Chương 17:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 17:

“Đây rồi." Four nói trước khi tiếp tục tìm kiếm đồ ăn.

"Four, đừng uống bia." Gus ngắt lời khi thấy Four đi về phía tủ đông.

“Tao biết rất rõ.” Four nói.

“Anh đang lái xe, lỡ say thì sao?” Gus lại nói.

" Ừ, ừ, không uống.” Four nói, lôi bốn chai trà xanh ra khỏi ngăn đá.

Bốp!

" Được rồi, đồ khốn.” Gus nói, nhẹ nhàng vỗ vai Four.

"Mày sao thế? Đừng có so đo, thằng khốn." Four nói, nhưng anh không thực sự nghiêm túc.

"Ði, tôi lùn, nhưng điều đó có làm phiền anh không?" Gus nói, quay lại trước khi bực bội bỏ đi. Four nhìn vào tủ đông một lần nữa và lôi ra thứ mà anh nhìn thấy trước mặt. Gus bắt Four thanh toán hóa đơn, trong khi cậu ra ngoài đợi. Khi Four đi ra, anh mang đồ của Night và Gear đến cho họ, những người đang ngồi trước phòng cấp cứu chờ nhận thuốc.

“ Mày có khỏe không?” Gus hỏi khi nhìn thấy một miếng băng gạc nhỏ trên mặt anh mình.

" 4 mũi." Night trả lời.

"Oa, lần sau, lại thi đấu nhé?" Gus nói với anh trai mình.

"Em nói nhiều quá. Em đã mua gì để ăn chưa, em có đói không?" Gear hỏi, Four lấy một ít nước và bánh mì và đưa cho bạn mình, trong khi được gọi đi lấy thuốc.

" Tôi sẽ đi một mình.” Night nói trước khi đứng dậy đi lấy thuốc.

"Cái quái gì vậy? Tao đã trêu chọc mày một chút vì hơi lùn." Four nói khi thấy rằng Gus đã không nói chuyện với mình kể từ Seven eleven. Four biết rằng Gus hơi ích kỷ.

"..." Gus im lặng.

"Được rồi, vậy thì tao sẽ vứt đồ ngọt của mày đi, không ai muốn ăn chúng đâu." Four giả vờ mang chiếc túi đựng đồ ăn nhẹ vào thùng rác trước ánh mắt khó hiểu của Gear. Gus ngay lập tức chạy theo Four.

"Four, tên khốn, anh điên rồi sao?" Gus giật mạnh tay áo của Four.

" Chà, mày không muốn ăn mà." Four nói

"Ai nói vậy, tôi có nói gì đầu. Mang chúng qua đây." Gus lập tức chộp lấy túi đồ ăn vặt mà Four đang cầm trên tay.

“Mày trẻ con quá.” Four nói.

“Chuyện của tôi." Gus nói, trước khi lôi túi đồ ăn vặt ra để xem.

" Sữa sô cô la này là của ai?" Gus nhìn lên và hỏi.

“Cái đó là của mày." Four nói điều này trước khi quay lại Gear. Gus kinh ngạc nhìn Four, bởi vì loại sữa có vị sô cô la này cũng là một trong những món Gus yêu thích. Nhưng Gus đã không nhận nó vì cậu khó chịu với Four vì đã nói với cậu rằng cậu là một người lùn.

“Anh ấy biết?" Gus thì thầm với chính mình trước khi đi theo Four.

"Gear tiếp theo là gì? Mày có muốn về nhà không?" Four hỏi, quay mặt về phía Night.

"Vì vậy, tao đã thua cuộc đua phải không?" Gear hỏi.

" Ừ." Night trả lời, và Gear im lặng một chút.

"Sao vậy?" Bóng đêm hỏi.

"Anh đã nói với em rằng nếu anh thắng amh sẽ yêu cầu em một thứ, nhưng nếu anh thua thì anh không thể yều cầu bất cứ điều gì." Gear nói.

" Phải không?” Gear hỏi.

" Tôi đã nói với anh trước đây rồi... anh muốn gì?” Night hỏi.

"Anh chỉ muốn mời em đi xem phim và ăn gì đó. Nhưng anh muốn đi một mình với em." Gear nói.

“Còn tao thì sao?"Gus hỏi ngay.

"Mày không cần cản trở... mày muốn đi đâu, tao đưa mày đi." Four nói.

"Tại sao tôi phải đi với anh? Ngoài ra, có chuyện gì vậy Four? Gần đây anh có vẻ rất cưng chiều tôi, điều đó thật bất thường." Gus hỏi.

"Ối Gear, nhà mày cung cấp cỏ cho Gus nhai lại lúc rảnh rỗi à. Đồ ngốc, chúng ta đợi trong xe." Four giận dữ nói, trước khi đi về phía chiếc xe.

"Ưm... chuyện gì đã xảy ra vậy?" Gus rên rỉ, nhưng vẫn chạy theo Four.

"Four, sao vậy? Dạo này tâm trạng anh thất thường quá." Gus nói khi đi về phía Four khi thấy Four đang châm một điếu thuốc để hút.

Đột nhiên!

“Mày làm cái quái gì thế, trả lại đây."
Four hét lên khi Gus giật điếu thuốc ra khỏi miệng anh.

“Tôi không thích mùi thuốc lá." Gus nói.

"Nếu mày không thích thì tránh xa tao ra, tao hút thuốc." Four nói, giật lấy điếu thuốc từ Gus. Nhưng Gus né được.

“Mày chơi cái trò gì vậy?” Four lại nói.

"Tại sao hút thuốc lại tốt? Tôi đã thấy anh và Gear hút thuốc ... tôi cũng thử xem." nói xong, Gus lập tức bỏ điếu thuốc vào miệng.

"Này! Chết tiệt!" Four hét lên vì sốc.

"Khụ... khụ..." Gus bị sặc khói ngay khi vừa hút, cậu chưa từng thử và không thể hút thuốc đúng cách. Four vội đặt tay lên lưng của bóng dáng nhỏ bé rồi tìm một chai nước đưa cho Gus, Gus nhanh chóng uống một ngụm. Nhưng cậu vẫn bị ho.

"Mày thật đúng là ngu xuẩn, không thể hút thuốc, còn muốn thử... có gì tốt chứ?!" Four mắng Gus khi Gus ngẩng đầu lên nhìn Four với đôi mắt ngấn lệ vì cổ họng khó chịu và ho.

"Chà, tôi thật ngu ngốc, tôi phù hợp với những việc như thế này. Phải không?" Gus nói, nhìn bóng dáng cao lớn với vẻ hoài nghi.
.
.
.
"Chúng ta trở về đi, tôi muốn về nhà." Night nói trong khi đi bộ đến ô tô với Gear.

"Có chuyện gì vậy?" Gear hỏi khi nhìn thấy khuôn mặt của em trai mình.

“À, nó ngoan cố hút thuốc, và giờ nó bị sặc khói như thế này.” Four nói với giọng điềm tĩnh.

"Chà, tao muốn biết nó ngon như thế nào." Gus nói. Gear lắc đầu.

“Quay về thôi, Night buồn ngủ quá rồi.” Gear nói trước khi Four lên xe. Gus và Four không nói chuyện với nhau, họ chỉ ngồi yên lặng với những suy nghĩ của riêng mình trong suốt quãng đường, còn Night ngồi căng thẳng. Họ nhanh chóng đến nhà của Night, nhưng không ai ra khỏi xe.

“Vậy là em sẽ không hẹn hò với anh phải không?” Gear lặng lẽ hỏi.

"Đừng quên uống thuốc giảm sưng. Tối nay anh có thể không sao, nhưng ngày mai anh sẽ bị đau." Night nói đưa túi thuốc cho Gear. Gear nắm lấy tay Night và nhẹ nhàng xoa xoa mu bàn tay cậu.

"Sáng mai, anh sẽ đưa em đến trường đại học." Gear nói.

"Tôi nghĩ tốt hơn là nên đi ngủ trước. Bên cạnh đó, không phải anh chỉ có lớp học vào buổi chiều sao? Tôi sẽ đi một mình." Night nói khi biết lịch học của Gear.

" Anh đã nói là anh sẽ đến vì em, và anh nhất định sẽ đến vì em." Gear nói với giọng khó chịu, bởi vì Night luôn thảo luận mọi thứ với anh, cậu rất bướng bỉnh.

"Ờ...Night...P'Day." Gus nói khi thấy Day mở cửa nhà và đứng dậy nhìn chiếc xe của Gear với vẻ mặt bình tĩnh, Night nhanh chóng rút tay ra khỏi tay Gear.

"Tao về nhà trước. Gus, chúng ta hãy vào nhà của tao thôi." Night mời bạn mình.

"Night, tao nghĩ tốt hơn là tối nay tao nên về nhà ngủ. Có vẻ như P'Day có chuyện muốn nói với mày." Gus nói, nghĩ rằng Day có thể muốn nói chuyện với Night về đường đua.

"Được, tùy mày." Night nói.

“Ôi cái túi của tao, ngày mai tao sẽ đến lấy nó.” Gus lại nói, tim cậu run lên khi nhìn thấy đôi mắt dữ dội của Day. Mặc dù Day luôn tốt với Gus.

"Em có muốn anh đi xuống và nói chuyện với anh trai của em không?" Gear hỏi.

"Không cần! ...ưm...anh nên quay lại." Night nói trước khi bật dậy khi Day đến và gõ cửa kính xe. Night vội ra mở cửa.

“Sao em không về sớm hơn?” Day hỏi Night, nhưng ánh mắt anh vẫn bình tĩnh.

"Night đang nói chuyện với Gus. Tối nay Gus sẽ về nhà ngủ." Night vội vã nói với anh trai mình với một trái tim đập thình thịch.

"Ừm." Day trả lời ngắn gọn.

“Night, ngày mai anh đến đón em, đừng quên đấy.” Gear kết luận. Day nắm lấy cổ tay em trai mình trước khi đóng cửa xe, phớt lờ Gear. Sau đó anh đưa Night trở lại nhà.

" Gus...Anh trai của Night quan tâm đến em ấy rất nhiều phải không?” Gear hỏi khi Four rời khỏi nhà của Night.

"Ồ đúng rồi... P'Day rất yêu Night, vì chỉ có hai người họ thôi. P'Day vừa làm việc, vừa cho Night vừa đi học. Làm sao mà tao không ghen tị được?" Gusnói với chính anh trai của mình.

“Nhưng tao nghĩ anh trai Night không thích khuôn mặt Gear.” Four nói.

"Hừ, đúng vậy. Anh ấy biết tất cả những điều tồi tệ mà mày đã làm với Night." Gus nói, khiến Gear im lặng.
.
.
.
“Tại sao P'Day lại nói với em rằng anh tối nay không về nhà ngủ?” Night lặng lẽ hỏi. Day ngồi trên sofa giữa nhà.

''Chà, kế hoạch thất bại. Đó là lý do tại sao anh về nhà." Day lặng lẽ nói. Night vội vàng bước tới ngồi xuống và ôm ngay eo anh mình.

" Day...Night, em xin lỗi..." Night nhẹ nhàng nói với anh trai mình.

"Dù kế hoạch là gì, nó đã thất bại bởi vì Neil bị điên. Nhưng điều anh muốn biết là... em sẽ đối xử tốt với hắn ta một lần nữa chứ, Night?" Day trầm giọng hỏi. Night dừng lại một chút.

"Ồ không không, Night muốn trả thù. Nhưng Night không muốn bất cứ ai bị giết hoặc bị thương. P'Day cũng nói với em điều đó phải không? Ngoài ra, rm phải khiến anh ta đau khổ từng chút một, khiến anh ta phát điên. Nếu không, P'Day em sẽ dẫm lên anh ta vào ngày anh ta đến đón Night." Night nói.

"Cũng đúng, nhưng anh sợ Night sẽ lại yêu hắn ta. Night, hãy nhớ lại điều gì đã làm em tổn thương. Night đã quên nỗi đau đó chưa?" Day cứng nhắc nói.

“ Night không quên, P'Day.” bóng dáng nhỏ bé khẽ nói.

“Thực ra, em không nên phá vỡ kế hoạch và hẹn hò với hắn một lần nữa." Day nói với giọng căng thẳng.

''Nighy chỉ muốn có được, thậm chí dễ dàng hơn." Night nói. Day im lặng suy nghĩ.

'' Ừm... P'Day... Còn P'Neil thì sao? P'Neil có giận Night không?" chàng trai trẻ hỏi.

“ Cậu ấy không nói gì với anh, khi anh nói chuyện với cậu ấy, cậu ấy chỉ nói rằng cậu ấy muốn giúp chúng ta về Gear." Day nói.

"Nhưng sự thật là anh phải chấp nhận rằng Neil đã làm đúng phần việc của mình. Tên khốn Gear đó hẳn là điên rồi, nhưng không sao, lần sau chúng ta có thể làm tốt hơn." Day nói với giọng đều đều. Night im lặng, có chút căng thẳng khi nghĩ đến Neil, hai anh em ngồi ôm nhau một lúc không nói gì.

"  Night." Day gọi em trai mình.

" Dạ." Night đáp.

"Đừng làm anh thất vọng." Day nói. Night nuốt nước bọt trước khi đưa ra câu trả lời.

"Dạ." Night đáp.

"Ngủ đi, ngày mai còn phải đi học." Day nói, nên Night đứng dậy đi về phòng. Night nằm xuống chiếc giường rộng. Cậu đặt tay lên trán với vẻ mặt nghiêm túc, nhớ lại sự kiện ngày hôm nay, khi xe của Gear đi lệch đường và đâm vào khối vữa, lúc đó, trái tim của Night vô cùng lo lắng cho Gear. Cậu muốn tỏ ra cứng rắn và không tỏ ra mềm yếu, nhưng đôi chân cậu đã rời xa suy nghĩ đó.

"Mình phải mạnh mẽ hơn. Mình phải..." Night nói, kiềm chế bản thân.

Reng..reng... reng...reng...

Điện thoại của Night reo. Bóng dáng nhỏ bé nâng ngườu lên nhìn, thì ra là người mà cậu đã định gọi.

"Sao vậy?" Night trả lời cuộc gọi và hỏi với giọng bình tĩnh.

[ Không có gì, anh chỉ gọi để nói rằng anh đang ở nhà.] Gear nói. Khiến trái tim của Night loạn nhịp một chút.

“Vậy tắm rửa đi ngủ đi, gọi điện thoại làm gì?” Night thản nhiên nói.

[ Anh gọi để nói với em trước. Anh là bạn trai của em, phải không?] Gear nói.

"Rửa mặt đi, đừng để nước đến chỗ bác sĩ dặn. Uống thuốc nữa, đọc kỹ hướng dẫn trên túi." Night nói.

[ Hãy đến chăm sóc cho anh.] Gear nói, khiến Night đóng băng khi nghe thấy tiếng gầm của Gear.

“Anh đã lớn thành một con trâu rồi, học cách tự chăm sóc bản thân đi.” Night nói, trái tim cậu run rẩy.

[ Night, anh không thích khi nghe em chửi thề anh là như trâu.] Gear nói.

"Chà, tôi là như vậy." Night nói. Cố gắng giữ giọng bình tĩnh nhất có thể.

[ Không, Night thực sự không phải là một người thô lỗ, không phải là một người nói xấu, Night thực sự nhẹ nhàng hơn.] Gear nói và Night không nói nên lời.

" Tôi đã nói với anh rồi, Night cũ đã chết." Night nói.

[ Có phải em ấy chết vì anh không?] Gear hỏi trước khi im lặng

“Anh biết điều đó phải không?” Night  lặng lẽ hỏi.

[ Anh phải làm gì để Night cũ quay trở lại? Night hãy nói cho anh biết.] Gear hỏi với giọng trầm.

"Quá muộn rồi, Gear... Nong Night sẽ không quay lại đâu, giờ chỉ còn mình tôi thôi. Vậy thôi. Gear, tôi buồn ngủ rồi." Night nhanh chóng cắt kịch bản và cúp máy, bởi vì cậu không muốn nói nữa, cậu sợ chính trái tìm mình. Cậu không thể chịu được sự van xin của Gear. Cậu phải ngồi yên tĩnh để thiền và trở nên cứng rắn trở lại.
.
.
.
“ Mày có thực sự yêu Night không?” Four hỏi, khi anh bước đến gặp bạn mình trên ban công phòng ngủ, Gear khựng lại một chút.

"Ai đã nói với mày điều đó? Tao sẽ phá hỏng em ấy, khiến em ấy yêu tao lần nữa." Gear nói trước khi bước vào phòng và mở tủ quần áo để chuẩn bị đi tắm.

“ Mày có chắc là mày sẽ không yêu Night không?” Four lại nói. Gear dừng lại trước khi quay sang người bạn của mình.

"Hãy nhìn vào khuôn mặt của tao, với khuôn mặt giống tao. Tao sẽ yêu ai đây? Những người như tao không nên yêu." Gear nói, nhưng trong lòng anh đã có một sự rung động kỳ lạ.

''Chà, hãy chắc chắn rằng những gì mày nói là đúng." Four nói.

“Tối nay tao ngủ đây, lười về." Four nói.

“Được rồi, đi tắm trước đã." Gear nói trước khi quay trở lại phòng tắm.
.
.
.

...Vào buổi sáng...

Gear đến đón Night tại nhà như đã nói, anh đi cùng Four và Gus vì sau khi tiễn Night và Gus đi học đại học Gear sẽ đưa Four về nhà để chuẩn bị đi học vào buổi chiều.

"Kyu và Wood đầu rồi?" Gus hỏi khi thấy Nott đang ngồi tập trung vào chiếc Black Berry của mình với một nụ cười thật tươi. Khi Nott nghe thấy, anh ấy ngay lập tức đặt Black Berry của mình xuống.

“Tao cũng đang hỏi điều tương tự, khi đến đó tao không tìm thấy ai cả.” Nott nói.

"Mày đang bí mật nói chuyện Black Berry của mày với ai?" Night giả vờ hỏi.

“Không có ai, tao chỉ lấy nó ra để xem giờ mà thôi." Nott trả lời, ngượng ngùng tránh ánh mắt của Night.

"Nhìn đồng hồ, nhìn đồng hồ mà cười như vậy sao? Hơn nữa mặt còn đỏ bừng." Night lại trêu chọc.

"Đúng là như vậy." Gus gật đầu ngay lập tức, nhưng Nott chưa kịp nói gì thì Kyu đã bước vào với khuôn mặt nhợt nhạt.

"Sao vậy Kyu? Mặt mày nhợt nhạt như xác chết thế?" Gus hỏi khi Kyu từ từ ngồi xuống ghế.

" Tao ổn." Kyu trả lời.

“Wood đâu?” Kyu hỏi, tìm kiếm người bạn khác của mình.

" Tao vẫn chưa nhìn thấy nó." Gus trả lời.

"Tao thấy mắt của mày đỏ, giống như là người vừa mới khóc ấy." Night nghi ngờ nói.

“Không, tao chỉ thức khuya thôi.” Kyu đáp, trước khi gục mặt xuống bàn.

"Mày có tức giận khi tao và Gus để hai bọn mày một mình trong quán rượu không?" Night hỏi.

" Tao xin lỗi, Kyu. Đó thực sự là điều bất khả kháng." Night nhanh chóng nói với người bạn của mình.

"Được rồi, tao vẫn bị bỏ rơi như thường lệ mà." Kyu nói khiến Gus, Night và Nott bối rối nhìn nhau.

"Đừng nói với tao là mày đã bị một người phụ nữ bỏ rơi nhá. Ừm, tao có thể nói rằng mày vừa mới bị bỏ rơi. Mày đã có người mới phải không? Hơn nữa, ai đang bỏ rơi mày?" Nott nói.

“Hay là Wood tên khốn đó lại bỏ mày một mình trong quán rượu?” Night lại hỏi.

"Tao và người này đã quay lại cùng nhau." Wood hét lên. Kyu vẫn ngồi gục đầu xuống bàn. Wood nhìn Kyu bằng ánh mắt mà bạn bè anh không thể đọc được.

“Vậy tại sao Kyu lại ở trong tình trạng như thây ma như vậy?” Gus hỏi.

" Tao không biết." Wood trả lời ngắn gọn, nhưng bạn bè của anh không tin Wood, rằng họ không biết Kyu mắc bệnh gì.

“Vào lớp thôi.” Kyu khẽ nói, trước khi đứng dậy và hơi run. Wood ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu nhưng Gus đã nắm lấy cánh tay Kyu.

"Kyu, mày bị ốm à?" Gus hỏi.

"Không, có lẽ tao đã không ngủ đủ giấc. Đi thôi." Kyu trả lời trước khi đi về phía tòa nhà. Gus và Nott theo sát phía sau, theo sau là Night và Wood.

“Tối qua đã xảy ra chuyện gì?” Night hỏi Wood đi bên cạnh, đây đối với Night mà nói tương đối không bình thường.

"Không có gì." Wood trả lời ngắn gọn, bỏ đi với vẻ mặt nghiêm túc.

"Hôm qua mày say bí tỉ à?" Night hỏi lại.

“Tao nghi ngờ điều đó.” Wood trả lời ngắn gọn như thường lệ. Điều này khiến Night càng thêm nghi ngờ. Sau đó, họ bước vào lớp và Kyu, Nott và Gus tìm chỗ ngồi. Gus ngồi với Kyu, Night đến và ngồi cạnh Nott, trong khi Wood ngồi ở bàn cạnh Night.

"Night, mày có nghĩ rằng Kyu và Wood đang hành động kỳ lạ không?" Nott thì thầm với Night.

"Ừm, tao thấy kỳ lạ. Bình thường Kyu và Wood luôn ở cùng nhau, khi học bài họ phải ngồi cùng nhau. Nhưng hiếm khi họ không nói chuyện với nhau và không ở cùng nhau." Night nói .

“Đúng vậy, hôm nay hai người họ ngồi xa nhau, tối hôm qua cãi nhau cái gì vậy chứ?” Nott lại hỏi.

"Tao không chắc, nhưng nếu có một cuộc chiến thực sự... Kyu chắc hẳn rất tức giận. Cậu ấy thích la mắng Wood, mày biết đấy." Night nói vì cậu đã theo dõi mọi hoạt động của bạn bè mình.

"Chà, hãy hy vọng rằng có thể vượt qua được ngày hôm nay. Hai người họ có chuyện gì vậy? Nếu mày hỏi tao bây giờ, có lẽ cả hai người họ đều chưa muốn nói." Nott nói. Night gật đầu trước khi bắt đầu nghiên cứu và bí mật nhìn Wood và Kyu.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro