( Joe x Graf) Chương 9:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 9:

Joe ngạc nhiên khi thấy Graf đang đứng trước phòng anh. Graf nhìn vào mặt Joe khiến Joe nhận ra mắt Graf hơi đỏ.

"Có chuyện gì thế, Graf! Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Joe lập tức sốt ruột hỏi.

"Tao có thể qua không?" Graf lặng lẽ hỏi. Joe ngay lập tức nhường đường cho cậu.

" Mời vào.” Joe nói, Graf đi thẳng vào phòng Joe nhưng lại dừng lại giữa chừng vì không biết ngồi ở đâu.

"Ừm... Mày có thể ngồi ở cuối giường, tao còn chưa dọn phòng." Joe lập tức vứt quần áo và đồ đạc của mình rải rác vào một chỗ trong phòng.

Graf quay lại nhìn Joe rồi lặng lễ ngồi xuống chân giường khiến Joe chú ý.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy, Graf?" Joe hỏi lại khi nhìn Graf.

"Mày biết bao lâu rồi?" Graf lăng lẽ hỏi.

"Biết gì?" Joe hỏi, không biết Graf đang nói về điều gì.

"Tao hỏi mày biết về Hia Kan và Beam được bao lâu rồi!! Hãy kể cho tao mọi chuyện ngay bây giờ đi, Joe." Graf đứng dậy lắc qua cổ Joe với vẻ bực bội và ghê tởm vô cùng. Joe hơi ngạc nhiên khi nghe điều đó.

"Bây giờ mày biết...?" Joe hỏi lại.

"Phải, tao biết!" Graf nói lại, thả tay ra khỏi cổ áo sở mi của Joe để quay về cuối giường và đứng lên.

"Làm sao mày biết?" Joe hỏi lại.

"Làm sao tao biết không quan trọng, mày nên nói với tao là mày biết được bao lâu rồi. Làm sao mày biết được?" Graf hỏi một cách miễn cưỡng. Joe thở dài nặng nề và nói thẳng thắn, vì Graf đã biết mọi chuyện rồi.

" Mày có biết trước nhà tôi tao nhà P'Audi không?” Joe hỏi.

"Tao biết." Graf nói. Cậu biết điều đó, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ tới điều đó, vì trước đây cậu chỉ nhìn thấy Joe khi họ cãi nhau. Vì thế cậu không bao giờ muốn để ý.

"Ừm.... Tao thấy Phi Kan đưa Beam đến đó nhiều lần nên tao đã hỏi thẳng anh ấy. Anh ấy nói với tao rằng anh ấy có quan hệ tình cảm với Beam." Joe nói. Graf im lặng một lúc.

"Đây có phải là lý do tại sao mày nói với tao rằng tao là một con kiến đỏ?" Graf hỏi.

"Ừm... Tao chỉ nói vậy vì tao muốn gần mày hơn. Không phải vì điều gì khác..." Joe nói ngay vì không muốn Graf nổi giận với mình.

" Hừm, tao tưởng mày sẽ cảm thấy tiếc cho tao." Graf nói với giọng chế giễu.

"Tao chưa bao giờ nghĩ về điều đó." Joe trả lời ngay lập tức. Graf nhếch lên khóe miệng như thể đang tự chế giễu chính mình, rồi ngồi xuống. Hai lông mày nhíu lại. Joe nhận thấy sự căng thẳng của Graf.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy, Graf?" Joe hỏi trước khi bước đến ngồi cạnh Graf.

"Tại sao mày lại lo lắng?" Graf hỏi với giọng hơi mỉa mai.

"Tao luôn lo lắng cho mày. Nhưng có thấy hay không là tùy mày, thế thôi." Joe nói với giọng bình tĩnh. Graf quay lại nhìn Joe. Cả hai đều nhìn nhau cho đến khi Graf thở dài.

"Tao đã đánh nhau với Hia trước khi đến gặp mày. Tao đã đấm anh ấy. Lúc này anh ấy đang nói chuyện với ba, vì ba mẹ tao đã biết mọi chuyện rồi." Graf nói với giọng căng thẳng.

"Sao mày lại đánh Phi Kan?" Joe hỏi với vẻ mặt hơi bất động.

"Sao tao lại không được làm? Anh ấy biết tao thích Beam mà vẫn đến cướp của tao như thế này. Anh ấy định giễu cợt tao à?" Graf hỏi nhưng lại nao núng trước vẻ mặt đau khổ của Joe. Graf quên mất Joe nghĩ gì về cậu. Cách Graf nói như vậy sẽ khiến Joe hối hận hơn.

"Hửm....tao có nên trêu chọc mày không?" Joe lặng lẽ nói. Graf ngay lập tức cau mày.

"Bởi vì?" Graf hỏi lại. Joe nhìn Graf với ánh mắt nghiêm túc, mặc dù trong lòng anh đang rất đau.

"Mày có yêu Phi Kan không?" Joe hỏi.

"Tao yêu anh ấy... Chà, anh ấy là anh trai tao." Graf nói thẳng. Cậu có thể tức giận nhưng Kan là người anh trai duy nhất của cậu.

" Và mày yêu Beam??” Joe hỏi lại.

"Ừm... Tao yêu cậu ấy." Graf đáp lại bằng một âm thanh yếu ớt. Hiện tại, Graf không còn tin tưởng vào cảm xúc của chính mình. Nếu là trước đây, Graf có lẽ sẽ đáp lại bằng giọng nghiêm túc, nhưng bây giờ Graf cảm thấy có ai đó đã bước vào trái tim mình.

"Vậy mày không vui khi hai người mình yêu ở bên nhau sao?" Joe hỏi, Graf im lăng một lúc.

"Graf, tình yêu không thể bị cấm. Chúng ta không thể nói hay khẳng định ai nên yêu ai. Beam, có thể yêu bất cứ ai mình muốn. Điều đó không quan trọng. Đó là quyết định của Beam và trái tim của Beam đã quyết định yêu Phi Kan. Mày nên biết rằng Phi Kan sẽ chăm sóc Beam thật tốt và Beam chắc chắn sẽ rất hạnh phúc vì người Beam chọn đó là Phi Kan. Tương lai của hai người sẽ ra sao? Điều đó không quan trọng. Quan trọng là chỉ là cả hai đều yêu nhau. Vì vậy, chúng ta nền vui mừng trước hạnh phúc của những người mình yêu thương." Joe nói. Graf vẫn im lặng.

"Cho dù có giận Phi Kan thì cũng không được quên hai người là anh em. Liệu mày có cắt đứt mọi quan hệ với Phi Kan và ngừng tôn trọng anh ấy chỉ vì Beam và Phi Kan yêu nhau không? Hãy suy nghĩ kỹ đi Graf." Joe cảnh báo. Graf nghĩ những gì Joe nói với cậu là sự thật. Dù cậu có cảm thấy tức giận đến đâu, tình anh em giữa cậu
và Kan cũng không thể đánh đổi được bất cứ điều gì. Lẽ ra cậu nên vui mừng, lẽ ra cậu không nên tranh cãi với anh trai mình. Những cảm xúc nảy lửa lúc ban đầu dần dần phai nhạt.

"Nhưng ba mẹ tao không thể chấp nhận điều này." Graf nói để Joe biết rằng ba mẹ cậu có lẽ đã biết toàn bộ câu chuyện của Kan và Beam.

"Ban cần cho ba mẹ mày một chút thời gian. Ai có thể chấp nhận nhanh chóng việc con trai họ yêu người đàn ông khác? Hiện tại họ có thể không chấp nhận được, nhưng tao tin rằng ba mẹ mày có thể chấp nhận bất cứ điều gì con cái họ lựa chọn, tin tao đi." Joe an ủi cậu.

“Đúng vậy.” Graf lặng lẽ nói.

''Vậy tại sao mày lại đến nhà tao?" Joe hỏi với vẻ hoài nghỉ.

"Tao không thể đến à?"' Graf hỏi với giọng gay gắt.

"Mày có thể đến... Tao chỉ không nghĩ là mày sẽ đến." Joe nói thằng thừng, bởi vì anh không thực sự tin rằng Graf đã tìm kiếm anh.

" ..." Graf vẫn im lặng hỏi câu hỏi tương tự trong đầu. Tại sao cậu lại chọn gặp Joe?

"Nhưng, tao rất vui vì mày đã đến gặp tao. Mặc dù chúng ta mới ở bên nhau một thời gian ngắn nhưng mày đã có đủ tự tin để đến và nói về những vấn đề của mình với tao." Joe lại nói.

" Đến gặp bạn bè của tao thì họ sẽ hỏi rất nhiều, họ sẽ hỏi liệu tao và mày có chia tay không. Và tao không biết phải trả lời họ như thế nào. Tao không muốn bạn bè của tao nhìn mày một cách thậm tệ khi tao nói với họ rằng chúng ta hẹn hò được hai ngày và rồi mọi chuyện kết thúc." Joe vừa nói vừa cười khi tự giễu cợt chính mình.

"Chúng ta đã chia tay?" Graf hỏi, khiến Joe bối rối nhìn Graf.

"Ừ,.. Ngày đó mày đã hủy thỏa thuận với tao. Mày thực sự không muốn ở bên tao phải không?" Joe nói lại.

"Mày là người duy nhất nói, mày không cho tao nói. Mày nói với tao điều đó rồi bỏ đi. Mày hỏi tao có muốn chia tay với mày không? Sau đó, ở những gì còn lại của trại, lúc nào mày cũng không nói chuyện với tao, mày đang rời xa tao." Graf nói với giọng trầm khiến mặt Joe phát điên.

" Mày đang nói là mày không có ý định chia tay với tao phải không?” Joe hỏi.

"Mày đã xin tao cơ hội đi cắm trại 5 ngày, nhưng mày chỉ đi chơi với tao có 3 ngày. Mày còn 2 ngày. Mày không muốn tiếp tục cố gắng sao?"

"Graf, tao muốn mày nghĩ nếu mày thực sự muốn ở bên tao, hãy thành thật mà nói. Bây giờ, hãy nói chuyện với Kan." Joe nói.

"Vậy mày đang cho tao cơ hội để quan sát người khác hay mày muốn tao nghiêm túc tìm kiếm người mới?" Graf hỏi. Joe im lặng khi nghĩ về điều đó. Graf tưởng Joe không muốn ở bên mình nữa nên đứng dậy.

"Mày đi đâu?" Joe hỏi ngay.

"Tao sẽ quay lại, tao không muốn ở bên mày nữa. Vậy tại sao mày lại ở lại?" Graf nói. Joe chạy tới đóng cửa lại và cản đường Graf.

“Chúng ta đang yêu nhau... Vì vậy, chúng ta sẽ tiếp tục hẹn hò, Graf." Joe vội vàng nói. Graf ngơ ngác nhìn Joe.

"Nếu mày nghiêm túc nghĩ đến chuyện hẹn hò với tao thì đừng có nghĩ đến chuyện chia tay với tao nữa, hiểu không?!" Graf nói với giọng trầm.

Joe mỉm cười và sau đó...

Ừmmm!

"Này, này, này... Joe!" Graf hét lên khi Joe đứng dậy dùng hết sức ôm lấy cậu khiến Graf ngã ngửa xuống giường vì điều đó khiến cậu bất ngờ. Joe hiện đang nằm trên Graf.

"Chết tiệt, mày nặng quá...đứng dậy đi." Graf rên rỉ trước khi đôi môi ấm áp của Joe đặt lên môi cậu. Chiếc lưỡi nóng hổi nhanh chóng đưa vào miệng Graf trêu chọc chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Graf.

"Ừm...ư..." Graf cố gắng chống cự, nhưng ngay sau đó cậu có cảm giác ngứa ran ở ngực.

“ Ưm..." Joe rên rỉ trong cổ họng khi Graf bắt đầu hôn đáp lại anh. Cả hai quấn chiếc lưỡi ấm áp qua lại cho đến khi tay Joe luồn vào trong áo Graf. Sự mát lạnh của lòng bàn tay khiến Graf tỉnh lại.

Bốp!

" Ối...Sao mày lại đá tao?" Joe hỏi, người vừa bị đá ngã xuống sàn phòng. Graf ngồi dậy ngay lập tức.

"Vậy mày nghĩ mình đang làm cái quái gì vậy, đồ ngốc? Đồ khốn kiếp, ai đã cho mày cơ hội chứ?" Graf nhanh chóng lau miệng bằng mu bàn tay, nhưng tim cậu đập thình thịch và mặt cậu nóng bừng.

"Ồ...tao quên mất. Tao hơi hạnh phúc." Joe cười trước khi lại ngồi cạnh Graf. Nhưng Graf đã di chuyển ra xa một chút. Joe không nói gì cả.

"Bây giờ mày đang đi đâu?" Joe hỏi.

"Tao không biết..." Graf nói.

"Vì vậy, bây giờ mày có thể ở nhà tao rồi quay lại." Joe nói, trong lòng đang suy nghĩ xem Graf có đồng ý ở bên anh hay không.

"Vậy lát nữa mày phải đưa tao về nhà. Tao không mang theo xe, tao đến bằng xe ôm." Graf nói khiến Joe mỉm cười.

"Được rồi, tao sẽ đưa mày về." Joe nói. Graf lại nằm xuống giường.

"Tao có thể nằm chơi được không? Nhưng đừng làm gì tao, tao mệt quá." Graf nói vì cậu vẫn còn mệt sau chuyến cắm trại.

"Ừm, được thôi. Tao sẽ không làm gì nếu mày không cho phép." Joe nói với một nụ cười gượng.

Trái tim ban đầu bị xẹp lại sưng lên cho đến khi gần như nổ tung. Joe sẽ không lãng phí một cơ hội nữa. Joe nằm xuống cạnh Graf, giữ khoảng cách một chút. Hai người nằm trên giường nói về những chủ đề khác nhau cho đến khi cả hai chìm vào giấc
ngủ. Khi tỉnh dậy thì mọi thứ đã tối.

"Joe, dậy và đưa tao về nhà đi." Graf đánh thức bóng dáng cao lớn đang ngủ cạnh mình. Joe ngồi im lặng và nửa ngủ nửa tỉnh. Điều này khiến Graf bật cười vì Joe trông buồn cười.

"Này, hahaha, giống như một đứa trẻ vậy." Graf nói trước khi đưa tay chải tóc cho Joe. Bóng dáng cao lớn vẫn im lăng, kinh ngạc nhìn Graf. Anh không nghĩ Graf sẽ sờ tóc cho anh. Joe hoàn toàn im lặng nhưng anh đang nhìn chằm chằm vào Graf, điều này khiến Graf rùng mình.

"Ừm... Tao muốn rửa mặt." Graf vội vàng nói.

" Phòng tắm ở đẳng kia." Joe chỉ vào phòng tắm trong phòng ngủ của mình. Graf ngay lập tức đứng dậy đi vào phòng tắm.

"Những gì đang xảy ra với mình vậy?" Graf khẽ càu nhàu với chính mình trước khi rửa mặt bằng nước lạnh. Nhưng Graf vẫn cảm thấy mặt mình nóng bừng. Rửa mặt xong, Joe vào phòng tắm làm việc tương tự rồi bước xuống nhà đưa Graf về nhà.

"Ồ, muộn thế nào rồi? Ba mẹ mày chắc đang ngủ rồi." Graf nói.

"Ừm...chắc họ nghĩ tao mệt quá nên không ra ngoài ăn tối." Joe nói trước khi lấy xe máy ra khỏi nhà. Graf trèo vào và ngồi xuống ngay lập tức.

“ Mày có thể ôm eo tao, tao không phiền đâu.” Joe nói đùa.

"Cứ lái đi, thưa ông." Graf trả lời. Joe mỉm cười nhẹ trước khi dẫn Graf vào nhà.

"Đó là xe của Hia." Graf nói khi Joe đến gần nhà hơn và nhìn thấy xe của Kan đậu bên ngoài hàng rào. Joe giảm tốc độ và đỗ xe cạnh xe của Kan. Graf bước ra ngoài để xem xét. Đôi mắt cậu mở to khi nhìn thấy tình trạng của anh trai mình.

"Hia!!" Graf hoảng hốt gọi điện trong khi gõ vào cửa sổ ô tô.

**Cạch

"Này! Có chuyện gì vậy? Mở cửa ra." Graf hét lên với giọng khàn khàn. Joe cũng vội chạy tới xem.

" Phi Kan, anh có nghe thấy bọn em không?” Joe đã gọi.

Đột nhiên!

Kan mở cửa như muốn ngã xuống đất nhưng được Joe và Graf đỡ lấy.

"Này Joe, sao Hia lại thế này?" Graf kinh ngạc hỏi.

"Làm sao tao biết được? Tao đã ở bên mày mà." Joe nói.

"Tao nghĩ tốt nhất mày nên đưa anh trai mày vào nhà trước. Tao sẽ giúp đỡ anh ấy. Mày khóa cửa xe lại. Đỗ xe máy trước nhà trước dễ bị ba mẹ mày chú ý." Joe nói. Graf khóa xe và đẩy xe máy của Joe về phía nhà. Joe đỡ Kan.

Graf và Joe đưa Kan đến nhà Kan. Graf sợ phải làm bất cứ điều gì. Cậu sợ có chuyện gì đó xảy ra với Kan. Joe nhờ Graf lấy một chiếc khăn và thấm nước để lau máu, nhưng Graf vẫn lo lắng khiến Joe thì thầm nhỏ vào tai cậu.

"Graf, nếu mày không đi lấy giẻ lau thì tao sẽ hôn mày trước mặt Phi Kan." Joe giả vờ đe dọa khiến Graf lại nóng bừng. Hình ảnh cậu hôn Joe trên giường của Joe hiện lên trong trí nhớ của cậu.

"Chết tiệt, tao có thể làm được." Graf vội vàng đi tìm chiếc khăn như Joe nói, không phải vì sợ hãi mà vì câun không cảm thấy dũng cảm khi Joe hôn mình. Không phải là cậu chưa bao giờ hôn nhưng Graf cảm thấy xấu hổ mỗi khi Joe chủ động. Graf mang chiếc khăn lại cho Joe và cả hai cùng tiến hành lau chùi cơ thể Kan.

"Anh đang nhìn gì đó?" Graf hỏi khô khan khi thấy anh trai đang nhìn mình. Nhưng bàn tay anh vẫn nhẹ nhàng lau máu từ vết thương trên cánh tay.

"Em không còn giận anh nữa phải không?" Kan hỏi thẳng. Graf hơi sững người trước khi nhìn Joe đang ngồi lau vết thương cho Kan với vẻ mặt bất động.

"Em đang tức giận... nhưng em có thể làm gì đây... Để anh chết?" Graf hỏi một cách khó chịu. Cậu cho Kan biết rằng mình chắc chắn đã phát hiện ra điều gì đó và cậu đã bình tĩnh lại một chút.

"Này, để anh chết đi cũng được mà? Con chó con sợ hãi vừa rồi ở đâu thế? Bây giờ nó ở đâu? Nhìn thấy tình trạng của anh, dm gần như đã khóc, Graf." Kan giả vờ đùa với em của mình. Joe thầm cười khi nghe điều đó.

"Mày cười cái quái gì vậy, Joe? Lần sau em sẽ để anh nằm trong xe cho đến chết."

"Graf... Anh, anh xin lỗi..." Kan nói, khiến Graf dừng lại một chút. Cậu nhìn anh trai mình thở phào nhẹ nhõm.

"Ừm, Phi Kan, em cần đi vệ sinh." Joe nói vì muốn hai anh em nói chuyện một mình. Kan chỉ vào phòng tắm. Thế là Joe đứng dậy. Graf nhìn Joe trước khi quay sang Kan.

"Xin chào, anh yêu Beam được bao lâu rồi?" Graf tò mò hỏi. Bàn tay cũng làm Kan bị thương.

“Kể từ khi em đưa Beam về thăm nhà hồi lớp 4." Kan trả lời.

“Lúc đó anh thích sự dễ thương của Beam, em ấy khác với những chàng trai khác. Nhưng lâu rồi khi em kể cho anh nghe chuyện Beam, anh lại càng thích em ấy hơn. Sau đó, anh bắt đầu yêu em ấy nhiều hơn khi em ấy là của anh. Anh yêu Beam, em có biết không?" Kan thẳng thắn nói.

" Ồ, vậy là lỗi của em khi kể cho anh nghe câu chuyện của Beam phải không?” Graf nói một cách mỉa mai.

" Graf." Kan gọi em trai mình một cách nghiêm túc. Bản thân anh cũng cảm thấy có chút tội lỗi. Kể từ hôm nay anh đã làm tổn thương trái tim em trai mình.

"Hia có yêu em không?" Graf hỏi lại.

"Hừm." Kan trả lời bằng cổ họng. Anh biết phản ứng của chính mình có thể làm tổn thương em trai mình. Tuy nhiên, sự việc đã đến mức đó nên Kan phải nói ra sự thật.

"Ừm, à, dạo này em cũng để ý... Beam thích hỏi thăm về anh. Cậu ấy thích nhìn anh. Em luôn cố tự lừa mình rằng Beam yêu anh như Phi." Graf đã nói những gì cậu ấy nghĩ.

" Em từng nghĩ rằng một ngày nào đó em sẽ khiến Beam thích em, yêu em, nhưng điều đó thực sự dường như là không thể." Graf lặng lẽ nói.

" Anh xin lỗi." Kan nói lại. Graf nhìn anh trai mình và nở một nụ cười nhẹ nhàng.

"Không, không sao đầu. Cho dù Hia không có tình cảm với Beam thì cậu ấy cũng không bao giờ có thể yêu em... hơn nữa, nếu em rơi vào hoàn
cảnh như Hia lúc này thì em cũng chẳng thể làm gì được..." Nói chuyện với Joe hôm nay khiến Graf phải suy nghĩ rất nhiều.

"Chuyện xảy ra lúc chiều, em xin lỗi Hia."

"Không sao đầu, anh hiểu em, anh biết em cảm thấy thế nào. Nếu ai đó đánh anh, anh xứng đáng." Kan nói chấp nhận.

"Graf, em không muốn nhìn ai đó gần gũi với mình hơn à?" Kan hỏi vì anh nhận thấy Joe và Graf đã ngừng tranh cãi. Graf sững người một chút trước khi tránh ánh mắt của anh trai mình, người đang nhìn cậu đầy nghi ngờ.

"Em sẽ nhìn ai đây? Em không quyến rũ như Hia Kan." Graf lầm bẩm.

"Joe là một người tốt." Kan nói lại khiến Graf chết lặng trước khi chỉ mỉm cười.

"Anh quên điều gì à?  Và anh đã nghe ba nói rồi, việc cả hai cùng yêu một người đàn ông là không thể chấp nhận được. Nhưng nếu Hia có thể khiến ba chấp nhận câu chuyện của Beam thì thật tốt." Graf lặng lẽ nói.

" Nói như vậy, có nghĩa là em đã bắt đầu mở lòng với cậu ấy rồi phải không?” Kan hỏi khiến mặt Graf nóng bừng.

"Ối, em không biết phải nói gì nữa... Joe chết trong nhà vệ sinh rồi sao? Cậu ấy im lặng thật, em đi gặp cậu ấy trước." Graf lập tức đổi chủ đề đứng dậy đi tới xem Joe đã xin phép đi vệ sinh cách đây không lâu.

"Joe....Joe, mày ở đâu?" Graf đi vào phòng tắm nhưng không tìm thấy Joe. Vì vậy, cậu đi ra phía sau ngôi nhà và thấy Joe đang đứng ở phía sau.

"Mày làm gì ở đây? Không phải mày nói muốn đi vệ sinh sao?" Graf hỏi.

“Không, tao chỉ muốn mày và Phi Kan nói chuyện riêng thôi.” Joe nói.

"Vậy thế nào rồi?" Joe hỏi.

" Chà, tao và Phi đã nói chuyện và hiểu nhau. Cảm ơn mày rất nhiều vì đã bảo tao hãy suy nghĩ về điều đó. Tao thực sự không có quyền đề nén cảm xúc của bất kỳ ai." Graf nói với giọng nghiêm túc.

"Hừm... Tao mừng là mày không còn giận Phi Kan nữa." Joe lại nói.

"Vào nhà đi, bên ngoài muỗi nhiều lắm." Graf mời anh vào nhà. Khi quay lại, họ tìm thấy Kan, họ quyết định tốt nhất nên đưa anh đến bệnh viện. Sau khi được điều trị, họ lại quay trở lại nhà Kan.

Kan mời Joe đến ngủ tại nhà anh. Graf sẽ ngủ với Joe.

"Về phòng ngủ đi. Tao có thể ngủ một mình." Joe nói khi Graf trải chăn trước TV trong phòng khách của Kan.

" Mày không muốn tao ngủ với mày phải không?” Graf hỏi.

"Không, tất nhiên là tao muốn mày ngủ với tao. Nhưng tao sợ tao không chống cự được mà sẽ tấn công mày." Joe nói đùa.

"Vậy mày không sợ tao đánh mày à?"

"Thật sao, mày định tấn công tao thật à? Tao đang đợi mày đấy."

"Joe, tao vừa nhận ra rằng mày rất dâm đãng." Graf lùi lại một bước mà không hề coi trọng điều đó. Joe cười một chút trước khi giúp cậu trải chăn lên. Chuẩn bị sẵn gối và chăn, Joe đi ngủ trước, một lúc sau Graf cũng đi ngủ.

Haizzz...

" Tao không nghĩ chuyện này có thể xảy ra, ý tao là ngủ cạnh mày như thế...” Joe nói.

"Và?" Graf hỏi.

"Mày biết đấy, ở trại, tao đã muốn leo lên giường của mày và ngủ với bạn. Chết tiệt. Nhưng, tao phải kìm lại sự thôi thúc đó." Joe nói với một nụ
cười.

"Chết tiệt, tao sẽ ngừng gọi mình là Graf nếu tao không đá mày." Graf nói đùa mà không cảm thấy tức giận.

" Này." Joe nói.

"Thực ra, mày có thể ngủ với Ai'In. Người đó sẽ cho phép mày ngủ với cậu ấy mà không cần đá mày." Graf lại chế nhạo. Joe quay lại nhìn Graf và đặt tay lên đầu cậu.

"Mày đang ghen?" Joe hỏi, chế giễu cậu.

"Ghen? Không hề, tao chỉ đùa thôi." Graf vội vàng từ chối mà không nhìn Joe.

"Nhưng mày nói rằng mày tỏ ra không hài lòng khi Ai'In đến nói chuyện với tao." Joe nói.

Graf trở nên hơi bối rối.

"Ồ, tao buồn ngủ quá." Graf ngay lập tức thay đổi chủ đề và giả vờ ngáp.

"Mày đã ngủ ở nhà tao rồi, còn buồn ngủ nữa không?" Joe hỏi với một nụ cười.

"Ồ... tao vẫn chưa ngủ ngon." Graf tiếp tục. Joe cười một chút. Graf nhanh chóng nằm ngửa xuống vì vẻ ngoài của Joe khiến cậu xấu hổ.

Chụt!

"Chúc ngủ ngon, Graf."Joe nhẹ nhàng hôn lên trán Graf.

Về phần Graf, cậu cứng đờ và mặt đỏ bừng ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro