mặc đồ đen bước vào.

"Ngươi nhất định là coi ta là tử thần." Người áo đen cười nói, "Kỳ thật ta là trợ thủ tử thần, hắn mới là tử thần. Công việc của tôi là phân biệt đối tượng tử vong cho tử thần, mà dấu hiệu tôi vẽ, chính là vì không để tử thần giết nhầm người. Đánh dấu cho ngươi là nhắc nhở tử thần, không phải nhà này, bất quá ngươi cự tuyệt, như vậy...

Một người áo trắng bên cạnh hắc y nhân lấy ra lưỡi liềm phía sau, từng bước một đi tới...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro