Chương 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 5:

Đã 6 tháng rồi...

Sau những gì xảy ra vào đêm hôm đó, Gus đã không nói chuyện nhiều với anh trai của mình... Thực tế, cậu đã không nói chuyện với Gear nữa. Nhưng cậu không thể không nguyền rủa anh khi thấy anh trai mình làm điều gì đó tồi tệ.

Và Night... Day đến đón Night tại nhà Gus vào sáng sớm hôm đó, như thể Day đã biết điều gì đó. Đó là lần đầu tiên Gus nhìn thấy mặt anh trai của bạn mình. Gus vẫn nhớ Night đã khóc khi chạy đến ôm anh trai mình. Bàn tay mảnh mai của Day nhẹ nhàng xoa đầu Night, bình tĩnh giấu Night trong sự ấm áp và an toàn, Gus không khỏi nghĩ đến anh trai mình, hai người chưa từng có khoảnh khắc như thế này. Ngày hôm đó, Gus vái tay xin lỗi Day vì cậu biết Day đã biết mọi chuyện.

Gus hét lên xin lỗi Day vì đã đặt Night vào tình huống như vậy. Day không nói gì, chỉ mỉm cười với Gus và nói vài câu mà đến tận nay Gus vẫn còn nhớ.

“Không, không phải lỗi của Gus, đừng suy nghĩ nhiều, nhưng những kẻ làm chuyện này sẽ sớm phải trả giá hậu quả." Day nói đơn giản trước khi đưa Night về nhà. Gus không hiểu tại sao Day không nổi cơn thịnh nộ vì tức giận mặc dù biết rằng Gear đang nằm trong phòng.

Sau ngày hôm đó, Gus hoàn toàn không liên lạc được với Night, cậu có gọi di động hay gọi cho Day nhưng cậu cũng không liên lạc được với ai nữa. Gus thậm chí còn không biết nhà của Night ở đâu, chỉ là bạn của cậu đã mất tích.

Cuộc sống của Gus sáu tháng nay rất đơn giản, Gus hiện tại đang học năm thứ nhất, chuẩn bị bước vào học kỳ thứ hai khoa Quản trị kinh doanh ngành tin
học kinh doanh. Hôm nay là ngày đầu tiên của học kỳ hai.

“Gus, mày có muốn đi cùng tao không?” Gear hỏi, vì anh cũng sắp đến trường đại học. Gus liếc nhìn anh trai mình một chút trước khi đi về phía người lái xe mà không nói lời nào, Gear nhìn em trai mình với vẻ mặt dữ tợn.

''Chà, về mày, tao mời mày tham gia và đi cùng tao, nhưng mày lại không muốn." Gear nói với em trai mình. Trước khi Gus lên xe, người lái xe đã chuẩn bị sẵn sàng để đưa cậu đến trường đại học.

"Tao không yêu cầu mày đến thuyết phục tao, Gear." Gus chửi rủa anh trai mình trước khi lên xe và đóng cửa ngay lập tức. Để lại Gear một mình và nhìn chiếc xe mà em trai mình ngồi với vẻ không hài lòng.

"Chết tiệt! Mình không biết tại sao em ấy vẫn còn tức giận chỉ vì chuyện xảy ra với bạn mình. Đã nửa năm rồi." anh nói trước khi nghĩ về người thanh niên mà anh đã làm tổn thương trước đó.

Sau ngày hôm đó, dáng người cao lớn không nghĩ rằng chàng trai trẻ lại rời khỏi nhà nhanh như vậy. Anh thức dậy vào buổi trưa ngày hôm sau và thấy rằng Night không còn ở nhà anh nữa. Khi hỏi Gus, anh không nhận được câu trả lời mà chỉ nhận được một lời nguyền.
.
.
.
“Có chuyện gì vậy, Gus?” nhóm bạn của dáng Gus chào đón khi họ nhìn thấy Gus bước đến chiếc bàn dưới gốc cây bên cạnh tòa nhà đại học với vẻ mặt nhăn nhó.

“Không có gì, chỉ là trước khi ra khỏi nhà tao phải đối mặt với một con chó trước thôi." Gus nói khô khốc và ngồi xuống cạnh một người bạn của mình.

"Bọn tao cho rằng mày nói vậy thì có nghĩa con chó đó chính là anh trai mày." một người bạn ngồi cạnh Gus nói. Họ quen Gus vì cậu học ở đây, nhìn là đủ để biết rằng cặp anh em này không có quan hệ tốt, nhưng họ không biết tại sao. Gus luôn chửi rủa anh trai mình, Gus làm điều đó suốt những tháng học đại học, bất kể ai nói gì. Nhóm của Gear được coi là nổi tiếng và được yêu mến bởi tất cả các cô gái và chàng trai ở trường đại học, bất chấp tai tiếng của nhóm.

“Tao không có anh trai!" Gus cãi lại ngay lập tức. Điều này khiến nhiều thanh niên đang tìm kiếm Gus trở nên sợ hãi trước âm thanh của hình dáng nhỏ bé này.

"Đừng nói về nó nữa, Kyu." người bạn kia nói.

“Ồ, đúng rồi, tao không thể nói điều đó... Này, tên điên đó đã đi đầu rồi?” Kyu lẩm bẩm trước khi người bạn mà mình vừa nhắc tới tiến lại gần.

“Này bọn mày, đoán xem?” Nott hỏi.

“Sao thế?” Wood tò mò hỏi. Nott ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.

“Tao nghe một giáo viên nói về một học sinh mới vào lớp của chúng ta." Nott nói.

"Mày điên à? Ai sẽ xuất hiện bây giờ? Đã học vào kì rồi mà." Kyu trả lời.

" Tao không biết, tao chỉ nghe họ nói thôi.” Nott đáp.

"Được rồi, ai đến học lúc nào cũng được... Nhưng mà, hiện tại tao đói bụng, chúng ta đi tìm cái gì ăn đi." Gus thản nhiên nói.
.
.
.
“Tối qua mày không làm gì đúng không?” Four cau mày hỏi bạn mình.

"Đừng làm phiền tao bây giờ, chết tiệt. Sáng nay tâm trạng tao không tốt." Gear lầm bầm.

“Mày lại cãi nhau với em mày rồi.” Four nói.

''Chà, bọn tao chỉ cãi nhau một chút thôi. Tao không hiểu. Em ấy bị sao vậy? Đã nửa năm trôi qua và bạn của em ấy đã biến mất. Ngoài ra, em ấy không phải phụ nữ." Gear nói .

“Đừng để ý đến gã đó.” Four nói.

"Nhưng em ấy là em trai tao." Gear lại nói.

"Ồ, tao buồn quá, tao sẽ đi vệ sinh trước." Gear nói với bạn mình trước khi đi về phía phòng vệ sinh phía sau tòa nhà đại học. Bóng người cao lớn đi vào bồn vệ sinh ở phòng trong cùng ngồi xuống, đóng cửa lại, châm một điếu thuốc. Bóng người cao lớn ngồi dậy, đang suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra thì nghe thấy tiếng người vào phòng vệ sinh.

" Night, em đã xong chưa?" Một giọng nói trầm gọi tên ai đó khiến Gear đóng băng trước khi cánh cửa phòng vệ sinh mở ra.

“Xong rồi.” một giọng nói ngọt ngào đáp lại khiến Gear sững sờ vì âm thanh này thực sự rất quen tai.

"Được rồi, đi thôi." một giọng nói khác nói. Gear vội vàng dụi điếu thuốc khi nghe thấy tiếng bước chân chuẩn bị bỏ đi. Bóng người cao lớn vội vàng mở cửa đi ra ngoài nhìn về phía trước phòng vệ sinh liền thấy bóng lưng của hai người đang đi lên tòa hành chính. Một bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc đang sánh bước cùng một thanh niên cao lớn khác.

"Ưm... Cái gì chết tiệt thế này? Có rất nhiều người trùng tên." Gear nguyền rủa trước khi quay trở lại với bạn bè của mình như thường lệ.
.
.
.
"Chúng ta hãy ngồi ở phía sau, Kyu." Gus nói khi bước vào phòng học.

“Mày định ngủ à, đồ ngốc?” Kyu hỏi.

"Nếu mày đã biết, tại sao lại hỏi?" Gus nói trước khi đi theo bạn mình đến ngồi ở cuối phòng. Vừa ngồi xuống, Gus liền úp mặt xuống bàn học.

"Còn mày đây... Giảng viên còn chưa tới mà mày đã ngủ rồi." Kyu lại có chút giận dỗi với bạn mình.

"Chuyện của tao. Đừng làm ồn, tao đi ngủ đây." Gus nói khiến Wood và Kyu nhìn nhau trêu chọc.

Một lúc sau giảng viên bước vào.

"Được rồi, im lặng nào. Hôm nay tôi có chuyện muốn nói với các em, lớp này sẽ có một học sinh mới, em ấy vừa mới chuyển đến từ Anh. Dù thế nào đi nữa, Sinnawat hãy vào và tìm một chỗ
ngồi đi." giảng viên nói trong khi dáng người nhỏ nhắn trong bộ đồng phục học sinh bước vào phòng.

Cậu cũng có thể nghe thấy giọng nói của mọi người.

"Ồ... dễ thương quá. Đó có phải là một người đàn ông không? Tao nghĩ chỉ có một cậu bé dễ thương như vậy và đó là Ai'Gus." Kyu nói khi nhìn thấy học sinh mới. Gus nghe to, rõ ràng và bị hấp dẫn bởi tên của học sinh mới, nhưng không nghĩ đến việc ngẩng đầu lên.

"Tao nghĩ thái độ và ánh mắt của cậu ấy rất sắc sảo. Ngoài ra, cậu ấy còn nhuộm tóc vàng." Wood nói với Kyu.

“Phải rồi, vậy lũ ngốc đó sẽ gọi cậu ấy ngồi cùng với chúng.” Kyu lại nói. Trước khi dáng người nhỏ bé lướt qua căn phòng để tìm một chỗ ngồi.

"Cậu có thể đến và ngồi với chúng tôi." một nam sinh to lớn nói. Học sinh mới mỉm cười trước khi đi về phía nhóm người đã gọi cậu.

"Bọn mày, tao đã nói với bọn mày rằng Joe sẽ giới thiệu cậu ấy vào nhóm của anh ta mà." Kyu càu nhàu. Bóng dáng nhỏ bé đến gần người tên Joe trước khi mỉm cười nhẹ và không nói gì, ngoài việc đi ngang qua và đi về phía sau căn phòng, Wood, Nott và Kyu kinh ngạc nhìn bóng dáng nhỏ bé đó.

Càng nhìn bóng dáng nhỏ bé trước mặt, họ càng thấy đáng yêu, ngoại trừ Gus vẫn đang nằm thờ ơ.

"Tớ có thể ngồi ở đây được không?" một giọng nói ngọt ngào hỏi, chỉ vào chỗ của Wood ngồi cạnh Gus.

" Ừm...." Wood vẫn còn bối rối.

“Fuck Wood, dậy đi.” Kyu vội vàng nói với bạn mình. Wood nhanh chóng ngồi vào ghế trước với Nott. Một dáng người nhỏ bé ngồi cạnh Gus, mỉm cười với những người bạn còn lại của Gus.

"Ừm... tên tớ là Nott, đây là Wood, Kyu, và người đang ngủ tên là..."

"Gus." bóng dáng nhỏ nhắn gọi tên, khiến những người bạn của Gus bối rối. Trong khi giảnh viên đứng phía trước nói về học kỳ hai.

“Vậy tên cậu là gì?” Wood quyết định hỏi. Thân hình nhỏ bé mỉm cười trước khi nhìn vào người đang gục đầu xuống bàn một cách thờ ơ.

“ Nawat, còn về biệt danh..." bóng dáng nhỏ bé tiếp tục lao vào Gus không ngừng.

" Oa, sao mày lại cắn tao? Khó quá..." Gus khó chịu vì bị quấy rầy khi đang ngủ gật, mở miệng định chửi chàng trai trẻ nhưng phải dừng lại khi nhìn lên và thấy ai đó trước mặt. Cậu ấy... cậu ấy...một người mà Gus chưa bao giờ quên, mặc dù bây giờ người trước mặt Gus đã thay đổi rất nhiều. Gus nhìn người trước mặt mình từ đầu đến chân.

Đôi mắt nhỏ bắt đầu ngấn lệ.

"Này! Có chuyện gì với Gus vậy?" Wood hỏi người bạn của mình một cách kinh ngạc. Giờ đây, ánh mắt của các bạn cùng lớp và giảng viên đều dán chặt vào nhóm của Gus.

Cạch...

Giữa tiếng ghế rơi, mọi người đều hoảng sợ khi Gus nhảy lên và ôm lấy người lia kia cho đến khi cả hai cùng ngã xuống. Gus ôm chặt lấy người kia không buông.

"Ưm huhu... hức... mày đã đi đâu... huhu... mày đã đi đâu?" Gus hét lên và liên tục nói những lời đó trong khi khóc.

Nhóm bạn của Gus đã rất sốc vì họ chưa bao giờ thấy Gus khóc.

“Chết tiệt...mày nặng quá...buông ra đi đồ ngốc.” giọng nói của một người khác khiến người đang đau lòng bật khóc.

"Tao muốn ôm mày... oa... mày... mày... mày... Night!!!!" Lúc này, nhóm của Gus bao gồm Gus, Wood, Kyu, Nott và Night, đã được đưa ra khỏi lớp và ngồi ở chiếc bàn cạnh tòa nhà của khoa. Gus vẫn đang nhìn Night sau khi đã lau nước mắt.

"Bọn mày định ngồi đó và nhìn chằm chằm vào người mới cho đến khi hạ gục cậu ấy sao? Thành thật mà nói, tao không thể chịu đựng được. Hai người đang làm trò gì đó với Night." Nott nói trước khi nhanh chóng ngậm miệng lại khi cậu bắt gặp ánh mắt chết chóc của Gus.

" Tao có thể nói chuyện riêng với cậu ấy được không?” Gus quay sang những người bạn của mình. Các chàng trai cho phép hai người họ ở một mình. Trong khi họ đến quán cơm trước cổng trường đại học. Khi những người bạn của Gus rời đi, cả Gus và Night đều nhìn nhau.

“Này, mày định nhìn tao như thể tao có thai như bạn Gus của nói à?” Night hỏi đùa bạn mình.

“ Mày...không...mày...à...chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?” Gus bối rối trước cách dùng từ của người bạn này, bởi vì Night chưa bao giờ nói năng thô lỗ với cậu trước đây.

"Này, tao nói chuyện giống như mày nói chuyện với bạn mình vậy." Night nói.

"Tại sao...tại sao mày lại biến mất vậy Night...mày đã biến mất nửa năm và đây là gì? Đây hoàn toàn không phải là mày sao...Tóc vàng hoe nhuộm vàng, xỏ lỗ tai, không đeo kính...Ngoài ra, cách cư xử của mày... mày có biết tao lo lắng cho mày đến nhường nào không? Liên lạc với mày và nhà mày đều không được... Không biết ở tỉnh nào, nửa năm rồi tao nhớ mày lắm. Nhưng hôm nay mày đã xuất hiện và chỉ cười với tao." Gus hét lên bằng một loạt âm điệu.

"Hãy hỏi và tao sẽ trả lời mày. Tao đã ở Anh được nửa năm rồi. Thảo nào mày không liên lạc được với tao là đúng. P'Day đi cùng tao, nhưng anh ấy cứ đi đi lại lại vì họ phải trông cửa hàng. Tao nhuộm tóc từ khi còn ở Anh, xỏ lỗ tai làm tao thấy rất tuyệt còn mắt thì tao đeo kính áp tròng.... tao trở về và tôi đang mỉm cười. Mày không mừng cho tao hay sao? Mày muốn nhìn thấy tao khóc à?" Night nói xong, Gus dừng lại. Đó là sự thật những gì Night đã nói. Gus nên vui khi thấy bạn mình cười.

"Nhưng mày đã thay đổi rất nhiều. Cả cử chỉ và lời nói của mày." Gus lặng lẽ  nói.

"Thay đổi nhiều như vậy có gì không tốt?" Night cười nhẹ trả lời. Gus nhìn bạn mình với vẻ hoài nghi.

"Night...mày...ừm...mày không quên về..." Gus do dự có nên nói về đêm đó hay không. Gus muốn biết liệu bạn mình có còn nhớ những sự kiện khủng khiếp ngày hôm đó hay không.

“Một số điều cần được ghi nhớ và một số điều cần phải quên đi vào một thời điểm nào đó.” Night trả lời, Gus cau có bối rối trước khi hình bóng tóc vàng ôm lấy cậu.

"Đi ăn thôi. Tao chưa ăn gì từ sáng. P'Day đưa tao đến đây từ sáng." Night làu bàu và Gus dẫn Night đến trước cổng trường đại học. Trên đường đi, họ bị trêu chọc và tán tỉnh, Gus chỉ biết nguyền rủa. Về phần Night, cậu chỉ cười và không nói gì cho đến khi đến quán cơm thường xuyên của nhóm Gus.

Bạn bè của Gus đang chờ đợi khi cậu tham gia nhóm và giới thiệu lại Night.

"Night là một người bạn của mày, mày không cần phải nói điều đó. Bọn tao đã rất ngạc nhiên vì mày đột nhiên nhảy lên và ôm cậu ấy." Kyu nói đùa.

''Chà, bọn tao đã lâu không gặp, nhân
tiện, tại sao mày lại đến đây để học, Night?" Gus người lúc đầu còn do dự khi nói chuyện với Night giờ đã có thể nói chuyện một cách bình tĩnh.

" P'Day đưa tao đến đây, anh ấy là người lo liệu mọi thứ. Tao chỉ ở đây để học thôi." Night nói.

"Mày không nên nói chuyện và đến đây với khuôn mặt này." Wood nói. Night đang ngồi bên cạnh quay sang nhìn với một bên mày nhướn lên.

“Tại sao?” Night hỏi.

“ Nhìn mày giống phụ nữ, giống tên khốn đó, hai người định cạnh tranh để được xinh đẹp à?” Wood nói.

"Khuôn mặt của tao rất đẹp... mày, tao sẽ đá ghế của mày ra khỏi đây." Gus trả lời, bởi vì cậu không thích bị nói rằng mình xinh đẹp. Nhưng Night mỉm cười ngọt ngào.

“Wood, mày cảm thấy tao xinh đẹp, mày thích tao đúng không?” Night cười ngọt ngào nhìn Wood nói. Cả bàn bây giờ đều kinh ngạc, nhưng không giống như Gus, người đã bị sốc trước những thay đổi lớn của người bạn.

“Hahaha... Đùa thôi mà... Sao mặt mày tái nhợt thế?” Nott bật cười khi nhìn thấy vẻ mặt của Wood trước khi mọi người thở phào nhẹ nhõm.

''Chết tiệt, mặc dù tao có thể chấp nhận tình yêu giữa những người đàn ông. Nhưng khi tôi thấy Night lên tiếng và nhìn Wood, tao rùng mình." Nott vừa nói vừa xoa xoa cánh tay.

"'Chà, đừng lo lắng. Tao không gây rối với nhóm bạn của mình đâu." Night nói khiến Gus ngạc nhiên một lần nữa.

“Ồ khoan đã Night, ý mày là mày thích con trai à?” Gus hỏi ngay lập tức trước khi dừng lại khi nghĩ rằng mình đang hỏi điều không nên.

"Tại sao lại kỳ quái? Mày cho rằng con gái sẽ thích khuôn mặt như của tao sao? Đâu chỉ có đàn ông tán tỉnh tao, tao còn tán tỉnh đàn ông nữa mà." Night thản nhiên nói.

Kyu gật đầu đồng ý.

"Đó là sự thật. Thật tuyệt khi có thể nghĩ như Night, Gus." Kyu nói đùa trước khi bị Gus đánh vào đầu. Khi cơm đã đặt được mang đến, cả năm người ngồi xuống ăn ngay vì đói.

“Nhà vệ sinh ở đâu?” Night ăn xong nói. Gus chỉ về phía sau cửa hàng để Night đứng dậy và bước đi.

"Tao nghĩ mình nên đi cùng Night thì tốt hơn. Hãy nhìn vào ánh mắt của những người trong cửa hàng đi." Wood nói khi nhìn thấy vài người đàn ông đang nhìn Night.

“Ừ, tao đoán vậy.” Gus đồng ý bởi vì ngay cả bản thân Gus và bạn bè của cậu cũng không muốn Night đi một mình. Wood đi theo Night ra phía sau cửa hàng ngay khi Gus nói.

"Đừng lo lắng về điều đó...đúng không mọi người? Tao đói!" giọng ai đó hét lên từ phía trước cửa hàng nơi các chàng trai của Gus đang ăn khiến nhiều người quay lại nhìn. Nott vội đẩy người bạn đang ngồi xuống.

“Có chuyện gì mà mày điên thế?” Gus giận dữ hỏi trước khi nhìn về phía trước cửa hàng và thấy nhóm anh trai của mình đang đứng đó.

"Nào, nào... đừng lo lắng quá." giọng nói của Gear vang lên trước khi bước vào cửa hàng, nhưng không có bàn trống, vì vậy Gear quay lại và thấy rằng một bàn đã đầy và và họ chỉ đang nói chuyện.

“ Mấy đứa, mấy đứa đã ăn no rồi thì giờ hãy đứng dậy và chúng tôi ngồi xuống ăn đi.” Four bước tới và nói với giọng bình tĩnh khiến những người ở bàn đó nhanh chóng đứng dậy, vì họ biết rõ về nhóm này.

"Ồ... à... Nong xinh đẹp của tao... Gus cũng ở đây." Four nói, trêu chọc khi nhìn thấy Gus.

''Ba của mày ấy." giọng nói tuyệt vời của Gus trả lời một cách không sợ hãi.

“ Mày có đi ăn không, Gus?” Gear hỏi em trai mình khi anh ngồi xuống ghế vì họ không cách quá xa.

"Không, tao đến để ngồi thiền... mày nghĩ tao đang làm gì trong một quán cơm hả?" Gus nói với anh trai mình.

"Mày là giống chó gì vậy? Nhìn cái miệng đó đi." Four nói với giọng điềm tĩnh, nhìn Gus.

"Đó là một loài khác với của mày ... Chà, với sự khác biệt mà của tao có đẳng cấp." Gus nói một cách gượng gạo.

“Chết tiệt!!" Four hét lên với thân hình bé nhỏ.

"Khi hai người gặp nhau, hai người luôn cắn nhau... Chờ một chút, bọn tao sẽ trả tiền cơm, Gus." Gear nói với em trai mình.

“Không cần, tao có tiền trả.” Gus đáp, trước khi kịp nghĩ ra điều gì.

''Chết tiệt... Ai'Night." Gus lẩm bẩm trong hơi thở trước khi chạy ra khỏi ghế để đón bạn mình trước. Nhưng có vẻ như đã quá muộn vì Night và Wood đã rời đi từ phía sau cửa hàng.

"Wood, tại sao mày lại làm ướt tao?" Một dáng người nhỏ nhắn trong bộ đồng phục học sinh và áo sơ mi trắng vừa hỏi người bạn của mình vừa lắc mái tóc ướt sũng.

"'Chà, tao không biết haha." Wood trả lời. Gus đứng yên, thở hổn hển, cũng như nhóm Gear, những người hiện cũng đang nhìn Night trong sự kinh ngạc.

" Gus... nhìn kìa, Wood làm ướt tóc tao rồi." Night nói trước khi hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy nhóm người đã từng làm tổn thương mình, nhưng sau đó phớt lờ họ.

"Gus, tôi bị ướt." Night liên tục nói với bạn mình và ngồi vào chiếc ghế cũ. Nhìn qua Gear như thể cậu chưa từng thấy anh ta trước đây.

Four đẩy Gear đang nhìn Night mà không rời mắt. Hãy nhớ kỹ thân hình nhỏ bé ấy, dù nó có thay đổi bao nhiêu đi chăng nữa.

"Hừm... ướt rồi... thay quần áo đi... Dì, con sẽ trả tiền." Gus nhanh chóng tìm cách hướng dẫn bạn mình tránh mặt anh trai. Ngay cả khi Gear không thể nhìn thấy điểm yếu của bạn cậu ngay bây giờ, cậu muốn đưa Night đi.

"Không, không, dì, đến và lấy tiền của cháu nhé." Gear hét lên. Gus muốn tranh luận với anh trai mình nhưng cậu không muốn lãng phí thời gian ở đây, vì vậy cậu đã để Gear trả tiền. Sau đó, cậu nhanh chóng kéo tay bạn mình ra khỏi cửa hàng.

“Gus, mày đi đầu mà vội thế?” Night hỏi, bước ra khỏi cửa hàng cùng những người bạn của mình, khuôn mặt họ bối rối trước vẻ mặt tức giận của Gus.

Tay còn lại của Night mà Gus không nắm đã bị Gear bắt lấy khiến Gus và Night phải nhìn vào nó.

“Bỏ tay bạn tao ra ngay đi Gear!!?" Gus đưa tay còn lại ra và đẩy anh trai mình ra. Nhưng Gear không hề run sợ.

"Night, đó thực sự là em sao?" Gear nói trong sự hoài nghi. Night nhìn Gear.

“Gus, người này là ai?” Night hỏi.

Đột nhiên, bầu không khí xung quanh ngừng lại.

“Em vừa nói cái gì vậy Night?” Gear lạnh lùng hỏi.

"Ồ, anh biết tôi?" Night hỏi, quay sang Gear với vẻ mặt bình tĩnh. Gus thậm chí còn không biết Night đang làm gì hay cậu đang nghĩ gì. Nhưng Gus biết rằng anh trai mình đang rất tức giận.

"Em không biết mình đang nói chuyện với ai sao? Tại sao? Sau khi vắng mặt lâu như vậy... em... khi quay lại, em đã tiến bộ rất nhiều. Nong  Night của anh đã biến đâu mất rồi?" Gear cố tình nói về những điều cũ. Để làm cho Night cảm thấy tồi tệ, nhưng hình dáng nhỏ bé đã mang lại cho Gear một nụ cười ngọt ngào.

“Xin lỗi, tôi không biết và chưa bao giờ là của ai cả." Night trả lời. Gear vì một lý do không rõ, đã bị xúc phạm bởi những gì Night đang làm và ở trước mặt anh như vậy.

"Vậy thì hãy buông tay tôi ra. Tôi không thích những người mà tôi không biết chạm vào tôi." Night nói trước khi bỏ tay ra khỏi Gear.

Dáng người cao lớn kinh ngạc nhìn bóng dáng nhỏ bé trước mặt.

" Anh chắc rằng em biết... em không biết anh sao?” Gear bối rối hỏi. Night nhìn Gear từ trên xuống dưới trước khi nhếch mép cười.

"Tôi hoàn toàn chắc chắn. Gus, thôi nào, ở đây tao không thở được. Không khí bị ô nhiễm." Night nói với bạn mình, và cậu hoàn toàn không quan tâm đến Gear, sau đó bỏ đi...

Gus ngay lập tức thỉnh thoảng quay sang nhìn anh trai mình, bởi vì cậu biết rõ cảm xúc của anh mình.

"Gear, cậu bé đó đã thay đổi rất nhiều." It bước tới và nói với Gear, người đang nắm chặt tay trừng mắt giận dữ nhìn bóng dáng nhỏ bé.

"Tao không quan tâm em ấy thay đổi như thế nào. Em ấy không có quyền phớt lờ tao như thế này. Tao sẽ nhắc nhở em ấy, em ấy không nên chống lại tao. Cuộc sống của em ấy nên là của tao." Gear nói với giọng bình tĩnh.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro