Chương 9:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 9:

''Chết tiệt Night ! Dừng lại ngay." Gear nhanh chóng theo Night ra khỏi phòng vệ sinh trong khi nắm lấy cánh tay của thân hình nhỏ bé. Night hơi cau mày vì đau trước khi bình thường hóa biểu cảm của mình bằng cách nhìn chằm chằm vào Gear.

"Không có sự nhu mì nào ở đây... Tôi không ngạc nhiên chút nào. Tại sao tôi không thể nhớ cái ôm của anh chứ?" Night nói, nghiến răng.

“ Hử, vậy là tên khốn đêm qua chắc hẳn đã ôm em rất nhẹ nhàng và dịu dàng. Đó là lý do tại sao anh ta ôm em rất âu yếm suốt quãng đường đến trường đại học sáng nay.” Gear nói. Night nhướn mày trước khi nở một nụ cười trên môi.

''Tất nhiên. P'Fuu lịch sự và dịu dàng với tôi cả đêm. Không có gì lạ khi tôi bị anh ấy thu hút." Night trả lời trước khi nhìn vào bàn tay của Gear đang nắm lấy cánh tay cậu.

"Amh có nghĩ rằng anh nên giải thoát cho tôi bây giờ không? Tôi sẽ gặp bạn của tôi. Về phần Gus, tôi nghĩ anh có thể tìm cách tách cậu ấy khỏi tôi. Hừ, tại sao anh lại không quan tâm đến em trai của mình chứ?" Night lắp bắp nói

" Night, em có nghĩ rằng vì tình hình hiện tại của em mà em có thể giành chiến thắng trước anh không?" Gear hỏi.

"Xin lỗi, tôi và anh có đánh cược không? Hơn nữa, cho dù giữa chúng ta có tình địch, nhưng loại người như anh vẫn là con bạc. Anh có thể đánh cược để tổn hại tâm trí người khác, hủy hoại tình cảm và lòng tin của họ, nhẹ nhất là anh đang làm tổn thương ai đó đến chết." Night nói, giọng cậu cứng rắn hơn, mắt cậu dán chặt vào Gear.

Bóng dáng cao lớn nghĩ rằng anh bị mù, vì anh chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng lập lòe trong đôi mắt nhợt nhạt của Night trong giây lát.

“Thì sao?” Gear nói lại.

"Ừm, không có gì. Tôi chỉ nói chuyện với anh trong trường hợp anh quên bản chất của mình là gì." Night tiếp tục thúc giục. Điều này khiến Gear nắm chặt cánh tay nhỏ bé của cậu một cách thô bạo trong sự tức giận. Bóng dáng nhỏ bé cau mày vì cảm thấy thực sự bị tổn thương.

"Anh muốn làm gì thì làm đi. Đau hơn cái này sao? Tôi vẫn có thể vượt qua, cái này đau nhưng sẽ không giết chết tôi." Night nghiến răng nghiến lợi, không chút sợ hãi phản bác.

"Xin chào, Night, P'Gear, có chuyện gì vậy?" Giọng Wood gọi khi anh bước về phía hai người. Sau khi nhận thấy rằng Night đã biến mất trong một thời gian dài, Wood đã đi tìm. Khoảnh khắc Gear quay lại nhìn Wood, Night đã có thể rút cánh tay của mình ra khỏi tay Gear và nhanh chóng bám vào cánh tay của Wood.

"M...tay tao đau. Tên khốn đó bóp chặt cánh tay ta, a..." Night hét lên, khiến Wood bối rối và có thể nhận ra vết đỏ trên cánh tay của Night.

"Tại sao tay mày đỏ như vậy? P'Gear đã làm gì Night?" Wood lập tức hỏi, nhanh chóng nắm lấy cánh tay gầy guộc của Night và xoay cậu lại khiến Gear cảm thấy không hài lòng, rồi một nụ cười nở trên môi anh.

"Vậy tại sao tôi không thể chơi với vợ tôi, đồ khốn?" Gear nói, khiến Wood lần lượt nhìn lên Gear và Night. Night trừng mắt nhìn Gear.

" P'Gear nói vậy có nghĩa là gì ?" Wood hỏi, bối rối và hoài nghi.

"Không có gì đâu... Thôi nào. Anh ta chỉ là người hay tưởng tượng ra mọi thứ thôi." Night cắt ngang cuộc trò chuyện để đưa người kia đi chỗ khác.

"Em đi đâu mà vội thế? Sao lại sợ bạn của em biết anh và em đã từng ở cùng nhau?" Gear lại nói khiến Night đứng hình với vẻ mặt lo lắng. Wood mặc dù không biết nhiều về nó, nhưng anh nghĩ rằng bóng dáng nhỏ bé bên cạnh anh sẽ nói cho anh biết khi thời điểm đến. Night lại quay sang nhìn Gear và cười khẩy.

"Tôi đã nói với anh rồi đúng không? Rằng nếu anh vẫn quấy rối tôi...tôi cũng sẽ quấy rối anh. Chuẩn bị xử lý đi Gear." Nói xong, bóng dáng nhỏ bé nhanh chóng kéo Wood đi. Gear có thể đi theo họ và bắt Night nhưng anh không làm vậy, Gear chỉ muốn biết làm thế nào mà một đứa trẻ như Night lại có thể bắt nạt một người như anh?

“Đưa tao về nhà.” giọng Night run run.

“ Ừ...ừm...tao sẽ gọi điện trước." Wood nói, dẫn Night ra xe khi anh bấm số của người bạn kia.

"Kyu...tao, tao đưa Night về nhà trước...Không tốt đâu... Này...đừng giận tao...mày sẽ quay lại chứ? Nếu ày quay lại, hãy đến với car...Kyu...Xin chào ?...Kyu...Tên khốn, tại sao mày lại cúp cuộc gọi?" Wood phàn nàn trong khi vẫn nói chuyện với người bạn khác của mình, người không biết gì về nó, nhưng cuộc gọi đã được thực hiện.

“Có chuyện gì sao?” Night hỏi.

"Không, không có việc gì... Chúng ta trở về đi." Wood nói xong, Night mở cửa xe ngồi xuống. Wood là người lái xe quay số lại để gọi cho bạn của mình, nhưng Kyu lại ngắt đường dây và tắt máy.

“Cái quái gì vậy?” Wood giận dữ rên rỉ trước khi quay sang nhìn thân hình nhỏ bé bên cạnh đang ngồi nhìn ra ngoài xe.

"Đợi đã, ngày mai tao sẽ đến xin lỗi Kyu. Mày không cần phải lo lắng." Night nói, biết rằng Kyu sẽ rất tức giận khi bạn bè rời đi, nhưng Night muốn về nhà càng sớm càng tốt.

"Mày không cần phải lo lắng. Kyu là như vậy... cậu ấy sẽ vượt qua được." Wood nói.

"Night... nếu mày có điều gì đang làm phiền mày, hãy cho tao biết. Dù tao và mày chỉ mới quen nhau nhưng tao sẵn  sàng lắng nghe tất cả." Wood nói .

“Cảm ơn...vâng, tao đã sẵn sàng, tao sẽ tự mình nói với bọn mày." Night nói cắt ngang cuộc nói chuyện nên Wood im lặng, không hỏi thêm câu nào nữa. Night rút điện thoại di động và gọi cho Gus lần nữa, nhưng cậu chỉ nghe thấy hệ thống thư thoại, vì vậy Night đã để lại một hộp thư thoại.

"Gus, mở máy lên và gọi cho tao. Tao lo lắng cho mày, tao không sao, mày không cần lo lắng cho tao." Night nói, vì cậu biết Gus sẽ cảm thấy thế nào nếu phát hiện ra cậu đã gặp Gear. Xe đến và đậu trước nhà Night.

"Cảm ơn rất nhiều, Wood...hẹn gặp lại vào ngày mai." Night nói khi bước ra khỏi xe. Rồi cậu đi mở cổng hàng rào của ngôi nhà. Wood cũng lái xe về nhà một mình. Bóng dáng nhỏ bé nhìn thấy xe của anh trai mình đã đậu ở nhà, cậu vội vã vào nhà.

“Em về rồi à?” Giọng Day hỏi.

*Ôm*

Thân hình bé nhỏ lập tức ôm chầm lấy anh trai.

"Anh đã ở đâu ... anh có biết rằng Night đang lo lắng cho anh không? Em không thể liên lạc với anh." một giọng nói nhỏ run rẩy cất lên. Day ôm em trai trở lại.

“Em có thấy không?” Day hỏi mà
không trả lời câu hỏi của anh trai mình. Điều này khiến Night khựng lại trước khi từ từ gật đầu.

“ Hắn đã làm gì em?” Day hỏi lại, từ từ đẩy em trai mình ra.

"Ồ không có gì." Night bướng bỉnh nói.

"Night..." Day nói.

"À...à, anh ấy vừa siết chặt cánh tay của Night. P'Day, đừng lo lắng...Night thực sự ổn. Nhưng P'Day, làm sao anh có thể để Night ở nhà một mình? Anh đi đâu, hãy nói với em." Cậu nói. Night bất lực thay đổi chủ đề.

“Ai'Fuu không nói với em sao?” Day nói.

“Vậy tại sao anh không tự mình nói cho em biết?” Night lại hỏi.

"Được rồi, anh có việc gấp. Hôm nay em thế nào? Hãy ngồi xuống và kể cho anh nghe một chút." Day hỏi trước khi đưa Night đến ngồi và nói về đêm qua và hôm nay.
.
.
.

"Four, Four!! Ann đang đưa tôi đi đâu vậy?" Tiếng hét của Gus vang vọng suốt quãng đường, khi Four trói tay Gus bằng cà vạt của anh. Hai tay bị trói ở đầu xe khiến Gus khó buông ra.

“Rồi mày sẽ biết." Four khẽ nói. Gus muốn gây ồn ào hơn nhưng cậu đã quá mệt mỏi. Vì vậy, cậu ngồi yên và thấy rằng một cuộc bạo loạn sẽ không
giúp cậu ra khỏi xe. Four nhìn bóng dáng nhỏ qua kính chiếu hậu hài lòng khi thấy bóng dáng nhỏ đã ngồi yên. Gus lo lắng cho bạn mình vì cậu đã không thể gọi cho bạn mình. Điện thoại của cậu đã bị tịch thu. Bóng dáng nhỏ bé ngồi dậy, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bên đường cho đến khi chìm vào giấc ngủ.

Reng...reng... reng... reng

Điện thoại của Four reo lên. Bóng dáng cao lớn ngay lập tức cầm nó lên, vì anh sợ Gus sẽ thức dậy.

“Có chuyện gì vậy?” Four nói.

"Tao sẽ đuqa em ấy đến căn hộ của tao... Chà... mày có thể theo tao đến căn hộ của tao để đón em ấy... à... mày có thể chuẩn bị tinh thần để bị em trai mắng và cũng tìm thứ gì đó để tặng tao đi. Mệt quá, em mày bướng lắm." Four nói về thân hình nhỏ bé đang ngủ ở băng ghế sau.

“Được rồi, hẹn gặp lại sau." Four nói trước khi kết thúc cuộc gọi. Chẳng mấy chốc xe dừng lại ở căn hộ của Four.

Thân hình cao lớn mở cửa xe phía Gus đang ngồi với bàn tay quấn cà vạt.

"Gus...dậy đi." Four gọi em trai của bạn mình.

“ Ư..." Four tức giận đẩy tay ra. Thân hình bé nhỏ vẫn chưa tỉnh giấc. Four hơi nhíu mày.

"Thật sao? Giờ này rồi mà vẫn ngủ được." Four càu nhàu trước khi quyết định cúi xuống bế bóng dáng nhỏ bé trực tiếp bế ra thang máy phía sau, khi đứng trên thang máy, bóng dáng nhỏ bé của Gus từ từ mở mắt ra.

"Này!! Tên khốn Four, mày đang làm gì vậy? Bỏ tao ra ngay!" Gus đột nhiên hét lên khi cậu mở mắt ra và thấy Four đang bế cậu.

“Mày thức dậy và la hét." Four nói khi thân hình nhỏ bé tiếp tục vặn vẹo.

"Thả tôi ra!! Tôi đã bảo anh thả tôi ra." Gus lại hét lên.

Bốp!

"Ối!! Đồ Four mặt mèo trâu, sao lại thả tao!!" Gus hét lên đau đớn, câụ ngã khá mạnh xuống sàn thang máy, nước mắt chảy ròng ròng, Four dựa vào thang máy.

"Làm sao, tao có thể không? Mày nói với tao để cho mày đi." Four nói.

''Vậy... anh thực sự ngu ngốc hay anh đang giả vờ ngu ngốc? Tôi không muốn anh thả tôi xuống như thế." Gus tiếp tục hét lên khi đứng dậy, nhưng cậu cảm thấy đau ở hông sau cú ngã.

"Ha..." Four cười khúc khích trước vẻ mặt của Gus.

"Mày cười cái gì! Thằng khốn nhẫn tâm." Gus đau khổ nói. Four cười khúc khích khi Gus cố gắng đứng dậy.

"Mày thông minh, phải không? Tự mình dậy đi." Four nói, Gus nhìn bóng dáng cao lớn với vẻ báo thù trước khi đứng dậy và nhận ra mình đã dừng lại ở tầng bốn.

“Nơi này đâu?” Gus hỏi.

“Căn hộ của tao, mày có thể ra ngoài rồi." Four nói, kéo tay Gus để ra khỏi thang máy. Thân hình nhỏ bé đứng dậy nhưng không cử động được nhiều vì hông bị đau.

" Oa, mày nhẹ tay có được được không? Đau quá... Tôi muốn về nhà, tôi không muốn ở đây." Bóng dáng nhỏ bé lại kêu lên.

"Gear sẽ đón cậu ở đây. Cậu không phải lo lắng, đồ ngốc." Four nói. Gus sững sờ khi nghe điều này.

"Anh có nói rằng Gear sẽ đến để đưa tôi đi đúng không?" Gus hỏi.

"Đúng." Four nói.

“Anh ấy đi với ai?” Gus hỏi lại.

"Một mình, hay mày nghĩ cậu ấy đi cùng ai?" Four hỏi, điều đó khiến Gus cau mày, bởi vì điều cậu đang hỏi là Gear và Night? Thân hình bé nhỏ được Four khoác tay kéo theo vào phòng riêng.

“Four!” một giọng nữ hét lên. Gus lùi lại khi nhìn thấy một người phụ nữ bước vào và ôm lấy cánh tay của Four.

“ Cô đang làm gì vậy, Paint?” Four hỏi. Người phụ nữ ngạc nhiên nhìn bóng dáng cao lớn đang khoác tay Gus.

"Chà, em đến tìm Four. Không phải Four nói rằng anh sẽ đón Paint sao?" người phụ nữ khàn giọng nói, lập tức mất hứng thú với Gus. Gus cố giằng tay ra khỏi tay Four.

“Mày có không ngồi yên đấy, đồ ngốc!” Four quay lại và hét vào bóng dáng nhỏ bé đẳng sau, tay của Four đang nắm lấy cánh tay của Gus.

"Buông tay Gus ra! Đồ trâu." Gus giận dữ mắng mỏ.

“Đây có phải là em trai của Gear không, Four?” cô gái hỏi.

“ Ừm." Four đáp trong cổ họng.

"Tôi nghĩ tốt hơn là tôi nên về nhà một mình. Gear không cần phải đến đón tôi." Gus nói khi thấy rằng người phụ nữ đã đến gặp Four.

“ Paint đi trước đi." Four nói. Cô gái làm mặt bối rối

“Tại sao?” Paint hỏi.

"Được rồi, tôi có chút việc, Gear sẽ tới đây nói chuyện với tôi, đồng thời cũng tới đón cậu bé này." Four bình tĩnh nói. Gus đảo mắt khi thấy bóng dáng cao lớn gọi cậu là cậu bé.

“Paint có thể đợi ở trong phòng được không?” người phụ nữ lại nói. Four nhìn thiếu nữ im lặng.

“Tôi bảo quay lại.” Four nói bằng một giọng trầm nhưng cứng cỏi. Điều này khiến cả người phụ nữ và Gus đều chết lặng khi nghe thấy điều này.

“Được rồi, Paint sẽ quay lại trước...” Người phụ nữ thở dài bất mãn trước khi nhìn Gus. Sau đó, cô ngay lập tức đi về phía thang máy, nhưng Four không quan tâm, anh mở cửa phòng ngủ của anh và kéo Gus vào trong.

"Sao anh không đưa cô ấy về? Cô ấy đang đợi anh." Gus hỏi. Four buông cánh tay nhỏ bé của cậu và đi đến để chìa khóa xe trên bàn trước khi ngồi xuống chiếc ghế dài.

“Tao không yêu cầu cô ấy đợi tao." Four nói với giọng điệu bình thường.

"Những kẻ như anh thực sự tồi tệ, làm mình và theo nhóm. Các anh không bao giờ nghĩ đến việc đối xử tôn trọng với bất kỳ ai. Các anh cũng không bao giờ nghĩ xem những gì các anh đang làm là đúng hay sai." Gus nói.

“Mày xúc phạm cả anh trai mày à?” Four hỏi.

" Ừm...Anh trai của tôi, thật tệ. Thật tệ khi đối xử với bạn tôi như thế này...Anh cũng thật tệ. Anh đã phá hủy niềm tin của tôi vào anh." Gus nói trước khi nao núng. Four hơi nhíu mày.

“ Mày nói mày tin tưởng tao... mày tin tưởng cái gì?"  Four lập tức hỏi ngược lại. Gus không nói nên lời.

"Tôi không biết...Tôi muốn đi toilet." Bóng dáng nhỏ bé tránh không trả lời, bởi vì cậu vô ý nói lạc.

“Chờ một chút, nói chuyện với tao trước đi”? Four kéo cánh tay nhỏ bé về phía mình, kéo cậu ngồi xuống sofa.

"Tôi không nói chuyện, nói chuyện với đôi chân của tôi ấy, để tôi đi." Gus lại hét lên.

“Mày định làm ầm lên à?” Four mệt mỏi hỏi.

"Ừ, thói quen của tôi là nói toạc ra, tại sao tôi lại không thể làm thế?" Gus nói, nhớ lại vấn đề.

“ Mày sẽ ngừng la mắng tao chứ?” Four hỏi.

" Tôi sẽ không dừng lại đâu.” Gus cãi lại, Four nở một nụ cười nhẹ trên môi trước khi ôm lấy thân hình nhỏ bé.

“Nếu mày không dừng lại, chính tao sẽ ngăn mày lại." khi anh nói xong, đôi môi lạnh giá của anh áp nhanh lên đôi môi mỏng của Gus. Đôi mắt nhỏ bé mở to vì kinh ngạc và cậu muốn quay đầu đi. Nhưng một bàn tay mạnh mẽ đã siết chặt sau gáy của cơ thể nhỏ bé. Vì đã quen với việc la hét nên Gus đã vô tình mở miệng. Điều này khiến chiếc lưỡi nóng bỏng của Four nhanh chóng tiến vào miệng Gus, gặp chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Gus.

"Ưm...ô..." Một giọng nói nhỏ phát ra từ cổ họng cậu khi cậu di chuyển đi. Nhưng Four đã có thể nhốt Gus lại. Đôi môi của Four hít hà và nhẹ nhàng chạm vào đôi môi mỏng của Gus khiến người ban đầu phản đối phải chui vào vòng tay của thân hình cao lớn.

" Ưmmm...ưm." một tiếng rên rỉ yếu ớt vang lên. Gus cảm thấy não mình trắng xóa và cơ thể hoàn toàn yếu ớt, điều này khiến Four dễ dàng ảnh hưởng đến anh. Four từ từ hé môi ra với Gus đang hụt hơi.

“ Mày thực sự lúc nào cũng chế giễu tao.” Four nói với giọng khàn khàn, cúi xuống và vùi mình vào chiếc cổ trắng ngần của Gus.

" Có...không..." Gus khẽ kêu lên.

Ring...

Chuông cửa phòng Four vang lên. Gus lập tức bỏ đi.

Bốp!

“ Ối!?" Four hét lên khi bị đá bất ngờ. Gus vội vàng đứng dậy chạy ra mở cửa phòng Four thật nhanh.

"Ồ... Ai'Gus." Gear không nghĩ rằng em trai mình sẽ ra mở nó.

Bụp!

"Ối... Gus khốn... tại sao mày lại đấm vào bụng tao?" Gear hét lên khi em trai của anh đấm vào bụng anh. Mặc dù không mạnh lắm.

" Tao về đây!! Mày lấy điện thoại của tap khỏi người bạn chết tiệt của mày đi. Tao xuống lầu đợi mày." vừa nói xong, bóng dáng nhỏ bé lập tức chạy tới bấm thang máy. Để lại Gear nhìn cậu với vẻ mặt trống rỗng. Bóng dáng nhỏ bé đang ở trong thang máy với trái tim đập thình thịch vì chuyện vừa xảy ra.

"Aaa...Tên khốn, Four!! Đồ khốn, đồ khốn." một bóng người nhỏ bé hét lên khi đưa tay lên miệng.

...vào buổi sáng...

"Học hành chăm chỉ nhé Night. Hôm nay em có thể về nhà một mình đúng không?" Day hỏi em trai mình.

"Được rồi, khi nào P'Day sẽ trở lại ạ?" Night hỏi, nghiêng đầu và xoa vai anh trai mình một cách bốc đồng.

"Em lớn rồi mà vẫn có thể cư xử như trẻ con được. Anh đi đây, nếu có gì sai trái ở đây, hãy gọi cho anh hoặc gọi cho Fuu." Day nói.

"Vâng, P'Day lái xe cẩn thận nhé." Night nói với anh trai mình trước khi đưa tay ra hôn lên má anh trai mình một cách thân mật mà không nhận ra có người đang đứng từ xa quan sát. Night mở cửa và xuống xe trước khi đi đến trước tòa nhà đại học.

Night đang đi về phía tòa nhà đại học, nhưng cậu phải dừng lại khi nhìn thấy một chiếc ô tô gia đình đậu ở đằng xa.

"Xe của P'Fuu." Night nói, trước khi nhướng mày bối rối khi thấy Nott ra khỏi xe của Fuu.

“Nott." Night hét lên, khiến Nott nao núng.

" A...Night." Nott gọi thân hình nhỏ bé đang đứng sững sờ. Nhưng Night chỉ mỉm cười.

“ Mày đi cùng ai vậy?” Night giả bộ hỏi, Nott vẻ mặt có chút không hiểu.

'' Ừm... tao đến với một người anh. Nhân tiện, ai đã đưa mày đến hôm nay thế?" Nott thay đổi chủ đề.

"Anh trai tao, anh ấy đưa tao đến. Lúc đầu, tao định nhờ P'Fuu đưa tao đến. Nhưng anh ấy không nhận cuộc gọi của tao. Tao tự hỏi liệu anh ấy có phải có người yêu mới không." Night nheo mắt nói. Night bật cười khi thấy Nott có vẻ mặt vô cùng lo lắng.

“Này, sao vậy?” Night ôm Nott hỏi.

" Không...không...ngày hôm qua thế nào?” Nott lập tức hỏi sang chuyện khác khiến Night nghĩ ra điều gì đó.

"Ồ đúng rồi, hôm nay tao phải xin lỗi Kyu. Hôm qua tao đã để cậu ấy một mình." Night nói, nhướng mày trước khi bước đến chiếc bàn trước tòa nhà đại học.
.
.
.

"Hôm qua cậu bé đến với người khác, hôm nay lại với người khác. Nong Night của mày thật đắng yêu." Four nói sau khi thấy một chàng trai mang chở Night. Nhưng anh không đơn độc... Gear cũng đã nhìn thấy.

"Em ấy và tao đã từng có chuyện trước đây. Em ấy giả vờ khó chịu với tao, nhưng với những người khác thì em ấy dễ dàng buông xuôi. Điều này quá xúc phạm tao." Gear tức giận nói.

“ Mày định làm gì với cậu bé đó?” Four tò mò hỏi.

"Tao sẽ bắt em ấy làm của riêng tao một lần nữa. Nhưng tao không thể làm điều đó nếu không có mày. Tao sẽ khiến em ấy nhớ đến tao đến hết cuộc đời." Gear lại nói.

"Nhân tiện, tên khốn It đó đã đi đầu trong hai ngày rồi vậy?" Gear lên tiếng khi không thấy người bạn kia của mình.

"Cậu ấy gọi cho tao để nói với tao rằng cậu ấy bị ốm. Có lẽ cậu ấy sẽ nghỉ ngơi và ngủ ở nhà." Four nói, Gear gật đầu xác nhận.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro